古诗词

赠费侍御还朝用李太白韵

张诩

清名动两京,高价重连城。qīng míng dòng liǎng jīng,gāo jià zhòng lián chéng。
神骏一过目,知是渥洼生。shén jùn yī guò mù,zhī shì wò wā shēng。
洒然出尘姿,而抱济物情。sǎ rán chū chén zī,ér bào jì wù qíng。
布衣辇毂下,文擅倚马名。bù yī niǎn gǔ xià,wén shàn yǐ mǎ míng。
风云生两腋,来从龙虎争。fēng yún shēng liǎng yè,lái cóng lóng hǔ zhēng。
常怀致主谊,靡羡锦衣荣。cháng huái zhì zhǔ yì,mí xiàn jǐn yī róng。
小大各有用,所贵斯道行。xiǎo dà gè yǒu yòng,suǒ guì sī dào xíng。
割鸡试牛刀,三年政有成。gē jī shì niú dāo,sān nián zhèng yǒu chéng。
刀笔惊老吏,冰蘖腾芳声。dāo bǐ jīng lǎo lì,bīng niè téng fāng shēng。
贤名闻九五,有诏速如京。xián míng wén jiǔ wǔ,yǒu zhào sù rú jīng。
父老挽君衣,感惠各沾缨。fù lǎo wǎn jūn yī,gǎn huì gè zhān yīng。
官居柱下史,正色率群英。guān jū zhù xià shǐ,zhèng sè lǜ qún yīng。
天门高九重,仰视孤凤征。tiān mén gāo jiǔ zhòng,yǎng shì gū fèng zhēng。
手持三尺法,上佐日月明。shǒu chí sān chǐ fǎ,shàng zuǒ rì yuè míng。
请剑出上方,埋轮在都亭。qǐng jiàn chū shàng fāng,mái lún zài dōu tíng。
帝念岭海远,烛之以法星。dì niàn lǐng hǎi yuǎn,zhú zhī yǐ fǎ xīng。
绿林缚封豕,瘴海剪长鲸。lǜ lín fù fēng shǐ,zhàng hǎi jiǎn zhǎng jīng。
万卉尽枯槁,值此甘霖倾。wàn huì jǐn kū gǎo,zhí cǐ gān lín qīng。
呻吟转讴歌,欢若登蓬瀛。shēn yín zhuǎn ōu gē,huān ruò dēng péng yíng。
闻风遁豺狼,在一弛一张。wén fēng dùn chái láng,zài yī chí yī zhāng。
鹰鹯不如凤,霸道终愧王。yīng zhān bù rú fèng,bà dào zhōng kuì wáng。
骅骝一展足,万马空腾骧。huá liú yī zhǎn zú,wàn mǎ kōng téng xiāng。
功名置身外,楚得而楚亡。gōng míng zhì shēn wài,chǔ dé ér chǔ wáng。
仆居四百峰,恍若堕醉乡。pū jū sì bǎi fēng,huǎng ruò duò zuì xiāng。
公馀君枉顾,解衣坐茅堂。gōng yú jūn wǎng gù,jiě yī zuò máo táng。
语及经济事,此心共皇皇。yǔ jí jīng jì shì,cǐ xīn gòng huáng huáng。
汲涧当新酎,折荷当玉觞。jí jiàn dāng xīn zhòu,zhé hé dāng yù shāng。
名花当国色,妙舞十二行。míng huā dāng guó sè,miào wǔ shí èr xíng。
鸟吟当妓唱,亦有音绕梁。niǎo yín dāng jì chàng,yì yǒu yīn rào liáng。
君笑曰富贵,如朝露夕阳。jūn xiào yuē fù guì,rú cháo lù xī yáng。
风波一失路,齐楚遥相望。fēng bō yī shī lù,qí chǔ yáo xiāng wàng。
世态多风雨,人情逐炎凉。shì tài duō fēng yǔ,rén qíng zhú yán liáng。
江山尚有改,人世岂不溃。jiāng shān shàng yǒu gǎi,rén shì qǐ bù kuì。
仆答曰谁哉,大舶济沧海。pū dá yuē shuí zāi,dà bó jì cāng hǎi。
圣心寓击磬,高人乐铲彩。shèng xīn yù jī qìng,gāo rén lè chǎn cǎi。
既失兼济谊,翻成独善罪。jì shī jiān jì yì,fān chéng dú shàn zuì。
规规与君居,在我无卷舒。guī guī yǔ jūn jū,zài wǒ wú juǎn shū。
知心语未足,远别将奈渠。zhī xīn yǔ wèi zú,yuǎn bié jiāng nài qú。
堆盘有蕉荔,设馔无齐菹。duī pán yǒu jiāo lì,shè zhuàn wú qí jū。
维时七月半,新凉满郊墟。wéi shí qī yuè bàn,xīn liáng mǎn jiāo xū。
君行趋北阙,仆行迈南楚。jūn xíng qū běi quē,pū xíng mài nán chǔ。
