古诗词

送陈严州嘉言

邵宝

旧守持新节,江边问睦州。jiù shǒu chí xīn jié,jiāng biān wèn mù zhōu。
春星观雨驾,秋水济川舟。chūn xīng guān yǔ jià,qiū shuǐ jì chuān zhōu。
风濑迎驺骑,云山带驿楼。fēng lài yíng zōu qí,yún shān dài yì lóu。
范公公所慕,到处得追游。fàn gōng gōng suǒ mù,dào chù dé zhuī yóu。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

七曲湾足旧句

邵宝

七曲湾,七曲湾,邵家亭子面西山。qī qū wān,qī qū wān,shào jiā tíng zi miàn xī shān。
亭荒久矣山长在,一百馀年俯仰间。tíng huāng jiǔ yǐ shān zhǎng zài,yī bǎi yú nián fǔ yǎng jiān。
吾亭今复此,不见鹤飞还。wú tíng jīn fù cǐ,bù jiàn hè fēi hái。
见山如见古人颜,青青千万古,来往白云闲。jiàn shān rú jiàn gǔ rén yán,qīng qīng qiān wàn gǔ,lái wǎng bái yún xián。
策杖临流水,重歌七曲湾。cè zhàng lín liú shuǐ,zhòng gē qī qū wān。

思萱为吴太学辂作

邵宝

伊昔母在萱正华,儿呼母应春满家。yī xī mǔ zài xuān zhèng huá,ér hū mǔ yīng chūn mǎn jiā。
而今见花不见母,家道犹春儿独苦。ér jīn jiàn huā bù jiàn mǔ,jiā dào yóu chūn ér dú kǔ。
苦心对花花亦愁,恸哭披图春复秋。kǔ xīn duì huā huā yì chóu,tòng kū pī tú chūn fù qiū。

潘氏两寿歌

邵宝

伯翁九十常登山,城中策杖犹等闲。bó wēng jiǔ shí cháng dēng shān,chéng zhōng cè zhàng yóu děng xián。
仲翁七十不觉老,笑谈出口人绝倒。zhòng wēng qī shí bù jué lǎo,xiào tán chū kǒu rén jué dào。
两翁本是神仙流,青囊传世真箕裘。liǎng wēng běn shì shén xiān liú,qīng náng chuán shì zhēn jī qiú。
二十年前古稀酒,伯翁杯落仲翁手。èr shí nián qián gǔ xī jiǔ,bó wēng bēi luò zhòng wēng shǒu。
小山雨露年年春,庭前已有折桂人。xiǎo shān yǔ lù nián nián chūn,tíng qián yǐ yǒu zhé guì rén。
先人种德如种树,蜡梅花放春佳处。xiān rén zhǒng dé rú zhǒng shù,là méi huā fàng chūn jiā chù。
从今准拟开寿筵,千二百年如一年。cóng jīn zhǔn nǐ kāi shòu yán,qiān èr bǎi nián rú yī nián。
君不见兄酬弟劝歌且祝,玉林季弟诗如玉。jūn bù jiàn xiōng chóu dì quàn gē qiě zhù,yù lín jì dì shī rú yù。
九峰书院歌涯翁,先生为孙司徒作。jiǔ fēng shū yuàn gē yá wēng,xiān shēng wèi sūn sī tú zuò。

