古诗词

寿徐封官

邵宝

老拜封官命,归来发未皤。lǎo bài fēng guān mìng,guī lái fā wèi pó。
巷深尘事少,园小野情多。xiàng shēn chén shì shǎo,yuán xiǎo yě qíng duō。
久视天终定,初生日又过。jiǔ shì tiān zhōng dìng,chū shēng rì yòu guò。
寿君无长语,击节远游歌。shòu jūn wú zhǎng yǔ,jī jié yuǎn yóu gē。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

白楼吴公夜过无锡以诗见贻次韵为答

邵宝

日为公来戒小车,夜船风便但缄书。rì wèi gōng lái jiè xiǎo chē,yè chuán fēng biàn dàn jiān shū。
名高法从三朝上,职重留都六载馀。míng gāo fǎ cóng sān cháo shàng,zhí zhòng liú dōu liù zài yú。
启沃经纶方自此,交游赠处欲何如。qǐ wò jīng lún fāng zì cǐ,jiāo yóu zèng chù yù hé rú。
麓堂旧话平生在,再拜临岐有病躯。lù táng jiù huà píng shēng zài,zài bài lín qí yǒu bìng qū。

滴露泉

邵宝

一滴源头息息新,每从旱日见天真。yī dī yuán tóu xī xī xīn,měi cóng hàn rì jiàn tiān zhēn。
涓涓昼夜江湖远,洒洒乾坤雨露均。juān juān zhòu yè jiāng hú yuǎn,sǎ sǎ qián kūn yǔ lù jūn。
煮茗尽供台上客,研朱还假洞中人。zhǔ míng jǐn gōng tái shàng kè,yán zhū hái jiǎ dòng zhōng rén。
再歌晦老南岩句,始信青山本有神。zài gē huì lǎo nán yán jù,shǐ xìn qīng shān běn yǒu shén。

王郡公得芝于泉上次韵

邵宝

公来山中天作奇,清泉白石又丹芝。gōng lái shān zhōng tiān zuò qí,qīng quán bái shí yòu dān zhī。
独怜日转棠堪蔽,谁道风行草不知。dú lián rì zhuǎn táng kān bì,shuí dào fēng xíng cǎo bù zhī。
蟠结真形云里化,絪缊和气雨前滋。pán jié zhēn xíng yún lǐ huà,yīn yūn hé qì yǔ qián zī。
老生未得同幽赏,渴望西峰一赋诗。lǎo shēng wèi dé tóng yōu shǎng,kě wàng xī fēng yī fù shī。

郡公见访用得芝韵

邵宝

又为吾泉益一奇,若冰洞口得灵芝。yòu wèi wú quán yì yī qí,ruò bīng dòng kǒu dé líng zhī。
栽培是力非人与,雕刻无心有物知。zāi péi shì lì fēi rén yǔ,diāo kè wú xīn yǒu wù zhī。
光分日月云茎动,数应星辰露瓣滋。guāng fēn rì yuè yún jīng dòng,shù yīng xīng chén lù bàn zī。
自古化机愁太泄,山灵从此谢公诗。zì gǔ huà jī chóu tài xiè,shān líng cóng cǐ xiè gōng shī。

邵宝

高舂独坐到昏黄,起问阶前几寸强。gāo chōng dú zuò dào hūn huáng,qǐ wèn jiē qián jǐ cùn qiáng。
神化故知时雨妙,忧怀真与野人忘。shén huà gù zhī shí yǔ miào,yōu huái zhēn yǔ yě rén wàng。
池添水色轻初定,风送雷声隐更扬。chí tiān shuǐ sè qīng chū dìng,fēng sòng léi shēng yǐn gèng yáng。
不但城南三十亩,明农心亦系岩廊。bù dàn chéng nán sān shí mǔ,míng nóng xīn yì xì yán láng。

分题黄鹤楼送少参丁元德赴湖南

邵宝

大夫能赋爱登楼,五月云帆到鄂州。dà fū néng fù ài dēng lóu,wǔ yuè yún fān dào è zhōu。
广汉长江俱万里,白云黄鹤已千秋。guǎng hàn zhǎng jiāng jù wàn lǐ,bái yún huáng hè yǐ qiān qiū。
吴人猎远兼苍野,夏后祠荒带碧洲。wú rén liè yuǎn jiān cāng yě,xià hòu cí huāng dài bì zhōu。
他日甘棠应此是,有诗须向壁间留。tā rì gān táng yīng cǐ shì,yǒu shī xū xiàng bì jiān liú。

松风阁次韵

邵宝

出郭初闻县阁钟,西林东日破朦胧。chū guō chū wén xiàn gé zhōng,xī lín dōng rì pò méng lóng。
我于寺主元无约,诗与禅家各有宗。wǒ yú sì zhǔ yuán wú yuē,shī yǔ chán jiā gè yǒu zōng。
三伏炎蒸须谢客,四朝衰懒合明农。sān fú yán zhēng xū xiè kè,sì cháo shuāi lǎn hé míng nóng。
相逢若问来何早,欲向风前听古松。xiāng féng ruò wèn lái hé zǎo,yù xiàng fēng qián tīng gǔ sōng。

