古诗词

删社再集次和张洮侯二十韵

王彦泓

积雪裹吾庐,铜铺忽谁叩。jī xuě guǒ wú lú,tóng pù hū shuí kòu。
云有古梅边,集我素心友。yún yǒu gǔ méi biān,jí wǒ sù xīn yǒu。
曳屐往从之,芬芳粲谭薮。yè jī wǎng cóng zhī,fēn fāng càn tán sǒu。
张郎博物人,风度灵和柳。zhāng láng bó wù rén,fēng dù líng hé liǔ。
天遣画眉才,更擅裁诗手。tiān qiǎn huà méi cái,gèng shàn cái shī shǒu。
铜钵响嫌迟,石鼎联居首。tóng bō xiǎng xián chí,shí dǐng lián jū shǒu。
通篇二百字,的皪明珠走。tōng piān èr bǎi zì,de lì míng zhū zǒu。
格同秋月洁,韵比山泉浏。gé tóng qiū yuè jié,yùn bǐ shān quán liú。
群彦竞赓酬,笙镛闲琴缶。qún yàn jìng gēng chóu,shēng yōng xián qín fǒu。
各取写襟灵,无烦限声偶。gè qǔ xiě jīn líng,wú fán xiàn shēng ǒu。
嗟予才退减,砚匣尘凝厚。jiē yǔ cái tuì jiǎn,yàn xiá chén níng hòu。
何堪兰桂丛,置此一株朽。hé kān lán guì cóng,zhì cǐ yī zhū xiǔ。
未办鼎解颐,互劝杯当口。wèi bàn dǐng jiě yí,hù quàn bēi dāng kǒu。
有客算元觞,无篇倾白斗。yǒu kè suàn yuán shāng,wú piān qīng bái dòu。
放盏已摧颓,阁笔何于久。fàng zhǎn yǐ cuī tuí,gé bǐ hé yú jiǔ。
取异将无同,应无莫须有。qǔ yì jiāng wú tóng,yīng wú mò xū yǒu。
狂奴态复作,老婢声徒丑。kuáng nú tài fù zuò,lǎo bì shēng tú chǒu。
幸得捧盘盂,敢云报琼玖。xìng dé pěng pán yú,gǎn yún bào qióng jiǔ。
莫谓风流罪,相期岁寒守。mò wèi fēng liú zuì,xiāng qī suì hán shǒu。
古者石交人,定盟从杵臼。gǔ zhě shí jiāo rén,dìng méng cóng chǔ jiù。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

钟响来孤艇,渔歌入短垣。zhōng xiǎng lái gū tǐng,yú gē rù duǎn yuán。
山光杂湖影,摇荡画阑干。shān guāng zá hú yǐng,yáo dàng huà lán gàn。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

碧虹跨平湖,远岫参差映。bì hóng kuà píng hú,yuǎn xiù cān chà yìng。
门影入波圆,五十三明镜。mén yǐng rù bō yuán,wǔ shí sān míng jìng。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

身到山中几十回,山之面目求全开。shēn dào shān zhōng jǐ shí huí,shān zhī miàn mù qiú quán kāi。
如今山外看山里,始觉玲珑破碎来。rú jīn shān wài kàn shān lǐ,shǐ jué líng lóng pò suì lái。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

柳边渔艇罾罶歇,洲上人家约略斜。liǔ biān yú tǐng zēng liǔ xiē,zhōu shàng rén jiā yuē lüè xié。
落日雁行千片下,苍苍未见有芦花。luò rì yàn xíng qiān piàn xià,cāng cāng wèi jiàn yǒu lú huā。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

殿夹深林几岫青,门临流水两桥横。diàn jiā shēn lín jǐ xiù qīng,mén lín liú shuǐ liǎng qiáo héng。
何时杖策寻明月,来听莲花塔下经。hé shí zhàng cè xún míng yuè,lái tīng lián huā tǎ xià jīng。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

墙里双?杰插霄,重门朱殿闭牢牢。qiáng lǐ shuāng jié chā xiāo,zhòng mén zhū diàn bì láo láo。
凭谁启钥陈清醑,望见灵筵盏动摇。píng shuí qǐ yào chén qīng xǔ,wàng jiàn líng yán zhǎn dòng yáo。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

门内乔林门外溪,仰瞻才见及堂基。mén nèi qiáo lín mén wài xī,yǎng zhān cái jiàn jí táng jī。
应知不是吴宗庙,得赌雍容端委仪。yīng zhī bù shì wú zōng miào,dé dǔ yōng róng duān wěi yí。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

夏木千章厚影铺,澄湾楼阁杂芙蕖。xià mù qiān zhāng hòu yǐng pù,chéng wān lóu gé zá fú qú。
吴王魂魄应游此,可惜西施在五湖。wú wáng hún pò yīng yóu cǐ,kě xī xī shī zài wǔ hú。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

二公去后百年奇,庙貌蒸尝继有之。èr gōng qù hòu bǎi nián qí,miào mào zhēng cháng jì yǒu zhī。
为国为民谁与并,只应比颡过斯祠。wèi guó wèi mín shuí yǔ bìng,zhǐ yīng bǐ sǎng guò sī cí。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

缥缈空亭盖石梁,压村山色郁青苍。piāo miǎo kōng tíng gài shí liáng,yā cūn shān sè yù qīng cāng。
烟波一折南流去,便是吴王走狗塘。yān bō yī zhé nán liú qù,biàn shì wú wáng zǒu gǒu táng。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

百丈寒泉落寺门,琳宫迢递桂松深。bǎi zhàng hán quán luò sì mén,lín gōng tiáo dì guì sōng shēn。
鹤亭马石依然在,欲唤清谭支道林。hè tíng mǎ shí yī rán zài,yù huàn qīng tán zhī dào lín。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

飞磴长梁入寺深,朱廊迢递最高层。fēi dèng zhǎng liáng rù sì shēn,zhū láng tiáo dì zuì gāo céng。
游人曳杖寻何处,水竹山茶并有名。yóu rén yè zhàng xún hé chù,shuǐ zhú shān chá bìng yǒu míng。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

壁含雷雨气成霞,流下青莲几瓣花。bì hán léi yǔ qì chéng xiá,liú xià qīng lián jǐ bàn huā。
绝壑树深鸦噪处,两间茅屋汉卿家。jué hè shù shēn yā zào chù,liǎng jiān máo wū hàn qīng jiā。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

雪滩古木长桥外,烟岭湖光短榻前。xuě tān gǔ mù zhǎng qiáo wài,yān lǐng hú guāng duǎn tà qián。
虾菜鲈莼杞菊荐,可怜风味得同筵。xiā cài lú chún qǐ jú jiàn,kě lián fēng wèi dé tóng yán。

为杨子常题文水画吴中山水其四枫桥

王彦泓

栋宇都攒苍壁根,湖光万顷镜光分。dòng yǔ dōu zǎn cāng bì gēn,hú guāng wàn qǐng jìng guāng fēn。
题诗恰忆前年事,茶米鸡笼品白云。tí shī qià yì qián nián shì,chá mǐ jī lóng pǐn bái yún。