古诗词

赠吴道士

邵宝

羽人偶相过,野服带烟霞。yǔ rén ǒu xiāng guò,yě fú dài yān xiá。
处处山中药,年年海上槎。chù chù shān zhōng yào,nián nián hǎi shàng chá。
寻常聊作客,三十早辞家。xún cháng liáo zuò kè,sān shí zǎo cí jiā。
何日天风便,蓬莱海一涯。hé rì tiān fēng biàn,péng lái hǎi yī yá。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

发都昌

邵宝

彭蠡古来称险绝,其间左蠡尤滕说。péng lí gǔ lái chēng xiǎn jué,qí jiān zuǒ lí yóu téng shuō。
两山对峙舟中行,白浪乘风昼翻雪。liǎng shān duì zhì zhōu zhōng xíng,bái làng chéng fēng zhòu fān xuě。
都昌枯坐三日来,一日东风帆早开。dōu chāng kū zuò sān rì lái,yī rì dōng fēng fān zǎo kāi。
匡庐云外露轻碧,水如新镜无尘埃。kuāng lú yún wài lù qīng bì,shuǐ rú xīn jìng wú chén āi。
苍烟茫茫隔重浦,风力催帆更双橹。cāng yān máng máng gé zhòng pǔ,fēng lì cuī fān gèng shuāng lǔ。
行行指点落星湾,宛在中央手堪拊。xíng xíng zhǐ diǎn luò xīng wān,wǎn zài zhōng yāng shǒu kān fǔ。
南康太守送我船,船头忽见瀑布泉。nán kāng tài shǒu sòng wǒ chuán,chuán tóu hū jiàn pù bù quán。
飞流未便解肺渴,自觉清兴同神仙。fēi liú wèi biàn jiě fèi kě,zì jué qīng xīng tóng shén xiān。
我今西南访黄鹤,一水之间望官阁。wǒ jīn xī nán fǎng huáng hè,yī shuǐ zhī jiān wàng guān gé。
棹歌起处天风长,行尽澄湖帆未落。zhào gē qǐ chù tiān fēng zhǎng,xíng jǐn chéng hú fān wèi luò。

开先僧送泉水

邵宝

泉斋爱泉如爱玉,每向名山观未足。quán zhāi ài quán rú ài yù,měi xiàng míng shān guān wèi zú。
长言世味无此真,俗客浪夸鱼我欲。zhǎng yán shì wèi wú cǐ zhēn,sú kè làng kuā yú wǒ yù。
匡庐瀑布故有名,几回坐饮龙池清。kuāng lú pù bù gù yǒu míng,jǐ huí zuò yǐn lóng chí qīng。
不知泉亦我知否,我独与泉如结盟。bù zhī quán yì wǒ zhī fǒu,wǒ dú yǔ quán rú jié méng。
兹行未暇登山寺,远汲双瓶解焦思。zī xíng wèi xiá dēng shān sì,yuǎn jí shuāng píng jiě jiāo sī。
老僧闻我送茶来,笑揖山灵谢珍赐。lǎo sēng wén wǒ sòng chá lái,xiào yī shān líng xiè zhēn cì。
剩携阳羡新春芽,夜烹落尽青灯花。shèng xié yáng xiàn xīn chūn yá,yè pēng luò jǐn qīng dēng huā。
吾泉在惠久能味,岂以异好成遗遐。wú quán zài huì jiǔ néng wèi,qǐ yǐ yì hǎo chéng yí xiá。
相将一碗复一碗,此味天教吾辈管。xiāng jiāng yī wǎn fù yī wǎn,cǐ wèi tiān jiào wú bèi guǎn。
明朝西望双虹垂,放笔大书湖水满。míng cháo xī wàng shuāng hóng chuí,fàng bǐ dà shū hú shuǐ mǎn。

