古诗词

转应曲春雨

尤侗

春雨,春雨。chūn yǔ,chūn yǔ。
花上泪痕几许。huā shàng lèi hén jǐ xǔ。
东风吹到纱窗。dōng fēng chuī dào shā chuāng。
日日愁来断肠。rì rì chóu lái duàn cháng。
肠断,肠断。cháng duàn,cháng duàn。
又续新愁一半。yòu xù xīn chóu yī bàn。
尤侗

尤侗

尤侗(1618年-1704年)明末清初著名诗人、戏曲家,曾被顺治誉为“真才子”;康熙誉为“老名士”。字展成,一字同人,早年自号三中子,又号悔庵,晚号良斋、西堂老人、鹤栖老人、梅花道人等,苏州府长洲(今江苏省苏州市)人。于康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院检讨,参与修《明史》,分撰列传300余篇、《艺文志》5卷,二十二年告老归家。四十二年康熙南巡,得晋官号为侍讲,享年八十七岁。侗天才富赡,诗多新警之思,杂以谐谑,每一篇出,传诵遍人口,著述颇丰,有《西堂全集》。 尤侗的作品>>

猜您喜欢

南乡子·春愁

尤侗

华屋委荒丘。huá wū wěi huāng qiū。
萧瑟西风十二楼。xiāo sè xī fēng shí èr lóu。
留下空梁巢燕,啾啾。liú xià kōng liáng cháo yàn,jiū jiū。
梦忆珠帘碧玉钩。mèng yì zhū lián bì yù gōu。
歌舞彩云流。gē wǔ cǎi yún liú。
野草斜阳伴客愁。yě cǎo xié yáng bàn kè chóu。
惟有青山依旧在,悠悠。wéi yǒu qīng shān yī jiù zài,yōu yōu。
看尽红颜又白头。kàn jǐn hóng yán yòu bái tóu。

南乡子·春愁

尤侗

珠箔舞蛮靴。zhū bó wǔ mán xuē。
浅立氍歈宛转歌。qiǎn lì qú yú wǎn zhuǎn gē。
忽换猩袍红烛艳,瞧科。hū huàn xīng páo hóng zhú yàn,qiáo kē。
锦伞将军小黛蛾。jǐn sǎn jiāng jūn xiǎo dài é。
鬒发尚盘螺。zhěn fā shàng pán luó。
一瓣丝鞭燕尾拖。yī bàn sī biān yàn wěi tuō。
为待情人亲解取,谁何。wèi dài qíng rén qīn jiě qǔ,shuí hé。
春草江南细马驮。chūn cǎo jiāng nán xì mǎ tuó。

梅花引·晓行

尤侗

晓星稀。xiǎo xīng xī。
晓风低。xiǎo fēng dī。
晓月如霜冷射衣。xiǎo yuè rú shuāng lěng shè yī。
晓鸡啼。xiǎo jī tí。
晓鸡啼。xiǎo jī tí。
啼上征鞍,朦胧古道西。tí shàng zhēng ān,méng lóng gǔ dào xī。
水声呜咽行人泪。shuǐ shēng wū yàn xíng rén lèi。
雁声嘹呖归人字。yàn shēng liáo lì guī rén zì。
影凄其。yǐng qī qí。
影凄其。yǐng qī qí。
斑马频嘶,前村望酒旗。bān mǎ pín sī,qián cūn wàng jiǔ qí。

虞美人·怜病

尤侗

病魔才别书帷去。bìng mó cái bié shū wéi qù。
又借香奁住。yòu jiè xiāng lián zhù。
恹恹瘦骨怯春纱。yān yān shòu gǔ qiè chūn shā。
犹向药烟影里问残花。yóu xiàng yào yān yǐng lǐ wèn cán huā。
晓来强起妆台立。xiǎo lái qiáng qǐ zhuāng tái lì。
揽镜愁眉窄。lǎn jìng chóu méi zhǎi。
侍儿且罢掠云鬟。shì ér qiě bà lüè yún huán。
恐怕春风多厉不胜寒。kǒng pà chūn fēng duō lì bù shèng hán。

