古诗词

和韩昌黎石鼓歌

区大相

岐阳石鼓传周宣,神武尚纪中兴年。qí yáng shí gǔ chuán zhōu xuān,shén wǔ shàng jì zhōng xīng nián。
抠衣曾肃文庙拜,访古更读昌黎篇。kōu yī céng sù wén miào bài,fǎng gǔ gèng dú chāng lí piān。
车攻马同事已往,俯仰遗迹心茫然。chē gōng mǎ tóng shì yǐ wǎng,fǔ yǎng yí jì xīn máng rán。
大小二雅不收载,纵横数石遗刻镌。dà xiǎo èr yǎ bù shōu zài,zòng héng shù shí yí kè juān。
忆昔宣王按剑起,整顿周纲恢八埏。yì xī xuān wáng àn jiàn qǐ,zhěng dùn zhōu gāng huī bā shān。
南伐淮徐西猃狁,出车命将声喧阗。nán fá huái xú xī xiǎn yǔn,chū chē mìng jiāng shēng xuān tián。
天子明堂登玉帛,诸侯冠佩趋游畋。tiān zi míng táng dēng yù bó,zhū hóu guān pèi qū yóu tián。
于时岐阳纵大猎,前驱六马势腾骞。yú shí qí yáng zòng dà liè,qián qū liù mǎ shì téng qiān。
戈甲照耀军容盛,从臣一一皆材贤。gē jiǎ zhào yào jūn róng shèng,cóng chén yī yī jiē cái xián。
不独清风能作颂,亦有羽猎如甘泉。bù dú qīng fēng néng zuò sòng,yì yǒu yǔ liè rú gān quán。
武功万代宜宣示,伐石作鼓夷层巅。wǔ gōng wàn dài yí xuān shì,fá shí zuò gǔ yí céng diān。
龙画撑持结构古,螺书诘曲镵戈鋋。lóng huà chēng chí jié gòu gǔ,luó shū jí qū chán gē chán。
日炙霜侵不知岁,鸾漂凤泊沉荒烟。rì zhì shuāng qīn bù zhī suì,luán piāo fèng pō chén huāng yān。
只疑鬼物为呵护,封埋古刻苍苔鲜。zhǐ yí guǐ wù wèi hē hù,fēng mái gǔ kè cāng tái xiān。
文义颇类小雅作,字体翻从史籀迁。wén yì pǒ lèi xiǎo yǎ zuò,zì tǐ fān cóng shǐ zhòu qiān。
六百七十有二字,纷挐螭虎握玑璿。liù bǎi qī shí yǒu èr zì,fēn ná chī hǔ wò jī xuán。
年深缺划固不免,奥义高文止半全。nián shēn quē huà gù bù miǎn,ào yì gāo wén zhǐ bàn quán。
章樵考正力颇苦,薛郑音训心仍虔。zhāng qiáo kǎo zhèng lì pǒ kǔ,xuē zhèng yīn xùn xīn réng qián。
曩时韩公称好古,低徊石侧涕沦涟。nǎng shí hán gōng chēng hǎo gǔ,dī huái shí cè tì lún lián。
摩挲铜狄叹岁月,剜苔剔藓细品诠。mó sā tóng dí tàn suì yuè,wān tái tī xiǎn xì pǐn quán。
发为歌词极赏识,今文古文相并悬。fā wèi gē cí jí shǎng shí,jīn wén gǔ wén xiāng bìng xuán。
陋儒褊迫不解事,虚令世代差讹传。lòu rú biǎn pò bù jiě shì,xū lìng shì dài chà é chuán。
隋珠几同鱼目混,和璧翻成燕石捐。suí zhū jǐ tóng yú mù hùn,hé bì fān chéng yàn shí juān。
五帝存亡皇有无,峄山梁父几封禅。wǔ dì cún wáng huáng yǒu wú,yì shān liáng fù jǐ fēng chán。
神禹丰碑閟岣嵝,轩黄宝鼎沦伊瀍。shén yǔ fēng bēi bì gǒu lǒu,xuān huáng bǎo dǐng lún yī chán。
犹幸此鼓在人世,晨星累累映奎躔。yóu xìng cǐ gǔ zài rén shì,chén xīng lèi lèi yìng kuí chán。
岐山较猎或代有,左氏编年岂误沿。qí shān jiào liè huò dài yǒu,zuǒ shì biān nián qǐ wù yán。
吁嗟此石何从得,自岐徙洛复入燕。xū jiē cǐ shí hé cóng dé,zì qí xǐ luò fù rù yàn。
置之辟雍戟门里,衣冠讲解得究研。zhì zhī pì yōng jǐ mén lǐ,yī guān jiǎng jiě dé jiū yán。
予生际此不恨晚,至宝及睹周秦前。yǔ shēng jì cǐ bù hèn wǎn,zhì bǎo jí dǔ zhōu qín qián。
方今宇内幸无事,嘘吸皇风万里旋。fāng jīn yǔ nèi xìng wú shì,xū xī huáng fēng wàn lǐ xuán。
诸生盛讲中兴事,朝士争歌雅颂编。zhū shēng shèng jiǎng zhōng xīng shì,cháo shì zhēng gē yǎ sòng biān。
镌功勒成告下土,愿比成周致太平。juān gōng lēi chéng gào xià tǔ,yuàn bǐ chéng zhōu zhì tài píng。

