古诗词

祠山庙火诗以吊之兼慰孔道士

邵宝

古庙前朝建,咸淳纪在碑。gǔ miào qián cháo jiàn,xián chún jì zài bēi。
千金未足惜,一火竟堪悲。qiān jīn wèi zú xī,yī huǒ jìng kān bēi。
回禄增邻戒,嘉平罢里祠。huí lù zēng lín jiè,jiā píng bà lǐ cí。
羽人愁且病,风雨夜何其。yǔ rén chóu qiě bìng,fēng yǔ yè hé qí。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

宜黄秋日用韩韵

邵宝

不雨已数日,萧萧叶声乾。bù yǔ yǐ shù rì,xiāo xiāo yè shēng qián。
青青独可爱,庭下群琅玕。qīng qīng dú kě ài,tíng xià qún láng gān。
阴云何处来,与雾昼作团。yīn yún hé chù lái,yǔ wù zhòu zuò tuán。
驱瘴无妙术,只在心气安。qū zhàng wú miào shù,zhǐ zài xīn qì ān。
古井湛止水,安从起波澜。gǔ jǐng zhàn zhǐ shuǐ,ān cóng qǐ bō lán。
焚香坐数息,日月通泥丸。fén xiāng zuò shù xī,rì yuè tōng ní wán。
江浅舟可放,喜谢山中鞍。jiāng qiǎn zhōu kě fàng,xǐ xiè shān zhōng ān。

别罗太史景鸣用东坡韵

邵宝

秋雨湿地无尘沙,萧然薄暮居官衙。qiū yǔ shī dì wú chén shā,xiāo rán báo mù jū guān yá。
人言此郡有岚瘴,八月桂树初开花。rén yán cǐ jùn yǒu lán zhàng,bā yuè guì shù chū kāi huā。
欲行未行待天霁,取道特过山人家。yù xíng wèi xíng dài tiān jì,qǔ dào tè guò shān rén jiā。
山人如鹤心万里,争林每笑群栖鸦。shān rén rú hè xīn wàn lǐ,zhēng lín měi xiào qún qī yā。
我昔对语尽长夜,别后四见春林葩。wǒ xī duì yǔ jǐn zhǎng yè,bié hòu sì jiàn chūn lín pā。
人间万事似泉水,谁哉鸿渐能尝茶。rén jiān wàn shì shì quán shuǐ,shuí zāi hóng jiàn néng cháng chá。
台前舞剑聊一试,楼上更鼓方三挝。tái qián wǔ jiàn liáo yī shì,lóu shàng gèng gǔ fāng sān wō。
悬河之论透骨爽,背痒安用麻姑爬。xuán hé zhī lùn tòu gǔ shuǎng,bèi yǎng ān yòng má gū pá。
明朝分手各大笑,寻常为别何云嗟。míng cháo fēn shǒu gè dà xiào,xún cháng wèi bié hé yún jiē。
赠君此曲当琼佩,报我万斛仙坛霞。zèng jūn cǐ qū dāng qióng pèi,bào wǒ wàn hú xiān tán xiá。

