古诗词

文玉咏吾石次韵答之

邵宝

有物元如此,无材柰尔何。yǒu wù yuán rú cǐ,wú cái nài ěr hé。
云高千仞小,山静一拳多。yún gāo qiān rèn xiǎo,shān jìng yī quán duō。
新刻磨崖字,遗声击磬歌。xīn kè mó yá zì,yí shēng jī qìng gē。
不须袍与笏,意到即相过。bù xū páo yǔ hù,yì dào jí xiāng guò。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

答杨仪部

邵宝

公有千秋计,名山独著书。gōng yǒu qiān qiū jì,míng shān dú zhù shū。
闲逢僧亦可,静问我何如。xián féng sēng yì kě,jìng wèn wǒ hé rú。
仪羽青霄上,原泉潦水馀。yí yǔ qīng xiāo shàng,yuán quán lǎo shuǐ yú。
和篇须早及,东望正勤渠。hé piān xū zǎo jí,dōng wàng zhèng qín qú。

谒舒方伯于山中

邵宝

耆德吾当访,山中岂漫来。qí dé wú dāng fǎng,shān zhōng qǐ màn lái。
旧书三日约,今雨一尊开。jiù shū sān rì yuē,jīn yǔ yī zūn kāi。
健许身随鹤,闲将手植槐。jiàn xǔ shēn suí hè,xián jiāng shǒu zhí huái。
苍生心未已,公亦奈何哉。cāng shēng xīn wèi yǐ,gōng yì nài hé zāi。

闻胡仲光讣

邵宝

东野心如貌,相知晚愧吾。dōng yě xīn rú mào,xiāng zhī wǎn kuì wú。
游从闲处胜,吟到妙时孤。yóu cóng xián chù shèng,yín dào miào shí gū。
世事唐衢泪,民情郑侠图。shì shì táng qú lèi,mín qíng zhèng xiá tú。
讣来空抱恨,风雨满江湖。fù lái kōng bào hèn,fēng yǔ mǎn jiāng hú。

寄题许州蔡孝子祠

邵宝

古涧元名揕,新祠正倚津。gǔ jiàn yuán míng zhèn,xīn cí zhèng yǐ jīn。
一言无盗贼,千载有风神。yī yán wú dào zéi,qiān zài yǒu fēng shén。
风雨林花晚,蘋蘩野水春。fēng yǔ lín huā wǎn,píng fán yě shuǐ chūn。
也知贤守意,不独化乡人。yě zhī xián shǒu yì,bù dú huà xiāng rén。

次南沙宿惠山寺

邵宝

才阁南沙榻,乘闲我又来。cái gé nán shā tà,chéng xián wǒ yòu lái。
为谁山有月,从此径无苔。wèi shuí shān yǒu yuè,cóng cǐ jìng wú tái。
霜怯千年树,云低百尺台。shuāng qiè qiān nián shù,yún dī bǎi chǐ tái。
题名忘岁月,岩畔桂初开。tí míng wàng suì yuè,yán pàn guì chū kāi。

挽林提学

邵宝

林老真渊懿,吾闻李检斋。lín lǎo zhēn yuān yì,wú wén lǐ jiǎn zhāi。
每怀封事上,忽听讣音来。měi huái fēng shì shàng,hū tīng fù yīn lái。
云气生芸阁,风声断柏台。yún qì shēng yún gé,fēng shēng duàn bǎi tái。
江南鸣铎地,回首有馀哀。jiāng nán míng duó dì,huí shǒu yǒu yú āi。

登钤冈

邵宝

仰山分远脉,此地古钤冈。yǎng shān fēn yuǎn mài,cǐ dì gǔ qián gāng。
星日临疏迥,风烟接混茫。xīng rì lín shū jiǒng,fēng yān jiē hùn máng。
月移峰影动,雨应峡声长。yuè yí fēng yǐng dòng,yǔ yīng xiá shēng zhǎng。
眺罢馀清兴,山花满袖香。tiào bà yú qīng xīng,shān huā mǎn xiù xiāng。

哭丁玉夫

邵宝

携家向乡国,一水竟茫然。xié jiā xiàng xiāng guó,yī shuǐ jìng máng rán。
易箦已无地,横舟空有年。yì zé yǐ wú dì,héng zhōu kōng yǒu nián。
何人收白璧,他日负青毡。hé rén shōu bái bì,tā rì fù qīng zhān。
洒泪沧江上,凄凉对楚天。sǎ lèi cāng jiāng shàng,qī liáng duì chǔ tiān。