青玉环五峰,左右如龙虎。qīng yù huán wǔ fēng,zuǒ yòu rú lóng hǔ。
东南翳日月,上下迷风雨。dōng nán yì rì yuè,shàng xià mí fēng yǔ。
长卧此山中,何处寻太古。zhǎng wò cǐ shān zhōng,hé chù xún tài gǔ。
有时醉峰顶,漱齿九龙泉。yǒu shí zuì fēng dǐng,shù chǐ jiǔ lóng quán。
喘与九天接,息与沧海连。chuǎn yǔ jiǔ tiān jiē,xī yǔ cāng hǎi lián。
人生如梦耳,万事堪舍旃。rén shēng rú mèng ěr,wàn shì kān shě zhān。
颜回与禹稷,各撑渡人船。yán huí yǔ yǔ jì,gè chēng dù rén chuán。
浩浩本来然,自馀皆浮烟。hào hào běn lái rán,zì yú jiē fú yān。
东山天下望,领命自九天。dōng shān tiān xià wàng,lǐng mìng zì jiǔ tiān。
见仆极口道,道君如范老。jiàn pū jí kǒu dào,dào jūn rú fàn lǎo。
烂熟天下事,惜哉麻未草。làn shú tiān xià shì,xī zāi má wèi cǎo。
二妙聚一堂,德星应苍昊。èr miào jù yī táng,dé xīng yīng cāng hào。
顾仆蠛蠓然,毅然任斯道。gù pū miè měng rán,yì rán rèn sī dào。
东山千仞冈,竹窗百尺楼。dōng shān qiān rèn gāng,zhú chuāng bǎi chǐ lóu。
东所何为者,方寸有十洲。dōng suǒ hé wèi zhě,fāng cùn yǒu shí zhōu。
仁贤共出处,正当五百秋。rén xián gòng chū chù,zhèng dāng wǔ bǎi qiū。
医国无双枝,人材第一流。yī guó wú shuāng zhī,rén cái dì yī liú。
迩闻边报急,烽火照皇州。ěr wén biān bào jí,fēng huǒ zhào huáng zhōu。
两公韩范略,当解倒悬愁。liǎng gōng hán fàn lüè,dāng jiě dào xuán chóu。
费公正红颜,刘公已白发。fèi gōng zhèng hóng yán,liú gōng yǐ bái fā。
用材无老少,众星让孤月。yòng cái wú lǎo shǎo,zhòng xīng ràng gū yuè。
人才当此日,万紫杂千红。rén cái dāng cǐ rì,wàn zǐ zá qiān hóng。
遗逸有麟凤,可礼不可栊。yí yì yǒu lín fèng,kě lǐ bù kě lóng。
谁体上天意,谁敦下士风。shuí tǐ shàng tiān yì,shuí dūn xià shì fēng。
元气傥不息,天道岂终极。yuán qì tǎng bù xī,tiān dào qǐ zhōng jí。
伫看九苞来,文章成五色。zhù kàn jiǔ bāo lái,wén zhāng chéng wǔ sè。
山龙补帝衣,火藻备粉饰。shān lóng bǔ dì yī,huǒ zǎo bèi fěn shì。
万里秋水襟,飞上梧千寻。wàn lǐ qiū shuǐ jīn,fēi shàng wú qiān xún。
端居守渊默,万玉宜森森。duān jū shǒu yuān mò,wàn yù yí sēn sēn。
君从今日去,两情江海深。jūn cóng jīn rì qù,liǎng qíng jiāng hǎi shēn。
杳然山水隔,尚嗣金玉音。yǎo rán shān shuǐ gé,shàng sì jīn yù yīn。
赠君无白璧,赠君无黄金。zèng jūn wú bái bì,zèng jūn wú huáng jīn。
赠君唯白云,赠君唯此心。zèng jūn wéi bái yún,zèng jūn wéi cǐ xīn。
忆我抱忧归,一病十年来。yì wǒ bào yōu guī,yī bìng shí nián lái。
志如江汉决,万牛挽可回。zhì rú jiāng hàn jué,wàn niú wǎn kě huí。
衔环意空切,奏赋心已灰。xián huán yì kōng qiè,zòu fù xīn yǐ huī。
昨闻君有意,封事荐凡才。zuó wén jūn yǒu yì,fēng shì jiàn fán cái。
吾君古神尧,忧勤理治秋。wú jūn gǔ shén yáo,yōu qín lǐ zhì qiū。
自有商鼎任,从劳杞人忧。zì yǒu shāng dǐng rèn,cóng láo qǐ rén yōu。
我著我蓑去,桐江钓碧流。wǒ zhù wǒ suō qù,tóng jiāng diào bì liú。
经纶付公等,及时展壮猷。jīng lún fù gōng děng,jí shí zhǎn zhuàng yóu。
功成傥身退,寻我五峰头。gōng chéng tǎng shēn tuì,xún wǒ wǔ fēng tóu。

