古诗词

默所诗

朱浙

一动还一静,一语还一默。yī dòng hái yī jìng,yī yǔ hái yī mò。
语默动静间,谁能但墨墨。yǔ mò dòng jìng jiān,shuí néng dàn mò mò。
动以静为本,语以默为常。dòng yǐ jìng wèi běn,yǔ yǐ mò wèi cháng。
静翕动乃辟,默胜言弥章。jìng xī dòng nǎi pì,mò shèng yán mí zhāng。
圣人欲无言,德盛物自化。shèng rén yù wú yán,dé shèng wù zì huà。
贤人谨其言,言垂千载下。xián rén jǐn qí yán,yán chuí qiān zài xià。
凡夫言孔多,掀唇恣啁啾。fán fū yán kǒng duō,xiān chún zì zhāo jiū。
何能崇令德,忤物生悔尤。hé néng chóng lìng dé,wǔ wù shēng huǐ yóu。
嗟哉此心微,出入系敬肆。jiē zāi cǐ xīn wēi,chū rù xì jìng sì。
须臾失所操,溃滥何不至。xū yú shī suǒ cāo,kuì làn hé bù zhì。
王子领庭训,默所以自箴。wáng zi lǐng tíng xùn,mò suǒ yǐ zì zhēn。
非徒结其舌,尚亦谨诸心。fēi tú jié qí shé,shàng yì jǐn zhū xīn。
集木如临渊,志大心转小。jí mù rú lín yuān,zhì dà xīn zhuǎn xiǎo。
千言不为多,一言未为少。qiān yán bù wèi duō,yī yán wèi wèi shǎo。
是谓静之理,常寓动之中。shì wèi jìng zhī lǐ,cháng yù dòng zhī zhōng。
嘉言会有闻,千里钦英风。jiā yán huì yǒu wén,qiān lǐ qīn yīng fēng。
下士懵心学,恒言杂好丑。xià shì měng xīn xué,héng yán zá hǎo chǒu。
气刚剧欲吐,有若衔余口。qì gāng jù yù tǔ,yǒu ruò xián yú kǒu。
当夫未悔时,好狂复如痴。dāng fū wèi huǐ shí,hǎo kuáng fù rú chī。
俟夫既悔时,奔骥将焉追。qí fū jì huǐ shí,bēn jì jiāng yān zhuī。
常诵古人言,语吪默固好。cháng sòng gǔ rén yán,yǔ é mò gù hǎo。
爱助诚无由,庶几用自考。ài zhù chéng wú yóu,shù jǐ yòng zì kǎo。

朱浙

明福建莆田人,字必东,号损岩。嘉靖二年进士,授御史。帝亟欲尊生母,而群臣必欲帝母昭圣皇太后,浙亦上疏力争。帝怒,立捕至内廷,除名为民。有《天马山房遗稿》。 朱浙的作品>>

猜您喜欢

扁舟溯木兰宿西冲僧舍同马师山和顾颐斋韵

朱浙

坐爱山中静,庭柯永日移。zuò ài shān zhōng jìng,tíng kē yǒng rì yí。
婆娑游客影,消息野云知。pó suō yóu kè yǐng,xiāo xī yě yún zhī。
释子何年往,溪光入画奇。shì zi hé nián wǎng,xī guāng rù huà qí。
题诗镵绝壁,应作后游期。tí shī chán jué bì,yīng zuò hòu yóu qī。

赠南洲

朱浙

南洲栖隐处,东近五侯山。nán zhōu qī yǐn chù,dōng jìn wǔ hóu shān。
心迹浮名外,行藏晏坐间。xīn jì fú míng wài,xíng cáng yàn zuò jiān。
新诗频入刻,逸兴许谁扳。xīn shī pín rù kè,yì xīng xǔ shuí bān。
永日衡门下,何人数往还。yǒng rì héng mén xià,hé rén shù wǎng hái。

山中杂咏

朱浙

冬杪暖于春,晴初绝点尘。dōng miǎo nuǎn yú chūn,qíng chū jué diǎn chén。
看山因到寺,落日不逢人。kàn shān yīn dào sì,luò rì bù féng rén。
石陡怜苔涩,天多觉树贫。shí dǒu lián tái sè,tiān duō jué shù pín。
邻僧收败叶,来瀹茗花新。lín sēng shōu bài yè,lái yuè míng huā xīn。

山中杂咏

朱浙

风定木初落,松寒鹤不来。fēng dìng mù chū luò,sōng hán hè bù lái。
衡茆还我独,草径为君开。héng máo hái wǒ dú,cǎo jìng wèi jūn kāi。
宇宙无穷事,烟霞百尺台。yǔ zhòu wú qióng shì,yān xiá bǎi chǐ tái。
凭高舒一啸,能赋岂吾才。píng gāo shū yī xiào,néng fù qǐ wú cái。

游山

朱浙

开年初二日,亭午不云时。kāi nián chū èr rì,tíng wǔ bù yún shí。
拉伴无前约,探春恐后期。lā bàn wú qián yuē,tàn chūn kǒng hòu qī。
松寒闻子落,野迥见人稀。sōng hán wén zi luò,yě jiǒng jiàn rén xī。
风物供登眺,莫嫌归去迟。fēng wù gōng dēng tiào,mò xián guī qù chí。