虞美人·怜病

尤侗

重华昔向苍梧死。zhòng huá xī xiàng cāng wú sǐ。
羽亦重瞳子。yǔ yì zhòng tóng zi。
至今舞草号虞兮。zhì jīn wǔ cǎo hào yú xī。
可似黄陵斑竹泣湘妃。kě shì huáng líng bān zhú qì xiāng fēi。
君王莫恨江东小。jūn wáng mò hèn jiāng dōng xiǎo。
暖日花光好。nuǎn rì huā guāng hǎo。
开时常对杜鹃红。kāi shí cháng duì dù juān hóng。
一样暗伤亡国月明中。yī yàng àn shāng wáng guó yuè míng zhōng。

虞美人·怜病

尤侗

李家妹子陶家姊。lǐ jiā mèi zi táo jiā zǐ。
甘逐封姨死。gān zhú fēng yí sǐ。
石家房老剩翾风。shí jiā fáng lǎo shèng xuān fēng。
好把小名醋醋换红红。hǎo bǎ xiǎo míng cù cù huàn hóng hóng。
艳妆底事心如火。yàn zhuāng dǐ shì xīn rú huǒ。
生日逢重午。shēng rì féng zhòng wǔ。
萧郎笑插玉人头。xiāo láng xiào chā yù rén tóu。
问道留侬侬去若为留。wèn dào liú nóng nóng qù ruò wèi liú。

虞美人·怜病

尤侗

官街听彻三更鼓。guān jiē tīng chè sān gèng gǔ。
缩脚寒衾苦。suō jiǎo hán qīn kǔ。
无眠终夜眼常开。wú mián zhōng yè yǎn cháng kāi。
那得巫山湘水梦魂来。nà dé wū shān xiāng shuǐ mèng hún lái。
隔江望断家乡路。gé jiāng wàng duàn jiā xiāng lù。
小雪冬垂暮。xiǎo xuě dōng chuí mù。
扁舟归去未嫌迟。biǎn zhōu guī qù wèi xián chí。
正是纸窗炉火芋香时。zhèng shì zhǐ chuāng lú huǒ yù xiāng shí。

玉楼春·为黄大宗悼亡郭少君

尤侗

柔肠最怕伤心赋。róu cháng zuì pà shāng xīn fù。
听说埋香泪便堕。tīng shuō mái xiāng lèi biàn duò。
红颜惯是误青春,断送桃花一夜雨。hóng yán guàn shì wù qīng chūn,duàn sòng táo huā yī yè yǔ。
飞琼携手瑶台路。fēi qióng xié shǒu yáo tái lù。
应驾钿车游戏去。yīng jià diàn chē yóu xì qù。
可堪抛向玉钩斜,梦散彩云无觅处。kě kān pāo xiàng yù gōu xié,mèng sàn cǎi yún wú mì chù。

玉楼春·为黄大宗悼亡郭少君

尤侗

落花急似三更漏。luò huā jí shì sān gèng lòu。
弱质盈盈才十九。ruò zhì yíng yíng cái shí jiǔ。
杜鹃哭杀少年坟,小字彤碑碧血绣。dù juān kū shā shǎo nián fén,xiǎo zì tóng bēi bì xuè xiù。
萧郎梦断蘼芜后。xiāo láng mèng duàn mí wú hòu。
宝镜鸳鸯难再偶。bǎo jìng yuān yāng nán zài ǒu。
可怜薄命玉容人,值得挽歌三十首。kě lián báo mìng yù róng rén,zhí dé wǎn gē sān shí shǒu。

