古诗词

鹊桥篇

王立道

今夕何夕明星光,梧桐露下金井凉。jīn xī hé xī míng xīng guāng,wú tóng lù xià jīn jǐng liáng。
果瓜?饵竞罗设,持针曳缕庭中央。guǒ guā ěr jìng luó shè,chí zhēn yè lǚ tíng zhōng yāng。
云是天孙诣河鼓,兰房桂殿凝云妆。yún shì tiān sūn yì hé gǔ,lán fáng guì diàn níng yún zhuāng。
天津水深不可涉,偃蹇乌鹊成飞梁。tiān jīn shuǐ shēn bù kě shè,yǎn jiǎn wū què chéng fēi liáng。
金支翠蕤恍明灭,隐隐玉佩锵琳琅。jīn zhī cuì ruí huǎng míng miè,yǐn yǐn yù pèi qiāng lín láng。
由来儿女齐拜祝,乞与巧慧能文章。yóu lái ér nǚ qí bài zhù,qǐ yǔ qiǎo huì néng wén zhāng。
吾闻牛女皆列宿,武丁之说诚荒唐。wú wén niú nǚ jiē liè sù,wǔ dīng zhī shuō chéng huāng táng。
东西耿耿各照耀,云何此夕同徜徉。dōng xī gěng gěng gè zhào yào,yún hé cǐ xī tóng cháng yáng。
精灵下上逐云电,自有羽驾骖鸾凰。jīng líng xià shàng zhú yún diàn,zì yǒu yǔ jià cān luán huáng。
盈盈一水若横带,倏忽超轶谁能妨。yíng yíng yī shuǐ ruò héng dài,shū hū chāo yì shuí néng fáng。
况复析木自可度,岂必小鸟飞相将。kuàng fù xī mù zì kě dù,qǐ bì xiǎo niǎo fēi xiāng jiāng。
会乘长风凌倒景,直瞰云汉求其详。huì chéng zhǎng fēng líng dào jǐng,zhí kàn yún hàn qiú qí xiáng。
古来传言如虎市,姮娥奔月今安藏。gǔ lái chuán yán rú hǔ shì,héng é bēn yuè jīn ān cáng。
鸩媒娀女亦假设,阳台云雨同渺茫。zhèn méi sōng nǚ yì jiǎ shè,yáng tái yún yǔ tóng miǎo máng。
乃知世俗共诬惑,人间天上空相望。nǎi zhī shì sú gòng wū huò,rén jiān tiān shàng kōng xiāng wàng。

王立道

明常州府无锡人,字懋中,号尧衢。嘉靖十四年进士。授编修。有《具茨集诗文》。 王立道的作品>>

猜您喜欢

春日杂兴

王立道

草蔓荒阶白日阴,亭亭塔影卧空林。cǎo màn huāng jiē bái rì yīn,tíng tíng tǎ yǐng wò kōng lín。
山僧不惯迎游客,自对诸天诵梵音。shān sēng bù guàn yíng yóu kè,zì duì zhū tiān sòng fàn yīn。

春日杂兴

王立道

楼台白日静芳林,一径苍苔春树阴。lóu tái bái rì jìng fāng lín,yī jìng cāng tái chūn shù yīn。
独坐无心看舞鹤,石床移处落花深。dú zuò wú xīn kàn wǔ hè,shí chuáng yí chù luò huā shēn。

春日杂兴

王立道

吴云越树梦中看,晓起西窗月色寒。wú yún yuè shù mèng zhōng kàn,xiǎo qǐ xī chuāng yuè sè hán。
此恨春风难解释,飞花无数堕阑干。cǐ hèn chūn fēng nán jiě shì,fēi huā wú shù duò lán gàn。

春日杂兴

王立道

野亭流水有馀清,新雨浮萍一夜生。yě tíng liú shuǐ yǒu yú qīng,xīn yǔ fú píng yī yè shēng。
竟日独吟还独酌,故园花鸟不胜情。jìng rì dú yín hái dú zhuó,gù yuán huā niǎo bù shèng qíng。