区大相

明广东高明人,字用儒,号海目。区益子。善为文,下笔千言立就。万历十七年进士。初选庶吉士,累迁赞善、中允。掌制诰。居翰院十五年,与赵志皋、张位、沈一贯等有旧。赵等先后当国,大相皆引避不轻谒。后调南太仆寺丞,以疾归,卒。工诗词,皆严于格律,为明代岭南大家。有《太史集》、《图南集》、《濠上集》。 区大相的作品>>

猜您喜欢

病起客至言西郊花事已过怅然有作

区大相

移疾动经旬,宁知花事新。yí jí dòng jīng xún,níng zhī huā shì xīn。
烟霞不惜赏,桃李可怜春。yān xiá bù xī shǎng,táo lǐ kě lián chūn。
底事催莺老,非关送酒频。dǐ shì cuī yīng lǎo,fēi guān sòng jiǔ pín。
向来迟暮意,为此重伤神。xiàng lái chí mù yì,wèi cǐ zhòng shāng shén。

病起客至言西郊花事已过怅然有作

区大相

西郊万树杏,飘落任西东。xī jiāo wàn shù xìng,piāo luò rèn xī dōng。
颇恨前朝雨,深愁昨夜风。pǒ hèn qián cháo yǔ,shēn chóu zuó yè fēng。
游蜂争堕蕊,舞蝶恋虚丛。yóu fēng zhēng duò ruǐ,wǔ dié liàn xū cóng。
老鬓将残艳,相怜晓镜中。lǎo bìn jiāng cán yàn,xiāng lián xiǎo jìng zhōng。

闻宁夏变起

区大相

近传宁夏卒,杀将乃横行。jìn chuán níng xià zú,shā jiāng nǎi héng xíng。
养虎虽贻患,操戈亦有名。yǎng hǔ suī yí huàn,cāo gē yì yǒu míng。
预愁勾逆虏,遂恐失坚城。yù chóu gōu nì lǔ,suì kǒng shī jiān chéng。
柳外清笳曲,谁吹塞上声。liǔ wài qīng jiā qū,shuí chuī sāi shàng shēng。

梁武库经略河陇回

区大相

远闻乘障返,遽睹入关行。yuǎn wén chéng zhàng fǎn,jù dǔ rù guān xíng。
出塞三边静,归朝万户轻。chū sāi sān biān jìng,guī cháo wàn hù qīng。
偏师全汉地,间道走胡兵。piān shī quán hàn dì,jiān dào zǒu hú bīng。
不听从军曲,谁知苦乐情。bù tīng cóng jūn qū,shuí zhī kǔ lè qíng。

柬张太仆质卿

区大相

昔会即分离,追欢能几时。xī huì jí fēn lí,zhuī huān néng jǐ shí。
风尘一诺重,湖海十年思。fēng chén yī nuò zhòng,hú hǎi shí nián sī。
绿发君先达,青云我后期。lǜ fā jūn xiān dá,qīng yún wǒ hòu qī。
匣中龙气在,曾辱茂先知。xiá zhōng lóng qì zài,céng rǔ mào xiān zhī。

送韩伯仪守高邮

区大相

使君朝拥传,筮仕即专城。shǐ jūn cháo yōng chuán,shì shì jí zhuān chéng。
隔座见摇楫,开堂闻濯缨。gé zuò jiàn yáo jí,kāi táng wén zhuó yīng。
湖光连海阔,河润过淮明。hú guāng lián hǎi kuò,hé rùn guò huái míng。
莫厌逢迎地,中和听颂声。mò yàn féng yíng dì,zhōng hé tīng sòng shēng。