李车驾行

邵宝

李车驾,奉玺书,西行入关到边隅。lǐ chē jià,fèng xǐ shū,xī xíng rù guān dào biān yú。
驾言数马阅牧地,要穷利病实与虚。jià yán shù mǎ yuè mù dì,yào qióng lì bìng shí yǔ xū。
有疏驰达承明庐,镇将不敢沮,藩吏不敢拘,揽辔四顾意有馀。yǒu shū chí dá chéng míng lú,zhèn jiāng bù gǎn jǔ,fān lì bù gǎn jū,lǎn pèi sì gù yì yǒu yú。
李车驾,中州豪。lǐ chē jià,zhōng zhōu háo。
读书万卷志当世,排云阊阖曾鸣号。dú shū wàn juǎn zhì dāng shì,pái yún chāng hé céng míng hào。
奈何落落不谐俗,不为台谏为郎曹。nài hé luò luò bù xié sú,bù wèi tái jiàn wèi láng cáo。
朝回闭阁日静坐,簿领之外更有经济为心劳。cháo huí bì gé rì jìng zuò,bù lǐng zhī wài gèng yǒu jīng jì wèi xīn láo。
李车驾,才瑚琏,声球琳。lǐ chē jià,cái hú liǎn,shēng qiú lín。
大司马,知君深,千钧重任他日须君任。dà sī mǎ,zhī jūn shēn,qiān jūn zhòng rèn tā rì xū jūn rèn。
等闲一使亦易事,中有至意试君以百年未断之盘错,历君以万里未极之岩嵚。děng xián yī shǐ yì yì shì,zhōng yǒu zhì yì shì jūn yǐ bǎi nián wèi duàn zhī pán cuò,lì jūn yǐ wàn lǐ wèi jí zhī yán qīn。
登台长啸望西北,秦城莽莽汉关磊磊吊古还思今。dēng tái zhǎng xiào wàng xī běi,qín chéng mǎng mǎng hàn guān lěi lěi diào gǔ hái sī jīn。
挥君贾生涕,动君杜甫吟。huī jūn jiǎ shēng tì,dòng jūn dù fǔ yín。
收罗胜概入胸臆,不数双璧千黄金。shōu luó shèng gài rù xiōng yì,bù shù shuāng bì qiān huáng jīn。
李车驾,须早返。lǐ chē jià,xū zǎo fǎn。
落花如云春色晚,风光去人不可挽。luò huā rú yún chūn sè wǎn,fēng guāng qù rén bù kě wǎn。
宗社万年计,庙堂四海忧。zōng shè wàn nián jì,miào táng sì hǎi yōu。
车驾,车驾,何以为今谋。chē jià,chē jià,hé yǐ wèi jīn móu。

梦希翁

邵宝

云顶仙人入我梦,玉台之冠杖青藜。yún dǐng xiān rén rù wǒ mèng,yù tái zhī guān zhàng qīng lí。
不知此地是何所,山水满坐风披披。bù zhī cǐ dì shì hé suǒ,shān shuǐ mǎn zuò fēng pī pī。
仙人命予歌古诗,把酒向天天听之。xiān rén mìng yǔ gē gǔ shī,bǎ jiǔ xiàng tiān tiān tīng zhī。
平生意气重韩孟,壮大何以酬相知。píng shēng yì qì zhòng hán mèng,zhuàng dà hé yǐ chóu xiāng zhī。
仙人仙人今茹芝,清时吏隐非予谁。xiān rén xiān rén jīn rú zhī,qīng shí lì yǐn fēi yǔ shuí。
春秋经世二三策,化作水上沧浪词。chūn qiū jīng shì èr sān cè,huà zuò shuǐ shàng cāng làng cí。
沧浪清浊两言足,仙人一笑天无涯。cāng làng qīng zhuó liǎng yán zú,xiān rén yī xiào tiān wú yá。
笑声到耳惊梦破,惟见寒月悬松枝。xiào shēng dào ěr jīng mèng pò,wéi jiàn hán yuè xuán sōng zhī。

题钱世恒吊文山遗墨卷

邵宝

北风吹南冠,行行一匏瓜。běi fēng chuī nán guān,xíng xíng yī páo guā。
作书谢骨肉,涕泪纷交加。zuò shū xiè gǔ ròu,tì lèi fēn jiāo jiā。
此行已忘身,此书又忘家。cǐ xíng yǐ wàng shēn,cǐ shū yòu wàng jiā。
身家既两忘,未忘者何邪。shēn jiā jì liǎng wàng,wèi wàng zhě hé xié。
至哉君与臣,大哉夷与华。zhì zāi jūn yǔ chén,dà zāi yí yǔ huá。
片纸今又灰,浩叹天无涯。piàn zhǐ jīn yòu huī,hào tàn tiān wú yá。