草奏

邵宝

诏旨临门母在床,拜恩初罢草封章。zhào zhǐ lín mén mǔ zài chuáng,bài ēn chū bà cǎo fēng zhāng。
南宫地近行犹滞,北极天高望更长。nán gōng dì jìn xíng yóu zhì,běi jí tiān gāo wàng gèng zhǎng。
敢谓晚年真可进,亦知幼学未能忘。gǎn wèi wǎn nián zhēn kě jìn,yì zhī yòu xué wèi néng wàng。
古人曾说良工苦,一字应须九结肠。gǔ rén céng shuō liáng gōng kǔ,yī zì yīng xū jiǔ jié cháng。

松风阁夜宿

邵宝

不宿山中已二年,老僧还话二年前。bù sù shān zhōng yǐ èr nián,lǎo sēng hái huà èr nián qián。
戏移片石真奇迹,笑却千金是隐缘。xì yí piàn shí zhēn qí jì,xiào què qiān jīn shì yǐn yuán。
半夜未眠泉远滴,四山无籁月孤悬。bàn yè wèi mián quán yuǎn dī,sì shān wú lài yuè gū xuán。
明朝更与王山长,点易台端望海天。míng cháo gèng yǔ wáng shān zhǎng,diǎn yì tái duān wàng hǎi tiān。

闻诏从侍养之请

邵宝

十年七疏为亲辞,始荷天恩遂我私。shí nián qī shū wèi qīn cí,shǐ hé tiān ēn suì wǒ sī。
敢谓孝诚真恳切,故知仁闵不遐遗。gǎn wèi xiào chéng zhēn kěn qiè,gù zhī rén mǐn bù xiá yí。
孤鸿偶与风云际,寸草仍沾雨露滋。gū hóng ǒu yǔ fēng yún jì,cùn cǎo réng zhān yǔ lù zī。
独对青山还点易,何时定是报君时。dú duì qīng shān hái diǎn yì,hé shí dìng shì bào jūn shí。

得石毛二先生答简

邵宝

三江读罢又熊峰,百感心期简二封。sān jiāng dú bà yòu xióng fēng,bǎi gǎn xīn qī jiǎn èr fēng。
漫谓交游有光重,极知世运此遭逢。màn wèi jiāo yóu yǒu guāng zhòng,jí zhī shì yùn cǐ zāo féng。
吟诗社外长观水,点易台前独种松。yín shī shè wài zhǎng guān shuǐ,diǎn yì tái qián dú zhǒng sōng。
伊昔同游今老大,麓堂梦转惠山钟。yī xī tóng yóu jīn lǎo dà,lù táng mèng zhuǎn huì shān zhōng。

夕坐观泉月上始还

邵宝

海天亭上坐焚香,静爱山中寒日长。hǎi tiān tíng shàng zuò fén xiāng,jìng ài shān zhōng hán rì zhǎng。
石罅云芽含宿雨,波心树影弄残阳。shí xià yún yá hán sù yǔ,bō xīn shù yǐng nòng cán yáng。
九霄月散九峰剩,一夜泉生一寸强。jiǔ xiāo yuè sàn jiǔ fēng shèng,yī yè quán shēng yī cùn qiáng。
却漫有台名点易,误教游客问行藏。què màn yǒu tái míng diǎn yì,wù jiào yóu kè wèn xíng cáng。

待月未出归途漫成

邵宝

兴酣拟坐月中台,月上迟迟且复回。xīng hān nǐ zuò yuè zhōng tái,yuè shàng chí chí qiě fù huí。
峰影过湖残照去,风声入谷野云来。fēng yǐng guò hú cán zhào qù,fēng shēng rù gǔ yě yún lái。
衰年多病堪何事,清世无功愧不才。shuāi nián duō bìng kān hé shì,qīng shì wú gōng kuì bù cái。
除却慈闱朝夕外,旧书还与故人开。chú què cí wéi cháo xī wài,jiù shū hái yǔ gù rén kāi。

超然堂成二首

邵宝

一泉一石皆君赐,敢谓山林远庙廊。yī quán yī shí jiē jūn cì,gǎn wèi shān lín yuǎn miào láng。
鹿洞胜游空旧榻,颍川奇梦有今堂。lù dòng shèng yóu kōng jiù tà,yǐng chuān qí mèng yǒu jīn táng。
厓悬老树冬逾劲,畦引清流岁不荒。yá xuán lǎo shù dōng yú jìn,qí yǐn qīng liú suì bù huāng。
久矣吾衰还策杖,西岩北望拜焚香。jiǔ yǐ wú shuāi hái cè zhàng,xī yán běi wàng bài fén xiāng。

超然堂成二首

邵宝

平生心性爱宽闲,又作新堂傍旧山。píng shēng xīn xìng ài kuān xián,yòu zuò xīn táng bàng jiù shān。
云石巧当斜径处,露泉时滴小池间。yún shí qiǎo dāng xié jìng chù,lù quán shí dī xiǎo chí jiān。
老来书策元非课,世上功名岂有关。lǎo lái shū cè yuán fēi kè,shì shàng gōng míng qǐ yǒu guān。
我不绝尘尘自绝,翛然晨往夕忘还。wǒ bù jué chén chén zì jué,xiāo rán chén wǎng xī wàng hái。