古诗词

醉公子·本意

尤侗

何处贪杯酒。hé chù tān bēi jiǔ。
愁杀闺中妇。chóu shā guī zhōng fù。
尚喜晚还家。shàng xǐ wǎn hái jiā。
刚留一盏茶。gāng liú yī zhǎn chá。
扶得和衣睡。fú dé hé yī shuì。
冷却鸳鸯被。lěng què yuān yāng bèi。
不敢骂檀郎。bù gǎn mà tán láng。
喃喃咒杜康。nán nán zhòu dù kāng。
尤侗

尤侗

尤侗(1618年-1704年)明末清初著名诗人、戏曲家,曾被顺治誉为“真才子”;康熙誉为“老名士”。字展成,一字同人,早年自号三中子,又号悔庵,晚号良斋、西堂老人、鹤栖老人、梅花道人等,苏州府长洲(今江苏省苏州市)人。于康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院检讨,参与修《明史》,分撰列传300余篇、《艺文志》5卷,二十二年告老归家。四十二年康熙南巡,得晋官号为侍讲,享年八十七岁。侗天才富赡,诗多新警之思,杂以谐谑,每一篇出,传诵遍人口,著述颇丰,有《西堂全集》。 尤侗的作品>>

猜您喜欢

长相思·卷帘

尤侗

朝卷帘,暮卷帘。cháo juǎn lián,mù juǎn lián。
帘卷西风风卷烟。lián juǎn xī fēng fēng juǎn yān。
烟寒风雨寒。yān hán fēng yǔ hán。
倚栏杆,泪栏杆。yǐ lán gān,lèi lán gān。
听尽哀鸿听怨蝉。tīng jǐn āi hóng tīng yuàn chán。
愁魂飞暮天。chóu hún fēi mù tiān。

长相思·卷帘

尤侗

花飞飞,絮飞飞。huā fēi fēi,xù fēi fēi。
绿上眉山红上衣,妆楼日又西。lǜ shàng méi shān hóng shàng yī,zhuāng lóu rì yòu xī。
蝶飞飞,燕飞飞。dié fēi fēi,yàn fēi fēi。
飞向雕檐等伴栖,吹箫人不归。fēi xiàng diāo yán děng bàn qī,chuī xiāo rén bù guī。

醉花间·春闺

尤侗

兰汤沐。lán tāng mù。
湘裙束。xiāng qún shù。
懒把秋千蹴。lǎn bǎ qiū qiān cù。
侬自理秦筝,郎自歌吴曲。nóng zì lǐ qín zhēng,láng zì gē wú qū。
花冠一笑偏,翠袖三薰足。huā guān yī xiào piān,cuì xiù sān xūn zú。
芙蓉帐底眠,春梦同郎续。fú róng zhàng dǐ mián,chūn mèng tóng láng xù。

酒泉子·离情

尤侗

月白风清。yuè bái fēng qīng。
今夜谁家住去。jīn yè shuí jiā zhù qù。
过长亭,接短渡。guò zhǎng tíng,jiē duǎn dù。
傍孤城。bàng gū chéng。
知君马上听鸡鸣。zhī jūn mǎ shàng tīng jī míng。
妾也朝朝早起。qiè yě cháo cháo zǎo qǐ。
剔残灯,空庭里。tī cán dēng,kōng tíng lǐ。
拜三星。bài sān xīng。

昭君怨·吊腊梅

尤侗

昨夜风鞭雨打。zuó yè fēng biān yǔ dǎ。
金屋晓来飘瓦。jīn wū xiǎo lái piāo wǎ。
尺土葬鹅衣。chǐ tǔ zàng é yī。
哭江妃。kū jiāng fēi。
正是天寒日暮。zhèng shì tiān hán rì mù。
空谷佳人何处。kōng gǔ jiā rén hé chù。
云鬓惜馀香。yún bìn xī yú xiāng。
试啼妆。shì tí zhuāng。

昭君怨·吊腊梅

尤侗

不见落花飞絮,满目土风沙雨。bù jiàn luò huā fēi xù,mǎn mù tǔ fēng shā yǔ。
飘泊可怜人,奈何春。piāo pō kě lián rén,nài hé chūn。
地下杳无消息,盼断画衣香舄。dì xià yǎo wú xiāo xī,pàn duàn huà yī xiāng xì。
百日掩青帘,梦江南。bǎi rì yǎn qīng lián,mèng jiāng nán。

