古诗词

和陶饮酒十首

张诩

惊鱼乐深逝,倦鸟厌高飞。jīng yú lè shēn shì,juàn niǎo yàn gāo fēi。
独人不如之,可不为之悲。dú rén bù rú zhī,kě bù wèi zhī bēi。
失路陷荆棘,日暮还依依。shī lù xiàn jīng jí,rì mù hái yī yī。
家乡隔山海,飘泊将焉归。jiā xiāng gé shān hǎi,piāo pō jiāng yān guī。
岁月不我与,两鬓倏已衰。suì yuè bù wǒ yǔ,liǎng bìn shū yǐ shuāi。
少壮不自力,老去愿皆违。shǎo zhuàng bù zì lì,lǎo qù yuàn jiē wéi。

张诩

明广东南海人,字廷实,号东所。师事陈献章。成化二十年进士。授户部主事,丁忧后,隐居不仕,累荐不起。正德中召为南京通政司参议,谒孝陵而归。其学以自然为宗,求“忘己”、“无欲”,即心观妙,以揆圣人之用。有《白沙遗言纂要》、《南海杂咏》、《东所文集》。 张诩的作品>>

猜您喜欢

东坡亭

张诩

闻道坡亭迹已空,古劳都下几秋风。wén dào pō tíng jì yǐ kōng,gǔ láo dōu xià jǐ qiū fēng。
神仙到处期钟鼎,出处当年恨长公。shén xiān dào chù qī zhōng dǐng,chū chù dāng nián hèn zhǎng gōng。
一代文章如白日,百年心事逐飘蓬。yī dài wén zhāng rú bái rì,bǎi nián xīn shì zhú piāo péng。
数声愿借辽阳鹤,唤醒英魂冥漠中。shù shēng yuàn jiè liáo yáng hè,huàn xǐng yīng hún míng mò zhōng。

二献祠二首张文献

张诩

都俞世远真风邈,蹇谔如公一代良。dōu yú shì yuǎn zhēn fēng miǎo,jiǎn è rú gōng yī dài liáng。
老牧荆州悲发短,蚤呈金镜识心长。lǎo mù jīng zhōu bēi fā duǎn,zǎo chéng jīn jìng shí xīn zhǎng。
清吟归燕诗情远,力剪胡雏直道张。qīng yín guī yàn shī qíng yuǎn,lì jiǎn hú chú zhí dào zhāng。
文献风流清献继,千秋南海播馀芳。wén xiàn fēng liú qīng xiàn jì,qiān qiū nán hǎi bō yú fāng。

二献祠二首张文献

张诩

腥尘常日半人寰,已见清泉白石闲。xīng chén cháng rì bàn rén huán,yǐ jiàn qīng quán bái shí xián。
疏上不缘轻富贵,赋成非是恋江山。shū shàng bù yuán qīng fù guì,fù chéng fēi shì liàn jiāng shān。
九重屡遣温言速,八十惟辞旅力悭。jiǔ zhòng lǚ qiǎn wēn yán sù,bā shí wéi cí lǚ lì qiān。
今古人心岂相远,此风端自二疏还。jīn gǔ rén xīn qǐ xiāng yuǎn,cǐ fēng duān zì èr shū hái。

廉吏祠

张诩

人生幻化水沤同,来也应空去也空。rén shēng huàn huà shuǐ ōu tóng,lái yě yīng kōng qù yě kōng。
八百胡椒枉遗臭,一双琴鹤愧清风。bā bǎi hú jiāo wǎng yí chòu,yī shuāng qín hè kuì qīng fēng。
香沈南浦无长物,犬鬻东门有固穷。xiāng shěn nán pǔ wú zhǎng wù,quǎn yù dōng mén yǒu gù qióng。
试问岭南名宦几,清天白日得如公。shì wèn lǐng nán míng huàn jǐ,qīng tiān bái rì dé rú gōng。

祠庙南海庙

张诩

江湖信有沧溟大,天地长留此庙新。jiāng hú xìn yǒu cāng míng dà,tiān dì zhǎng liú cǐ miào xīn。
一代碑文韩愈古,千年封号本朝真。yī dài bēi wén hán yù gǔ,qiān nián fēng hào běn cháo zhēn。
波罗影外迎初祖,铜鼓声中格远人。bō luó yǐng wài yíng chū zǔ,tóng gǔ shēng zhōng gé yuǎn rén。
十雨五风神是主,愿昭灵贶答皇仁。shí yǔ wǔ fēng shén shì zhǔ,yuàn zhāo líng kuàng dá huáng rén。

忠靖王庙

张诩

胡骑如云四面临,髑髅堆里度光阴。hú qí rú yún sì miàn lín,dú lóu duī lǐ dù guāng yīn。
江淮千里凭孤障,铁石三人共一心。jiāng huái qiān lǐ píng gū zhàng,tiě shí sān rén gòng yī xīn。
忠烈特书唐史直,丹青遗庙粤城深。zhōng liè tè shū táng shǐ zhí,dān qīng yí miào yuè chéng shēn。
襄阳更比睢阳急,千载人谁嗣德音。xiāng yáng gèng bǐ suī yáng jí,qiān zài rén shuí sì dé yīn。

大忠祠三首陆丞相

张诩

攘夷尊夏义昭然,岂但馀生为主捐。rǎng yí zūn xià yì zhāo rán,qǐ dàn yú shēng wèi zhǔ juān。
遗恨和戎迷国是,甘心抱日赴虞渊。yí hèn hé róng mí guó shì,gān xīn bào rì fù yú yuān。
朝衣湿尽孤臣泪,讲幄时陈大学篇。cháo yī shī jǐn gū chén lèi,jiǎng wò shí chén dà xué piān。
千古大忠祠特起,厓山东下水连天。qiān gǔ dà zhōng cí tè qǐ,yá shān dōng xià shuǐ lián tiān。