理发见白有感

邵宝

日来栉我发,渐觉白者多。rì lái zhì wǒ fā,jiàn jué bái zhě duō。
世事非我力,我忧欲如何。shì shì fēi wǒ lì,wǒ yōu yù rú hé。
我齿邻半百,光阴逝江河。wǒ chǐ lín bàn bǎi,guāng yīn shì jiāng hé。
老至不自觉,自谓心无他。lǎo zhì bù zì jué,zì wèi xīn wú tā。
我心但不改,不妨发皤皤。wǒ xīn dàn bù gǎi,bù fáng fā pó pó。

次吴匏翁谢冯廷伯送惠泉韵

邵宝

我爱冯龙厓,视山如画屏。wǒ ài féng lóng yá,shì shān rú huà píng。
视泉复如酒,有量元泓渟。shì quán fù rú jiǔ,yǒu liàng yuán hóng tíng。
竹炉效僧海,一煮尽一瓶。zhú lú xiào sēng hǎi,yī zhǔ jǐn yī píng。
朝朝亦暮暮,相对双眼青。cháo cháo yì mù mù,xiāng duì shuāng yǎn qīng。
细酌入肺腑,洒然涤膻腥。xì zhuó rù fèi fǔ,sǎ rán dí shān xīng。
北燕又南粤,观水记所经。běi yàn yòu nán yuè,guān shuǐ jì suǒ jīng。
惠通万里外,不似渭属泾。huì tōng wàn lǐ wài,bù shì wèi shǔ jīng。
昔人作水记,高调声泠泠。xī rén zuò shuǐ jì,gāo diào shēng líng líng。
水行大地中,有穴无人铭。shuǐ xíng dà dì zhōng,yǒu xué wú rén míng。
君行一尝饮,却忆漪澜亭。jūn xíng yī cháng yǐn,què yì yī lán tíng。
梁溪带蓉湖,飘然昼扬舲。liáng xī dài róng hú,piāo rán zhòu yáng líng。
痛饮三百杯,醉向泉头停。tòng yǐn sān bǎi bēi,zuì xiàng quán tóu tíng。
携垆试煎法,如酿新春醽。xié lú shì jiān fǎ,rú niàng xīn chūn líng。
饮罢更须汲,一童负双瓴。yǐn bà gèng xū jí,yī tóng fù shuāng líng。
回视世间物,洪波泛轻莛。huí shì shì jiān wù,hóng bō fàn qīng tíng。
高情漫为戏,题诗谢园丁。gāo qíng màn wèi xì,tí shī xiè yuán dīng。
夕斋待明月,禅灯坐青荧。xī zhāi dài míng yuè,chán dēng zuò qīng yíng。
试诵卢仝歌,山僧或来听。shì sòng lú tóng gē,shān sēng huò lái tīng。
竹枝弄云影,松花递风馨。zhú zhī nòng yún yǐng,sōng huā dì fēng xīn。
石床独高卧,月上人初醒。shí chuáng dú gāo wò,yuè shàng rén chū xǐng。
尝闻黄河源,有海名为星。cháng wén huáng hé yuán,yǒu hǎi míng wèi xīng。
于江复于海,一泻不计龄。yú jiāng fù yú hǎi,yī xiè bù jì líng。
悟泉未为悟,惺泉未为惺。wù quán wèi wèi wù,xīng quán wèi wèi xīng。
烦君奠山堂,陆羽故有灵。fán jūn diàn shān táng,lù yǔ gù yǒu líng。

