古诗词

删社再集次和张洮侯二十韵

王彦泓

积雪裹吾庐,铜铺忽谁叩。jī xuě guǒ wú lú,tóng pù hū shuí kòu。
云有古梅边,集我素心友。yún yǒu gǔ méi biān,jí wǒ sù xīn yǒu。
曳屐往从之,芬芳粲谭薮。yè jī wǎng cóng zhī,fēn fāng càn tán sǒu。
张郎博物人,风度灵和柳。zhāng láng bó wù rén,fēng dù líng hé liǔ。
天遣画眉才,更擅裁诗手。tiān qiǎn huà méi cái,gèng shàn cái shī shǒu。
铜钵响嫌迟,石鼎联居首。tóng bō xiǎng xián chí,shí dǐng lián jū shǒu。
通篇二百字,的皪明珠走。tōng piān èr bǎi zì,de lì míng zhū zǒu。
格同秋月洁,韵比山泉浏。gé tóng qiū yuè jié,yùn bǐ shān quán liú。
群彦竞赓酬,笙镛闲琴缶。qún yàn jìng gēng chóu,shēng yōng xián qín fǒu。
各取写襟灵,无烦限声偶。gè qǔ xiě jīn líng,wú fán xiàn shēng ǒu。
嗟予才退减,砚匣尘凝厚。jiē yǔ cái tuì jiǎn,yàn xiá chén níng hòu。
何堪兰桂丛,置此一株朽。hé kān lán guì cóng,zhì cǐ yī zhū xiǔ。
未办鼎解颐,互劝杯当口。wèi bàn dǐng jiě yí,hù quàn bēi dāng kǒu。
有客算元觞,无篇倾白斗。yǒu kè suàn yuán shāng,wú piān qīng bái dòu。
放盏已摧颓,阁笔何于久。fàng zhǎn yǐ cuī tuí,gé bǐ hé yú jiǔ。
取异将无同,应无莫须有。qǔ yì jiāng wú tóng,yīng wú mò xū yǒu。
狂奴态复作,老婢声徒丑。kuáng nú tài fù zuò,lǎo bì shēng tú chǒu。
幸得捧盘盂,敢云报琼玖。xìng dé pěng pán yú,gǎn yún bào qióng jiǔ。
莫谓风流罪,相期岁寒守。mò wèi fēng liú zuì,xiāng qī suì hán shǒu。
古者石交人,定盟从杵臼。gǔ zhě shí jiāo rén,dìng méng cóng chǔ jiù。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

记永诀时语四首俱出亡者口中聊为谐叙成句耳

王彦泓

病眠常自断炊烟,旷废苹蘩十二年。bìng mián cháng zì duàn chuī yān,kuàng fèi píng fán shí èr nián。
侍奉姑嫜多阙略,敢劳捐赐饭含钱。shì fèng gū zhāng duō quē lüè,gǎn láo juān cì fàn hán qián。

记永诀时语四首俱出亡者口中聊为谐叙成句耳

王彦泓

白苎秋衫自纺成,十年簪髻嫁时荆。bái zhù qiū shān zì fǎng chéng,shí nián zān jì jià shí jīng。
愧因买药金珠尽,浪负人间侠女名。kuì yīn mǎi yào jīn zhū jǐn,làng fù rén jiān xiá nǚ míng。

记永诀时语四首俱出亡者口中聊为谐叙成句耳

王彦泓

爷娘茶食福难消,只剩灵筵一碗浇。yé niáng chá shí fú nán xiāo,zhǐ shèng líng yán yī wǎn jiāo。
心性自甘贫薄惯,不烦频送纸钱烧。xīn xìng zì gān pín báo guàn,bù fán pín sòng zhǐ qián shāo。

记永诀时语四首俱出亡者口中聊为谐叙成句耳

王彦泓

三年侍疾不辞勤,药碗炉熏仗阿云。sān nián shì jí bù cí qín,yào wǎn lú xūn zhàng ā yún。
诀别赠言唯自爱,开箱留赐一拖裙。jué bié zèng yán wéi zì ài,kāi xiāng liú cì yī tuō qún。