雪中寄吴太史

邵宝

有雨从霄结,无风满院飞。yǒu yǔ cóng xiāo jié,wú fēng mǎn yuàn fēi。
声疑蚕妇屋,光称羽人衣。shēng yí cán fù wū,guāng chēng yǔ rén yī。
空相真成界,尘心暂息机。kōng xiāng zhēn chéng jiè,chén xīn zàn xī jī。
怀君思难写,东望正霏霏。huái jūn sī nán xiě,dōng wàng zhèng fēi fēi。

赠陆瘦竹

邵宝

郡幕奔趋日,谁知瘦竹公。jùn mù bēn qū rì,shuí zhī shòu zhú gōng。
愁深相别处,兴远独归中。chóu shēn xiāng bié chù,xīng yuǎn dú guī zhōng。
古篆山中石,新歌水上风。gǔ zhuàn shān zhōng shí,xīn gē shuǐ shàng fēng。
宁庵如我问,夜夜梦江东。níng ān rú wǒ wèn,yè yè mèng jiāng dōng。

大忠祠奉次西涯先生韵二首

邵宝

水上浮城忽已墟,龙宫真作帝王居。shuǐ shàng fú chéng hū yǐ xū,lóng gōng zhēn zuò dì wáng jū。
生回故主时无及,死见先君地有馀。shēng huí gù zhǔ shí wú jí,sǐ jiàn xiān jūn dì yǒu yú。
一息尚存经合讲,百身难赎史空书。yī xī shàng cún jīng hé jiǎng,bǎi shēn nán shú shǐ kōng shū。
从来独许王陵正,平勃虽贤恐未如。cóng lái dú xǔ wáng líng zhèng,píng bó suī xián kǒng wèi rú。

大忠祠奉次西涯先生韵二首

邵宝

瓣香难救欲沉舟,虏气昏昏暗九州。bàn xiāng nán jiù yù chén zhōu,lǔ qì hūn hūn àn jiǔ zhōu。
今日鲁连真蹈险,它年江统浪含愁。jīn rì lǔ lián zhēn dǎo xiǎn,tā nián jiāng tǒng làng hán chóu。
馀生未了东还计,即死能忘北向雠。yú shēng wèi le dōng hái jì,jí sǐ néng wàng běi xiàng chóu。
地下欲从行在所,海陵朝撼朔风秋。dì xià yù cóng xíng zài suǒ,hǎi líng cháo hàn shuò fēng qiū。

赐大明会典

邵宝

缃函新捧出天衢,十载文光照石渠。xiāng hán xīn pěng chū tiān qú,shí zài wén guāng zhào shí qú。
唐作一经徒托语,周遗六典始成书。táng zuò yī jīng tú tuō yǔ,zhōu yí liù diǎn shǐ chéng shū。
圣神功化三才里,今昔经纶万卷馀。shèng shén gōng huà sān cái lǐ,jīn xī jīng lún wàn juǎn yú。
遐想先皇初诏日,洞观千古欲何如。xiá xiǎng xiān huáng chū zhào rì,dòng guān qiān gǔ yù hé rú。

醴陵旋节

邵宝

三月湘东应召还,君恩免过万重山。sān yuè xiāng dōng yīng zhào hái,jūn ēn miǎn guò wàn zhòng shān。
正缘岐路生愁思,总为庭闱动笑颜。zhèng yuán qí lù shēng chóu sī,zǒng wèi tíng wéi dòng xiào yán。
云与新篇封石壁,风随旧节度江关。yún yǔ xīn piān fēng shí bì,fēng suí jiù jié dù jiāng guān。
百年报答知何地,只在丹心一寸间。bǎi nián bào dá zhī hé dì,zhǐ zài dān xīn yī cùn jiān。

歌风台

邵宝

欲上高台水漫波,向来遗恨付长河。yù shàng gāo tái shuǐ màn bō,xiàng lái yí hèn fù zhǎng hé。
雄图自谓千年少,猛士犹嫌一语多。xióng tú zì wèi qiān nián shǎo,měng shì yóu xián yī yǔ duō。
白日无端江草合,赤龙何在野云过。bái rì wú duān jiāng cǎo hé,chì lóng hé zài yě yún guò。
登临更作它时约,却向中流听棹歌。dēng lín gèng zuò tā shí yuē,què xiàng zhōng liú tīng zhào gē。