古诗词

食河豚歌

苏仲

河豚藏毒人皆识,尘世几人争嗜食。hé tún cáng dú rén jiē shí,chén shì jǐ rén zhēng shì shí。
老夫不肖问何为,浪说珍奇惟罕得。lǎo fū bù xiào wèn hé wèi,làng shuō zhēn qí wéi hǎn dé。
熊掌猩唇拜下风,五侯之鲭不敢敌。xióng zhǎng xīng chún bài xià fēng,wǔ hóu zhī qīng bù gǎn dí。
杯浮琥珀荐新尝,姜桂芳香终难觅。bēi fú hǔ pò jiàn xīn cháng,jiāng guì fāng xiāng zhōng nán mì。
岂须毕卓持蟹螯,何但羲之啖鹗炙。qǐ xū bì zhuó chí xiè áo,hé dàn xī zhī dàn è zhì。
江湖风味足相夸,脆滑甘滋更无易。jiāng hú fēng wèi zú xiāng kuā,cuì huá gān zī gèng wú yì。
以斯误世昏不知,徒把死生为戏剧。yǐ sī wù shì hūn bù zhī,tú bǎ sǐ shēng wèi xì jù。
举家食者或数人,中毒而殂相枕藉。jǔ jiā shí zhě huò shù rén,zhōng dú ér cú xiāng zhěn jí。
祸人岂必勾吻精,毒物不灭鸩之殈。huò rén qǐ bì gōu wěn jīng,dú wù bù miè zhèn zhī xù。
胡为斯人万物灵,贪嚼忘生不惊惕。hú wèi sī rén wàn wù líng,tān jué wàng shēng bù jīng tì。
我闻此言动长吁,尤物移人人易溺。wǒ wén cǐ yán dòng zhǎng xū,yóu wù yí rén rén yì nì。
花隐暗香蝶易媒,钓留芳饵鱼易吃。huā yǐn àn xiāng dié yì méi,diào liú fāng ěr yú yì chī。
怒人不在凶与逆,杀人不在戈与戟。nù rén bù zài xiōng yǔ nì,shā rén bù zài gē yǔ jǐ。
冷笑嘻嘻生百隙,不知巧言及令色,陷尽世人千万亿。lěng xiào xī xī shēng bǎi xì,bù zhī qiǎo yán jí lìng sè,xiàn jǐn shì rén qiān wàn yì。
从今爱食河豚人,闻我此言堪自惜。cóng jīn ài shí hé tún rén,wén wǒ cǐ yán kān zì xī。

苏仲

苏仲,任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚集》卷首。苏仲诗,以清光绪七年(一八八一)顺德苏仲德堂藏板重刻本《古愚集》为底本。 苏仲的作品>>

猜您喜欢

寄表弟梁应和喜其居第依山临水幽雅可爱

苏仲

相逢何处问仙家,离却红尘便可嘉。xiāng féng hé chù wèn xiān jiā,lí què hóng chén biàn kě jiā。
一派青山两椽屋,数湾流水几株花。yī pài qīng shān liǎng chuán wū,shù wān liú shuǐ jǐ zhū huā。
松根扫叶烧芽笋,石罅分泉煮细茶。sōng gēn sǎo yè shāo yá sǔn,shí xià fēn quán zhǔ xì chá。
枕上梦魂甜似蜜,不知红日上窗纱。zhěn shàng mèng hún tián shì mì,bù zhī hóng rì shàng chuāng shā。

出游

苏仲

欲将游赏托生涯,每遇春光少住家。yù jiāng yóu shǎng tuō shēng yá,měi yù chūn guāng shǎo zhù jiā。
白发不嫌花笑我,青山都爱我簪花。bái fā bù xián huā xiào wǒ,qīng shān dōu ài wǒ zān huā。
芒鞋布袜穿萝径,暖日和风采蕨芽。máng xié bù wà chuān luó jìng,nuǎn rì hé fēng cǎi jué yá。
自笑阿翁还健步,溪桥飞步卷尘沙。zì xiào ā wēng hái jiàn bù,xī qiáo fēi bù juǎn chén shā。

芍药花

苏仲

占断风光不偶然,托根疑是马嵬仙。zhàn duàn fēng guāng bù ǒu rán,tuō gēn yí shì mǎ wéi xiān。
风流故态难收拾,脂粉冤家未了缘。fēng liú gù tài nán shōu shí,zhī fěn yuān jiā wèi le yuán。
艳色乍疑儿女爱,浓香争得士夫怜。yàn sè zhà yí ér nǚ ài,nóng xiāng zhēng dé shì fū lián。
昏昏老眼还多病,逢着花开只爱眠。hūn hūn lǎo yǎn hái duō bìng,féng zhe huā kāi zhǐ ài mián。