春光好·春闺

尤侗

掩绣阁,镜台封。yǎn xiù gé,jìng tái fēng。
鬓云松。bìn yún sōng。
聊聊私语小窗中。liáo liáo sī yǔ xiǎo chuāng zhōng。
骂春风。mà chūn fēng。
整日恹恹沉睡,侍儿问怎朦胧。zhěng rì yān yān chén shuì,shì ér wèn zěn méng lóng。
却是背人偷揾泪,枕痕红。què shì bèi rén tōu wèn lèi,zhěn hén hóng。

女冠子·美人走马

尤侗

青楼年少,走马章台驰道。qīng lóu nián shǎo,zǒu mǎ zhāng tái chí dào。
倚逍遥。yǐ xiāo yáo。
急雨桃花滚,轻风燕子骄。jí yǔ táo huā gǔn,qīng fēng yàn zi jiāo。
春芽拥翠髻,香汗发红潮。chūn yá yōng cuì jì,xiāng hàn fā hóng cháo。
辔儿跑不住,抱鞍桥。pèi ér pǎo bù zhù,bào ān qiáo。

点绛唇·绿荫

尤侗

梦破帘开,隔墙谡谡风声乱。mèng pò lián kāi,gé qiáng sù sù fēng shēng luàn。
徘徊池畔。pái huái chí pàn。
绿影浮波面。lǜ yǐng fú bō miàn。
闭鸟藏花,收拾春光暗。bì niǎo cáng huā,shōu shí chūn guāng àn。
遮不遍。zhē bù biàn。
新愁一段。xīn chóu yī duàn。
缭绕天涯散。liáo rào tiān yá sàn。

点绛唇·绿荫

尤侗

新绿排衙。xīn lǜ pái yá。
问伊何事轻妆卸。wèn yī hé shì qīng zhuāng xiè。
夭斜顽耍。yāo xié wán shuǎ。
惹得黄鹂骂。rě dé huáng lí mà。
无主东风,来去随他罢。wú zhǔ dōng fēng,lái qù suí tā bà。
怜今夜。lián jīn yè。
落红偷嫁。luò hóng tōu jià。
同宿雕栏下。tóng sù diāo lán xià。

点绛唇·绿荫

尤侗

空谷佳人,淡红衫子天然艳。kōng gǔ jiā rén,dàn hóng shān zi tiān rán yàn。
风清露浅。fēng qīng lù qiǎn。
脉脉凝啼眼。mài mài níng tí yǎn。
恰似伤秋,倚徙湖山遍。qià shì shāng qiū,yǐ xǐ hú shān biàn。
怜谁伴。lián shuí bàn。
重帘不卷。zhòng lián bù juǎn。
有个人肠断。yǒu gè rén cháng duàn。

点绛唇·绿荫

尤侗

梦草凄凉,汉宫遗下搔头玉。mèng cǎo qī liáng,hàn gōng yí xià sāo tóu yù。
淡妆素束。dàn zhuāng sù shù。
一顾倾红绿。yī gù qīng hóng lǜ。
清露晨流,仿佛香盈掬。qīng lù chén liú,fǎng fú xiāng yíng jū。
娱幽独。yú yōu dú。
广寒留宿。guǎng hán liú sù。
疑舞霓裳曲。yí wǔ ní shang qū。

伊川令和范夫人韵

尤侗

空房夜夜垂罗幕。kōng fáng yè yè chuí luó mù。
雁柱抛弦索。yàn zhù pāo xián suǒ。
又报海棠零落。yòu bào hǎi táng líng luò。
香径欲行还却。xiāng jìng yù xíng hái què。
红腮枕上羞托。hóng sāi zhěn shàng xiū tuō。
知郎春梦绕天涯,不肯到、秋千院落。zhī láng chūn mèng rào tiān yá,bù kěn dào qiū qiān yuàn luò。

浣溪沙·春闺

尤侗

日影笼烟小阁明,侍儿初掠晓妆成。rì yǐng lóng yān xiǎo gé míng,shì ér chū lüè xiǎo zhuāng chéng。
画楼何处又歌声。huà lóu hé chù yòu gē shēng。
故掩珠帘惊燕燕,戏抛红豆打莺莺。gù yǎn zhū lián jīng yàn yàn,xì pāo hóng dòu dǎ yīng yīng。
晚来独傍落花行。wǎn lái dú bàng luò huā xíng。

浣溪沙·春闺

尤侗

小盏低斟不当差,粉腮红晕早堆霞。xiǎo zhǎn dī zhēn bù dāng chà,fěn sāi hóng yūn zǎo duī xiá。
春风带雨颤桃花。chūn fēng dài yǔ chàn táo huā。
强对檀郎妆挣挫,慢扶小玉露夭斜。qiáng duì tán láng zhuāng zhēng cuò,màn fú xiǎo yù lù yāo xié。
和衣睡倒太娇些。hé yī shuì dào tài jiāo xiē。
2801234567»