古诗词

林见素翁寄沙鱼翼

邵宝

远致沙鱼翼,山亭见海天。yuǎn zhì shā yú yì,shān tíng jiàn hǎi tiān。
银丝抽出细,韭叶藉来鲜。yín sī chōu chū xì,jiǔ yè jí lái xiān。
制法留新简,尝时赋短篇。zhì fǎ liú xīn jiǎn,cháng shí fù duǎn piān。
若人南斗重,风味亦堪传。ruò rén nán dòu zhòng,fēng wèi yì kān chuán。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

与成过我论诗再用前韵

邵宝

南山多白云,日我媚幽独。nán shān duō bái yún,rì wǒ mèi yōu dú。
杖藜或西山,凉阴梦风竹。zhàng lí huò xī shān,liáng yīn mèng fēng zhú。
渴思山下泉,迤逦手自掬。kě sī shān xià quán,yí lǐ shǒu zì jū。
原田黍稷馨,饥鹤如得禄。yuán tián shǔ jì xīn,jī hè rú dé lù。
行歌聃史篇,我亦愿为谷。xíng gē dān shǐ piān,wǒ yì yuàn wèi gǔ。
湖天明晚霞,何心共飞鹜。hú tiān míng wǎn xiá,hé xīn gòng fēi wù。
有客似醇醪,饮我不须漉。yǒu kè shì chún láo,yǐn wǒ bù xū lù。

与成与与新复至

邵宝

今辰复何辰,二妙来不独。jīn chén fù hé chén,èr miào lái bù dú。
短刺方在门,清风已深竹。duǎn cì fāng zài mén,qīng fēng yǐ shēn zhú。
袖中有珠玑,投我忽盈掬。xiù zhōng yǒu zhū jī,tóu wǒ hū yíng jū。
伯仲皆文星,胡不照天禄。bó zhòng jiē wén xīng,hú bù zhào tiān lù。
城居自山林,足音喜空谷。chéng jū zì shān lín,zú yīn xǐ kōng gǔ。
相送冉泾涯,云洲起双鹜。xiāng sòng rǎn jīng yá,yún zhōu qǐ shuāng wù。
回首见游鱼,寒潭净如漉。huí shǒu jiàn yóu yú,hán tán jìng rú lù。

答浦文玉惠莲房

邵宝

盈盈水上华,垂垂露中实。yíng yíng shuǐ shàng huá,chuí chuí lù zhōng shí。
数应经天星,不止摽梅七。shù yīng jīng tiān xīng,bù zhǐ biāo méi qī。
虚传周董饴,真尝楚萍蜜。xū chuán zhōu dǒng yí,zhēn cháng chǔ píng mì。
置之萱草间,吾亲何固必。zhì zhī xuān cǎo jiān,wú qīn hé gù bì。
珍重泛清泠,荐以雕盘漆。zhēn zhòng fàn qīng líng,jiàn yǐ diāo pán qī。

又答文玉

邵宝

君子哉若人,千古此声实。jūn zi zāi ruò rén,qiān gǔ cǐ shēng shí。
玉如丸复丸,初筮得阳七。yù rú wán fù wán,chū shì dé yáng qī。
苦心中自藏,有房不营蜜。kǔ xīn zhōng zì cáng,yǒu fáng bù yíng mì。
尚友濂溪翁,泛交亦何必。shàng yǒu lián xī wēng,fàn jiāo yì hé bì。
坐我小耶溪,相看眼如漆。zuò wǒ xiǎo yé xī,xiāng kàn yǎn rú qī。

又答文玉

邵宝

根拨幸知花,自谓将食实。gēn bō xìng zhī huā,zì wèi jiāng shí shí。
高才迥绝尘,名先建安七。gāo cái jiǒng jué chén,míng xiān jiàn ān qī。
清甘入人脾,霜馀啖新蜜。qīng gān rù rén pí,shuāng yú dàn xīn mì。
袖然首王廷,天定真可必。xiù rán shǒu wáng tíng,tiān dìng zhēn kě bì。
礼乐三千言,纵横墨如漆。lǐ lè sān qiān yán,zòng héng mò rú qī。

又答文玉

邵宝

无才甘退藏,观颐自求实。wú cái gān tuì cáng,guān yí zì qiú shí。
吾道负苍生,敢拟作者七。wú dào fù cāng shēng,gǎn nǐ zuò zhě qī。
月夜照松苓,霜秋割崖蜜。yuè yè zhào sōng líng,shuāng qiū gē yá mì。
莲房自君投,知味我应必。lián fáng zì jūn tóu,zhī wèi wǒ yīng bì。
报君此山泉,无劳问胶漆。bào jūn cǐ shān quán,wú láo wèn jiāo qī。