萧汝柔掌教讶无回书赋此见意

苏仲

计程云水四千馀,三载暌违两度书。jì chéng yún shuǐ sì qiān yú,sān zài kuí wéi liǎng dù shū。
墨迹可留真面目,文光留取照吾庐。mò jì kě liú zhēn miàn mù,wén guāng liú qǔ zhào wú lú。
随阳长者曾将意,乌有先生不与俱。suí yáng zhǎng zhě céng jiāng yì,wū yǒu xiān shēng bù yǔ jù。
自笑病馀疏懒骨,故人书翰尚勤劬。zì xiào bìng yú shū lǎn gǔ,gù rén shū hàn shàng qín qú。

和煮茗诗韵二首

苏仲

交加摇影竹窗虚,试问寒炉煮茗初。jiāo jiā yáo yǐng zhú chuāng xū,shì wèn hán lú zhǔ míng chū。
古霤避烟惟见鹤,小铛吹浪怪无鱼。gǔ liù bì yān wéi jiàn hè,xiǎo dāng chuī làng guài wú yú。
通仙有道还堪信,披腹无文愧浅疏。tōng xiān yǒu dào hái kān xìn,pī fù wú wén kuì qiǎn shū。
春梦几回呼不醒,凭君摧起二更馀。chūn mèng jǐ huí hū bù xǐng,píng jūn cuī qǐ èr gèng yú。

和煮茗诗韵二首

苏仲

占断风云一掬春,汲泉分火属何人。zhàn duàn fēng yún yī jū chūn,jí quán fēn huǒ shǔ hé rén。
凤团巧制传来妙,龙焙初开不放陈。fèng tuán qiǎo zhì chuán lái miào,lóng bèi chū kāi bù fàng chén。
曾把睡魔都战倒,顿令诗骨倍精神。céng bǎ shuì mó dōu zhàn dào,dùn lìng shī gǔ bèi jīng shén。
瓦瓯逼透梅花月,刚好先生与我亲。wǎ ōu bī tòu méi huā yuè,gāng hǎo xiān shēng yǔ wǒ qīn。

送卢伯居佥宪之任广西

苏仲

别酒一杯浇磊块,新诗几句写风流。bié jiǔ yī bēi jiāo lěi kuài,xīn shī jǐ jù xiě fēng liú。
青春剑倚苍梧晚,白日霜飞桂水秋。qīng chūn jiàn yǐ cāng wú wǎn,bái rì shuāng fēi guì shuǐ qiū。
狐兔深山无遁迹,儿童随地有歌讴。hú tù shēn shān wú dùn jì,ér tóng suí dì yǒu gē ōu。
我知使节经行地,人在无私镜里游。wǒ zhī shǐ jié jīng xíng dì,rén zài wú sī jìng lǐ yóu。

送亚卿黄先生归湖湘

苏仲

四纪功名史笔香,老年犹记石田荒。sì jì gōng míng shǐ bǐ xiāng,lǎo nián yóu jì shí tián huāng。
江山万里辞明主,行李半挑归故乡。jiāng shān wàn lǐ cí míng zhǔ,xíng lǐ bàn tiāo guī gù xiāng。
溪上正逢鲈脍美,篱旁迎笑菊花黄。xī shàng zhèng féng lú kuài měi,lí páng yíng xiào jú huā huáng。
知君不是陶弘景,也爱松风一枕凉。zhī jūn bù shì táo hóng jǐng,yě ài sōng fēng yī zhěn liáng。

奉寄大参兄

苏仲

云霄万里早翱翔,群从中间见凤凰。yún xiāo wàn lǐ zǎo áo xiáng,qún cóng zhōng jiān jiàn fèng huáng。
江右铎声西蜀振,庐山高拱雪峰昂。jiāng yòu duó shēng xī shǔ zhèn,lú shān gāo gǒng xuě fēng áng。
福星迥向闽中合,文字还传翰苑香。fú xīng jiǒng xiàng mǐn zhōng hé,wén zì hái chuán hàn yuàn xiāng。
乡里菊坡吾最爱,许君千古共争光。xiāng lǐ jú pō wú zuì ài,xǔ jūn qiān gǔ gòng zhēng guāng。