送彭佥宪还莆田

邵宝

壶公山南南海滨,山中人兮尧舜民。hú gōng shān nán nán hǎi bīn,shān zhōng rén xī yáo shùn mín。
淮南有招招不得,桂树丛丛秋复春。huái nán yǒu zhāo zhāo bù dé,guì shù cóng cóng qiū fù chūn。
壶山主人大隐者,缄书远致南峰下。hú shān zhǔ rén dà yǐn zhě,jiān shū yuǎn zhì nán fēng xià。
丹厓青壁勿自夸,我有幽怀为君写。dān yá qīng bì wù zì kuā,wǒ yǒu yōu huái wèi jūn xiě。
我招不是淮南招,考槃同赋还同谣。wǒ zhāo bù shì huái nán zhāo,kǎo pán tóng fù hái tóng yáo。
避人避地两无谓,白云杳杳壶山高。bì rén bì dì liǎng wú wèi,bái yún yǎo yǎo hú shān gāo。
昔居郎曹更宪府,理是渔纶断樵斧。xī jū láng cáo gèng xiàn fǔ,lǐ shì yú lún duàn qiáo fǔ。
十年吏隐人不知,却道渔樵自今伍。shí nián lì yǐn rén bù zhī,què dào yú qiáo zì jīn wǔ。
掉头巢父入海东,冥鸿万里商颜翁。diào tóu cháo fù rù hǎi dōng,míng hóng wàn lǐ shāng yán wēng。
何如兹山倚南极,中深可著神仙宫。hé rú zī shān yǐ nán jí,zhōng shēn kě zhù shén xiān gōng。
七人作者莫知氏,为溺为沮竟谁是。qī rén zuò zhě mò zhī shì,wèi nì wèi jǔ jìng shuí shì。
能从吾游吾与之,坐共闲鸥看川逝。néng cóng wú yóu wú yǔ zhī,zuò gòng xián ōu kàn chuān shì。

和陈玉溪得古刀歌

邵宝

玉溪老人鬓雪色,平生气薄秋空碧。yù xī lǎo rén bìn xuě sè,píng shēng qì báo qiū kōng bì。
严冬遗我古刀歌,白日无风寒慄慄。yán dōng yí wǒ gǔ dāo gē,bái rì wú fēng hán lì lì。
公从何处得此刀,而我未见难论直。gōng cóng hé chù dé cǐ dāo,ér wǒ wèi jiàn nán lùn zhí。
向来沦落未逢人,有时隐跃光腾日。xiàng lái lún luò wèi féng rén,yǒu shí yǐn yuè guāng téng rì。
一朝白璧落公手,堪笑当时卞和泣。yī cháo bái bì luò gōng shǒu,kān xiào dāng shí biàn hé qì。
乾坤万物递升沉,今古千年超恍惚。qián kūn wàn wù dì shēng chén,jīn gǔ qiān nián chāo huǎng hū。
也知刚德本天成,等闲未肯为人役。yě zhī gāng dé běn tiān chéng,děng xián wèi kěn wèi rén yì。
西戎北虏不足诛,豺狼在道那容息。xī róng běi lǔ bù zú zhū,chái láng zài dào nà róng xī。
由来神物不自用,义士兼资机与力。yóu lái shén wù bù zì yòng,yì shì jiān zī jī yǔ lì。
昔年我亦得一镜,篆刻摩挲汉遗迹。xī nián wǒ yì dé yī jìng,zhuàn kè mó sā hàn yí jì。
愿将此镜配公刀,共保刚明勿戕贼。yuàn jiāng cǐ jìng pèi gōng dāo,gòng bǎo gāng míng wù qiāng zéi。

