古诗词

一萼红·与宋比部周太史夜话

李恰

数更残漏,恁风风雨雨,酿就夜窗寒。shù gèng cán lòu,nèn fēng fēng yǔ yǔ,niàng jiù yè chuāng hán。
痕偶留泥,梦还怯水,春情草草阑珊。hén ǒu liú ní,mèng hái qiè shuǐ,chūn qíng cǎo cǎo lán shān。
算几日、便逢寒食,渐花飞、胡蝶作成团。suàn jǐ rì biàn féng hán shí,jiàn huā fēi hú dié zuò chéng tuán。
忙到莺莺,归来燕燕,甚事卿干。máng dào yīng yīng,guī lái yàn yàn,shén shì qīng gàn。
一样光阴游戏,有窥墙密约,顾曲偷欢。yī yàng guāng yīn yóu xì,yǒu kuī qiáng mì yuē,gù qū tōu huān。
似醉疑醒,欲嗔成悔,无端兜惹凄酸。shì zuì yí xǐng,yù chēn chéng huǐ,wú duān dōu rě qī suān。
只可惜、柳支漂荡,绾西东、遮莫浪栖攀。zhǐ kě xī liǔ zhī piāo dàng,wǎn xī dōng zhē mò làng qī pān。
试问铜盘蜡烬,泪为谁干。shì wèn tóng pán là jìn,lèi wèi shuí gàn。
猜您喜欢

念奴娇·梅花

李恰

紫云飘堕,正黄昏三弄,临风呜咽。zǐ yún piāo duò,zhèng huáng hūn sān nòng,lín fēng wū yàn。
照影惊鸿修竹暮,一树幽香清绝。zhào yǐng jīng hóng xiū zhú mù,yī shù yōu xiāng qīng jué。
翠袖笼寒,玉肌带晕,漫说经霜雪。cuì xiù lóng hán,yù jī dài yūn,màn shuō jīng shuāng xuě。
巡檐低问,林梢飞上新月。xún yán dī wèn,lín shāo fēi shàng xīn yuè。
应念雨约云期,横波悄注,未忍轻攀折。yīng niàn yǔ yuē yún qī,héng bō qiāo zhù,wèi rěn qīng pān zhé。
只恐芳华容易减,浪惹去蜂来蝶。zhǐ kǒng fāng huá róng yì jiǎn,làng rě qù fēng lái dié。
枝老肥红,阴浓瘦绿,便是愁时节。zhī lǎo féi hóng,yīn nóng shòu lǜ,biàn shì chóu shí jié。
更持残烛,拍歌肠断将别。gèng chí cán zhú,pāi gē cháng duàn jiāng bié。

齐天乐·荏平感旧

李恰

西风吹上潘郎鬓,添来旧愁无数。xī fēng chuī shàng pān láng bìn,tiān lái jiù chóu wú shù。
笛里关山,尊前月露,酒醒曾闻残语。dí lǐ guān shān,zūn qián yuè lù,jiǔ xǐng céng wén cán yǔ。
哀丝乍诉,记人间幽期,斗增别绪。āi sī zhà sù,jì rén jiān yōu qī,dòu zēng bié xù。
两载重来,鞭丝空自渍尘土。liǎng zài zhòng lái,biān sī kōng zì zì chén tǔ。
凄凉怕寻往梦,怅随风柳絮,已将春去。qī liáng pà xún wǎng mèng,chàng suí fēng liǔ xù,yǐ jiāng chūn qù。
桂冷惊寒,蓬飘怨远,莫问相逢何处。guì lěng jīng hán,péng piāo yuàn yuǎn,mò wèn xiāng féng hé chù。
征鞍暂驻,笑满眼筝琶,都非前侣。zhēng ān zàn zhù,xiào mǎn yǎn zhēng pá,dōu fēi qián lǚ。
且自孤吟,和虫阶细谱。qiě zì gū yín,hé chóng jiē xì pǔ。

高阳台·邵陵途次得舍弟书,却寄并呈彭暄午

李恰

寒月凄魂,湖波荡魄,残年万里归来。hán yuè qī hún,hú bō dàng pò,cán nián wàn lǐ guī lái。
三载征轮,团圞算是今才。sān zài zhēng lún,tuán luán suàn shì jīn cái。
浮云便有看山兴,约同心,吊古荒台。fú yún biàn yǒu kàn shān xīng,yuē tóng xīn,diào gǔ huāng tái。
渺尘埃,钴鉧潭边,一片苍苔。miǎo chén āi,gǔ mǔ tán biān,yī piàn cāng tái。
萍踪已分飘零惯,只长头弱弟,愁抱难开。píng zōng yǐ fēn piāo líng guàn,zhǐ zhǎng tóu ruò dì,chóu bào nán kāi。
霜鬓无情,那堪镜里潜催。shuāng bìn wú qíng,nà kān jìng lǐ qián cuī。
秋风屡负连床约,促飞鸿、急响凄哀。qiū fēng lǚ fù lián chuáng yuē,cù fēi hóng jí xiǎng qī āi。
悄裴徊,知否邮亭,一样羁怀。qiāo péi huái,zhī fǒu yóu tíng,yī yàng jī huái。

满江红·登双清亭同暄午作,用吕圣求体

李恰

蠡道千盘,孤亭在、江心矗峙。lí dào qiān pán,gū tíng zài jiāng xīn chù zhì。
寥天阔、四围云水。liáo tiān kuò sì wéi yún shuǐ。
林翠静从栏槛落,幽峦峭共楼台倚。lín cuì jìng cóng lán kǎn luò,yōu luán qiào gòng lóu tái yǐ。
数归帆、无数夕阳明,微风起。shù guī fān wú shù xī yáng míng,wēi fēng qǐ。
襟袖润,空漾里。jīn xiù rùn,kōng yàng lǐ。
歌啸发,樽晷底。gē xiào fā,zūn guǐ dǐ。
剔苍苔遗碣,手扪残字。tī cāng tái yí jié,shǒu mén cán zì。
宝墨苍凉罍旧渺,白波浩荡浮生寄。bǎo mò cāng liáng léi jiù miǎo,bái bō hào dàng fú shēng jì。
访灵踪、吾欲结茅庵,从兹始。fǎng líng zōng wú yù jié máo ān,cóng zī shǐ。
1912