古诗词

题江宪副所藏盛行之画梅竹石

张诩

豸史江公好种树,疏梅瘦竹百般许。zhì shǐ jiāng gōng hǎo zhǒng shù,shū méi shòu zhú bǎi bān xǔ。
亦有怪石中离立,近观远观皆有趣。yì yǒu guài shí zhōng lí lì,jìn guān yuǎn guān jiē yǒu qù。
江公仕宦挂金鱼,年来六十归悬车。jiāng gōng shì huàn guà jīn yú,nián lái liù shí guī xuán chē。
风雪闭门刚此对,千红万紫都不须。fēng xuě bì mén gāng cǐ duì,qiān hóng wàn zǐ dōu bù xū。
草堂一轴画高挂,怪石之怪见者诧。cǎo táng yī zhóu huà gāo guà,guài shí zhī guài jiàn zhě chà。
平泉醒酒未足珍,得恐初平精魄化。píng quán xǐng jiǔ wèi zú zhēn,dé kǒng chū píng jīng pò huà。
红梅蜡梅参差开,点画殊自天然来。hóng méi là méi cān chà kāi,diǎn huà shū zì tiān rán lái。
山谷见之当二绝,逋仙马首应迟回。shān gǔ jiàn zhī dāng èr jué,bū xiān mǎ shǒu yīng chí huí。
乱竹数茎尤自好,酒酣想像一笔扫。luàn zhú shù jīng yóu zì hǎo,jiǔ hān xiǎng xiàng yī bǐ sǎo。
今人谁复更王猷,未必见君肯倾倒。jīn rén shuí fù gèng wáng yóu,wèi bì jiàn jūn kěn qīng dào。
吾闻江东盛行之,画史之中此白眉。wú wén jiāng dōng shèng xíng zhī,huà shǐ zhī zhōng cǐ bái méi。
请观放笔为此画,若与造化争神奇。qǐng guān fàng bǐ wèi cǐ huà,ruò yǔ zào huà zhēng shén qí。
虽然画亦竟何取,玩物丧志古人语。suī rán huà yì jìng hé qǔ,wán wù sàng zhì gǔ rén yǔ。
劝君见画莫便夸,且看江公真意处。quàn jūn jiàn huà mò biàn kuā,qiě kàn jiāng gōng zhēn yì chù。

张诩

明广东南海人,字廷实,号东所。师事陈献章。成化二十年进士。授户部主事,丁忧后,隐居不仕,累荐不起。正德中召为南京通政司参议,谒孝陵而归。其学以自然为宗,求“忘己”、“无欲”,即心观妙,以揆圣人之用。有《白沙遗言纂要》、《南海杂咏》、《东所文集》。 张诩的作品>>

猜您喜欢

燕喜亭

张诩

连山苍苍,湟水东之。lián shān cāng cāng,huáng shuǐ dōng zhī。
之公之谪,委蛇委蛇。zhī gōng zhī zhé,wěi shé wěi shé。
陟彼高原,乃夷乃披。zhì bǐ gāo yuán,nǎi yí nǎi pī。
有亭岿然,韩愈作碑。yǒu tíng kuī rán,hán yù zuò bēi。
天子在御,公遄来归。tiān zi zài yù,gōng chuán lái guī。
智谋仁居,天朝羽仪。zhì móu rén jū,tiān cháo yǔ yí。
世远人亡,名流燕喜。shì yuǎn rén wáng,míng liú yàn xǐ。
文光万丈,照耀天地。wén guāng wàn zhàng,zhào yào tiān dì。

马鞍山

张诩

郁郁葱葱,王气佳兮。yù yù cōng cōng,wáng qì jiā xī。
垄上揭竿,千卒开兮。lǒng shàng jiē gān,qiān zú kāi xī。
伏波驻兵,抱鼓轠兮。fú bō zhù bīng,bào gǔ léi xī。
迨天阴雨,杀声哀兮。dài tiān yīn yǔ,shā shēng āi xī。
岂山有鬼,自相豗兮。qǐ shān yǒu guǐ,zì xiāng huī xī。