赠别黄方山

朱浙

靡靡嗟流俗,刚方慕古人。mí mí jiē liú sú,gāng fāng mù gǔ rén。
朝廷三尺法,男子百年身。cháo tíng sān chǐ fǎ,nán zi bǎi nián shēn。
道已齐荣辱,时哉任诎信。dào yǐ qí róng rǔ,shí zāi rèn qū xìn。
苍生须料理,行路展经纶。cāng shēng xū liào lǐ,xíng lù zhǎn jīng lún。

赠别黄方山

朱浙

高贤自城阙,下士祗山林。gāo xián zì chéng quē,xià shì zhī shān lín。
未必平生旧,相期一片心。wèi bì píng shēng jiù,xiāng qī yī piàn xīn。
风云人事改,天地主恩深。fēng yún rén shì gǎi,tiān dì zhǔ ēn shēn。
白日关山道,归囊有素琴。bái rì guān shān dào,guī náng yǒu sù qín。

题宋友泉杨休录

朱浙

从政何曾易,居乡更自难。cóng zhèng hé céng yì,jū xiāng gèng zì nán。
大都交际处,总在是非间。dà dōu jiāo jì chù,zǒng zài shì fēi jiān。
去日留遗爱,逢人不愧颜。qù rì liú yí ài,féng rén bù kuì yán。
乡评与士论,千载不能刊。xiāng píng yǔ shì lùn,qiān zài bù néng kān。

龙泉王公尹莆有惠政焉洽于吾民兹当考绩小诗奉赠以致惜别之情

朱浙

海县青郊外,归来借一廛。hǎi xiàn qīng jiāo wài,guī lái jiè yī chán。
自怜身计拙,喜得使君贤。zì lián shēn jì zhuō,xǐ dé shǐ jūn xián。
井食惟输税,丁差不费钱。jǐng shí wéi shū shuì,dīng chà bù fèi qián。
可能忘帝力,耕凿自年年。kě néng wàng dì lì,gēng záo zì nián nián。

龙泉王公尹莆有惠政焉洽于吾民兹当考绩小诗奉赠以致惜别之情

朱浙

一麾江海上,三载屈英豪。yī huī jiāng hǎi shàng,sān zài qū yīng háo。
秩满宜登最,民怀有大劳。zhì mǎn yí dēng zuì,mín huái yǒu dà láo。
青山遮去辙,白日照征袍。qīng shān zhē qù zhé,bái rì zhào zhēng páo。
远业深相勖,临岐赠宝刀。yuǎn yè shēn xiāng xù,lín qí zèng bǎo dāo。

题黄南金先生乃翁翠筠挽卷

朱浙

翠筠不可作,空慕翠筠名。cuì yún bù kě zuò,kōng mù cuì yún míng。
缅想林泉趣,都忘世俗情。miǎn xiǎng lín quán qù,dōu wàng shì sú qíng。
晴曦疑雨色,静夜起天声。qíng xī yí yǔ sè,jìng yè qǐ tiān shēng。
回首闽云结,偏将老子诚。huí shǒu mǐn yún jié,piān jiāng lǎo zi chéng。

小池

朱浙

篱落能多地,居然凿小池。lí luò néng duō dì,jū rán záo xiǎo chí。
白莲还自种,幽兴有谁知。bái lián hái zì zhǒng,yōu xīng yǒu shuí zhī。
清晓露华集,空天月色宜。qīng xiǎo lù huá jí,kōng tiān yuè sè yí。
江湖万里思,把玩独移时。jiāng hú wàn lǐ sī,bǎ wán dú yí shí。

题节妇手卷

朱浙

别去何太速,百年未有涯。bié qù hé tài sù,bǎi nián wèi yǒu yá。
残生惟一死,万事只孤儿。cán shēng wéi yī sǐ,wàn shì zhǐ gū ér。
白发丹心苦,青天明月知。bái fā dān xīn kǔ,qīng tiān míng yuè zhī。
哺乌情不展,洒泪蓼莪诗。bǔ wū qíng bù zhǎn,sǎ lèi liǎo é shī。

一山邹使君山中见怀和答

朱浙

野泉历络路萦回,松叶柴门午未开。yě quán lì luò lù yíng huí,sōng yè chái mén wǔ wèi kāi。
清景偏于尘世隔,何人肯到白云来。qīng jǐng piān yú chén shì gé,hé rén kěn dào bái yún lái。
逃虚久矣成真懒,卧病居然阻此杯。táo xū jiǔ yǐ chéng zhēn lǎn,wò bìng jū rán zǔ cǐ bēi。
幽意道人须领略,暮林啼鸟莫相催。yōu yì dào rén xū lǐng lüè,mù lín tí niǎo mò xiāng cuī。

一山邹使君山中见怀和答

朱浙

深入名山且未回,百年难是好怀开。shēn rù míng shān qiě wèi huí,bǎi nián nán shì hǎo huái kāi。
雨馀松色才生暝,海上月明还复来。yǔ yú sōng sè cái shēng míng,hǎi shàng yuè míng hái fù lái。
锦字留题青玉案,仙人招饮紫霞杯。jǐn zì liú tí qīng yù àn,xiān rén zhāo yǐn zǐ xiá bēi。
林泉入手休轻掷,轻易流光白发催。lín quán rù shǒu xiū qīng zhì,qīng yì liú guāng bái fā cuī。
1791234567»