古诗词

邻女有自经者不晓何因而里媪述其光艳皎洁阅日不变且以中夜起自结束选彩而衣配花而戴绾髻涂妆膏唇耀首以至约缣迫袜皆着意精好尽态极妍而始毕命焉其所悬之带以润州朱丝数百条长九尺许为十股细辫手自盘制逾月甫成同伴以为缠腰物也而不知其用意至此为诗以吊之

王彦泓

明姿靓服严妆乍,垂手亭亭俨图画。míng zī jìng fú yán zhuāng zhà,chuí shǒu tíng tíng yǎn tú huà。
女伴当窗唤不应,还疑背面秋千下。nǚ bàn dāng chuāng huàn bù yīng,hái yí bèi miàn qiū qiān xià。
娇痴小妹忽惊啼,懊恼春宵睡似泥。jiāo chī xiǎo mèi hū jīng tí,ào nǎo chūn xiāo shuì shì ní。
何刻停灯开钿匣,几时响屟度楼梯。hé kè tíng dēng kāi diàn xiá,jǐ shí xiǎng xiè dù lóu tī。
肌肤到此真冰雪,颓玉俄俄扶不得。jī fū dào cǐ zhēn bīng xuě,tuí yù é é fú bù dé。
素颈何曾著啮痕,却教反缚同心结。sù jǐng hé céng zhù niè hén,què jiào fǎn fù tóng xīn jié。
红丝交结为谁容,约髻安花次第工。hóng sī jiāo jié wèi shuí róng,yuē jì ān huā cì dì gōng。
应爱自看妆镜里,岂须人见影堂中。yīng ài zì kàn zhuāng jìng lǐ,qǐ xū rén jiàn yǐng táng zhōng。
千春不改凝酥面,媚眼微舒若流盼。qiān chūn bù gǎi níng sū miàn,mèi yǎn wēi shū ruò liú pàn。
侯娘怨句鬼先知,玉儿艳质人犹羡。hóu niáng yuàn jù guǐ xiān zhī,yù ér yàn zhì rén yóu xiàn。
当时犀纛定沉埋,绣袜何人拾马嵬。dāng shí xī dào dìng chén mái,xiù wà hé rén shí mǎ wéi。
乞取卿家通替样,许盛银液看千回。qǐ qǔ qīng jiā tōng tì yàng,xǔ shèng yín yè kàn qiān huí。
万转千回负此生,枉将偷嫁占虚名。wàn zhuǎn qiān huí fù cǐ shēng,wǎng jiāng tōu jià zhàn xū míng。
周郎已误难重顾,哭煞厨东阮步兵。zhōu láng yǐ wù nán zhòng gù,kū shā chú dōng ruǎn bù bīng。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

续游十二首

王彦泓

华筵烛臭恼娇娆,茗碗持听月底箫。huá yán zhú chòu nǎo jiāo ráo,míng wǎn chí tīng yuè dǐ xiāo。
清露压衣沾暗麝,凉风吹颊散红潮。qīng lù yā yī zhān àn shè,liáng fēng chuī jiá sàn hóng cháo。
佛珠久换金缠臂,斗草新输玉系腰。fú zhū jiǔ huàn jīn chán bì,dòu cǎo xīn shū yù xì yāo。
邻女近裁靴样浅,月明相唤走红桥。lín nǚ jìn cái xuē yàng qiǎn,yuè míng xiāng huàn zǒu hóng qiáo。

续游十二首

王彦泓

严城间阻梦魂通,小市门东更向东。yán chéng jiān zǔ mèng hún tōng,xiǎo shì mén dōng gèng xiàng dōng。
剪烛寄声书草草,背灯弹泪去匆匆。jiǎn zhú jì shēng shū cǎo cǎo,bèi dēng dàn lèi qù cōng cōng。
花繁竹暗应迷路,蝶趁莺梢有便风。huā fán zhú àn yīng mí lù,dié chèn yīng shāo yǒu biàn fēng。
梅蕊胆瓶看渐减,每朝分插到钗丛。méi ruǐ dǎn píng kàn jiàn jiǎn,měi cháo fēn chā dào chāi cóng。