为黄公献题和靖咏梅图

邵宝

江梅万树万树春,水边一株偏可人。jiāng méi wàn shù wàn shù chūn,shuǐ biān yī zhū piān kě rén。
山人观物著妙语,云月惨淡愁花神。shān rén guān wù zhù miào yǔ,yún yuè cǎn dàn chóu huā shén。
诗中香影本无色,宛然眼界翻成真。shī zhōng xiāng yǐng běn wú sè,wǎn rán yǎn jiè fān chéng zhēn。
谁今以色写香影,山人含笑花应嗔。shuí jīn yǐ sè xiě xiāng yǐng,shān rén hán xiào huā yīng chēn。
山人山人久寥落,风韵犹存松与鹤。shān rén shān rén jiǔ liáo luò,fēng yùn yóu cún sōng yǔ hè。

竹鹤图歌

邵宝

国之元老太原公,立朝鲠鲠持清忠。guó zhī yuán lǎo tài yuán gōng,lì cháo gěng gěng chí qīng zhōng。
作堂晋水近十载,但见歌颂传儿童。zuò táng jìn shuǐ jìn shí zài,dàn jiàn gē sòng chuán ér tóng。
祝公何言再入相,更期寿在乔松上。zhù gōng hé yán zài rù xiāng,gèng qī shòu zài qiáo sōng shàng。
东风吹嘘遍八埏,乾坤无言物有象。dōng fēng chuī xū biàn bā shān,qián kūn wú yán wù yǒu xiàng。
绿竹猗猗鸟鹤鹤,石岩岩兮松落落。lǜ zhú yī yī niǎo hè hè,shí yán yán xī sōng luò luò。
众禽鸣树山起云,千花万花色相错。zhòng qín míng shù shān qǐ yún,qiān huā wàn huā sè xiāng cuò。
苑马南来西入秦,献图称寿意独真。yuàn mǎ nán lái xī rù qín,xiàn tú chēng shòu yì dú zhēn。
惟天佑德辅皇极,岁寒贞操公其人。wéi tiān yòu dé fǔ huáng jí,suì hán zhēn cāo gōng qí rén。
宝也公门旧游者,有怀如画无能写。bǎo yě gōng mén jiù yóu zhě,yǒu huái rú huà wú néng xiě。
愿公自寿寿苍生,士庆在朝农在野。yuàn gōng zì shòu shòu cāng shēng,shì qìng zài cháo nóng zài yě。

为李惟诚题画

邵宝

江边草亭好,兴在江上山。jiāng biān cǎo tíng hǎo,xīng zài jiāng shàng shān。
山留万古色,白云时往还。shān liú wàn gǔ sè,bái yún shí wǎng hái。
云来荡胸臆,云去开姿颜。yún lái dàng xiōng yì,yún qù kāi zī yán。
云哉或出岫,化为水潺潺。yún zāi huò chū xiù,huà wèi shuǐ chán chán。
观云复观水,有道心自闲。guān yún fù guān shuǐ,yǒu dào xīn zì xián。
策杖者何人,行将坐其间。cè zhàng zhě hé rén,xíng jiāng zuò qí jiān。
我怀李芜湖,欲谢功名关。wǒ huái lǐ wú hú,yù xiè gōng míng guān。

别王演之

邵宝

驱马出国门,风动晨光绚。qū mǎ chū guó mén,fēng dòng chén guāng xuàn。
我怀方南驰,北望逾眷恋。wǒ huái fāng nán chí,běi wàng yú juàn liàn。
之子何所来,昨别今再面。zhī zi hé suǒ lái,zuó bié jīn zài miàn。
嘱予彊加餐,执手当觞饯。zhǔ yǔ jiàng jiā cān,zhí shǒu dāng shāng jiàn。
驾言询江东,畴应谢公选。jià yán xún jiāng dōng,chóu yīng xiè gōng xuǎn。
微词不自竟,舆诵若为献。wēi cí bù zì jìng,yú sòng ruò wèi xiàn。
离筵纷陆离,宾客催入燕。lí yán fēn lù lí,bīn kè cuī rù yàn。
举首复叮咛,上马君乃先。jǔ shǒu fù dīng níng,shàng mǎ jūn nǎi xiān。
君言良过哉,相思泪如线。jūn yán liáng guò zāi,xiāng sī lèi rú xiàn。
经纶予何知,浮云未成变。jīng lún yǔ hé zhī,fú yún wèi chéng biàn。

