古诗词

忆江南·咏雪

文廷式

天欲暮,旋觉白光寒。tiān yù mù,xuán jué bái guāng hán。
银阙半空俄隐现,琼林万树各飞翻。yín quē bàn kōng é yǐn xiàn,qióng lín wàn shù gè fēi fān。
何处是三山。hé chù shì sān shān。
行且止,茸帽据征鞍。xíng qiě zhǐ,rōng mào jù zhēng ān。
任是梅花开遍也,不曾春梦落人间。rèn shì méi huā kāi biàn yě,bù céng chūn mèng luò rén jiān。
诗思已阑珊。shī sī yǐ lán shān。
文廷式

文廷式

文廷式(1856~1904),近代词人、学者、维新派思想家。字道希(亦作道羲、道溪),号云阁(亦作芸阁),别号纯常子、罗霄山人、芗德。江西萍乡人。出生于广东潮州,少长岭南,为陈澧入室弟子。光绪十六年(1890年)榜眼。1898年戊戌政变后出走日本。1904年逝世于萍乡。 文廷式的作品>>

猜您喜欢

念奴娇

文廷式

江湖岁晚,正少陵忧思,两鬓斑白。jiāng hú suì wǎn,zhèng shǎo líng yōu sī,liǎng bìn bān bái。
谁向水晶帘子下,买笑千金轻掷。shuí xiàng shuǐ jīng lián zi xià,mǎi xiào qiān jīn qīng zhì。
悽诉鹍弦,豪斟玉斝,黛掩伤心色。qī sù kūn xián,háo zhēn yù jiǎ,dài yǎn shāng xīn sè。
更持红烛,赏花聊永今夕。gèng chí hóng zhú,shǎng huā liáo yǒng jīn xī。
闻说太液波翻,旧时驰道,一片青青麦。wén shuō tài yè bō fān,jiù shí chí dào,yī piàn qīng qīng mài。
翠羽明珰漂泊尽,何况落红狼籍。cuì yǔ míng dāng piāo pō jǐn,hé kuàng luò hóng láng jí。
传写师师,诗题好好,付与情人惜。chuán xiě shī shī,shī tí hǎo hǎo,fù yǔ qíng rén xī。
老夫无语,卧看月下寒碧。lǎo fū wú yǔ,wò kàn yuè xià hán bì。

点绛唇

文廷式

水际春回,曲阑环合庭阴翠。shuǐ jì chūn huí,qū lán huán hé tíng yīn cuì。
縠纹波细。hú wén bō xì。
石罅看鱼戏。shí xià kàn yú xì。
宛宛韶光,著处偎人腻。wǎn wǎn sháo guāng,zhù chù wēi rén nì。
春知未。chūn zhī wèi。
青芜满地。qīng wú mǎn dì。
易惹天涯思。yì rě tiān yá sī。

玉漏迟·辛丑七夕

文廷式

懒寻天上巧,夜阑愁对,碧窗秋悄。lǎn xún tiān shàng qiǎo,yè lán chóu duì,bì chuāng qiū qiāo。
细数更筹,重忆旧时怀抱。xì shù gèng chóu,zhòng yì jiù shí huái bào。
多少人间别恨,浑不解、金风来早。duō shǎo rén jiān bié hèn,hún bù jiě jīn fēng lái zǎo。
灵约杳。líng yuē yǎo。
一痕淡月,笼云凄照。yī hén dàn yuè,lóng yún qī zhào。
羡他碧汉无波,便万岁千秋,后期难了。xiàn tā bì hàn wú bō,biàn wàn suì qiān qiū,hòu qī nán le。
自轸琴心,漫托彩鸾同调。zì zhěn qín xīn,màn tuō cǎi luán tóng diào。
一晌梦游处,恰又似、浮槎仙岛。yī shǎng mèng yóu chù,qià yòu shì fú chá xiān dǎo。
人易老。rén yì lǎo。
南楼几番清啸。nán lóu jǐ fān qīng xiào。