张诩

明广东南海人,字廷实,号东所。师事陈献章。成化二十年进士。授户部主事,丁忧后,隐居不仕,累荐不起。正德中召为南京通政司参议,谒孝陵而归。其学以自然为宗,求“忘己”、“无欲”,即心观妙,以揆圣人之用。有《白沙遗言纂要》、《南海杂咏》、《东所文集》。 张诩的作品>>

猜您喜欢

东坡亭

张诩

闻道坡亭迹已空,古劳都下几秋风。wén dào pō tíng jì yǐ kōng,gǔ láo dōu xià jǐ qiū fēng。
神仙到处期钟鼎,出处当年恨长公。shén xiān dào chù qī zhōng dǐng,chū chù dāng nián hèn zhǎng gōng。
一代文章如白日,百年心事逐飘蓬。yī dài wén zhāng rú bái rì,bǎi nián xīn shì zhú piāo péng。
数声愿借辽阳鹤,唤醒英魂冥漠中。shù shēng yuàn jiè liáo yáng hè,huàn xǐng yīng hún míng mò zhōng。

二献祠二首张文献

张诩

都俞世远真风邈,蹇谔如公一代良。dōu yú shì yuǎn zhēn fēng miǎo,jiǎn è rú gōng yī dài liáng。
老牧荆州悲发短,蚤呈金镜识心长。lǎo mù jīng zhōu bēi fā duǎn,zǎo chéng jīn jìng shí xīn zhǎng。
清吟归燕诗情远,力剪胡雏直道张。qīng yín guī yàn shī qíng yuǎn,lì jiǎn hú chú zhí dào zhāng。
文献风流清献继,千秋南海播馀芳。wén xiàn fēng liú qīng xiàn jì,qiān qiū nán hǎi bō yú fāng。

二献祠二首张文献

张诩

腥尘常日半人寰,已见清泉白石闲。xīng chén cháng rì bàn rén huán,yǐ jiàn qīng quán bái shí xián。
疏上不缘轻富贵,赋成非是恋江山。shū shàng bù yuán qīng fù guì,fù chéng fēi shì liàn jiāng shān。
九重屡遣温言速,八十惟辞旅力悭。jiǔ zhòng lǚ qiǎn wēn yán sù,bā shí wéi cí lǚ lì qiān。
今古人心岂相远,此风端自二疏还。jīn gǔ rén xīn qǐ xiāng yuǎn,cǐ fēng duān zì èr shū hái。