与王德华别

邵宝

初辞浑河津,轻舟疾如驾。chū cí hún hé jīn,qīng zhōu jí rú jià。
相逢忽相问,兹会乃天假。xiāng féng hū xiāng wèn,zī huì nǎi tiān jiǎ。
去来各匆匆,聊此半日暇。qù lái gè cōng cōng,liáo cǐ bàn rì xiá。
对君新凉馀,王事深慰藉。duì jūn xīn liáng yú,wáng shì shēn wèi jí。
东藩税方逋,北徼师未罢。dōng fān shuì fāng bū,běi jiǎo shī wèi bà。
悠哉远臣心,焦劳达晨夜。yōu zāi yuǎn chén xīn,jiāo láo dá chén yè。
谓予汝何言,予有再拜谢。wèi yǔ rǔ hé yán,yǔ yǒu zài bài xiè。
依依复依依,孤舟竟东下。yī yī fù yī yī,gū zhōu jìng dōng xià。

为宁庵题画

邵宝

修竹满舍傍,长松当道周。xiū zhú mǎn shě bàng,zhǎng sōng dāng dào zhōu。
青山生白云,隐隐屋上头。qīng shān shēng bái yún,yǐn yǐn wū shàng tóu。
出门见溪水,有桥复有舟。chū mén jiàn xī shuǐ,yǒu qiáo fù yǒu zhōu。
天风作前驱,时引幽人游。tiān fēng zuò qián qū,shí yǐn yōu rén yóu。
琴尊侑高谈,兴尽不强留。qín zūn yòu gāo tán,xīng jǐn bù qiáng liú。
静游羲皇梦,闲听尧民讴。jìng yóu xī huáng mèng,xián tīng yáo mín ōu。
命笔书暄凉,山林有春秋。mìng bǐ shū xuān liáng,shān lín yǒu chūn qiū。
独乐得深味,岂尝抱先忧。dú lè dé shēn wèi,qǐ cháng bào xiān yōu。
莫问此何人,吾当意中求。mò wèn cǐ hé rén,wú dāng yì zhōng qiú。

孙翊妻

邵宝

夫死矣妾何敢生。fū sǐ yǐ qiè hé gǎn shēng。
夫雠为重身为轻。fū chóu wèi zhòng shēn wèi qīng。
贼尚生妾何敢死。zéi shàng shēng qiè hé gǎn sǐ。
旧门幸有诸君子。jiù mén xìng yǒu zhū jūn zi。
号召如风赴如水。hào zhào rú fēng fù rú shuǐ。
奉贼头,祭夫墓。fèng zéi tóu,jì fū mù。
白日下高天,何处黄泉路。bái rì xià gāo tiān,hé chù huáng quán lù。

次乔考功种竹

邵宝

考功忆南曹,新竹旧所艺。kǎo gōng yì nán cáo,xīn zhú jiù suǒ yì。
岁寒凡两经,不见霜雪厉。suì hán fán liǎng jīng,bù jiàn shuāng xuě lì。
虚怀效前修,浅薄谅非计。xū huái xiào qián xiū,qiǎn báo liàng fēi jì。
斐然淇水涯,千秋一根柢。fěi rán qí shuǐ yá,qiān qiū yī gēn dǐ。
独立良可嘉,群居亦何戾。dú lì liáng kě jiā,qún jū yì hé lì。
体疑墨君诬,用笑楮生敝。tǐ yí mò jūn wū,yòng xiào chǔ shēng bì。
城中地如金,省庭更难诣。chéng zhōng dì rú jīn,shěng tíng gèng nán yì。
植之固由人,长养荷天惠。zhí zhī gù yóu rén,zhǎng yǎng hé tiān huì。
醴酒散馀酣,医俗得妙剂。lǐ jiǔ sàn yú hān,yī sú dé miào jì。
等闲供听观,淡中有真丽。děng xián gōng tīng guān,dàn zhōng yǒu zhēn lì。
风清玉声流,月暗金影翳。fēng qīng yù shēng liú,yuè àn jīn yǐng yì。
结实虽未成,凤鸟或来憩。jié shí suī wèi chéng,fèng niǎo huò lái qì。
主人道眼明,许与松齐岁。zhǔ rén dào yǎn míng,xǔ yǔ sōng qí suì。
岂无一视心,馀卉直柔脆。qǐ wú yī shì xīn,yú huì zhí róu cuì。
我将节下题,相过及春霁。wǒ jiāng jié xià tí,xiāng guò jí chūn jì。