思佳客古意

文廷式

十幅湘帘窣地垂。shí fú xiāng lián sū dì chuí。
千株杨柳曲尘丝。qiān zhū yáng liǔ qū chén sī。
玉人手把菱花照,绝代红颜欲赠谁。yù rén shǒu bǎ líng huā zhào,jué dài hóng yán yù zèng shuí。
花子薄,翠颦低。huā zi báo,cuì pín dī。
轻纱吉了称身宜。qīng shā jí le chēng shēn yí。
苎萝女伴如相问,莫道侬家旧住西。zhù luó nǚ bàn rú xiāng wèn,mò dào nóng jiā jiù zhù xī。

感皇恩·中秋

文廷式

梧叶碎秋光,小窗眠醒。wú yè suì qiū guāng,xiǎo chuāng mián xǐng。
自理琴书碧天静。zì lǐ qín shū bì tiān jìng。
文园病减,尚怯西风清劲。wén yuán bìng jiǎn,shàng qiè xī fēng qīng jìn。
秘瓷聊试水、煎春茗。mì cí liáo shì shuǐ jiān chūn míng。
故人何在,曲阑空凭。gù rén hé zài,qū lán kōng píng。
料损多情旧心性。liào sǔn duō qíng jiù xīn xìng。
冰奁愁展,今夜月明如镜。bīng lián chóu zhǎn,jīn yè yuè míng rú jìng。
断肠枫落也、吴江冷。duàn cháng fēng luò yě wú jiāng lěng。

疏影·秦淮有所赠

文廷式

凉蝉陨叶。liáng chán yǔn yè。
正碧波渺渺,秋在城堞。zhèng bì bō miǎo miǎo,qiū zài chéng dié。
酒所凄凉,相唤移船,华灯掩映佳侠。jiǔ suǒ qī liáng,xiāng huàn yí chuán,huá dēng yǎn yìng jiā xiá。
宜城放客多愁思,写不尽、琴心三叠。yí chéng fàng kè duō chóu sī,xiě bù jǐn qín xīn sān dié。
数合欢、制就齐纨,谁料未秋先箧。shù hé huān zhì jiù qí wán,shuí liào wèi qiū xiān qiè。
坐对江湖兴沓。zuò duì jiāng hú xīng dá。
便当自此去,同理舟楫。biàn dāng zì cǐ qù,tóng lǐ zhōu jí。
却恨青铜,华发星星,那称绛唇丹靥。què hèn qīng tóng,huá fā xīng xīng,nà chēng jiàng chún dān yè。
从渠自向空王忏,恰难忘、散花香裛。cóng qú zì xiàng kōng wáng chàn,qià nán wàng sàn huā xiāng yì。
甚四弦、解诉飘零,歌畔泪珠盈睫。shén sì xián jiě sù piāo líng,gē pàn lèi zhū yíng jié。

南乡子·病中戏笔

文廷式

一室病维摩。yī shì bìng wéi mó。
且喜闲庭掩雀罗。qiě xǐ xián tíng yǎn què luó。
煮药翻书深有味,呵呵。zhǔ yào fān shū shēn yǒu wèi,hē hē。
老子无愁世则那。lǎo zi wú chóu shì zé nà。
莽莽旧山河。mǎng mǎng jiù shān hé。
谁向新亭泪点多。shuí xiàng xīn tíng lèi diǎn duō。
惟有鹧鸪声解道,哥哥。wéi yǒu zhè gū shēng jiě dào,gē gē。
行不得时可奈何。xíng bù dé shí kě nài hé。

凭栏人·咏水仙花

文廷式

秣驷芝田经几时。mò sì zhī tián jīng jǐ shí。
袖里明珰光未已。xiù lǐ míng dāng guāng wèi yǐ。
华灯写,澹姿绰,娇饶知似谁。huá dēng xiě,dàn zī chuò,jiāo ráo zhī shì shuí。

