古诗词

遣吴氏女归本宅

朱浙

汝宗本华胄,田园生理微。rǔ zōng běn huá zhòu,tián yuán shēng lǐ wēi。
顷遇岁年荒,闾里共苦饥。qǐng yù suì nián huāng,lǘ lǐ gòng kǔ jī。
汝父抱汝来,岁晏重相依。rǔ fù bào rǔ lái,suì yàn zhòng xiāng yī。
汝时尚幼小,出入须提撕。rǔ shí shàng yòu xiǎo,chū rù xū tí sī。
朝嬉同稚孙,夕寝侍母慈。cháo xī tóng zhì sūn,xī qǐn shì mǔ cí。
所幸儿女仁,群侪安敢欺。suǒ xìng ér nǚ rén,qún chái ān gǎn qī。
谁云非骨肉,周视同女儿。shuí yún fēi gǔ ròu,zhōu shì tóng nǚ ér。
忽忽阅数年,秀发扬双眉。hū hū yuè shù nián,xiù fā yáng shuāng méi。
语言颇巧慧,亦有佳容姿。yǔ yán pǒ qiǎo huì,yì yǒu jiā róng zī。
娟娟云边月,濯濯花间枝。juān juān yún biān yuè,zhuó zhuó huā jiān zhī。
怜汝渐长大,白璧无磷缁。lián rǔ jiàn zhǎng dà,bái bì wú lín zī。
嫁汝非所能,留汝非所宜。jià rǔ fēi suǒ néng,liú rǔ fēi suǒ yí。
兹当仲春月,岁丰物熙熙。zī dāng zhòng chūn yuè,suì fēng wù xī xī。
鸟雀育其雏,啾啾镇相随。niǎo què yù qí chú,jiū jiū zhèn xiāng suí。
人惟万物灵,能免顾尔私。rén wéi wàn wù líng,néng miǎn gù ěr sī。
浣濯旧衣裳,缄缕新履綦。huàn zhuó jiù yī shang,jiān lǚ xīn lǚ qí。
虽无环与珥,粉黛令薄施。suī wú huán yǔ ěr,fěn dài lìng báo shī。
遣尔归而宗,婉娩习女仪。qiǎn ěr guī ér zōng,wǎn miǎn xí nǚ yí。
作配宜令门,议婚当及兹。zuò pèi yí lìng mén,yì hūn dāng jí zī。
再拜辞我去,送汝门之畿。zài bài cí wǒ qù,sòng rǔ mén zhī jī。
东望五侯山,路记初时来。dōng wàng wǔ hóu shān,lù jì chū shí lái。
人生父母心,莫悲生别离。rén shēng fù mǔ xīn,mò bēi shēng bié lí。
六载今来归,喜极泪交垂。liù zài jīn lái guī,xǐ jí lèi jiāo chuí。
祖母见汝来,抚顶生歔欷。zǔ mǔ jiàn rǔ lái,fǔ dǐng shēng xū xī。
叔婶见汝来,感叹成嗟咨。shū shěn jiàn rǔ lái,gǎn tàn chéng jiē zī。
宗族妯娌间,咸来视汝为。zōng zú zhóu lǐ jiān,xián lái shì rǔ wèi。
人生无根蒂,飘荡长风吹。rén shēng wú gēn dì,piāo dàng zhǎng fēng chuī。
向令落他门,宁有生还期。xiàng lìng luò tā mén,níng yǒu shēng hái qī。
汝伯俟斋翁,平生心相知。rǔ bó qí zhāi wēng,píng shēng xīn xiāng zhī。
归时相问讯,细话此中时。guī shí xiāng wèn xùn,xì huà cǐ zhōng shí。

朱浙

明福建莆田人,字必东,号损岩。嘉靖二年进士,授御史。帝亟欲尊生母,而群臣必欲帝母昭圣皇太后,浙亦上疏力争。帝怒,立捕至内廷,除名为民。有《天马山房遗稿》。 朱浙的作品>>

猜您喜欢

和叶省庵太守与百岁林翁

朱浙

一哄红尘小队通,使君高挹白头翁。yī hǒng hóng chén xiǎo duì tōng,shǐ jūn gāo yì bái tóu wēng。
莫言此老偏沾宠,百里春风处处融。mò yán cǐ lǎo piān zhān chǒng,bǎi lǐ chūn fēng chù chù róng。

题马石渚所藏梅道人墨竹卷

朱浙

道人写竹一尺强,远势矫矫淩风翔。dào rén xiě zhú yī chǐ qiáng,yuǎn shì jiǎo jiǎo líng fēng xiáng。
乾坤一气自完足,底事寒梢万丈长。qián kūn yī qì zì wán zú,dǐ shì hán shāo wàn zhàng zhǎng。