九峰书院歌

邵宝

司徒归欤秋月九,江上寻山历厖纠。sī tú guī yú qiū yuè jiǔ,jiāng shàng xún shān lì páng jiū。
九峰何在郢城西,此景更无他处有。jiǔ fēng hé zài yǐng chéng xī,cǐ jǐng gèng wú tā chù yǒu。
谁将群物名飞走,取类应出前人口。shuí jiāng qún wù míng fēi zǒu,qǔ lèi yīng chū qián rén kǒu。
为鸡为马为象狮,指点相呼故非偶。wèi jī wèi mǎ wèi xiàng shī,zhǐ diǎn xiāng hū gù fēi ǒu。
乌岭焦山自色形,远为神仙近慈母。wū lǐng jiāo shān zì sè xíng,yuǎn wèi shén xiān jìn cí mǔ。
方床若为野人悬,断舸不劳津吏守。fāng chuáng ruò wèi yě rén xuán,duàn gě bù láo jīn lì shǒu。
公心好静复好奇,孰谓伤廉本无取。gōng xīn hǎo jìng fù hǎo qí,shú wèi shāng lián běn wú qǔ。
书堂清敞据中区,曲径烟萝舒复纽。shū táng qīng chǎng jù zhōng qū,qū jìng yān luó shū fù niǔ。
云开画障当南荣,泉送琴声入西牖。yún kāi huà zhàng dāng nán róng,quán sòng qín shēng rù xī yǒu。
别来想像三十年,清梦几回诗几首。bié lái xiǎng xiàng sān shí nián,qīng mèng jǐ huí shī jǐ shǒu。
鉴湖不用乞新恩,故物今还落公手。jiàn hú bù yòng qǐ xīn ēn,gù wù jīn hái luò gōng shǒu。
九峰仿佛在壶中,一笑春风共醇酒。jiǔ fēng fǎng fú zài hú zhōng,yī xiào chūn fēng gòng chún jiǔ。
谢安卧不负东山,杜甫望常依北斗。xiè ān wò bù fù dōng shān,dù fǔ wàng cháng yī běi dòu。
携满青囊采药多,坐温白石观棋久。xié mǎn qīng náng cǎi yào duō,zuò wēn bái shí guān qí jiǔ。
香山老者复何人,此老此峰皆寿耇。xiāng shān lǎo zhě fù hé rén,cǐ lǎo cǐ fēng jiē shòu gǒu。
涯翁大作合磨崖,为问山灵汝知否。yá wēng dà zuò hé mó yá,wèi wèn shān líng rǔ zhī fǒu。

谢徐员外送石子歌

邵宝

秋官西来自三衢,赠我石子舁十夫。qiū guān xī lái zì sān qú,zèng wǒ shí zi yú shí fū。
问渠安所收拾此,急水滩头激浪馀。wèn qú ān suǒ shōu shí cǐ,jí shuǐ tān tóu jī làng yú。
君何太劳我太迂,谁知古意皆可书。jūn hé tài láo wǒ tài yū,shuí zhī gǔ yì jiē kě shū。
世间奇货玉与珠,我独爱此珠玉如。shì jiān qí huò yù yǔ zhū,wǒ dú ài cǐ zhū yù rú。
君看磊磊复落落,长短圆方不须凿。jūn kàn lěi lěi fù luò luò,zhǎng duǎn yuán fāng bù xū záo。
万壑千岩雨送来,沙与揩磨波与濯。wàn hè qiān yán yǔ sòng lái,shā yǔ kāi mó bō yǔ zhuó。
皎然洁素蔚然青,夏造殷因亦惟错。jiǎo rán jié sù wèi rán qīng,xià zào yīn yīn yì wéi cuò。
寻常碌碌未足论,顾我一卷方华岳。xún cháng lù lù wèi zú lùn,gù wǒ yī juǎn fāng huá yuè。
我行两浙西复东,布帆几扬严滩风。wǒ xíng liǎng zhè xī fù dōng,bù fān jǐ yáng yán tān fēng。
一罂置此二三子,澄清激浊胶无功。yī yīng zhì cǐ èr sān zi,chéng qīng jī zhuó jiāo wú gōng。
而今万辈皆我润,润泽不与他山同。ér jīn wàn bèi jiē wǒ rùn,rùn zé bù yǔ tā shān tóng。
便将罗列阶左右,朝夕相看作良友,坦然函丈坚且久。biàn jiāng luó liè jiē zuǒ yòu,cháo xī xiāng kàn zuò liáng yǒu,tǎn rán hán zhàng jiān qiě jiǔ。
君不见一番雨洗一番明,中涵云气上应星。jūn bù jiàn yī fān yǔ xǐ yī fān míng,zhōng hán yún qì shàng yīng xīng。