读杨君谦和雪诗次韵寄之

邵宝

秃豪一扫繁枝叶,咏雪诗成淡于雪。tū háo yī sǎo fán zhī yè,yǒng xuě shī chéng dàn yú xuě。
眼中作者吾君谦,后出辞高意尤绝。yǎn zhōng zuò zhě wú jūn qiān,hòu chū cí gāo yì yóu jué。
直追坡老千载上,我辈不觉腰罄折。zhí zhuī pō lǎo qiān zài shàng,wǒ bèi bù jué yāo qìng zhé。
看君风概有如此,当知此制难磨灭。kàn jūn fēng gài yǒu rú cǐ,dāng zhī cǐ zhì nán mó miè。
愧我浅薄曾效颦,把笔对君如或掣。kuì wǒ qiǎn báo céng xiào pín,bǎ bǐ duì jūn rú huò chè。
便欲索君书一通,大卷珍藏饰文缬。biàn yù suǒ jūn shū yī tōng,dà juǎn zhēn cáng shì wén xié。
文章所贵自己出,下此纷纷徒琐屑。wén zhāng suǒ guì zì jǐ chū,xià cǐ fēn fēn tú suǒ xiè。
浑然元气未雕凿,言外风神亦飞瞥。hún rán yuán qì wèi diāo záo,yán wài fēng shén yì fēi piē。
知言未敢轻自许,和篇聊致评诗说。zhī yán wèi gǎn qīng zì xǔ,hé piān liáo zhì píng shī shuō。
他年大作禆雅颂,磨有贞珉镌有铁。tā nián dà zuò bì yǎ sòng,mó yǒu zhēn mín juān yǒu tiě。

寄王推府

邵宝

王郎关西彦,今为苏郡推。wáng láng guān xī yàn,jīn wèi sū jùn tuī。
忆昔骑瘦马,送我黄金台。yì xī qí shòu mǎ,sòng wǒ huáng jīn tái。
寄言问江东,谢公安在哉。jì yán wèn jiāng dōng,xiè gōng ān zài zāi。
感此不能对,惭愧经济才。gǎn cǐ bù néng duì,cán kuì jīng jì cái。
坐驰楚云尽,望极吴天回。zuò chí chǔ yún jǐn,wàng jí wú tiān huí。
遗君尺素书,珍重烦君裁。yí jūn chǐ sù shū,zhēn zhòng fán jūn cái。

答尹吉士

邵宝

斋居坐薄暮,西阳照墙东。zhāi jū zuò báo mù,xī yáng zhào qiáng dōng。
垂帘绝宾客,树影何丛丛。chuí lián jué bīn kè,shù yǐng hé cóng cóng。
尹生偶入室,依然故相从。yǐn shēng ǒu rù shì,yī rán gù xiāng cóng。
数语勤请益,令人契深衷。shù yǔ qín qǐng yì,lìng rén qì shēn zhōng。
妙龄志尚友,文翰岂徒工。miào líng zhì shàng yǒu,wén hàn qǐ tú gōng。
远游出彭蠡,浩思偕溟蒙。yuǎn yóu chū péng lí,hào sī xié míng méng。
登廷列周士,所得良己丰。dēng tíng liè zhōu shì,suǒ dé liáng jǐ fēng。
弦琴谢俗调,三叹歌虞风。xián qín xiè sú diào,sān tàn gē yú fēng。
大哉经世业,乾坤与无穷。dà zāi jīng shì yè,qián kūn yǔ wú qióng。
吾衰负吾道,俯仰增愧容。wú shuāi fù wú dào,fǔ yǎng zēng kuì róng。
安能挽星汉,一洗兵戈空。ān néng wǎn xīng hàn,yī xǐ bīng gē kōng。

小孤山

邵宝

昔闻砥柱黄河中,万古坐镇狂澜东。xī wén dǐ zhù huáng hé zhōng,wàn gǔ zuò zhèn kuáng lán dōng。
小孤乃是江砥柱,特起不与群山同。xiǎo gū nǎi shì jiāng dǐ zhù,tè qǐ bù yǔ qún shān tóng。
群山随江挺奔马,爱此石笋凌苍穹。qún shān suí jiāng tǐng bēn mǎ,ài cǐ shí sǔn líng cāng qióng。
孤哉孤哉本天造,一任巨浪乘长风。gū zāi gū zāi běn tiān zào,yī rèn jù làng chéng zhǎng fēng。
节宣夙受神禹戒,滔滔不碍江朝宗。jié xuān sù shòu shén yǔ jiè,tāo tāo bù ài jiāng cháo zōng。
我来信宿彭泽下,咫尺仰望天妃宫。wǒ lái xìn sù péng zé xià,zhǐ chǐ yǎng wàng tiān fēi gōng。
翠烟霏霏落杯酒,千帆阅尽澄潭空。cuì yān fēi fēi luò bēi jiǔ,qiān fān yuè jǐn chéng tán kōng。
举杯酹江江日红,隔江缥缈留青峰。jǔ bēi lèi jiāng jiāng rì hóng,gé jiāng piāo miǎo liú qīng fēng。
便当载笔赋东海,三山点破云冥蒙。biàn dāng zài bǐ fù dōng hǎi,sān shān diǎn pò yún míng méng。

