古诗词

萧道长质夫见顾奉别一诗

朱浙

葵藿倾太阳,草莽共帝臣。kuí huò qīng tài yáng,cǎo mǎng gòng dì chén。
嗟予与夫子,各为东西人。jiē yǔ yǔ fū zi,gè wèi dōng xī rén。
拔茅事明主,心迹两相亲。bá máo shì míng zhǔ,xīn jì liǎng xiāng qīn。
峨峨冠危冠,修修拖长绅。é é guān wēi guān,xiū xiū tuō zhǎng shēn。
纠弹司纪宪,顶踵沐皇仁。jiū dàn sī jì xiàn,dǐng zhǒng mù huáng rén。
抚衷知感激,就列敢逡巡。fǔ zhōng zhī gǎn jī,jiù liè gǎn qūn xún。
入台未十日,君疏耿前陈。rù tái wèi shí rì,jūn shū gěng qián chén。
旁观咸缩颈,梗议一时伸。páng guān xián suō jǐng,gěng yì yī shí shēn。
效颦缄短章,排阍干紫宸。xiào pín jiān duǎn zhāng,pái hūn gàn zǐ chén。
狂谬自速辜,赫劳帝怒嗔。kuáng miù zì sù gū,hè láo dì nù chēn。
狱户寒无春,阴阴昼旻旻。yù hù hán wú chūn,yīn yīn zhòu mín mín。
揣分甘一死,奚能植躬身。chuāi fēn gān yī sǐ,xī néng zhí gōng shēn。
君时事营救,嗷嗷焦口唇。jūn shí shì yíng jiù,áo áo jiāo kǒu chún。
罪重不可贳,末减充编民。zuì zhòng bù kě shì,mò jiǎn chōng biān mín。
失势落九天,归耕瘴海滨。shī shì luò jiǔ tiān,guī gēng zhàng hǎi bīn。
结蓑学渔钓,买斧事蒸薪。jié suō xué yú diào,mǎi fǔ shì zhēng xīn。
昨宵梦京国,辇路扬清尘。zuó xiāo mèng jīng guó,niǎn lù yáng qīng chén。
君门邈九重,徒然愁我神。jūn mén miǎo jiǔ zhòng,tú rán chóu wǒ shén。
搏风杀羽翮,欲进诚无因。bó fēng shā yǔ hé,yù jìn chéng wú yīn。
君今衔使命,前茅光八闽。jūn jīn xián shǐ mìng,qián máo guāng bā mǐn。
前日寄书来,此意良已勤。qián rì jì shū lái,cǐ yì liáng yǐ qín。
遥遥双旆旌,早晚到城闉。yáo yáo shuāng pèi jīng,zǎo wǎn dào chéng yīn。
州民异礼数,服野方山巾。zhōu mín yì lǐ shù,fú yě fāng shān jīn。
公门不可入,此意将何申。gōng mén bù kě rù,cǐ yì jiāng hé shēn。
君复惠然来,舆马光四邻。jūn fù huì rán lái,yú mǎ guāng sì lín。
平生重意气,别久意弥真。píng shēng zhòng yì qì,bié jiǔ yì mí zhēn。
经济须贤达,迂愚甘隐沦。jīng jì xū xián dá,yū yú gān yǐn lún。
努力各自爱,致远无缁磷。nǔ lì gè zì ài,zhì yuǎn wú zī lín。

朱浙

明福建莆田人,字必东,号损岩。嘉靖二年进士,授御史。帝亟欲尊生母,而群臣必欲帝母昭圣皇太后,浙亦上疏力争。帝怒,立捕至内廷,除名为民。有《天马山房遗稿》。 朱浙的作品>>

猜您喜欢

乙巳春夏间民饥更甚老农述此

朱浙

饿夫不受嗟来食,惭愧当时食者心。è fū bù shòu jiē lái shí,cán kuì dāng shí shí zhě xīn。
一叱裂衣甘饿死,古来沟壑有知音。yī chì liè yī gān è sǐ,gǔ lái gōu hè yǒu zhī yīn。

乙巳春夏间民饥更甚老农述此

朱浙

欢情旧事空回首,死别生离愁奈何。huān qíng jiù shì kōng huí shǒu,sǐ bié shēng lí chóu nài hé。
多少邻姬随贾客,瘦容枯眼泪痕多。duō shǎo lín jī suí jiǎ kè,shòu róng kū yǎn lèi hén duō。

