古诗词

春日怀史敏甫

邵宝

灯夕何须卜,阴晴月在天。dēng xī hé xū bo,yīn qíng yuè zài tiān。
怀君将缩地,别我又经年。huái jūn jiāng suō dì,bié wǒ yòu jīng nián。
泾上晚独立,梅花春可怜。jīng shàng wǎn dú lì,méi huā chūn kě lián。
惠然如在即,重咏惠山泉。huì rán rú zài jí,zhòng yǒng huì shān quán。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

留周文起宿斋中晓起

邵宝

有客宿宿春风中,吾将作传如仓公。yǒu kè sù sù chūn fēng zhōng,wú jiāng zuò chuán rú cāng gōng。
蓉湖药室似董奉,一色杏花千树红。róng hú yào shì shì dǒng fèng,yī sè xìng huā qiān shù hóng。

送黄司训

邵宝

春江渌净带晴烟,晓发苍梧万里船。chūn jiāng lù jìng dài qíng yān,xiǎo fā cāng wú wàn lǐ chuán。
酒尽长亭宾客散,有人极目楚南天。jiǔ jǐn zhǎng tíng bīn kè sàn,yǒu rén jí mù chǔ nán tiān。

观沧浪吟卷

邵宝

沧浪吟卷三江话,助我论诗到日斜。cāng làng yín juǎn sān jiāng huà,zhù wǒ lùn shī dào rì xié。
逻卒屡过宾客静,不知门外有风沙。luó zú lǚ guò bīn kè jìng,bù zhī mén wài yǒu fēng shā。

与马天常留别

邵宝

汪伦送我不如君,君到严州路亦分。wāng lún sòng wǒ bù rú jūn,jūn dào yán zhōu lù yì fēn。
莫道桃花潭水浅,回头还薄富春云。mò dào táo huā tán shuǐ qiǎn,huí tóu hái báo fù chūn yún。

月正四日至山中

邵宝

晓出城门望九峰,风光处处与人逢。xiǎo chū chéng mén wàng jiǔ fēng,fēng guāng chù chù yǔ rén féng。
不知雪后春多少,绣岭庭前看种松。bù zhī xuě hòu chūn duō shǎo,xiù lǐng tíng qián kàn zhǒng sōng。

与石泉

邵宝

我醉欲眠君且坐,君如倦坐亦归休。wǒ zuì yù mián jūn qiě zuò,jūn rú juàn zuò yì guī xiū。
明朝有意抱琴至,歌我风梧满院秋。míng cháo yǒu yì bào qín zhì,gē wǒ fēng wú mǎn yuàn qiū。

赠陆中书宏道

邵宝

玉貌星瞳近侍臣,礼经读罢谒枫宸。yù mào xīng tóng jìn shì chén,lǐ jīng dú bà yè fēng chén。
苏州巷口宫詹馆,犹忆光风坐里春。sū zhōu xiàng kǒu gōng zhān guǎn,yóu yì guāng fēng zuò lǐ chūn。

约吴丁二友登超然堂遇雨不果

邵宝

五更风雨阻游人,树杪重泉枉自新。wǔ gèng fēng yǔ zǔ yóu rén,shù miǎo zhòng quán wǎng zì xīn。
最爱南塘两门客,晚年于我独情亲。zuì ài nán táng liǎng mén kè,wǎn nián yú wǒ dú qíng qīn。

寿知微子七十

邵宝

禅心僧腊共青山,几见游云去复还。chán xīn sēng là gòng qīng shān,jǐ jiàn yóu yún qù fù hái。
纵是古希休便道,静中已透百年关。zòng shì gǔ xī xiū biàn dào,jìng zhōng yǐ tòu bǎi nián guān。

索松枝于杨正甫口占代柬

邵宝

每看灯市搭松枝,清在灯光映月时。měi kàn dēng shì dā sōng zhī,qīng zài dēng guāng yìng yuè shí。
石埠年年挑不尽,今年刚得一篇诗。shí bù nián nián tiāo bù jǐn,jīn nián gāng dé yī piān shī。

次卢师陈感事一绝

邵宝

五月新堤筑未成,低田愁听桔槔声。wǔ yuè xīn dī zhù wèi chéng,dī tián chóu tīng jú gāo shēng。
只因多却黄梅雨,不是人间地不平。zhǐ yīn duō què huáng méi yǔ,bù shì rén jiān dì bù píng。

问彭明府之疾

邵宝

两月无聊谢簿书,金茎露远渴相如。liǎng yuè wú liáo xiè bù shū,jīn jīng lù yuǎn kě xiāng rú。
二泉病客尤疏懒,只有题缄为起居。èr quán bìng kè yóu shū lǎn,zhǐ yǒu tí jiān wèi qǐ jū。

画凤

邵宝

凤凰不见已多年,回首西康思杳然。fèng huáng bù jiàn yǐ duō nián,huí shǒu xī kāng sī yǎo rán。
珍重钱郎移竹意,庭前雨露是尧天。zhēn zhòng qián láng yí zhú yì,tíng qián yǔ lù shì yáo tiān。

画蝶

邵宝

借得春风便作狂,不知梦里是蒙庄。jiè dé chūn fēng biàn zuò kuáng,bù zhī mèng lǐ shì méng zhuāng。
世间更有痴人在,涂尽朱铅竟日忙。shì jiān gèng yǒu chī rén zài,tú jǐn zhū qiān jìng rì máng。

得兰畹和章再用前韵

邵宝

画里巾曾见大苏,短檐高桶旧相呼。huà lǐ jīn céng jiàn dà sū,duǎn yán gāo tǒng jiù xiāng hū。
直须唤醒千年梦,赤壁舟中认故吾。zhí xū huàn xǐng qiān nián mèng,chì bì zhōu zhōng rèn gù wú。