宝萱堂歌为华文远作

邵宝

宝萱堂前春酒香,东风吹花初日长。bǎo xuān táng qián chūn jiǔ xiāng,dōng fēng chuī huā chū rì zhǎng。
诸郎将儿寿寿母,宾阶有客森成行。zhū láng jiāng ér shòu shòu mǔ,bīn jiē yǒu kè sēn chéng xíng。
具区西来入海去,流到鹅湖未能遽。jù qū xī lái rù hǎi qù,liú dào é hú wèi néng jù。
乾坤汇泽同馀波,正似君家庆钟处。qián kūn huì zé tóng yú bō,zhèng shì jūn jiā qìng zhōng chù。
君不见宜男有种春无涯,一年一觞如此花。jūn bù jiàn yí nán yǒu zhǒng chūn wú yá,yī nián yī shāng rú cǐ huā。

焦山歌

邵宝

焦山古称浮玉山,乃在南徐东北江波之间。jiāo shān gǔ chēng fú yù shān,nǎi zài nán xú dōng běi jiāng bō zhī jiān。
长江西来万馀里,地将到海天为关。zhǎng jiāng xī lái wàn yú lǐ,dì jiāng dào hǎi tiān wèi guān。
金山古金鳌,与此相伯仲。jīn shān gǔ jīn áo,yǔ cǐ xiāng bó zhòng。
高通鸟道两崔嵬,深入龙宫一空洞。gāo tōng niǎo dào liǎng cuī wéi,shēn rù lóng gōng yī kōng dòng。
壮哉大观乾坤中,沧溟有际天无穷。zhuàng zāi dà guān qián kūn zhōng,cāng míng yǒu jì tiān wú qióng。
吐吞兮星日,呼吸兮风云,有时变怪起雷雨,满盈之动成晦蒙。tǔ tūn xī xīng rì,hū xī xī fēng yún,yǒu shí biàn guài qǐ léi yǔ,mǎn yíng zhī dòng chéng huì méng。
上观北斗定天极,下指地势惟兹水上之双峰。shàng guān běi dòu dìng tiān jí,xià zhǐ dì shì wéi zī shuǐ shàng zhī shuāng fēng。
吾尝济瓜州、弭京口,鼓楫中流屡回首。wú cháng jì guā zhōu mǐ jīng kǒu,gǔ jí zhōng liú lǚ huí shǒu。
仙翁招我上金山,指点焦山引杯酒。xiān wēng zhāo wǒ shàng jīn shān,zhǐ diǎn jiāo shān yǐn bēi jiǔ。
君不见百川四渎先江河,安流争似惊涛多。jūn bù jiàn bǎi chuān sì dú xiān jiāng hé,ān liú zhēng shì jīng tāo duō。
中河底柱复碣石,江山非此如此逝者何。zhōng hé dǐ zhù fù jié shí,jiāng shān fēi cǐ rú cǐ shì zhě hé。
子登台,我歌此,吾道茫茫正如水。zi dēng tái,wǒ gē cǐ,wú dào máng máng zhèng rú shuǐ。