重遣三首

王彦泓

手调姜橘奠夫文,曾向秋灯读与君。shǒu diào jiāng jú diàn fū wén,céng xiàng qiū dēng dú yǔ jūn。
今日是夫先设奠,一盂新茗荐青芹。jīn rì shì fū xiān shè diàn,yī yú xīn míng jiàn qīng qín。

重遣三首

王彦泓

想像幽魂万一临,炉烟风定酒三斟。xiǎng xiàng yōu hún wàn yī lín,lú yān fēng dìng jiǔ sān zhēn。
生前惜不加餐饭,病压愁侵直到今。shēng qián xī bù jiā cān fàn,bìng yā chóu qīn zhí dào jīn。

重遣三首

王彦泓

典君钗玦换香焚,卖我琴书为买坟。diǎn jūn chāi jué huàn xiāng fén,mài wǒ qín shū wèi mǎi fén。
愁事促人朝夕去,更忧荒略不如君。chóu shì cù rén cháo xī qù,gèng yōu huāng lüè bù rú jūn。

重过妇家

王彦泓

未嫁年时一架书,年年秋曝满庭除。wèi jià nián shí yī jià shū,nián nián qiū pù mǎn tíng chú。
如今总怕添悲泪,锁向空楼任蠹鱼。rú jīn zǒng pà tiān bēi lèi,suǒ xiàng kōng lóu rèn dù yú。

重过妇家

王彦泓

尊姑相送石屏南,悼死嗟生两不堪。zūn gū xiāng sòng shí píng nán,dào sǐ jiē shēng liǎng bù kān。
挥泪万千叮嘱遍,只教珍重视遗男。huī lèi wàn qiān dīng zhǔ biàn,zhǐ jiào zhēn zhòng shì yí nán。

余有湖滨旧寓将往寄迹友人陈旅食之艰勖以归计口占答之

王彦泓

无聊身世寄扁舟,感愧良朋阻浪游。wú liáo shēn shì jì biǎn zhōu,gǎn kuì liáng péng zǔ làng yóu。
休替行人忧桂玉,在家愁似客中愁。xiū tì xíng rén yōu guì yù,zài jiā chóu shì kè zhōng chóu。

昔人诗词往往有用谢娘字相因已久不知其何指也余诗亦偶用之致来唐勒之疑戏占答客

王彦泓

枙子庭前柳外墙,偶然风调入篇章。ě zi tíng qián liǔ wài qiáng,ǒu rán fēng diào rù piān zhāng。
也知散朗多情思,敢著微词恼谢娘。yě zhī sàn lǎng duō qíng sī,gǎn zhù wēi cí nǎo xiè niáng。

昔人诗词往往有用谢娘字相因已久不知其何指也余诗亦偶用之致来唐勒之疑戏占答客

王彦泓

兰幽雪白隔东墙,何事嫌疑到桂堂。lán yōu xuě bái gé dōng qiáng,hé shì xián yí dào guì táng。
风絮清才团扇曲,莫应长合属王郎。fēng xù qīng cái tuán shàn qū,mò yīng zhǎng hé shǔ wáng láng。

客中苦寒作

王彦泓

更简家书反覆看,了无人问客边寒。gèng jiǎn jiā shū fǎn fù kàn,le wú rén wèn kè biān hán。
去年尚有尪羸妇,裹寄裙襦一两端。qù nián shàng yǒu wāng léi fù,guǒ jì qún rú yī liǎng duān。

客中苦寒作

王彦泓

客被何人为著绵,敌寒沽酒已无钱。kè bèi hé rén wèi zhù mián,dí hán gū jiǔ yǐ wú qián。
虽然困顿归犹懒,未必家园胜客边。suī rán kùn dùn guī yóu lǎn,wèi bì jiā yuán shèng kè biān。

短别纪言

王彦泓

隔晨不见便凄凄,禁得抛辞一月啼。gé chén bù jiàn biàn qī qī,jìn dé pāo cí yī yuè tí。
暗想个人相伫惯,绣裙时复到屏西。àn xiǎng gè rén xiāng zhù guàn,xiù qún shí fù dào píng xī。