续游十二首

王彦泓

秋扇轻将屈戌敲,小楼窗槛在花梢。qiū shàn qīng jiāng qū xū qiāo,xiǎo lóu chuāng kǎn zài huā shāo。
绣成枝上将雏鸟,画出花阴捕蝶猫。xiù chéng zhī shàng jiāng chú niǎo,huà chū huā yīn bǔ dié māo。
余语未终嗔姊到,艳词新记妮人钞。yú yǔ wèi zhōng chēn zǐ dào,yàn cí xīn jì nī rén chāo。
偶因背痒闲相就,愿乞神仙手一搔。ǒu yīn bèi yǎng xián xiāng jiù,yuàn qǐ shén xiān shǒu yī sāo。

续游十二首

王彦泓

矮榻幽窗一架书,到来闲适似吾庐。ǎi tà yōu chuāng yī jià shū,dào lái xián shì shì wú lú。
银瓶酒候知寒暖,石鼎茶声辨疾徐。yín píng jiǔ hòu zhī hán nuǎn,shí dǐng chá shēng biàn jí xú。
却月晕眉看婢写,斜阳唏发替郎梳。què yuè yūn méi kàn bì xiě,xié yáng xī fā tì láng shū。
情踪不似阶前叶,肯到秋来日渐疏。qíng zōng bù shì jiē qián yè,kěn dào qiū lái rì jiàn shū。

续游十二首

王彦泓

矜严入座暗心通,酒力难催赛艳红。jīn yán rù zuò àn xīn tōng,jiǔ lì nán cuī sài yàn hóng。
睡起髻鬟欹玉燕,欢余灯烬绽金虫。shuì qǐ jì huán yī yù yàn,huān yú dēng jìn zhàn jīn chóng。
来时夜色霜千瓦,归路寒辉月一弓。lái shí yè sè shuāng qiān wǎ,guī lù hán huī yuè yī gōng。
有约试香还再到,抱衾先与覆熏笼。yǒu yuē shì xiāng hái zài dào,bào qīn xiān yǔ fù xūn lóng。

续游十二首

王彦泓

清夜能游必慧人,泪垂红烛意堪亲。qīng yè néng yóu bì huì rén,lèi chuí hóng zhú yì kān qīn。
纸窗窄槛通新月,细蕊疏花验小春。zhǐ chuāng zhǎi kǎn tōng xīn yuè,xì ruǐ shū huā yàn xiǎo chūn。
戏掐枣膏添麝火,暗拈瓜子记杯巡。xì qiā zǎo gāo tiān shè huǒ,àn niān guā zi jì bēi xún。
相思怨绝诗难写,却爱弹丝诉得真。xiāng sī yuàn jué shī nán xiě,què ài dàn sī sù dé zhēn。

杪冬即事

王彦泓

曲宴偏宜素霰飘,一觞冬莫慰无聊。qū yàn piān yí sù xiàn piāo,yī shāng dōng mò wèi wú liáo。
浓香衾枕寒偎鸭,炽炭房栊暖卸貂。nóng xiāng qīn zhěn hán wēi yā,chì tàn fáng lóng nuǎn xiè diāo。
谢女厌称风柳絮,王郎真见雪芭蕉。xiè nǚ yàn chēng fēng liǔ xù,wáng láng zhēn jiàn xuě bā jiāo。
垂帘尽日慵梳掠,预为严妆怯岁朝。chuí lián jǐn rì yōng shū lüè,yù wèi yán zhuāng qiè suì cháo。

赋得别梦依依到谢家八首

王彦泓

名花偏作隔墙枝,爱影怜声入手迟。míng huā piān zuò gé qiáng zhī,ài yǐng lián shēng rù shǒu chí。
门第敢言非道蕴,才情端喜是芳姿。mén dì gǎn yán fēi dào yùn,cái qíng duān xǐ shì fāng zī。
桃边未许裙题字,柳下曾将带乞诗。táo biān wèi xǔ qún tí zì,liǔ xià céng jiāng dài qǐ shī。
今日眼波微动处,半通商略半矜持。jīn rì yǎn bō wēi dòng chù,bàn tōng shāng lüè bàn jīn chí。

赋得别梦依依到谢家八首

王彦泓

惊喜冰颜一笑开,投梭时节已怜才。jīng xǐ bīng yán yī xiào kāi,tóu suō shí jié yǐ lián cái。
持裙暂肯临风住,刬袜还期映月来。chí qún zàn kěn lín fēng zhù,chǎn wà hái qī yìng yuè lái。
沉水待烘欢夕座,真茶留瀹到时杯。chén shuǐ dài hōng huān xī zuò,zhēn chá liú yuè dào shí bēi。
书生金石心肠在,不借裁诗十字媒。shū shēng jīn shí xīn cháng zài,bù jiè cái shī shí zì méi。

