古诗词

龙友尊慈七十寿歌

王彦泓

金筑峰峦双凤翘,茗兰柯叶香风炽。jīn zhù fēng luán shuāng fèng qiào,míng lán kē yè xiāng fēng chì。
拔秀钟灵到硕人,闺阁典型林下气。bá xiù zhōng líng dào shuò rén,guī gé diǎn xíng lín xià qì。
璿源遥溯自涂山,拾得神螺赣水湾。xuán yuán yáo sù zì tú shān,shí dé shén luó gàn shuǐ wān。
国士当年杨万里,才华犹步卧龙蟠。guó shì dāng nián yáng wàn lǐ,cái huá yóu bù wò lóng pán。
良姻妙选高门簿,婉昵浑如出寒素。liáng yīn miào xuǎn gāo mén bù,wǎn nì hún rú chū hán sù。
姜橘亲调奉舅姑,荆簪一洗铅华御。jiāng jú qīn diào fèng jiù gū,jīng zān yī xǐ qiān huá yù。
同看淮南一县花,悬鱼拔薤在冰衙。tóng kàn huái nán yī xiàn huā,xuán yú bá xiè zài bīng yá。
横经讲席三年后,桐封骄僭消萌芽。héng jīng jiǎng xí sān nián hòu,tóng fēng jiāo jiàn xiāo méng yá。
越东估客滇南士,讴吟是处题碑记。yuè dōng gū kè diān nán shì,ōu yín shì chù tí bēi jì。
次第看山到永嘉,携归只有酬恩泪。cì dì kàn shān dào yǒng jiā,xié guī zhǐ yǒu chóu ēn lèi。
凤诏频褒内助贤,翟珈辉映紫泥鲜。fèng zhào pín bāo nèi zhù xián,dí jiā huī yìng zǐ ní xiān。
闺房风义相师友,人羡斋眉鹤发仙。guī fáng fēng yì xiāng shī yǒu,rén xiàn zhāi méi hè fā xiān。
买得名妹曾劝进,靓妆深夜持茶问。mǎi dé míng mèi céng quàn jìn,jìng zhuāng shēn yè chí chá wèn。
整容拱手诵尚书,温公心感清河郡。zhěng róng gǒng shǒu sòng shàng shū,wēn gōng xīn gǎn qīng hé jùn。
荀家龙种谢家雏,和璧隋珠岂在多。xún jiā lóng zhǒng xiè jiā chú,hé bì suí zhū qǐ zài duō。
片玉已成清庙器,一鸣飞占上林柯。piàn yù yǐ chéng qīng miào qì,yī míng fēi zhàn shàng lín kē。
鳣堂暂息鲲鹏驾,声谊文章动天下。zhān táng zàn xī kūn péng jià,shēng yì wén zhāng dòng tiān xià。
广被频招气频游,米车恐触尊慈骂。guǎng bèi pín zhāo qì pín yóu,mǐ chē kǒng chù zūn cí mà。
钟陵遥隔彩云西,梦里诗因啮指啼。zhōng líng yáo gé cǎi yún xī,mèng lǐ shī yīn niè zhǐ tí。
于今益信无投杼,自古何劳有断机。yú jīn yì xìn wú tóu zhù,zì gǔ hé láo yǒu duàn jī。
壮游不用离肠绕,胪唱应偕鹤觞到。zhuàng yóu bù yòng lí cháng rào,lú chàng yīng xié hè shāng dào。
雷电催开梦笔花,露华益茂忘忧草。léi diàn cuī kāi mèng bǐ huā,lù huá yì mào wàng yōu cǎo。
忆昔狂童犯顺年,腥风血雨暗蛮天。yì xī kuáng tóng fàn shùn nián,xīng fēng xuè yǔ àn mán tiān。
讹传梦怪日千变,怪梦惊心徒忧煎。é chuán mèng guài rì qiān biàn,guài mèng jīng xīn tú yōu jiān。
须臾风霁烟霾息,爱女门楣森鼎立。xū yú fēng jì yān mái xī,ài nǚ mén méi sēn dǐng lì。
相逢一笑话团圞,不羡珠圆钦玉洁。xiāng féng yī xiào huà tuán luán,bù xiàn zhū yuán qīn yù jié。
玉洁珠圆抢攘时,造物疑于阿母私。yù jié zhū yuán qiǎng rǎng shí,zào wù yí yú ā mǔ sī。
定知仙树秾枝叶,各有吉祥云护持。dìng zhī xiān shù nóng zhī yè,gè yǒu jí xiáng yún hù chí。
只今兰玉盈阶砌,绕膝含饴还问字。zhǐ jīn lán yù yíng jiē qì,rào xī hán yí hái wèn zì。
置笏终须满一床,藏书近欲过千笥。zhì hù zhōng xū mǎn yī chuáng,cáng shū jìn yù guò qiān sì。
况复修心向鹿车,香台时礼妙莲华。kuàng fù xiū xīn xiàng lù chē,xiāng tái shí lǐ miào lián huá。
故应不羡生天福,慧业文人聚一家。gù yīng bù xiàn shēng tiān fú,huì yè wén rén jù yī jiā。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