鹧鸪天

文廷式

明月多情上绮疏。míng yuè duō qíng shàng qǐ shū。
伴侬无寐四更馀。bàn nóng wú mèi sì gèng yú。
朦胧世态休看镜,撩拨清愁且著书。méng lóng shì tài xiū kàn jìng,liāo bō qīng chóu qiě zhù shū。
萤火暗,雁声孤。yíng huǒ àn,yàn shēng gū。
露光浮白夜凉初。lù guāng fú bái yè liáng chū。
桂宫曾寄千千信,为问仙娥忆得无。guì gōng céng jì qiān qiān xìn,wèi wèn xiān é yì dé wú。

清平乐

文廷式

春人婀娜。chūn rén ē nà。
春恨吟难妥。chūn hèn yín nán tuǒ。
一缕醲香薰意可。yī lǚ nóng xiāng xūn yì kě。
独倚云屏闲坐。dú yǐ yún píng xián zuò。
林间百种莺啼。lín jiān bǎi zhǒng yīng tí。
玉阶撩乱花飞。yù jiē liāo luàn huā fēi。
生怕袜罗尘涴,黄昏深下犀帷。shēng pà wà luó chén wò,huáng hūn shēn xià xī wéi。

疏影·为思惠斋主人题蓬莱春影图

文廷式

烟螺想髻。yān luó xiǎng jì。
更柳疏枫密,芳思无际。gèng liǔ shū fēng mì,fāng sī wú jì。
缥缈空山,可是曾来,瞥见瑶阶仙侍。piāo miǎo kōng shān,kě shì céng lái,piē jiàn yáo jiē xiān shì。
人言海水三清后,有琼瑟、玉杯重遗。rén yán hǎi shuǐ sān qīng hòu,yǒu qióng sè yù bēi zhòng yí。
恰无聊、化作朝云,一霎沧波迢递。qià wú liáo huà zuò cháo yún,yī shà cāng bō tiáo dì。
几度花开花落,对霞影犹忆。jǐ dù huā kāi huā luò,duì xiá yǐng yóu yì。
靓妆明惠。jìng zhuāng míng huì。
石径苔封,化鹤人归,黯淡蕊珠文字。shí jìng tái fēng,huà hè rén guī,àn dàn ruǐ zhū wén zì。
浮萍偶值原无定,好认取、天花游戏。fú píng ǒu zhí yuán wú dìng,hǎo rèn qǔ tiān huā yóu xì。
奈梦回、雨泻高檐,窗外叶声如悴。nài mèng huí yǔ xiè gāo yán,chuāng wài yè shēng rú cuì。

浣溪纱

文廷式

缥缈眉痕忆远山。piāo miǎo méi hén yì yuǎn shān。
一春愁思不曾闲。yī chūn chóu sī bù céng xián。
断云只在有无间。duàn yún zhǐ zài yǒu wú jiān。
原是花身应惜惜,犹疑竹泪记斑斑。yuán shì huā shēn yīng xī xī,yóu yí zhú lèi jì bān bān。
小楼今夜恰轻寒。xiǎo lóu jīn yè qià qīng hán。

浣溪纱

文廷式

曲曲阑干淡淡云。qū qū lán gàn dàn dàn yún。
兰仪蕙质杳难分。lán yí huì zhì yǎo nán fēn。
卸钗声溜隔帘闻。xiè chāi shēng liū gé lián wén。
酿雪庭阴愁意绪,听香床角倦颦呻。niàng xuě tíng yīn chóu yì xù,tīng xiāng chuáng jiǎo juàn pín shēn。
不成幽梦枕微温。bù chéng yōu mèng zhěn wēi wēn。

望江南

文廷式

游侠好,结客过邯郸。yóu xiá hǎo,jié kè guò hán dān。
孔雀罗裙擎玉碗,鹅儿锦帕覆雕鞍。kǒng què luó qún qíng yù wǎn,é ér jǐn pà fù diāo ān。
骑出万人看。qí chū wàn rén kàn。

南歌子·闺情

文廷式

日上红蕖丽,霜前赤枣收。rì shàng hóng qú lì,shuāng qián chì zǎo shōu。
莲汝在心头。lián rǔ zài xīn tóu。
郎情休更冷、未经秋。láng qíng xiū gèng lěng wèi jīng qiū。
140«45678910