古诗词

默所诗

朱浙

一动还一静,一语还一默。yī dòng hái yī jìng,yī yǔ hái yī mò。
语默动静间,谁能但墨墨。yǔ mò dòng jìng jiān,shuí néng dàn mò mò。
动以静为本,语以默为常。dòng yǐ jìng wèi běn,yǔ yǐ mò wèi cháng。
静翕动乃辟,默胜言弥章。jìng xī dòng nǎi pì,mò shèng yán mí zhāng。
圣人欲无言,德盛物自化。shèng rén yù wú yán,dé shèng wù zì huà。
贤人谨其言,言垂千载下。xián rén jǐn qí yán,yán chuí qiān zài xià。
凡夫言孔多,掀唇恣啁啾。fán fū yán kǒng duō,xiān chún zì zhāo jiū。
何能崇令德,忤物生悔尤。hé néng chóng lìng dé,wǔ wù shēng huǐ yóu。
嗟哉此心微,出入系敬肆。jiē zāi cǐ xīn wēi,chū rù xì jìng sì。
须臾失所操,溃滥何不至。xū yú shī suǒ cāo,kuì làn hé bù zhì。
王子领庭训,默所以自箴。wáng zi lǐng tíng xùn,mò suǒ yǐ zì zhēn。
非徒结其舌,尚亦谨诸心。fēi tú jié qí shé,shàng yì jǐn zhū xīn。
集木如临渊,志大心转小。jí mù rú lín yuān,zhì dà xīn zhuǎn xiǎo。
千言不为多,一言未为少。qiān yán bù wèi duō,yī yán wèi wèi shǎo。
是谓静之理,常寓动之中。shì wèi jìng zhī lǐ,cháng yù dòng zhī zhōng。
嘉言会有闻,千里钦英风。jiā yán huì yǒu wén,qiān lǐ qīn yīng fēng。
下士懵心学,恒言杂好丑。xià shì měng xīn xué,héng yán zá hǎo chǒu。
气刚剧欲吐,有若衔余口。qì gāng jù yù tǔ,yǒu ruò xián yú kǒu。
当夫未悔时,好狂复如痴。dāng fū wèi huǐ shí,hǎo kuáng fù rú chī。
俟夫既悔时,奔骥将焉追。qí fū jì huǐ shí,bēn jì jiāng yān zhuī。
常诵古人言,语吪默固好。cháng sòng gǔ rén yán,yǔ é mò gù hǎo。
爱助诚无由,庶几用自考。ài zhù chéng wú yóu,shù jǐ yòng zì kǎo。

朱浙

明福建莆田人,字必东,号损岩。嘉靖二年进士,授御史。帝亟欲尊生母,而群臣必欲帝母昭圣皇太后,浙亦上疏力争。帝怒,立捕至内廷,除名为民。有《天马山房遗稿》。 朱浙的作品>>

猜您喜欢

乙巳春夏间民饥更甚老农述此

朱浙

饿夫不受嗟来食,惭愧当时食者心。è fū bù shòu jiē lái shí,cán kuì dāng shí shí zhě xīn。
一叱裂衣甘饿死,古来沟壑有知音。yī chì liè yī gān è sǐ,gǔ lái gōu hè yǒu zhī yīn。

乙巳春夏间民饥更甚老农述此

朱浙

欢情旧事空回首,死别生离愁奈何。huān qíng jiù shì kōng huí shǒu,sǐ bié shēng lí chóu nài hé。
多少邻姬随贾客,瘦容枯眼泪痕多。duō shǎo lín jī suí jiǎ kè,shòu róng kū yǎn lèi hén duō。

乙巳春夏间民饥更甚老农述此

朱浙

年年箫鼓看划船,士女如云白苎鲜。nián nián xiāo gǔ kàn huà chuán,shì nǚ rú yún bái zhù xiān。
不见青青河畔草,遗孩何处噪乌鸢。bù jiàn qīng qīng hé pàn cǎo,yí hái hé chù zào wū yuān。