题琼山王銮妻吴氏贞节坊

张诩

五星烛天,五岳峙地。wǔ xīng zhú tiān,wǔ yuè zhì dì。
五伦在人,三才道备。wǔ lún zài rén,sān cái dào bèi。
五伦造端,实夫妇始。wǔ lún zào duān,shí fū fù shǐ。
生事死背,遗犬彘耻。shēng shì sǐ bèi,yí quǎn zhì chǐ。
卓哉有妇,中立不倚。zhuó zāi yǒu fù,zhōng lì bù yǐ。
家以孝称,于归克理。jiā yǐ xiào chēng,yú guī kè lǐ。
不幸失天,遽欲从死。bù xìng shī tiān,jù yù cóng sǐ。
回视呱呱,畴依畴恃。huí shì gū gū,chóu yī chóu shì。
饮冰啖霜,一志靡二。yǐn bīng dàn shuāng,yī zhì mí èr。
天竟此定,神相厥祉。tiān jìng cǐ dìng,shén xiāng jué zhǐ。
有命自天,表厥宅里。yǒu mìng zì tiān,biǎo jué zhái lǐ。
凤毛五色,国宾是齿。fèng máo wǔ sè,guó bīn shì chǐ。
作善降祥,天命有以。zuò shàn jiàng xiáng,tiān mìng yǒu yǐ。
我叙我铭,柏舟是配。wǒ xù wǒ míng,bǎi zhōu shì pèi。
扇此淳风,作范世世。shàn cǐ chún fēng,zuò fàn shì shì。

南粤王庙三首赵佗

张诩

两龙鏖战关内,一虎独步粤中。liǎng lóng áo zhàn guān nèi,yī hǔ dú bù yuè zhōng。
自乘黄屋称制,身著赭袍呼嵩。zì chéng huáng wū chēng zhì,shēn zhù zhě páo hū sōng。
风雨数问庙老,龟螭百尺碑穹。fēng yǔ shù wèn miào lǎo,guī chī bǎi chǐ bēi qióng。
中有任嚣陆贾,俨然作配西东。zhōng yǒu rèn xiāo lù jiǎ,yǎn rán zuò pèi xī dōng。

南粤王庙三首赵佗

张诩

百粤提封万井,中原虎视眈眈。bǎi yuè tí fēng wàn jǐng,zhōng yuán hǔ shì dān dān。
昔为秦尉有状,后禅龙川果堪。xī wèi qín wèi yǒu zhuàng,hòu chán lóng chuān guǒ kān。
古庙低徊岁月,二陵想像禅龛。gǔ miào dī huái suì yuè,èr líng xiǎng xiàng chán kān。
伏腊村翁走祭,门前估客弛儋。fú là cūn wēng zǒu jì,mén qián gū kè chí dān。

南粤王庙三首赵佗

张诩

汉秦已罢甲兵,天下讴歌太平。hàn qín yǐ bà jiǎ bīng,tiān xià ōu gē tài píng。
奉使来凭寸舌,无人上请长缨。fèng shǐ lái píng cùn shé,wú rén shàng qǐng zhǎng yīng。
但遣清风动地,何须黄金满籯。dàn qiǎn qīng fēng dòng dì,hé xū huáng jīn mǎn yíng。
堪叹人亡世远,欲寻遗迹无徵。kān tàn rén wáng shì yuǎn,yù xún yí jì wú zhēng。

虎头岩

张诩

刚被海风吹老,惯逢野火不烧。gāng bèi hǎi fēng chuī lǎo,guàn féng yě huǒ bù shāo。
渔父问名海口,南人错认班超。yú fù wèn míng hǎi kǒu,nán rén cuò rèn bān chāo。

滴水岩二首其二

张诩

落落遗经是补,茫茫坠绪须寻。luò luò yí jīng shì bǔ,máng máng zhuì xù xū xún。
沧波起于涓滴,万化生乎一心。cāng bō qǐ yú juān dī,wàn huà shēng hū yī xīn。