予时叨承部檄督粮于通州与同僚数以公事往回京师因其经过游览之所分为七题每人作诗以纪其事云太平晓会

苏仲

钟动禅房向晓开,草阶凝露湿莓苔。zhōng dòng chán fáng xiàng xiǎo kāi,cǎo jiē níng lù shī méi tái。
古槐叶嫩飞虫落,老柳皮枯惹蠹胎。gǔ huái yè nèn fēi chóng luò,lǎo liǔ pí kū rě dù tāi。
犬为识人先掉尾,僧逢熟客且留杯。quǎn wèi shí rén xiān diào wěi,sēng féng shú kè qiě liú bēi。
从容我对头陀说,还有同袍马上来。cóng róng wǒ duì tóu tuó shuō,hái yǒu tóng páo mǎ shàng lái。

予时叨承部檄督粮于通州与同僚数以公事往回京师因其经过游览之所分为七题每人作诗以纪其事云太平晓会

苏仲

月落钟声闻古寺,鸦惊乱起绕禅宫。yuè luò zhōng shēng wén gǔ sì,yā jīng luàn qǐ rào chán gōng。
烟横马首平原绿,云出山尖晓日红。yān héng mǎ shǒu píng yuán lǜ,yún chū shān jiān xiǎo rì hóng。
草色未干花底露,柳阴初起帽檐风。cǎo sè wèi gàn huā dǐ lù,liǔ yīn chū qǐ mào yán fēng。
游人惯见频来往,夹道儿童也笑公。yóu rén guàn jiàn pín lái wǎng,jiā dào ér tóng yě xiào gōng。

予时叨承部檄督粮于通州与同僚数以公事往回京师因其经过游览之所分为七题每人作诗以纪其事云太平晓会

苏仲

南北分岐西复东,纷纷车骑往来通。nán běi fēn qí xī fù dōng,fēn fēn chē qí wǎng lái tōng。
五更饭客山厨月,千里游人酒肆风。wǔ gèng fàn kè shān chú yuè,qiān lǐ yóu rén jiǔ sì fēng。
老马怯行犹泄泄,怀人多事苦匆匆。lǎo mǎ qiè xíng yóu xiè xiè,huái rén duō shì kǔ cōng cōng。
眼中京郭烟云远,那得寻花问柳同。yǎn zhōng jīng guō yān yún yuǎn,nà dé xún huā wèn liǔ tóng。

予时叨承部檄督粮于通州与同僚数以公事往回京师因其经过游览之所分为七题每人作诗以纪其事云太平晓会

苏仲

双桥下马路傍叉,物色风光各可夸。shuāng qiáo xià mǎ lù bàng chā,wù sè fēng guāng gè kě kuā。
松径拂云连墓道,柳阴傍水到人家。sōng jìng fú yún lián mù dào,liǔ yīn bàng shuǐ dào rén jiā。
幽幽古寺幽幽趣,个个闲僧个个嘉。yōu yōu gǔ sì yōu yōu qù,gè gè xián sēng gè gè jiā。
烟绕粉墙高着眼,是谁□里万株花。yān rào fěn qiáng gāo zhe yǎn,shì shuí lǐ wàn zhū huā。

予时叨承部檄督粮于通州与同僚数以公事往回京师因其经过游览之所分为七题每人作诗以纪其事云太平晓会

苏仲

经过莫厌我频来,松径连云古峒开。jīng guò mò yàn wǒ pín lái,sōng jìng lián yún gǔ dòng kāi。
一榻风烟供睡卧,数株红紫可徘徊。yī tà fēng yān gōng shuì wò,shù zhū hóng zǐ kě pái huái。
家童先我供茶碗,羽客留人共酒杯。jiā tóng xiān wǒ gōng chá wǎn,yǔ kè liú rén gòng jiǔ bēi。
旁有一门通物外,花枝临水小天台。páng yǒu yī mén tōng wù wài,huā zhī lín shuǐ xiǎo tiān tái。

予时叨承部檄督粮于通州与同僚数以公事往回京师因其经过游览之所分为七题每人作诗以纪其事云太平晓会

苏仲

漠漠春云覆浅沙,谁传消息到禅家。mò mò chūn yún fù qiǎn shā,shuí chuán xiāo xī dào chán jiā。
通州客子方驰马,高密老僧先煮茶。tōng zhōu kè zi fāng chí mǎ,gāo mì lǎo sēng xiān zhǔ chá。
爱客供传新熟果,悦人都是有名花。ài kè gōng chuán xīn shú guǒ,yuè rén dōu shì yǒu míng huā。
从今洗尽尘埃眼,付与风光管物华。cóng jīn xǐ jǐn chén āi yǎn,fù yǔ fēng guāng guǎn wù huá。
2931234567»