钟响来孤艇,渔歌入短垣。zhōng xiǎng lái gū tǐng,yú gē rù duǎn yuán。
山光杂湖影,摇荡画阑干。shān guāng zá hú yǐng,yáo dàng huà lán gàn。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

碧虹跨平湖,远岫参差映。bì hóng kuà píng hú,yuǎn xiù cān chà yìng。
门影入波圆,五十三明镜。mén yǐng rù bō yuán,wǔ shí sān míng jìng。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

身到山中几十回,山之面目求全开。shēn dào shān zhōng jǐ shí huí,shān zhī miàn mù qiú quán kāi。
如今山外看山里,始觉玲珑破碎来。rú jīn shān wài kàn shān lǐ,shǐ jué líng lóng pò suì lái。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

柳边渔艇罾罶歇,洲上人家约略斜。liǔ biān yú tǐng zēng liǔ xiē,zhōu shàng rén jiā yuē lüè xié。
落日雁行千片下,苍苍未见有芦花。luò rì yàn xíng qiān piàn xià,cāng cāng wèi jiàn yǒu lú huā。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

殿夹深林几岫青,门临流水两桥横。diàn jiā shēn lín jǐ xiù qīng,mén lín liú shuǐ liǎng qiáo héng。
何时杖策寻明月,来听莲花塔下经。hé shí zhàng cè xún míng yuè,lái tīng lián huā tǎ xià jīng。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

墙里双?杰插霄,重门朱殿闭牢牢。qiáng lǐ shuāng jié chā xiāo,zhòng mén zhū diàn bì láo láo。
凭谁启钥陈清醑,望见灵筵盏动摇。píng shuí qǐ yào chén qīng xǔ,wàng jiàn líng yán zhǎn dòng yáo。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

门内乔林门外溪,仰瞻才见及堂基。mén nèi qiáo lín mén wài xī,yǎng zhān cái jiàn jí táng jī。
应知不是吴宗庙,得赌雍容端委仪。yīng zhī bù shì wú zōng miào,dé dǔ yōng róng duān wěi yí。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

夏木千章厚影铺,澄湾楼阁杂芙蕖。xià mù qiān zhāng hòu yǐng pù,chéng wān lóu gé zá fú qú。
吴王魂魄应游此,可惜西施在五湖。wú wáng hún pò yīng yóu cǐ,kě xī xī shī zài wǔ hú。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

二公去后百年奇,庙貌蒸尝继有之。èr gōng qù hòu bǎi nián qí,miào mào zhēng cháng jì yǒu zhī。
为国为民谁与并,只应比颡过斯祠。wèi guó wèi mín shuí yǔ bìng,zhǐ yīng bǐ sǎng guò sī cí。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

缥缈空亭盖石梁,压村山色郁青苍。piāo miǎo kōng tíng gài shí liáng,yā cūn shān sè yù qīng cāng。
烟波一折南流去,便是吴王走狗塘。yān bō yī zhé nán liú qù,biàn shì wú wáng zǒu gǒu táng。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

百丈寒泉落寺门,琳宫迢递桂松深。bǎi zhàng hán quán luò sì mén,lín gōng tiáo dì guì sōng shēn。
鹤亭马石依然在,欲唤清谭支道林。hè tíng mǎ shí yī rán zài,yù huàn qīng tán zhī dào lín。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

飞磴长梁入寺深,朱廊迢递最高层。fēi dèng zhǎng liáng rù sì shēn,zhū láng tiáo dì zuì gāo céng。
游人曳杖寻何处,水竹山茶并有名。yóu rén yè zhàng xún hé chù,shuǐ zhú shān chá bìng yǒu míng。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

壁含雷雨气成霞,流下青莲几瓣花。bì hán léi yǔ qì chéng xiá,liú xià qīng lián jǐ bàn huā。
绝壑树深鸦噪处,两间茅屋汉卿家。jué hè shù shēn yā zào chù,liǎng jiān máo wū hàn qīng jiā。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

雪滩古木长桥外,烟岭湖光短榻前。xuě tān gǔ mù zhǎng qiáo wài,yān lǐng hú guāng duǎn tà qián。
虾菜鲈莼杞菊荐,可怜风味得同筵。xiā cài lú chún qǐ jú jiàn,kě lián fēng wèi dé tóng yán。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

栋宇都攒苍壁根,湖光万顷镜光分。dòng yǔ dōu zǎn cāng bì gēn,hú guāng wàn qǐng jìng guāng fēn。
题诗恰忆前年事,茶米鸡笼品白云。tí shī qià yì qián nián shì,chá mǐ jī lóng pǐn bái yún。