青山歌

邵宝

吾闻太湖之上郡山丛,参差一碧皆摩空。wú wén tài hú zhī shàng jùn shān cóng,cān chà yī bì jiē mó kōng。
兹山乃独擅名字,两洞庭北夫椒东。zī shān nǎi dú shàn míng zì,liǎng dòng tíng běi fū jiāo dōng。
南条西来几经络,东将到海还盘薄。nán tiáo xī lái jǐ jīng luò,dōng jiāng dào hǎi hái pán báo。
左旋右引真有情,古色疑从天上落。zuǒ xuán yòu yǐn zhēn yǒu qíng,gǔ sè yí cóng tiān shàng luò。
望湖亭如一巢小,万顷烟涛连树杪。wàng hú tíng rú yī cháo xiǎo,wàn qǐng yān tāo lián shù miǎo。
七十二峰名者谁,今古兴亡云杳杳。qī shí èr fēng míng zhě shuí,jīn gǔ xīng wáng yún yǎo yǎo。
援琴曾和桓山歌,断碑破冢如予何。yuán qín céng hé huán shān gē,duàn bēi pò zhǒng rú yǔ hé。
振衣独上最高处,沧浪调远清风多。zhèn yī dú shàng zuì gāo chù,cāng làng diào yuǎn qīng fēng duō。
旧诏归来病新起,拭目江湖千万里。jiù zhào guī lái bìng xīn qǐ,shì mù jiāng hú qiān wàn lǐ。
丹邱信有在人间,兹山兹山无乃是。dān qiū xìn yǒu zài rén jiān,zī shān zī shān wú nǎi shì。
老僧报我山花春,题诗为报山中人。lǎo sēng bào wǒ shān huā chūn,tí shī wèi bào shān zhōng rén。
它日歌词已陈迹,谓君再拂湖边石。tā rì gē cí yǐ chén jì,wèi jūn zài fú hú biān shí。
吾尝一题少室三匡庐,不知山灵谓我今何如。wú cháng yī tí shǎo shì sān kuāng lú,bù zhī shān líng wèi wǒ jīn hé rú。

谢莫如山惠菖蒲歌

邵宝

我有二奇石,来自上下钟。wǒ yǒu èr qí shí,lái zì shàng xià zhōng。
是时我行自南复之东,二物真相从。shì shí wǒ xíng zì nán fù zhī dōng,èr wù zhēn xiāng cóng。
楼船习习生清风,迩来数年委置庭草丛。lóu chuán xí xí shēng qīng fēng,ěr lái shù nián wěi zhì tíng cǎo cóng。
新春有客赠我石,其数与物皆相同,问之云来自蜀中。xīn chūn yǒu kè zèng wǒ shí,qí shù yǔ wù jiē xiāng tóng,wèn zhī yún lái zì shǔ zhōng。
殊形异状不可以模写,大抵荒崖绝壁自天生质非一日,复有长江之水朝夕相撞舂。shū xíng yì zhuàng bù kě yǐ mó xiě,dà dǐ huāng yá jué bì zì tiān shēng zhì fēi yī rì,fù yǒu zhǎng jiāng zhī shuǐ cháo xī xiāng zhuàng chōng。
其间岁月不知几千百,乃成造化之神功。qí jiān suì yuè bù zhī jǐ qiān bǎi,nǎi chéng zào huà zhī shén gōng。
东坡雪浪何似者,吾此四物无乃堪弟兄。dōng pō xuě làng hé shì zhě,wú cǐ sì wù wú nǎi kān dì xiōng。
有客谓予言,此石置之盆,可种九节仙灵草。yǒu kè wèi yǔ yán,cǐ shí zhì zhī pén,kě zhǒng jiǔ jié xiān líng cǎo。
南沙偶来观,谓客言诚好,我将致之时尚早。nán shā ǒu lái guān,wèi kè yán chéng hǎo,wǒ jiāng zhì zhī shí shàng zǎo。
早闻扣门声,一童手持抱。zǎo wén kòu mén shēng,yī tóng shǒu chí bào。
即令童子洗石分种之,如送仙人上蓬岛。jí lìng tóng zi xǐ shí fēn zhǒng zhī,rú sòng xiān rén shàng péng dǎo。
走笔谢南沙,清贞愿相保。zǒu bǐ xiè nán shā,qīng zhēn yuàn xiāng bǎo。
世上琼瑶何足宝。shì shàng qióng yáo hé zú bǎo。