乙巳春夏间民饥更甚老农述此

朱浙

年年箫鼓看划船,士女如云白苎鲜。nián nián xiāo gǔ kàn huà chuán,shì nǚ rú yún bái zhù xiān。
不见青青河畔草,遗孩何处噪乌鸢。bù jiàn qīng qīng hé pàn cǎo,yí hái hé chù zào wū yuān。

观竞渡和韵

朱浙

壶公山下作端阳,素舸欢呼斗欲狂。hú gōng shān xià zuò duān yáng,sù gě huān hū dòu yù kuáng。
我亦临流同吊古,湘累骨冷已千霜。wǒ yì lín liú tóng diào gǔ,xiāng lèi gǔ lěng yǐ qiān shuāng。

春来感事漫成

朱浙

莆阳自古称嘉地,老死何曾饿杀人。pú yáng zì gǔ chēng jiā dì,lǎo sǐ hé céng è shā rén。
白日不堪风景恶,青山谁计髑髅春。bái rì bù kān fēng jǐng è,qīng shān shuí jì dú lóu chūn。

春来感事漫成

朱浙

去年五月乱纷纷,恶少横行动作群。qù nián wǔ yuè luàn fēn fēn,è shǎo héng xíng dòng zuò qún。
赖得黄堂贤太守,隐然威望压江氛。lài dé huáng táng xián tài shǒu,yǐn rán wēi wàng yā jiāng fēn。

题与湖南应城易生

朱浙

数口飘零寄海滨,长途甚处是行津。shù kǒu piāo líng jì hǎi bīn,zhǎng tú shén chù shì xíng jīn。
麦舟发付何轻易,未必今人异古人。mài zhōu fā fù hé qīng yì,wèi bì jīn rén yì gǔ rén。

题三洲章先生小景

朱浙

海上丹山碧树村,依稀风景似桃源。hǎi shàng dān shān bì shù cūn,yī xī fēng jǐng shì táo yuán。
春深古路无来往,负崦人家静闭门。chūn shēn gǔ lù wú lái wǎng,fù yān rén jiā jìng bì mén。

题三洲章先生小景

朱浙

簇簇沙头系短篷,招提深处暮闻钟。cù cù shā tóu xì duǎn péng,zhāo tí shēn chù mù wén zhōng。
板桥不渡苍苔滑,漭漭江潭烟雨中。bǎn qiáo bù dù cāng tái huá,mǎng mǎng jiāng tán yān yǔ zhōng。

题邓旗山掌教奖劳轴

朱浙

考德久崇钦世业,抡材端合应时须。kǎo dé jiǔ chóng qīn shì yè,lūn cái duān hé yīng shí xū。
典司风化宁卑秩,教授苏湖是巨儒。diǎn sī fēng huà níng bēi zhì,jiào shòu sū hú shì jù rú。

友人惠山中小诗谢之

朱浙

疏屋高檐两角垂,山中新制倩谁为。shū wū gāo yán liǎng jiǎo chuí,shān zhōng xīn zhì qiàn shuí wèi。
莫言软熟无刚操,试著龙山到耐吹。mò yán ruǎn shú wú gāng cāo,shì zhù lóng shān dào nài chuī。

友人惠山中小诗谢之

朱浙

十摺还将一幅裁,卷舒妙理转堪猜。shí zhé hái jiāng yī fú cái,juǎn shū miào lǐ zhuǎn kān cāi。
轻罗小制偏疏散,天马山前归去来。qīng luó xiǎo zhì piān shū sàn,tiān mǎ shān qián guī qù lái。

友人惠山中小诗谢之

朱浙

青镜尘蒙久未磨,为渠索照口先呵。qīng jìng chén méng jiǔ wèi mó,wèi qú suǒ zhào kǒu xiān hē。
自怜憔悴孤臣影,两鬓秋来白较多。zì lián qiáo cuì gū chén yǐng,liǎng bìn qiū lái bái jiào duō。

草堂前芙蓉正吐口占数绝为别

朱浙

芙蓉花发暗柴门,几日相看不出村。fú róng huā fā àn chái mén,jǐ rì xiāng kàn bù chū cūn。
地远清溪童更懒,自留盆水饷花根。dì yuǎn qīng xī tóng gèng lǎn,zì liú pén shuǐ xiǎng huā gēn。

草堂前芙蓉正吐口占数绝为别

朱浙

天付秋花一种奇,草堂清淡正适宜。tiān fù qiū huā yī zhǒng qí,cǎo táng qīng dàn zhèng shì yí。
三春桃李虽多态,曾是秋风几度吹。sān chūn táo lǐ suī duō tài,céng shì qiū fēng jǐ dù chuī。