廉吏祠

张诩

人生幻化水沤同,来也应空去也空。rén shēng huàn huà shuǐ ōu tóng,lái yě yīng kōng qù yě kōng。
八百胡椒枉遗臭,一双琴鹤愧清风。bā bǎi hú jiāo wǎng yí chòu,yī shuāng qín hè kuì qīng fēng。
香沈南浦无长物,犬鬻东门有固穷。xiāng shěn nán pǔ wú zhǎng wù,quǎn yù dōng mén yǒu gù qióng。
试问岭南名宦几,清天白日得如公。shì wèn lǐng nán míng huàn jǐ,qīng tiān bái rì dé rú gōng。

祠庙南海庙

张诩

江湖信有沧溟大,天地长留此庙新。jiāng hú xìn yǒu cāng míng dà,tiān dì zhǎng liú cǐ miào xīn。
一代碑文韩愈古,千年封号本朝真。yī dài bēi wén hán yù gǔ,qiān nián fēng hào běn cháo zhēn。
波罗影外迎初祖,铜鼓声中格远人。bō luó yǐng wài yíng chū zǔ,tóng gǔ shēng zhōng gé yuǎn rén。
十雨五风神是主,愿昭灵贶答皇仁。shí yǔ wǔ fēng shén shì zhǔ,yuàn zhāo líng kuàng dá huáng rén。

忠靖王庙

张诩

胡骑如云四面临,髑髅堆里度光阴。hú qí rú yún sì miàn lín,dú lóu duī lǐ dù guāng yīn。
江淮千里凭孤障,铁石三人共一心。jiāng huái qiān lǐ píng gū zhàng,tiě shí sān rén gòng yī xīn。
忠烈特书唐史直,丹青遗庙粤城深。zhōng liè tè shū táng shǐ zhí,dān qīng yí miào yuè chéng shēn。
襄阳更比睢阳急,千载人谁嗣德音。xiāng yáng gèng bǐ suī yáng jí,qiān zài rén shuí sì dé yīn。

大忠祠三首陆丞相

张诩

攘夷尊夏义昭然,岂但馀生为主捐。rǎng yí zūn xià yì zhāo rán,qǐ dàn yú shēng wèi zhǔ juān。
遗恨和戎迷国是,甘心抱日赴虞渊。yí hèn hé róng mí guó shì,gān xīn bào rì fù yú yuān。
朝衣湿尽孤臣泪,讲幄时陈大学篇。cháo yī shī jǐn gū chén lèi,jiǎng wò shí chén dà xué piān。
千古大忠祠特起,厓山东下水连天。qiān gǔ dà zhōng cí tè qǐ,yá shān dōng xià shuǐ lián tiān。

大忠祠三首陆丞相

张诩

夷夏堤防天地截,君臣名分日星明。yí xià dī fáng tiān dì jié,jūn chén míng fēn rì xīng míng。
眼看东日沈溟海,首戴南冠赴虏庭。yǎn kàn dōng rì shěn míng hǎi,shǒu dài nán guān fù lǔ tíng。
奔走黍离何处所,从容柴市若平生。bēn zǒu shǔ lí hé chù suǒ,cóng róng chái shì ruò píng shēng。
指南手把当时录,读罢西风双泪横。zhǐ nán shǒu bǎ dāng shí lù,dú bà xī fēng shuāng lèi héng。

大忠祠三首陆丞相

张诩

卞彪磔舌真应见,南海奔波意却深。biàn biāo zhé shé zhēn yīng jiàn,nán hǎi bēn bō yì què shēn。
死节保孤程杵任,青天白日陆张心。sǐ jié bǎo gū chéng chǔ rèn,qīng tiān bái rì lù zhāng xīn。
瓣香祝处舟从覆,大运穷时力不任。bàn xiāng zhù chù zhōu cóng fù,dà yùn qióng shí lì bù rèn。
二百年来还俎豆,海山猿鸟谩哀吟。èr bǎi nián lái hái zǔ dòu,hǎi shān yuán niǎo mán āi yín。