赋得别梦依依到谢家八首

王彦泓

月照幽期分外圆,无才愁赋定情篇。yuè zhào yōu qī fēn wài yuán,wú cái chóu fù dìng qíng piān。
引开笑语欢初洽,逼出风情态转妍。yǐn kāi xiào yǔ huān chū qià,bī chū fēng qíng tài zhuǎn yán。
略晓管弦嗔姊荐,乍回灯影恣人怜。lüè xiǎo guǎn xián chēn zǐ jiàn,zhà huí dēng yǐng zì rén lián。
狂生浪说心如渴,却到良宵不肯眠。kuáng shēng làng shuō xīn rú kě,què dào liáng xiāo bù kěn mián。

赋得别梦依依到谢家八首

王彦泓

内家来看晓妆成,坐次推排让客卿。nèi jiā lái kàn xiǎo zhuāng chéng,zuò cì tuī pái ràng kè qīng。
记到竹林曾识面,为翻花样久知名。jì dào zhú lín céng shí miàn,wèi fān huā yàng jiǔ zhī míng。
语音略别东西宅,梳掠无分内外城。yǔ yīn lüè bié dōng xī zhái,shū lüè wú fēn nèi wài chéng。
敢道向郎恩分浅,同群女伴尚关情。gǎn dào xiàng láng ēn fēn qiǎn,tóng qún nǚ bàn shàng guān qíng。

赋得别梦依依到谢家八首

王彦泓

天壤王郎嗜好奇,能将野鹜压家鸡。tiān rǎng wáng láng shì hǎo qí,néng jiāng yě wù yā jiā jī。
花前密咒添香火,酒后柔肠著絮泥。huā qián mì zhòu tiān xiāng huǒ,jiǔ hòu róu cháng zhù xù ní。
宋祎昔为金谷女,绛仙曾是玉工妻。sòng yī xī wèi jīn gǔ nǚ,jiàng xiān céng shì yù gōng qī。
无妨暂属尘凡对,不过才人定也迷。wú fáng zàn shǔ chén fán duì,bù guò cái rén dìng yě mí。

赋得别梦依依到谢家八首

王彦泓

朱箔纱空画舫轻,月明波上载卿卿。zhū bó shā kōng huà fǎng qīng,yuè míng bō shàng zài qīng qīng。
尊前绰约身如燕,帐底朦胧语是莺。zūn qián chuò yuē shēn rú yàn,zhàng dǐ méng lóng yǔ shì yīng。
绛烛婢吹香未烬,卖花人唤梦初惊。jiàng zhú bì chuī xiāng wèi jìn,mài huā rén huàn mèng chū jīng。
颓鬟未拢凭栏久,偶爱跳鱼拨剌声。tuí huán wèi lǒng píng lán jiǔ,ǒu ài tiào yú bō lá shēng。

赋得别梦依依到谢家八首

王彦泓

为有冲烟犯月郎,矜严标格渐成狂。wèi yǒu chōng yān fàn yuè láng,jīn yán biāo gé jiàn chéng kuáng。
何当白玉莲花盏,更带红鸾冶袖香。hé dāng bái yù lián huā zhǎn,gèng dài hóng luán yě xiù xiāng。
慧绝眼波频送语,喜来巾帔总飘扬。huì jué yǎn bō pín sòng yǔ,xǐ lái jīn pèi zǒng piāo yáng。
温柔乡里留欢住,不放情人到醉乡。wēn róu xiāng lǐ liú huān zhù,bù fàng qíng rén dào zuì xiāng。

赋得别梦依依到谢家八首

王彦泓

爱咏无题定有题,宋墙东畔谢楼西。ài yǒng wú tí dìng yǒu tí,sòng qiáng dōng pàn xiè lóu xī。
封来泪点红犹湿,剪后香丝绿未齐。fēng lái lèi diǎn hóng yóu shī,jiǎn hòu xiāng sī lǜ wèi qí。
共被拥将宜主暖,闲床抛得阿侯啼。gòng bèi yōng jiāng yí zhǔ nuǎn,xián chuáng pāo dé ā hóu tí。
风流韵事堪描处,却到含毫思转迷。fēng liú yùn shì kān miáo chù,què dào hán háo sī zhuǎn mí。