古诗词

飞燕

何荆玉

朝飞燕,暮飞燕,出入雕梁人莫见。cháo fēi yàn,mù fēi yàn,chū rù diāo liáng rén mò jiàn。
常托平阳公主家,偶然飞入昭阳殿。cháng tuō píng yáng gōng zhǔ jiā,ǒu rán fēi rù zhāo yáng diàn。
青锁犹惭柳作腰,建章差可花为面。qīng suǒ yóu cán liǔ zuò yāo,jiàn zhāng chà kě huā wèi miàn。
弱舞惊风掌上回,清歌欺雪喉中转。ruò wǔ jīng fēng zhǎng shàng huí,qīng gē qī xuě hóu zhōng zhuǎn。
日上金砖未起来,昨宵长夜曾开宴。rì shàng jīn zhuān wèi qǐ lái,zuó xiāo zhǎng yè céng kāi yàn。
日去朝来乐未央,转日为年犹恨短。rì qù cháo lái lè wèi yāng,zhuǎn rì wèi nián yóu hèn duǎn。
无复阶前笑却车,或闻箧里悲捐扇。wú fù jiē qián xiào què chē,huò wén qiè lǐ bēi juān shàn。
不愁宠有别人争,只怕恩为亲娣换。bù chóu chǒng yǒu bié rén zhēng,zhǐ pà ēn wèi qīn dì huàn。
愿效双头取并怜,难教并蒂成双恋。yuàn xiào shuāng tóu qǔ bìng lián,nán jiào bìng dì chéng shuāng liàn。
兄弟新欢未见加,夫妻旧爱俄惊断。xiōng dì xīn huān wèi jiàn jiā,fū qī jiù ài é jīng duàn。
世上人情最易更,浮云不足方其变。shì shàng rén qíng zuì yì gèng,fú yún bù zú fāng qí biàn。
泰山作势片时颓,沧海为波一朝浅。tài shān zuò shì piàn shí tuí,cāng hǎi wèi bō yī cháo qiǎn。
昨日欢成今日悲,九回肠起千回怨。zuó rì huān chéng jīn rì bēi,jiǔ huí cháng qǐ qiān huí yuàn。
秋水凝时望眼悬,春山低处愁眉敛。qiū shuǐ níng shí wàng yǎn xuán,chūn shān dī chù chóu méi liǎn。
脂销馀粉腻全乾,泪界残妆痕一线。zhī xiāo yú fěn nì quán qián,lèi jiè cán zhuāng hén yī xiàn。
锦茵寂寞梦初回,玉漏迢遥夜方半。jǐn yīn jì mò mèng chū huí,yù lòu tiáo yáo yè fāng bàn。
已恨秋宵永似年,岂堪秋月明如练。yǐ hèn qiū xiāo yǒng shì nián,qǐ kān qiū yuè míng rú liàn。
御辇明朝或复来,一朝辄去惊奔电。yù niǎn míng cháo huò fù lái,yī cháo zhé qù jīng bēn diàn。
未到长门绝幸时,已成金屋稀恩渐。wèi dào zhǎng mén jué xìng shí,yǐ chéng jīn wū xī ēn jiàn。
莫言骨肉聚来欢,骨肉虽欢情意闷。mò yán gǔ ròu jù lái huān,gǔ ròu suī huān qíng yì mèn。
专房之地无至亲,妒宠之情能杀眷。zhuān fáng zhī dì wú zhì qīn,dù chǒng zhī qíng néng shā juàn。
寄语今朝长信人,区区陌路何难贱。jì yǔ jīn cháo zhǎng xìn rén,qū qū mò lù hé nán jiàn。

何荆玉

何荆玉,字体孚,一字扶阳。东莞人。明神宗万历二十二年(一五九四)举人。有《学吟稿》。清温汝能《粤东诗海》卷四二有传。 何荆玉的作品>>

猜您喜欢

吴起妻

何荆玉

齐国岂无士,嫁与卫人儿。qí guó qǐ wú shì,jià yǔ wèi rén ér。
誓绣鸳鸯被,盟开连理枝。shì xiù yuān yāng bèi,méng kāi lián lǐ zhī。
百年以为愿,谁肯半途歧。bǎi nián yǐ wèi yuàn,shuí kěn bàn tú qí。
贫贱甘共守,富贵乐相携。pín jiàn gān gòng shǒu,fù guì lè xiāng xié。
生离且惊怕,死别岂能为。shēng lí qiě jīng pà,sǐ bié qǐ néng wèi。
君昔读六韬,妾心已弗怡。jūn xī dú liù tāo,qiè xīn yǐ fú yí。
兵家尚残忍,十中无一慈。bīng jiā shàng cán rěn,shí zhōng wú yī cí。
母死君不归,妾心益相疑。mǔ sǐ jūn bù guī,qiè xīn yì xiāng yí。
所生且如此,何人不可施。suǒ shēng qiě rú cǐ,hé rén bù kě shī。
今鲁有边急,将军欲伐齐。jīn lǔ yǒu biān jí,jiāng jūn yù fá qí。
妾乃齐之女,齐婿非所宜。qiè nǎi qí zhī nǚ,qí xù fēi suǒ yí。
辞将不敢望,黜妾妾甘归。cí jiāng bù gǎn wàng,chù qiè qiè gān guī。
错落桃花锦,连绵共素机。cuò luò táo huā jǐn,lián mián gòng sù jī。
金刀将下剪,心痛手犹迟。jīn dāo jiāng xià jiǎn,xīn tòng shǒu yóu chí。
数年恩爱体,白刃忍相催。shù nián ēn ài tǐ,bái rèn rěn xiāng cuī。
薄雪春归际,残霜日上时。báo xuě chūn guī jì,cán shuāng rì shàng shí。
膏兰辞绿鬓,青镜掩蛾眉。gāo lán cí lǜ bìn,qīng jìng yǎn é méi。
梦随鸳带断,魂共凤衾离。mèng suí yuān dài duàn,hún gòng fèng qīn lí。
仰望而终身,须臾不可支。yǎng wàng ér zhōng shēn,xū yú bù kě zhī。
不如嫁樵牧,田野共追随。bù rú jià qiáo mù,tián yě gòng zhuī suí。
芒荆误到体,怜惜急相披。máng jīng wù dào tǐ,lián xī jí xiāng pī。
知君素好色,岂竟守空帏。zhī jūn sù hǎo sè,qǐ jìng shǒu kōng wéi。
只恐后来者,心猜爱亦亏。zhǐ kǒng hòu lái zhě,xīn cāi ài yì kuī。
妾身委魍魉,妾魄逐熊罴。qiè shēn wěi wǎng liǎng,qiè pò zhú xióng pí。
看君垂绶日,谁戴紫霞帔。kàn jūn chuí shòu rì,shuí dài zǐ xiá pèi。
1612