中秋客歌东庐至邀南沙

邵宝

今夕中秋月有华,古奇石下有幽花。jīn xī zhōng qiū yuè yǒu huá,gǔ qí shí xià yǒu yōu huā。
惠山泉水荆溪茶,酒名且出仙坛麻。huì shān quán shuǐ jīng xī chá,jiǔ míng qiě chū xiān tán má。
客皆能赋无喧哗。kè jiē néng fù wú xuān huā。
南沙未来东庐去,抗手掉头不肯住。nán shā wèi lái dōng lú qù,kàng shǒu diào tóu bù kěn zhù。
兴在王猷放舟处,雪月皆堪入诗句。xīng zài wáng yóu fàng zhōu chù,xuě yuè jiē kān rù shī jù。
东庐去后南沙来,草堂独对秋星开。dōng lú qù hòu nán shā lái,cǎo táng dú duì qiū xīng kāi。
晚云冉冉生苍苔,我行中庭往复回。wǎn yún rǎn rǎn shēng cāng tái,wǒ xíng zhōng tíng wǎng fù huí。
鹤声报客慰我怀,海月东生酒在杯。hè shēng bào kè wèi wǒ huái,hǎi yuè dōng shēng jiǔ zài bēi。
亦有澜庵在我斋,今夕不乐何为哉。yì yǒu lán ān zài wǒ zhāi,jīn xī bù lè hé wèi zāi。
我题诗,如作史。wǒ tí shī,rú zuò shǐ。
明日挥毫二三纸,东报东庐公,南报南沙子。míng rì huī háo èr sān zhǐ,dōng bào dōng lú gōng,nán bào nán shā zi。

天趣园十景歌

邵宝

石壁巉岩天斫成,一屏万古长青青。shí bì chán yán tiān zhuó chéng,yī píng wàn gǔ zhǎng qīng qīng。
萧园卜邻得正直,谁谓与立天无情。xiāo yuán bo lín dé zhèng zhí,shuí wèi yǔ lì tiān wú qíng。
磐石坦然在平地,四望烟霞以为际。pán shí tǎn rán zài píng dì,sì wàng yān xiá yǐ wèi jì。
数人共坐尚有馀,下布莓苔作文罽。shù rén gòng zuò shàng yǒu yú,xià bù méi tái zuò wén jì。
原泉混混何处来,白虹委地声鸣雷。yuán quán hùn hùn hé chù lái,bái hóng wěi dì shēng míng léi。
水哉有本故如是,清泠未受人间埃。shuǐ zāi yǒu běn gù rú shì,qīng líng wèi shòu rén jiān āi。
曲水流随石渠曲,曲曲春风动新渌,觞泛兰亭客如玉。qū shuǐ liú suí shí qú qū,qū qū chūn fēng dòng xīn lù,shāng fàn lán tíng kè rú yù。
方池水亦潴为方,汪洋数顷涵天光。fāng chí shuǐ yì zhū wèi fāng,wāng yáng shù qǐng hán tiān guāng。
昔人曾赋半亩塘,今也有客歌沧浪。xī rén céng fù bàn mǔ táng,jīn yě yǒu kè gē cāng làng。
水碓有机非作巧,终古周旋曾未了。shuǐ duì yǒu jī fēi zuò qiǎo,zhōng gǔ zhōu xuán céng wèi le。
寻常成物不言劳,更复何心较多少。xún cháng chéng wù bù yán láo,gèng fù hé xīn jiào duō shǎo。
钓矶垂钓者何人,千秋再睹磻溪春。diào jī chuí diào zhě hé rén,qiān qiū zài dǔ pán xī chūn。
水清见石鱼可数,旁有闲地堪经纶。shuǐ qīng jiàn shí yú kě shù,páng yǒu xián dì kān jīng lún。
丹穴于今亦何有,有窟如屋大于斗。dān xué yú jīn yì hé yǒu,yǒu kū rú wū dà yú dòu。
垆鼎已亡存杵臼,应是山灵为诃守。lú dǐng yǐ wáng cún chǔ jiù,yīng shì shān líng wèi hē shǒu。
漱清轩外水涟漪,仰高亭前山崛奇。shù qīng xuān wài shuǐ lián yī,yǎng gāo tíng qián shān jué qí。
丹青尽物不尽意,意在地官南望时。dān qīng jǐn wù bù jǐn yì,yì zài dì guān nán wàng shí。