林开先内翰宅酌别孙令之修仁

区大相

华堂一樽酒,叙此平生心。huá táng yī zūn jiǔ,xù cǐ píng shēng xīn。
赠以歌前扇,聆君花下琴。zèng yǐ gē qián shàn,líng jūn huā xià qín。
湘山入县远,漓水过家深。xiāng shān rù xiàn yuǎn,lí shuǐ guò jiā shēn。
莫畏冲炎瘴,清风在桂林。mò wèi chōng yán zhàng,qīng fēng zài guì lín。

雨后过张太仆

区大相

高斋双塔下,来往惬幽期。gāo zhāi shuāng tǎ xià,lái wǎng qiè yōu qī。
近寺鸣钟夕,遥林过雨时。jìn sì míng zhōng xī,yáo lín guò yǔ shí。
马蹄冲溜滑,蝉响入秋悲。mǎ tí chōng liū huá,chán xiǎng rù qiū bēi。
莫下忧时泪,朝骖我自疲。mò xià yōu shí lèi,cháo cān wǒ zì pí。

立秋日雨中

区大相

旧侣惬相寻,凉飙动禁林。jiù lǚ qiè xiāng xún,liáng biāo dòng jìn lín。
秋因一叶早,交以十年深。qiū yīn yī yè zǎo,jiāo yǐ shí nián shēn。
片雨生幽事,层城下夕阴。piàn yǔ shēng yōu shì,céng chéng xià xī yīn。
瑶琴多逸思,长愿嗣徽音。yáo qín duō yì sī,zhǎng yuàn sì huī yīn。

初秋夜同林太史过萧太史书斋

区大相

结庐虽傍市,种竹近成林。jié lú suī bàng shì,zhǒng zhú jìn chéng lín。
乍到安禅地,终谐大隐心。zhà dào ān chán dì,zhōng xié dà yǐn xīn。
开轩迎苑月,隔牖度城砧。kāi xuān yíng yuàn yuè,gé yǒu dù chéng zhēn。
已惬山泉赏,何须云壑寻。yǐ qiè shān quán shǎng,hé xū yún hè xún。

秋日同开先正甫出郭行经郊坛

区大相

清秋原野旷,旷望极瑶岑。qīng qiū yuán yě kuàng,kuàng wàng jí yáo cén。
七月郊坛路,千年松桧林。qī yuè jiāo tán lù,qiān nián sōng guì lín。
听鸡知洞浅,别鹤入山深。tīng jī zhī dòng qiǎn,bié hè rù shān shēn。
辇道苔生处,遥思羽盖临。niǎn dào tái shēng chù,yáo sī yǔ gài lín。

送胡孟韬之沅江

区大相

萧条官舍远,况值楚山秋。xiāo tiáo guān shě yuǎn,kuàng zhí chǔ shān qiū。
杜牧言何罪,长沙涕自流。dù mù yán hé zuì,zhǎng shā tì zì liú。
澧兰清客思,沅芷动乡愁。lǐ lán qīng kè sī,yuán zhǐ dòng xiāng chóu。
词赋从来地,君无薄此游。cí fù cóng lái dì,jūn wú báo cǐ yóu。

送胡孟韬之沅江

区大相

浮湘明日事,江畔莫行吟。fú xiāng míng rì shì,jiāng pàn mò xíng yín。
易动骚人怨,难为国士心。yì dòng sāo rén yuàn,nán wèi guó shì xīn。
秋风吹芷岸,落日暗枫林。qiū fēng chuī zhǐ àn,luò rì àn fēng lín。
知有还家梦,浔阳九派深。zhī yǒu hái jiā mèng,xún yáng jiǔ pài shēn。

西风

区大相

西风动万里,羁客不禁秋。xī fēng dòng wàn lǐ,jī kè bù jìn qiū。
送雁过关塞,惊尘上戍楼。sòng yàn guò guān sāi,jīng chén shàng shù lóu。
乍嘶胡马动,谩卷汉旌愁。zhà sī hú mǎ dòng,mán juǎn hàn jīng chóu。
辛苦防秋卒,黄沙战未休。xīn kǔ fáng qiū zú,huáng shā zhàn wèi xiū。

送薛行人宣慰朝鲜

区大相

我皇元慎德,夷服自交侵。wǒ huáng yuán shèn dé,yí fú zì jiāo qīn。
受命存箕国,持诏去鸡林。shòu mìng cún jī guó,chí zhào qù jī lín。
风烟辽海阔,雨露绿江深。fēng yān liáo hǎi kuò,yǔ lù lǜ jiāng shēn。
莫使楼船将,功名传至今。mò shǐ lóu chuán jiāng,gōng míng chuán zhì jīn。