次孙司勋种松

邵宝

观树如观民,岂不试故艺。guān shù rú guān mín,qǐ bù shì gù yì。
勋曹庭中松,植难果谁厉。xūn cáo tíng zhōng sōng,zhí nán guǒ shuí lì。
公为百年谋,乃徇一朝计。gōng wèi bǎi nián móu,nǎi xùn yī cháo jì。
知乎向来非,勤搔动浮柢。zhī hū xiàng lái fēi,qín sāo dòng fú dǐ。
揠苗信轲书,免归僮仆戾。yà miáo xìn kē shū,miǎn guī tóng pū lì。
元气天地间,万木未尝敝。yuán qì tiān dì jiān,wàn mù wèi cháng bì。
吾心有妙机,到此深造诣。wú xīn yǒu miào jī,dào cǐ shēn zào yì。
况当春雨时,点点荷嘉惠。kuàng dāng chūn yǔ shí,diǎn diǎn hé jiā huì。
一培一灌之,缓急在调剂。yī péi yī guàn zhī,huǎn jí zài diào jì。
新梢隐孤高,短叶露修丽。xīn shāo yǐn gū gāo,duǎn yè lù xiū lì。
虽无虬龙姿,白日弄阴翳。suī wú qiú lóng zī,bái rì nòng yīn yì。
主人退自公,往往成小憩。zhǔ rén tuì zì gōng,wǎng wǎng chéng xiǎo qì。
奇哉拔地材,卓尔倚天势。qí zāi bá dì cái,zhuó ěr yǐ tiān shì。
作诗告方来,植也自兹岁。zuò shī gào fāng lái,zhí yě zì zī suì。
桃李正芳华,何心较坚脆。táo lǐ zhèng fāng huá,hé xīn jiào jiān cuì。
请公看岁寒,雪馀晚峰霁。qǐng gōng kàn suì hán,xuě yú wǎn fēng jì。

宿池江

邵宝

秋热大可畏,舟行乘微风。qiū rè dà kě wèi,zhōu xíng chéng wēi fēng。
岂不爱燕息,兴在临川东。qǐ bù ài yàn xī,xīng zài lín chuān dōng。
晚泊择所止,碧水连遥空。wǎn pō zé suǒ zhǐ,bì shuǐ lián yáo kōng。
沙鸥解人意,来往如相从。shā ōu jiě rén yì,lái wǎng rú xiāng cóng。

宿池江

邵宝

放船泊中洲,不住亦不流。fàng chuán pō zhōng zhōu,bù zhù yì bù liú。
爱风当南港,畏日背西邱。ài fēng dāng nán gǎng,wèi rì bèi xī qiū。
浩歌待明月,解带倚柁楼。hào gē dài míng yuè,jiě dài yǐ duò lóu。
水花向我笑,我意方悠悠。shuǐ huā xiàng wǒ xiào,wǒ yì fāng yōu yōu。

风雩台

邵宝

危厓接云雨,不雩自成坛。wēi yá jiē yún yǔ,bù yú zì chéng tán。
偶从沂上游,振衣复弹冠。ǒu cóng yí shàng yóu,zhèn yī fù dàn guān。
晚风西南来,五老生高寒。wǎn fēng xī nán lái,wǔ lǎo shēng gāo hán。
吾襟对阳春,浩然天宇宽。wú jīn duì yáng chūn,hào rán tiān yǔ kuān。

鹿洞

邵宝

山人与鹿游,乃以鹿名洞。shān rén yǔ lù yóu,nǎi yǐ lù míng dòng。
洞草春复春,人与物情共。dòng cǎo chūn fù chūn,rén yǔ wù qíng gòng。
呦呦诗有之,作者非好弄。yōu yōu shī yǒu zhī,zuò zhě fēi hǎo nòng。
偶名亦佳哉,千古兴弦诵。ǒu míng yì jiā zāi,qiān gǔ xīng xián sòng。