蓉溪书屋歌

邵宝

绵州城东结书屋,秋晚芙蓉花簇簇。mián zhōu chéng dōng jié shū wū,qiū wǎn fú róng huā cù cù。
主人他日一归来,手检牙签三万轴。zhǔ rén tā rì yī guī lái,shǒu jiǎn yá qiān sān wàn zhóu。
花谢花开清梦遥,主人执法立中朝。huā xiè huā kāi qīng mèng yáo,zhǔ rén zhí fǎ lì zhōng cháo。
门前不植渊明柳,观里曾歌禹锡桃。mén qián bù zhí yuān míng liǔ,guān lǐ céng gē yǔ xī táo。
主人怀思客赋诗,此是诸郎擢第时。zhǔ rén huái sī kè fù shī,cǐ shì zhū láng zhuó dì shí。
西曹法吏春秋笔,东阁儒臣雅颂词。xī cáo fǎ lì chūn qiū bǐ,dōng gé rú chén yǎ sòng cí。
君不见剑阁巉岩去天近,左右峰峦相控引,回首蓉溪云隐隐。jūn bù jiàn jiàn gé chán yán qù tiān jìn,zuǒ yòu fēng luán xiāng kòng yǐn,huí shǒu róng xī yún yǐn yǐn。

松棚歌奉次涯翁先生

邵宝

涯翁壮游尽南东,品题到处皆留踪。yá wēng zhuàng yóu jǐn nán dōng,pǐn tí dào chù jiē liú zōng。
老闲逸事情亦钟,笔底云气成巃嵷。lǎo xián yì shì qíng yì zhōng,bǐ dǐ yún qì chéng lóng sǒng。
乾坤奇观此卷中,有歌落落称棚松。qián kūn qí guān cǐ juǎn zhōng,yǒu gē luò luò chēng péng sōng。
眼前烟雾如郁葱,野无夏屋胡为幪。yǎn qián yān wù rú yù cōng,yě wú xià wū hú wèi méng。
胡不梁柱明光宫,君子若人能固穷。hú bù liáng zhù míng guāng gōng,jūn zi ruò rén néng gù qióng。
周旋地占五十弓,脱去尘土将腾空。zhōu xuán dì zhàn wǔ shí gōng,tuō qù chén tǔ jiāng téng kōng。
上辞鹳鹤下蛇虫,天留奇崛当严冬。shàng cí guàn hè xià shé chóng,tiān liú qí jué dāng yán dōng。
实看纠结虚玲珑,蟠根定与东海通。shí kàn jiū jié xū líng lóng,pán gēn dìng yǔ dōng hǎi tōng。
不然何以游群龙,在渊在陆天机同。bù rán hé yǐ yóu qún lóng,zài yuān zài lù tiān jī tóng。
多言莫如图画工,神品妙得吟哦功。duō yán mò rú tú huà gōng,shén pǐn miào dé yín ó gōng。
使君骢马缨垂红,偶入野寺披蒙茸。shǐ jūn cōng mǎ yīng chuí hóng,ǒu rù yě sì pī méng rōng。
闲将手剔古苔封,行遍天涯亡是公。xián jiāng shǒu tī gǔ tái fēng,xíng biàn tiān yá wáng shì gōng。
几回世上儿成翁,青云后拥风前冲。jǐ huí shì shàng ér chéng wēng,qīng yún hòu yōng fēng qián chōng。
工师过眼徒憧憧,岂复斤斧遭樵童。gōng shī guò yǎn tú chōng chōng,qǐ fù jīn fǔ zāo qiáo tóng。
松兮如鸟已出笼,时来贵客僧鸣钟。sōng xī rú niǎo yǐ chū lóng,shí lái guì kè sēng míng zhōng。
寻常曲直嗟麻蓬,谁将此物惊盲聋。xún cháng qū zhí jiē má péng,shuí jiāng cǐ wù jīng máng lóng。
涯翁诗成五色虹,突然平地起危峰。yá wēng shī chéng wǔ sè hóng,tū rán píng dì qǐ wēi fēng。
南来吏牍兼诗筒,知音千里如相逢,雅哉淇澳非卫风。nán lái lì dú jiān shī tǒng,zhī yīn qiān lǐ rú xiāng féng,yǎ zāi qí ào fēi wèi fēng。