晚坐有怀

邵宝

新雨晴,新月明,道人移坐临前庭。xīn yǔ qíng,xīn yuè míng,dào rén yí zuò lín qián tíng。
东邻偶有琅璈声,墙西双鹤相和鸣。dōng lín ǒu yǒu láng áo shēng,qiáng xī shuāng hè xiāng hé míng。
欣然起步春衣轻,石子阶边莎草生。xīn rán qǐ bù chūn yī qīng,shí zi jiē biān shā cǎo shēng。
松花欲黄蒲叶青,可人不来空复情。sōng huā yù huáng pú yè qīng,kě rén bù lái kōng fù qíng。

题画

邵宝

江上春潮晚来恶,水气冥冥接篱落。jiāng shàng chūn cháo wǎn lái è,shuǐ qì míng míng jiē lí luò。
忽看此景如此图,却怪当年何竹鹤。hū kàn cǐ jǐng rú cǐ tú,què guài dāng nián hé zhú hè。
天风吹云山雨收,明日焉知不如昨。tiān fēng chuī yún shān yǔ shōu,míng rì yān zhī bù rú zuó。
蓉湖望眼尽鄱湖,几向东冈坐高阁。róng hú wàng yǎn jǐn pó hú,jǐ xiàng dōng gāng zuò gāo gé。

我冠

邵宝

生我冠,死我冠,我冠不毁我璧完。shēng wǒ guān,sǐ wǒ guān,wǒ guān bù huǐ wǒ bì wán。
于嗟乎公乃盖棺,给孤寺中白骨寒。yú jiē hū gōng nǎi gài guān,gěi gū sì zhōng bái gǔ hán。
蜀道难于天,臣心有如铁。shǔ dào nán yú tiān,chén xīn yǒu rú tiě。
生前未致尉陀书,死后空还苏武节。shēng qián wèi zhì wèi tuó shū,sǐ hòu kōng hái sū wǔ jié。
于嗟兹游亦奇绝,万古清风一秦越。yú jiē zī yóu yì qí jué,wàn gǔ qīng fēng yī qín yuè。

醉石为王翁赋

邵宝

湖上秋容淡如拭,有人时卧林间石。hú shàng qiū róng dàn rú shì,yǒu rén shí wò lín jiān shí。
石边有路通醉乡,梦邪真邪人不识。shí biān yǒu lù tōng zuì xiāng,mèng xié zhēn xié rén bù shí。
人有托,物无情。rén yǒu tuō,wù wú qíng。
石可醉,亦可醒,一声何处沧浪清。shí kě zuì,yì kě xǐng,yī shēng hé chù cāng làng qīng。

志孝诗

邵宝

人谓坟可迁,我无买山钱。rén wèi fén kě qiān,wǒ wú mǎi shān qián。
水不可虞,涧道可易。shuǐ bù kě yú,jiàn dào kě yì。
我有只手,不可转石。wǒ yǒu zhǐ shǒu,bù kě zhuǎn shí。
石可转,知何时。shí kě zhuǎn,zhī hé shí。
我弗是图,安用我为。wǒ fú shì tú,ān yòng wǒ wèi。
我自钳,矢山鬼。wǒ zì qián,shǐ shān guǐ。
我图不能有如水。wǒ tú bù néng yǒu rú shuǐ。
生无期,死有子。shēng wú qī,sǐ yǒu zi。
钳不释生终释死。qián bù shì shēng zhōng shì sǐ。

有客赠传神张泽民

邵宝

有客来从东海湄,笔弄丹青自得师。yǒu kè lái cóng dōng hǎi méi,bǐ nòng dān qīng zì dé shī。
囊中二像示我亦草草,我于斯人如见之。náng zhōng èr xiàng shì wǒ yì cǎo cǎo,wǒ yú sī rén rú jiàn zhī。
溪翁本丰颔,匏翁故多髭。xī wēng běn fēng hàn,páo wēng gù duō zī。
有神乃在髭颔外,予尝得之朝省委蛇时,客之此艺何太奇。yǒu shén nǎi zài zī hàn wài,yǔ cháng dé zhī cháo shěng wěi shé shí,kè zhī cǐ yì hé tài qí。
客言我先祖,曾荷文皇知。kè yán wǒ xiān zǔ,céng hé wén huáng zhī。
百年貌得几名士,至今海内声犹驰,不才方愧裘与箕。bǎi nián mào dé jǐ míng shì,zhì jīn hǎi nèi shēng yóu chí,bù cái fāng kuì qiú yǔ jī。
今予为亲归,早卧江南野。jīn yǔ wèi qīn guī,zǎo wò jiāng nán yě。
有形未能图,有影何须写。yǒu xíng wèi néng tú,yǒu yǐng hé xū xiě。
君今传我神,谁谓非我者。jūn jīn chuán wǒ shén,shuí wèi fēi wǒ zhě。
君归海上超世尘,应将此纸持示人。jūn guī hǎi shàng chāo shì chén,yīng jiāng cǐ zhǐ chí shì rén。
寻常倘有知我者,谓我今吾真未真。xún cháng tǎng yǒu zhī wǒ zhě,wèi wǒ jīn wú zhēn wèi zhēn。