踏莎行·闺怨

尤侗

独上妆楼,青山如昨。dú shàng zhuāng lóu,qīng shān rú zuó。
画眉彩笔春来阁。huà méi cǎi bǐ chūn lái gé。
休弹红雨湿花梢,泪珠自向心头落。xiū dàn hóng yǔ shī huā shāo,lèi zhū zì xiàng xīn tóu luò。
可恨东风,年年轻薄。kě hèn dōng fēng,nián nián qīng báo。
天涯不管人漂泊。tiān yá bù guǎn rén piāo pō。
漫将薄幸比杨花,杨花犹解穿罗幕。màn jiāng báo xìng bǐ yáng huā,yáng huā yóu jiě chuān luó mù。

踏莎行·闺怨

尤侗

坐月青莲,浣花工部。zuò yuè qīng lián,huàn huā gōng bù。
闺房之秀兼佳趣。guī fáng zhī xiù jiān jiā qù。
燃脂写出丽人行,风鬟雨髻姗姗步。rán zhī xiě chū lì rén xíng,fēng huán yǔ jì shān shān bù。
碧杜红兰,明珠翠羽。bì dù hóng lán,míng zhū cuì yǔ。
药房移傍湘君住。yào fáng yí bàng xiāng jūn zhù。
可怜荡子不归家,长吟荡妇秋思赋。kě lián dàng zi bù guī jiā,zhǎng yín dàng fù qiū sī fù。

踏莎行·闺怨

尤侗

放诞文君,风流樊素。fàng dàn wén jūn,fēng liú fán sù。
殢人更在仓庚妒。tì rén gèng zài cāng gēng dù。
武昌新柳自青青,生憎隔岸晴川树。wǔ chāng xīn liǔ zì qīng qīng,shēng zēng gé àn qíng chuān shù。
欢晕红凝,愁眉绿聚。huān yūn hóng níng,chóu méi lǜ jù。
幽情难向狂夫诉。yōu qíng nán xiàng kuáng fū sù。
莫携此卷渡江来,津头有个兴风雨。mò xié cǐ juǎn dù jiāng lái,jīn tóu yǒu gè xīng fēng yǔ。

踏莎行·闺怨

尤侗

残月在林,晨钟动野。cán yuè zài lín,chén zhōng dòng yě。
行人惯听乌啼夜。xíng rén guàn tīng wū tí yè。
一鞭古道又斜阳,村田看尽羊牛下。yī biān gǔ dào yòu xié yáng,cūn tián kàn jǐn yáng niú xià。
草席泥床,瓦盆茅舍。cǎo xí ní chuáng,wǎ pén máo shě。
东餐西宿何时罢。dōng cān xī sù hé shí bà。
孤灯半枕梦江南,隔帘惊起萧萧马。gū dēng bàn zhěn mèng jiāng nán,gé lián jīng qǐ xiāo xiāo mǎ。

小重山·金陵怀古

尤侗

依旧青山绕建康。yī jiù qīng shān rào jiàn kāng。
南朝佳丽地、草茫茫。nán cháo jiā lì dì cǎo máng máng。
景阳脂井冷银床。jǐng yáng zhī jǐng lěng yín chuáng。
秦淮月,犹照故宫墙。qín huái yuè,yóu zhào gù gōng qiáng。
吊古石头冈。diào gǔ shí tóu gāng。
大江流日夜、几兴亡。dà jiāng liú rì yè jǐ xīng wáng。
鸡笼鼠雀满祠堂。jī lóng shǔ què mǎn cí táng。
君莫问,策蹇下斜阳。jūn mò wèn,cè jiǎn xià xié yáng。

小重山·金陵怀古

尤侗

锦缆牙樯金犊车。jǐn lǎn yá qiáng jīn dú chē。
竹西歌吹地、斗繁华。zhú xī gē chuī dì dòu fán huá。
闲来独吊玉钩斜。xián lái dú diào yù gōu xié。
隋宫女,为我诉琵琶。suí gōng nǚ,wèi wǒ sù pí pá。
客梦绕天涯。kè mèng rào tiān yá。
江山虽窈窕、不如家。jiāng shān suī yǎo tiǎo bù rú jiā。
二分明月广陵花。èr fēn míng yuè guǎng líng huā。
一分月,斜照小窗纱。yī fēn yuè,xié zhào xiǎo chuāng shā。