闻贺黄门讣

邵宝

平生慕斯人,室远不可即。píng shēng mù sī rén,shì yuǎn bù kě jí。
海云日悠悠,医闾几千亿。hǎi yún rì yōu yōu,yī lǘ jǐ qiān yì。
岁晚抚孤松,山居正幽寂。suì wǎn fǔ gū sōng,shān jū zhèng yōu jì。
百章对秋旻,耿耿梦畴昔。bǎi zhāng duì qiū mín,gěng gěng mèng chóu xī。
清时乃遗贤,风教与有力。qīng shí nǎi yí xián,fēng jiào yǔ yǒu lì。
往因范长史,问我书咫尺。wǎng yīn fàn zhǎng shǐ,wèn wǒ shū zhǐ chǐ。
好风从东来,新诗寄相忆。hǎo fēng cóng dōng lái,xīn shī jì xiāng yì。
迩来十年馀,长空断飞翼。ěr lái shí nián yú,zhǎng kōng duàn fēi yì。
哀昔忽予闻,独坐风雨夕。āi xī hū yǔ wén,dú zuò fēng yǔ xī。
白沙久亡矣,而公复窀穸。bái shā jiǔ wáng yǐ,ér gōng fù zhūn xī。
北南两茫然,乾坤浩无极。běi nán liǎng máng rán,qián kūn hào wú jí。
短词托高侯,歌残泪沾臆。duǎn cí tuō gāo hóu,gē cán lèi zhān yì。

都昌谒陶桓公祠

邵宝

我航东汇泽,来拜陶公祠。wǒ háng dōng huì zé,lái bài táo gōng cí。
英灵邈千古,犹系吾人思。yīng líng miǎo qiān gǔ,yóu xì wú rén sī。
公才不世出,幼学多师资。gōng cái bù shì chū,yòu xué duō shī zī。
时衰领重镇,光辉动旌旗。shí shuāi lǐng zhòng zhèn,guāng huī dòng jīng qí。
大哉砥柱力,江汉如潢池。dà zāi dǐ zhù lì,jiāng hàn rú huáng chí。
公生清谈后,惟勤禹为师。gōng shēng qīng tán hòu,wéi qín yǔ wèi shī。
运甓投博具,举措非徒为。yùn pì tóu bó jù,jǔ cuò fēi tú wèi。
道积业可大,所志在济时。dào jī yè kě dà,suǒ zhì zài jì shí。
挥霍掣雷电,呼吸飞云霓。huī huò chè léi diàn,hū xī fēi yún ní。
公在国与立,桓文下风斯。gōng zài guó yǔ lì,huán wén xià fēng sī。
进退自明正,陋者徒生疑。jìn tuì zì míng zhèng,lòu zhě tú shēng yí。
孙曾志公志,痛恨晋祚移。sūn céng zhì gōng zhì,tòng hèn jìn zuò yí。
一辞谢世事,采菊忘东篱。yī cí xiè shì shì,cǎi jú wàng dōng lí。
公心愈表表,后哲谅有知。gōng xīn yù biǎo biǎo,hòu zhé liàng yǒu zhī。
鄱湖水浩渺,公神亦随之。pó hú shuǐ hào miǎo,gōng shén yì suí zhī。
醴牲岁复岁,乾坤以为期。lǐ shēng suì fù suì,qián kūn yǐ wèi qī。