太白山人歌为关西孙太初赋

邵宝

山人西从太白来,东南胜览穷天台。shān rén xī cóng tài bái lái,dōng nán shèng lǎn qióng tiān tái。
凤歌落落复自和,笑问楚狂安在哉。fèng gē luò luò fù zì hé,xiào wèn chǔ kuáng ān zài zāi。
江陵曾见子微否,道骨仙风子真有。jiāng líng céng jiàn zi wēi fǒu,dào gǔ xiān fēng zi zhēn yǒu。
神游八极偕者谁,江上听潮何太久。shén yóu bā jí xié zhě shuí,jiāng shàng tīng cháo hé tài jiǔ。
山人西望几回首,石室高寒逼星斗。shān rén xī wàng jǐ huí shǒu,shí shì gāo hán bī xīng dòu。
六月争传雪未消,万峰谁遣云长守。liù yuè zhēng chuán xuě wèi xiāo,wàn fēng shuí qiǎn yún zhǎng shǒu。
南来遗我方山冠,何以报之青琅玕。nán lái yí wǒ fāng shān guān,hé yǐ bào zhī qīng láng gān。
杜陵诗人不可作,击节虚堂风雨寒。dù líng shī rén bù kě zuò,jī jié xū táng fēng yǔ hán。

再作太白山人歌

邵宝

吾闻太白之山倚西极,华岳崚嶒势相敌。wú wén tài bái zhī shān yǐ xī jí,huá yuè léng céng shì xiāng dí。
上凌刚风太古雪尚寒,下抚苍茫鸟无力。shàng líng gāng fēng tài gǔ xuě shàng hán,xià fǔ cāng máng niǎo wú lì。
吁嗟兹山有径不与终南通,士将避世往往游其中,超历万壑巢云松。xū jiē zī shān yǒu jìng bù yǔ zhōng nán tōng,shì jiāng bì shì wǎng wǎng yóu qí zhōng,chāo lì wàn hè cháo yún sōng。
伊昔丈人负刍者,危言曾动河汾公,至今谈麈流清风。yī xī zhàng rén fù chú zhě,wēi yán céng dòng hé fén gōng,zhì jīn tán zhǔ liú qīng fēng。
孙君关中豪,仰止兹山高。sūn jūn guān zhōng háo,yǎng zhǐ zī shān gāo。
自称山人巾葛白布袍,入山静坐观众妙,出指八极将翔翱。zì chēng shān rén jīn gé bái bù páo,rù shān jìng zuò guān zhòng miào,chū zhǐ bā jí jiāng xiáng áo。
胸有五色文,眼底无青紫。xiōng yǒu wǔ sè wén,yǎn dǐ wú qīng zǐ。
名家自视出杜陵,走笔题诗乃如史。míng jiā zì shì chū dù líng,zǒu bǐ tí shī nǎi rú shǐ。
子长有语称董生,季主何心讥贾子。zi zhǎng yǒu yǔ chēng dǒng shēng,jì zhǔ hé xīn jī jiǎ zi。
迩来五见江东春,南寻禹穴能知津。ěr lái wǔ jiàn jiāng dōng chūn,nán xún yǔ xué néng zhī jīn。
相逢下我东野拜,何人复谓秦无人。xiāng féng xià wǒ dōng yě bài,hé rén fù wèi qín wú rén。
我作山人歌,物色其柰山人何。wǒ zuò shān rén gē,wù sè qí nài shān rén hé。
山林岁年晚,江海风雨多。shān lín suì nián wǎn,jiāng hǎi fēng yǔ duō。
山人不归太白空嵯峨。shān rén bù guī tài bái kōng cuó é。