题九霄墨菊

朱浙

近来好事遍搜奇,篱落秋光千万枝。jìn lái hǎo shì biàn sōu qí,lí luò qiū guāng qiān wàn zhī。
尚有仙家长品在,天香未许世人知。shàng yǒu xiān jiā zhǎng pǐn zài,tiān xiāng wèi xǔ shì rén zhī。

题九霄深红菊

朱浙

几朵深红篱畔栽,幽香刚对一尊开。jǐ duǒ shēn hóng lí pàn zāi,yōu xiāng gāng duì yī zūn kāi。
江村秋色凉如水,五柳先生归去来。jiāng cūn qiū sè liáng rú shuǐ,wǔ liǔ xiān shēng guī qù lái。

笔峰相送别时口占

朱浙

笔峰送客到康家,出海胧胧月有华。bǐ fēng sòng kè dào kāng jiā,chū hǎi lóng lóng yuè yǒu huá。
归去柴门吠山犬,竹园乱踏影交加。guī qù chái mén fèi shān quǎn,zhú yuán luàn tà yǐng jiāo jiā。

柬马师山

朱浙

归来偪仄叹无庐,近借山房一榻居。guī lái bī zè tàn wú lú,jìn jiè shān fáng yī tà jū。
面势不知多少阔,碧天万里一尘无。miàn shì bù zhī duō shǎo kuò,bì tiān wàn lǐ yī chén wú。

柬马师山

朱浙

自斸云根结草庐,潇然便号白云居。zì zhǔ yún gēn jié cǎo lú,xiāo rán biàn hào bái yún jū。
翠峰亭子花光合,闹市风尘定有无。cuì fēng tíng zi huā guāng hé,nào shì fēng chén dìng yǒu wú。

柬马师山

朱浙

已放天风扫草庐,高虚偏称道人居。yǐ fàng tiān fēng sǎo cǎo lú,gāo xū piān chēng dào rén jū。
莫言天马民贫甚,豆粥藜羹有底无。mò yán tiān mǎ mín pín shén,dòu zhōu lí gēng yǒu dǐ wú。

题西渠水亭

朱浙

高柳阴浓半掩扉,平田水满鹭交飞。gāo liǔ yīn nóng bàn yǎn fēi,píng tián shuǐ mǎn lù jiāo fēi。
小江风物堪图画,落日渔舟荡桨归。xiǎo jiāng fēng wù kān tú huà,luò rì yú zhōu dàng jiǎng guī。

题西渠水亭

朱浙

矮作垣墙小结庐,一泓春碧湛西渠。ǎi zuò yuán qiáng xiǎo jié lú,yī hóng chūn bì zhàn xī qú。
花间醉唤客尝酒,竹里卧听儿读书。huā jiān zuì huàn kè cháng jiǔ,zhú lǐ wò tīng ér dú shū。

题西渠水亭

朱浙

月上潮生风自来,主人爱客清尊开。yuè shàng cháo shēng fēng zì lái,zhǔ rén ài kè qīng zūn kāi。
漫游信脚浑无定,打话高亭更此回。màn yóu xìn jiǎo hún wú dìng,dǎ huà gāo tíng gèng cǐ huí。

题西渠水亭

朱浙

潇洒前村玉万竿,冥冥江色暮云寒。xiāo sǎ qián cūn yù wàn gān,míng míng jiāng sè mù yún hán。
偶然风摆高枝亚,尽露天南百尺山。ǒu rán fēng bǎi gāo zhī yà,jǐn lù tiān nán bǎi chǐ shān。

甲辰岁大饥莆中民风八首

朱浙

二麦无秋稌黍空,早田愁旱晚愁风。èr mài wú qiū tú shǔ kōng,zǎo tián chóu hàn wǎn chóu fēng。
今年气候何乖舛,百种天灾四处同。jīn nián qì hòu hé guāi chuǎn,bǎi zhǒng tiān zāi sì chù tóng。

甲辰岁大饥莆中民风八首

朱浙

甑以生尘突不黔,街头斗粟贵于金。zèng yǐ shēng chén tū bù qián,jiē tóu dòu sù guì yú jīn。
村庄男女馀多少,拆尽人间父母心。cūn zhuāng nán nǚ yú duō shǎo,chāi jǐn rén jiān fù mǔ xīn。

甲辰岁大饥莆中民风八首

朱浙

山中木实不知名,闻道今年烂漫生。shān zhōng mù shí bù zhī míng,wén dào jīn nián làn màn shēng。
老妪尽携孙与子,悲歌直上白云层。lǎo yù jǐn xié sūn yǔ zi,bēi gē zhí shàng bái yún céng。