大忠祠三首陆丞相

张诩

夷夏堤防天地截,君臣名分日星明。yí xià dī fáng tiān dì jié,jūn chén míng fēn rì xīng míng。
眼看东日沈溟海,首戴南冠赴虏庭。yǎn kàn dōng rì shěn míng hǎi,shǒu dài nán guān fù lǔ tíng。
奔走黍离何处所,从容柴市若平生。bēn zǒu shǔ lí hé chù suǒ,cóng róng chái shì ruò píng shēng。
指南手把当时录,读罢西风双泪横。zhǐ nán shǒu bǎ dāng shí lù,dú bà xī fēng shuāng lèi héng。

大忠祠三首陆丞相

张诩

卞彪磔舌真应见,南海奔波意却深。biàn biāo zhé shé zhēn yīng jiàn,nán hǎi bēn bō yì què shēn。
死节保孤程杵任,青天白日陆张心。sǐ jié bǎo gū chéng chǔ rèn,qīng tiān bái rì lù zhāng xīn。
瓣香祝处舟从覆,大运穷时力不任。bàn xiāng zhù chù zhōu cóng fù,dà yùn qióng shí lì bù rèn。
二百年来还俎豆,海山猿鸟谩哀吟。èr bǎi nián lái hái zǔ dòu,hǎi shān yuán niǎo mán āi yín。

董正墓

张诩

重岗如抱岳如蹲,碧水春风野外昏。zhòng gǎng rú bào yuè rú dūn,bì shuǐ chūn fēng yě wài hūn。
不睹琼林依玉树,闲看游骑猎平原。bù dǔ qióng lín yī yù shù,xián kàn yóu qí liè píng yuán。
东风近墓吹芳芷,夹道疏槐出老根。dōng fēng jìn mù chuī fāng zhǐ,jiā dào shū huái chū lǎo gēn。
无限别魂招不得,断云含雨入孤村。wú xiàn bié hún zhāo bù dé,duàn yún hán yǔ rù gū cūn。

宋皇陵

张诩

万里江山势莫支,君臣当日叹流离。wàn lǐ jiāng shān shì mò zhī,jūn chén dāng rì tàn liú lí。
东风芳草年年是,白骨青山处处疑。dōng fēng fāng cǎo nián nián shì,bái gǔ qīng shān chù chù yí。
世界九州元属宋,衣冠一旦尽为夷。shì jiè jiǔ zhōu yuán shǔ sòng,yī guān yī dàn jǐn wèi yí。
凭君莫话厓门事,话着厓门泪便垂。píng jūn mò huà yá mén shì,huà zhe yá mén lèi biàn chuí。

黄道娘墓

张诩

道娘坟近官路旁,来往人拈一炷香。dào niáng fén jìn guān lù páng,lái wǎng rén niān yī zhù xiāng。
百顷良田都弃置,一生心地得清凉。bǎi qǐng liáng tián dōu qì zhì,yī shēng xīn dì dé qīng liáng。
八十红颜犹处子,寻常义气夺秋霜。bā shí hóng yán yóu chù zi,xún cháng yì qì duó qiū shuāng。
只疑身是观音化,还以慈悲度十方。zhǐ yí shēn shì guān yīn huà,hái yǐ cí bēi dù shí fāng。

景泰山

张诩

七仙同坐一山中,镜履如今梦亦空。qī xiān tóng zuò yī shān zhōng,jìng lǚ rú jīn mèng yì kōng。
芳草欲寻忠简迹,白云遥指梵王宫。fāng cǎo yù xún zhōng jiǎn jì,bái yún yáo zhǐ fàn wáng gōng。
花开不省经年别,人到惟闻隔岭钟。huā kāi bù shěng jīng nián bié,rén dào wéi wén gé lǐng zhōng。
问讯蒲庵也归寂,茶烟空绕佛灯红。wèn xùn pú ān yě guī jì,chá yān kōng rào fú dēng hóng。

药洲

张诩

洲上风吹百药香,洲前流水一溪长。zhōu shàng fēng chuī bǎi yào xiāng,zhōu qián liú shuǐ yī xī zhǎng。
金花显迹平湖出,刘鋹归朝九曜荒。jīn huā xiǎn jì píng hú chū,liú chǎng guī cháo jiǔ yào huāng。
白雪黄芽非世药,填离取坎却真方。bái xuě huáng yá fēi shì yào,tián lí qǔ kǎn què zhēn fāng。
紫阳未出玄关闭,谁把参同叩魏阳。zǐ yáng wèi chū xuán guān bì,shuí bǎ cān tóng kòu wèi yáng。

处远楼

张诩

谪情羁思两茫茫,一度登楼一断肠。zhé qíng jī sī liǎng máng máng,yī dù dēng lóu yī duàn cháng。
昔日鬓惊今日短,红云心比白云长。xī rì bìn jīng jīn rì duǎn,hóng yún xīn bǐ bái yún zhǎng。
罗浮山色如衡岳,南海波声亦楚湘。luó fú shān sè rú héng yuè,nán hǎi bō shēng yì chǔ xiāng。
闻道邯郸梦千转,至今犹未熟黄粱。wén dào hán dān mèng qiān zhuǎn,zhì jīn yóu wèi shú huáng liáng。