春日杂兴

王立道

海棠开遍已春深,载酒重过几树林。hǎi táng kāi biàn yǐ chūn shēn,zài jiǔ zhòng guò jǐ shù lín。
地远红尘飞不到,萧然相对即禅心。dì yuǎn hóng chén fēi bù dào,xiāo rán xiāng duì jí chán xīn。

春日杂兴

王立道

忆昨曾陪骢马来,高歌急管递相催。yì zuó céng péi cōng mǎ lái,gāo gē jí guǎn dì xiāng cuī。
斜阳芳草迷归路,更把馀尊听落梅。xié yáng fāng cǎo mí guī lù,gèng bǎ yú zūn tīng luò méi。

赠周乾诗

王立道

为爱城南草树幽,漫携童马作春游。wèi ài chéng nán cǎo shù yōu,màn xié tóng mǎ zuò chūn yóu。
红尘杳杳斜阳路,却忆扬州十二楼。hóng chén yǎo yǎo xié yáng lù,què yì yáng zhōu shí èr lóu。

送许琥作教六合

王立道

昨因献策滞秦关,又向金陵匹马还。zuó yīn xiàn cè zhì qín guān,yòu xiàng jīn líng pǐ mǎ hái。
桃李阴阴书阁闭,春风常伴一官闲。táo lǐ yīn yīn shū gé bì,chūn fēng cháng bàn yī guān xián。

代作许寿诗

王立道

清溪一派五湖通,云影波光十里同。qīng xī yī pài wǔ hú tōng,yún yǐng bō guāng shí lǐ tóng。
老人洗髓初成道,为访当年河上公。lǎo rén xǐ suǐ chū chéng dào,wèi fǎng dāng nián hé shàng gōng。

夜观海棠用故烧高烛照红妆韵七首

王立道

乳燕低飞绿窗暮,开尊共惜朱颜故。rǔ yàn dī fēi lǜ chuāng mù,kāi zūn gòng xī zhū yán gù。
文君窈窕夜当垆,百花失色如相妒。wén jūn yǎo tiǎo yè dāng lú,bǎi huā shī sè rú xiāng dù。

夜观海棠用故烧高烛照红妆韵七首

王立道

烂熳芳英夜似烧,暝烟初傍蜡痕消。làn màn fāng yīng yè shì shāo,míng yān chū bàng là hén xiāo。
光摇翠幕微风起,何处佳人舞绛绡。guāng yáo cuì mù wēi fēng qǐ,hé chù jiā rén wǔ jiàng xiāo。

夜观海棠用故烧高烛照红妆韵七首

王立道

春色新裁蜀锦袍,看来宛转避兰膏。chūn sè xīn cái shǔ jǐn páo,kàn lái wǎn zhuǎn bì lán gāo。
当庭欲语空凝伫,红露满枝明月高。dāng tíng yù yǔ kōng níng zhù,hóng lù mǎn zhī míng yuè gāo。

夜观海棠用故烧高烛照红妆韵七首

王立道

仙姿冉冉娇红烛,妃子春酣睡未足。xiān zī rǎn rǎn jiāo hóng zhú,fēi zi chūn hān shuì wèi zú。
谪仙已去玉颜空,凭栏犹忆清平曲。zhé xiān yǐ qù yù yán kōng,píng lán yóu yì qīng píng qū。

夜观海棠用故烧高烛照红妆韵七首

王立道

万蕊妆成华屋春,一枝微亚金尊照。wàn ruǐ zhuāng chéng huá wū chūn,yī zhī wēi yà jīn zūn zhào。
世人恨欠杜陵诗,此花真得无言妙。shì rén hèn qiàn dù líng shī,cǐ huā zhēn dé wú yán miào。

夜观海棠用故烧高烛照红妆韵七首

王立道

胭脂一树晕明红,艳色凝香清夜同。yān zhī yī shù yūn míng hóng,yàn sè níng xiāng qīng yè tóng。
不解人间能有此,移根元自上阳宫。bù jiě rén jiān néng yǒu cǐ,yí gēn yuán zì shàng yáng gōng。