送萧户部

邵宝

水衡之司天下七,算舟通楮时制同。shuǐ héng zhī sī tiān xià qī,suàn zhōu tōng chǔ shí zhì tóng。
京师南来四千里,浒墅实当吴会中。jīng shī nán lái sì qiān lǐ,hǔ shù shí dāng wú huì zhōng。
地官主事延平彦,鸾栖旧在吴江县。dì guān zhǔ shì yán píng yàn,luán qī jiù zài wú jiāng xiàn。
政平如水起歌谣,今之歌谣乃重见。zhèng píng rú shuǐ qǐ gē yáo,jīn zhī gē yáo nǎi zhòng jiàn。
司徒榷课岁有常,数或不经宁惠商。sī tú què kè suì yǒu cháng,shù huò bù jīng níng huì shāng。
太原周公有是语,至今传诵盈庙堂。tài yuán zhōu gōng yǒu shì yǔ,zhì jīn chuán sòng yíng miào táng。
萧君不苛亦不纵,隐然名为司徒重。xiāo jūn bù kē yì bù zòng,yǐn rán míng wèi sī tú zhòng。
江边野老阅人多,独汲山泉远相送。jiāng biān yě lǎo yuè rén duō,dú jí shān quán yuǎn xiāng sòng。

寄题黄鹤楼

邵宝

片云不向琴台泊,鹗渚飞来共黄鹤。piàn yún bù xiàng qín tái pō,è zhǔ fēi lái gòng huáng hè。
黄鹤千年尚未归,惟见高楼倚寥廓。huáng hè qiān nián shàng wèi guī,wéi jiàn gāo lóu yǐ liáo kuò。
有矶巀嵲非人凿,矶上临观何绎络。yǒu jī jié niè fēi rén záo,jī shàng lín guān hé yì luò。
长史杯缘庾老停,谪仙笔为崔郎阁。zhǎng shǐ bēi yuán yǔ lǎo tíng,zhé xiān bǐ wèi cuī láng gé。
内方迤逦大别峰,远树中开夏后宫。nèi fāng yí lǐ dà bié fēng,yuǎn shù zhōng kāi xià hòu gōng。
朝宗江汉直趋海,天津地脉应流通。cháo zōng jiāng hàn zhí qū hǎi,tiān jīn dì mài yīng liú tōng。
登高能赋亦馀事,天子有使将观风。dēng gāo néng fù yì yú shì,tiān zi yǒu shǐ jiāng guān fēng。
西涯老作动千古,白首载歌还沈翁。xī yá lǎo zuò dòng qiān gǔ,bái shǒu zài gē hái shěn wēng。
都台驻节吾乡彦,五十功名犹未半。dōu tái zhù jié wú xiāng yàn,wǔ shí gōng míng yóu wèi bàn。
不转常持匪石心,无涯每出如流翰。bù zhuǎn cháng chí fěi shí xīn,wú yá měi chū rú liú hàn。
匡庐云隐具区涛,我放扁舟君不见。kuāng lú yún yǐn jù qū tāo,wǒ fàng biǎn zhōu jūn bù jiàn。
清秋贻我洞庭歌,手墨新题溢缄面。qīng qiū yí wǒ dòng tíng gē,shǒu mò xīn tí yì jiān miàn。
君诗原是杜中人,吏在汉廷称老练。jūn shī yuán shì dù zhōng rén,lì zài hàn tíng chēng lǎo liàn。
冯君莫向栋边悬,恐露精光射星汉。féng jūn mò xiàng dòng biān xuán,kǒng lù jīng guāng shè xīng hàn。

题画

邵宝

近山如城人可住,远山如屏带烟雾。jìn shān rú chéng rén kě zhù,yuǎn shān rú píng dài yān wù。
天际孤舟何处来,云中指点津头树。tiān jì gū zhōu hé chù lái,yún zhōng zhǐ diǎn jīn tóu shù。
客至桃源花正春,回首空嗟相见暮。kè zhì táo yuán huā zhèng chūn,huí shǒu kōng jiē xiāng jiàn mù。
苍壁丹厓几万寻,飞鸟回旋不知路。cāng bì dān yá jǐ wàn xún,fēi niǎo huí xuán bù zhī lù。
路逢樵者问山名,山深只为无名故。lù féng qiáo zhě wèn shān míng,shān shēn zhǐ wèi wú míng gù。
中有青莲今古青,时向幽人一披露。zhōng yǒu qīng lián jīn gǔ qīng,shí xiàng yōu rén yī pī lù。
冯生学画举业馀,胸中尘土先扫除。féng shēng xué huà jǔ yè yú,xiōng zhōng chén tǔ xiān sǎo chú。
清秋此幅展向我,请我茅笔纵横书。qīng qiū cǐ fú zhǎn xiàng wǒ,qǐng wǒ máo bǐ zòng héng shū。
南沙风韵杜陵后,随物赋形吾不如。nán shā fēng yùn dù líng hòu,suí wù fù xíng wú bù rú。