观竞渡和韵

朱浙

壶公山下作端阳,素舸欢呼斗欲狂。hú gōng shān xià zuò duān yáng,sù gě huān hū dòu yù kuáng。
我亦临流同吊古,湘累骨冷已千霜。wǒ yì lín liú tóng diào gǔ,xiāng lèi gǔ lěng yǐ qiān shuāng。

春来感事漫成

朱浙

莆阳自古称嘉地,老死何曾饿杀人。pú yáng zì gǔ chēng jiā dì,lǎo sǐ hé céng è shā rén。
白日不堪风景恶,青山谁计髑髅春。bái rì bù kān fēng jǐng è,qīng shān shuí jì dú lóu chūn。

春来感事漫成

朱浙

去年五月乱纷纷,恶少横行动作群。qù nián wǔ yuè luàn fēn fēn,è shǎo héng xíng dòng zuò qún。
赖得黄堂贤太守,隐然威望压江氛。lài dé huáng táng xián tài shǒu,yǐn rán wēi wàng yā jiāng fēn。

题与湖南应城易生

朱浙

数口飘零寄海滨,长途甚处是行津。shù kǒu piāo líng jì hǎi bīn,zhǎng tú shén chù shì xíng jīn。
麦舟发付何轻易,未必今人异古人。mài zhōu fā fù hé qīng yì,wèi bì jīn rén yì gǔ rén。

题三洲章先生小景

朱浙

海上丹山碧树村,依稀风景似桃源。hǎi shàng dān shān bì shù cūn,yī xī fēng jǐng shì táo yuán。
春深古路无来往,负崦人家静闭门。chūn shēn gǔ lù wú lái wǎng,fù yān rén jiā jìng bì mén。

题三洲章先生小景

朱浙

簇簇沙头系短篷,招提深处暮闻钟。cù cù shā tóu xì duǎn péng,zhāo tí shēn chù mù wén zhōng。
板桥不渡苍苔滑,漭漭江潭烟雨中。bǎn qiáo bù dù cāng tái huá,mǎng mǎng jiāng tán yān yǔ zhōng。

题邓旗山掌教奖劳轴

朱浙

考德久崇钦世业,抡材端合应时须。kǎo dé jiǔ chóng qīn shì yè,lūn cái duān hé yīng shí xū。
典司风化宁卑秩,教授苏湖是巨儒。diǎn sī fēng huà níng bēi zhì,jiào shòu sū hú shì jù rú。

友人惠山中小诗谢之

朱浙

疏屋高檐两角垂,山中新制倩谁为。shū wū gāo yán liǎng jiǎo chuí,shān zhōng xīn zhì qiàn shuí wèi。
莫言软熟无刚操,试著龙山到耐吹。mò yán ruǎn shú wú gāng cāo,shì zhù lóng shān dào nài chuī。

友人惠山中小诗谢之

朱浙

十摺还将一幅裁,卷舒妙理转堪猜。shí zhé hái jiāng yī fú cái,juǎn shū miào lǐ zhuǎn kān cāi。
轻罗小制偏疏散,天马山前归去来。qīng luó xiǎo zhì piān shū sàn,tiān mǎ shān qián guī qù lái。

友人惠山中小诗谢之

朱浙

青镜尘蒙久未磨,为渠索照口先呵。qīng jìng chén méng jiǔ wèi mó,wèi qú suǒ zhào kǒu xiān hē。
自怜憔悴孤臣影,两鬓秋来白较多。zì lián qiáo cuì gū chén yǐng,liǎng bìn qiū lái bái jiào duō。

草堂前芙蓉正吐口占数绝为别

朱浙

芙蓉花发暗柴门,几日相看不出村。fú róng huā fā àn chái mén,jǐ rì xiāng kàn bù chū cūn。
地远清溪童更懒,自留盆水饷花根。dì yuǎn qīng xī tóng gèng lǎn,zì liú pén shuǐ xiǎng huā gēn。

草堂前芙蓉正吐口占数绝为别

朱浙

天付秋花一种奇,草堂清淡正适宜。tiān fù qiū huā yī zhǒng qí,cǎo táng qīng dàn zhèng shì yí。
三春桃李虽多态,曾是秋风几度吹。sān chūn táo lǐ suī duō tài,céng shì qiū fēng jǐ dù chuī。