董正墓

张诩

重岗如抱岳如蹲,碧水春风野外昏。zhòng gǎng rú bào yuè rú dūn,bì shuǐ chūn fēng yě wài hūn。
不睹琼林依玉树,闲看游骑猎平原。bù dǔ qióng lín yī yù shù,xián kàn yóu qí liè píng yuán。
东风近墓吹芳芷,夹道疏槐出老根。dōng fēng jìn mù chuī fāng zhǐ,jiā dào shū huái chū lǎo gēn。
无限别魂招不得,断云含雨入孤村。wú xiàn bié hún zhāo bù dé,duàn yún hán yǔ rù gū cūn。

宋皇陵

张诩

万里江山势莫支,君臣当日叹流离。wàn lǐ jiāng shān shì mò zhī,jūn chén dāng rì tàn liú lí。
东风芳草年年是,白骨青山处处疑。dōng fēng fāng cǎo nián nián shì,bái gǔ qīng shān chù chù yí。
世界九州元属宋,衣冠一旦尽为夷。shì jiè jiǔ zhōu yuán shǔ sòng,yī guān yī dàn jǐn wèi yí。
凭君莫话厓门事,话着厓门泪便垂。píng jūn mò huà yá mén shì,huà zhe yá mén lèi biàn chuí。

黄道娘墓

张诩

道娘坟近官路旁,来往人拈一炷香。dào niáng fén jìn guān lù páng,lái wǎng rén niān yī zhù xiāng。
百顷良田都弃置,一生心地得清凉。bǎi qǐng liáng tián dōu qì zhì,yī shēng xīn dì dé qīng liáng。
八十红颜犹处子,寻常义气夺秋霜。bā shí hóng yán yóu chù zi,xún cháng yì qì duó qiū shuāng。
只疑身是观音化,还以慈悲度十方。zhǐ yí shēn shì guān yīn huà,hái yǐ cí bēi dù shí fāng。

景泰山

张诩

七仙同坐一山中,镜履如今梦亦空。qī xiān tóng zuò yī shān zhōng,jìng lǚ rú jīn mèng yì kōng。
芳草欲寻忠简迹,白云遥指梵王宫。fāng cǎo yù xún zhōng jiǎn jì,bái yún yáo zhǐ fàn wáng gōng。
花开不省经年别,人到惟闻隔岭钟。huā kāi bù shěng jīng nián bié,rén dào wéi wén gé lǐng zhōng。
问讯蒲庵也归寂,茶烟空绕佛灯红。wèn xùn pú ān yě guī jì,chá yān kōng rào fú dēng hóng。

药洲

张诩

洲上风吹百药香,洲前流水一溪长。zhōu shàng fēng chuī bǎi yào xiāng,zhōu qián liú shuǐ yī xī zhǎng。
金花显迹平湖出,刘鋹归朝九曜荒。jīn huā xiǎn jì píng hú chū,liú chǎng guī cháo jiǔ yào huāng。
白雪黄芽非世药,填离取坎却真方。bái xuě huáng yá fēi shì yào,tián lí qǔ kǎn què zhēn fāng。
紫阳未出玄关闭,谁把参同叩魏阳。zǐ yáng wèi chū xuán guān bì,shuí bǎ cān tóng kòu wèi yáng。

处远楼

张诩

谪情羁思两茫茫,一度登楼一断肠。zhé qíng jī sī liǎng máng máng,yī dù dēng lóu yī duàn cháng。
昔日鬓惊今日短,红云心比白云长。xī rì bìn jīng jīn rì duǎn,hóng yún xīn bǐ bái yún zhǎng。
罗浮山色如衡岳,南海波声亦楚湘。luó fú shān sè rú héng yuè,nán hǎi bō shēng yì chǔ xiāng。
闻道邯郸梦千转,至今犹未熟黄粱。wén dào hán dān mèng qiān zhuǎn,zhì jīn yóu wèi shú huáng liáng。