古诗词

题许由弃瓢

王立道

箕山高兮千万寻,下有泉水清且深。jī shān gāo xī qiān wàn xún,xià yǒu quán shuǐ qīng qiě shēn。
古来贤士多奇节,节逾高山泉比心。gǔ lái xián shì duō qí jié,jié yú gāo shān quán bǐ xīn。
玉食纯衣九重位,放勋未识先生志。yù shí chún yī jiǔ zhòng wèi,fàng xūn wèi shí xiān shēng zhì。
一瓢犹自厌喧嚣,何况纭纭万几至。yī piáo yóu zì yàn xuān xiāo,hé kuàng yún yún wàn jǐ zhì。
九韶空令爰居悲,越持章甫将安归。jiǔ sháo kōng lìng yuán jū bēi,yuè chí zhāng fǔ jiāng ān guī。
当时牛口污万乘,此耳虽洗心犹非。dāng shí niú kǒu wū wàn chéng,cǐ ěr suī xǐ xīn yóu fēi。
深山蕨薇肥可食,啜饮优游皆帝力。shēn shān jué wēi féi kě shí,chuài yǐn yōu yóu jiē dì lì。
鸟则有木鱼有渊,我生何为独偪侧。niǎo zé yǒu mù yú yǒu yuān,wǒ shēng hé wèi dú bī cè。
爝火难为日月光,风云熻赫龙虎藏。jué huǒ nán wèi rì yuè guāng,fēng yún xī hè lóng hǔ cáng。
已知师锡有虞舜,舍兹玄德徒皇皇。yǐ zhī shī xī yǒu yú shùn,shě zī xuán dé tú huáng huáng。
人言身名有重轻,先生弃身如弃名。rén yán shēn míng yǒu zhòng qīng,xiān shēng qì shēn rú qì míng。
县疣附赘从决裂,奄然千古同杳冥。xiàn yóu fù zhuì cóng jué liè,yǎn rán qiān gǔ tóng yǎo míng。
千古云山自朝暮,至今遗冢悲高树。qiān gǔ yún shān zì cháo mù,zhì jīn yí zhǒng bēi gāo shù。
秋风落叶声萧萧,惟有寒蝉泣清露。qiū fēng luò yè shēng xiāo xiāo,wéi yǒu hán chán qì qīng lù。

王立道

明常州府无锡人,字懋中,号尧衢。嘉靖十四年进士。授编修。有《具茨集诗文》。 王立道的作品>>

猜您喜欢

午日驾幸西苑侍游有述

王立道

薰风澹荡上阳楼,西望昆明积雨收。xūn fēng dàn dàng shàng yáng lóu,xī wàng kūn míng jī yǔ shōu。
艾叶菖花迎凤辇,兰桡桂桨过龙舟。ài yè chāng huā yíng fèng niǎn,lán ráo guì jiǎng guò lóng zhōu。
当年虚羡明良会,此日恭陪伴奂游。dāng nián xū xiàn míng liáng huì,cǐ rì gōng péi bàn huàn yóu。
帝德如天时正午,微臣何以颂鸿休。dì dé rú tiān shí zhèng wǔ,wēi chén hé yǐ sòng hóng xiū。

咏怀

王立道

路难词客几时还,坐对荆扉手自关。lù nán cí kè jǐ shí hái,zuò duì jīng fēi shǒu zì guān。
深树鸟鸣春寂寂,空墙花落晓班班。shēn shù niǎo míng chūn jì jì,kōng qiáng huā luò xiǎo bān bān。
两都献赋惭新宠,五老藏书忆旧山。liǎng dōu xiàn fù cán xīn chǒng,wǔ lǎo cáng shū yì jiù shān。
□□□□□□□,子云莫自惜才悭。,zi yún mò zì xī cái qiān。

戏陆节之其二

王立道

扁舟暝逐使君行,已是归帆一月程。biǎn zhōu míng zhú shǐ jūn xíng,yǐ shì guī fān yī yuè chéng。
恩诏多惭优浅薄,风期独喜托才英。ēn zhào duō cán yōu qiǎn báo,fēng qī dú xǐ tuō cái yīng。
江回故国春迎棹,星聚清尊夜倚琼。jiāng huí gù guó chūn yíng zhào,xīng jù qīng zūn yè yǐ qióng。
我亦天涯同病客,翻怜司马滞江城。wǒ yì tiān yá tóng bìng kè,fān lián sī mǎ zhì jiāng chéng。

詹司训守贞义训卷

王立道

早慕共姜节,还夸孟母贤。zǎo mù gòng jiāng jié,hái kuā mèng mǔ xián。
尔来授经处,应废蓼莪篇。ěr lái shòu jīng chù,yīng fèi liǎo é piān。

春雨二首

王立道

霏微初洒润,霢霂自知时。fēi wēi chū sǎ rùn,mài mù zì zhī shí。
上林千万树,树树有新枝。shàng lín qiān wàn shù,shù shù yǒu xīn zhī。

春雨二首

王立道

渰渰来天际,津津溜苑墙。yǎn yǎn lái tiān jì,jīn jīn liū yuàn qiáng。
还腾百川水,一雨遍遐荒。hái téng bǎi chuān shuǐ,yī yǔ biàn xiá huāng。

郊原春望二首

王立道

行行穷远陌,冉冉度香车。xíng xíng qióng yuǎn mò,rǎn rǎn dù xiāng chē。
未就王孙饮,聊看田父锄。wèi jiù wáng sūn yǐn,liáo kàn tián fù chú。

郊原春望二首

王立道

莺啼燕树合,水漫渚蒲新。yīng tí yàn shù hé,shuǐ màn zhǔ pú xīn。
春归不须恨,化域自常春。chūn guī bù xū hèn,huà yù zì cháng chūn。

咏园中杂花十三首葵

王立道

卧病违朝谒,依然向日心。wò bìng wéi cháo yè,yī rán xiàng rì xīn。
不见清溪上,葵花一院深。bù jiàn qīng xī shàng,kuí huā yī yuàn shēn。

咏园中杂花十三首葵

王立道

野人悬磬室,那得粟千罂。yě rén xuán qìng shì,nà dé sù qiān yīng。
且共搴芳实,无须惜落英。qiě gòng qiān fāng shí,wú xū xī luò yīng。

咏园中杂花十三首葵

王立道

迎风如欲斗,彻曙不知啼。yíng fēng rú yù dòu,chè shǔ bù zhī tí。
旧得尸卿术,栽花总似鸡。jiù dé shī qīng shù,zāi huā zǒng shì jī。

咏园中杂花十三首葵

王立道

本来百虫身,堕入诸花趣。běn lái bǎi chóng shēn,duò rù zhū huā qù。
有情与无情,常爱中园住。yǒu qíng yǔ wú qíng,cháng ài zhōng yuán zhù。

咏园中杂花十三首葵

王立道

山人卖卜归,满砌正芳菲。shān rén mài bo guī,mǎn qì zhèng fāng fēi。
不堪悬竹杖,留取市荷衣。bù kān xuán zhú zhàng,liú qǔ shì hé yī。

咏园中杂花十三首葵

王立道

密蕊与繁枝,参差间竹扉。mì ruǐ yǔ fán zhī,cān chà jiān zhú fēi。
红芳虽自媚,绿刺罥人衣。hóng fāng suī zì mèi,lǜ cì juàn rén yī。

咏园中杂花十三首葵

王立道

昔闻彩作花,花却春罗似。xī wén cǎi zuò huā,huā què chūn luó shì。
欲觅剪刀痕,尽付东风里。yù mì jiǎn dāo hén,jǐn fù dōng fēng lǐ。