古诗词

哭李方伯惟诚用老杜哀李北海韵

邵宝

朋游三十年,道谊曾不替。péng yóu sān shí nián,dào yì céng bù tì。
知公定交初,德音日相继。zhī gōng dìng jiāo chū,dé yīn rì xiāng jì。
公本西平胄,水木有源柢。gōng běn xī píng zhòu,shuǐ mù yǒu yuán dǐ。
少年擅才名,文词出新制。shǎo nián shàn cái míng,wén cí chū xīn zhì。
上书排帝阍,此志一何锐。shàng shū pái dì hūn,cǐ zhì yī hé ruì。
门停长者车,青眼风尘际。mén tíng zhǎng zhě chē,qīng yǎn fēng chén jì。
仰窥古作者,流衍得真裔。yǎng kuī gǔ zuò zhě,liú yǎn dé zhēn yì。
主司跃然惊,擢桂亦常例。zhǔ sī yuè rán jīng,zhuó guì yì cháng lì。
献策回重瞳,一朝荷嘉惠。xiàn cè huí zhòng tóng,yī cháo hé jiā huì。
轩昂露头角,清光映宸卫。xuān áng lù tóu jiǎo,qīng guāng yìng chén wèi。
寻常笑语间,历历邦家计。xún cháng xiào yǔ jiān,lì lì bāng jiā jì。
力深稽古馀,致远未尝泥。lì shēn jī gǔ yú,zhì yuǎn wèi cháng ní。
大哉养材功,不负文明世。dà zāi yǎng cái gōng,bù fù wén míng shì。
钟镛悬华轩,圭璧藉文罽。zhōng yōng xuán huá xuān,guī bì jí wén jì。
令弟共翱翔,科重甲辰岁。lìng dì gòng áo xiáng,kē zhòng jiǎ chén suì。
发轫铨曹郎,优游养经济。fā rèn quán cáo láng,yōu yóu yǎng jīng jì。
登俊拔芳翘,黜邪洗荒秽。dēng jùn bá fāng qiào,chù xié xǐ huāng huì。
公馀日扃门,惟有庭鹤唳。gōng yú rì jiōng mén,wéi yǒu tíng hè lì。
读礼归故山,三年泪盈袂。dú lǐ guī gù shān,sān nián lèi yíng mèi。
夏官故本兵,独立谢权嬖。xià guān gù běn bīng,dú lì xiè quán bì。
三边诸将臣,始得重轻势。sān biān zhū jiāng chén,shǐ dé zhòng qīng shì。
公心如青天,风月动光霁。gōng xīn rú qīng tiān,fēng yuè dòng guāng jì。
挥毫寓军法,烟云乱行缀。huī háo yù jūn fǎ,yān yún luàn xíng zhuì。
奉使历南邦,爽气消瘴疠。fèng shǐ lì nán bāng,shuǎng qì xiāo zhàng lì。
西藩领参伯,简在荷先帝。xī fān lǐng cān bó,jiǎn zài hé xiān dì。
公初度函关,在在减征税。gōng chū dù hán guān,zài zài jiǎn zhēng shuì。
向来暴如焚,屏若扫以彗。xiàng lái bào rú fén,píng ruò sǎo yǐ huì。
所不活群生,臣也誓有毙。suǒ bù huó qún shēng,chén yě shì yǒu bì。
人情甚苦荼,而我独深哜。rén qíng shén kǔ tú,ér wǒ dú shēn jì。
移旌向浙江,山水心夙契。yí jīng xiàng zhè jiāng,shān shuǐ xīn sù qì。
相逢我知心,欢颜照堂砌。xiāng féng wǒ zhī xīn,huān yán zhào táng qì。
冉冉山云浮,滔滔海波逝。rǎn rǎn shān yún fú,tāo tāo hǎi bō shì。
倡和吊忠魂,情真句还丽。chàng hé diào zhōng hún,qíng zhēn jù hái lì。
恶风从北来,群芳不胜脆。è fēng cóng běi lái,qún fāng bù shèng cuì。
万怪歘呈露,共讶天地闭。wàn guài chuā chéng lù,gòng yà tiān dì bì。
公时居左辖,只手披蒙翳。gōng shí jū zuǒ xiá,zhǐ shǒu pī méng yì。
抗冲等铁石,调剂参姜桂。kàng chōng děng tiě shí,diào jì cān jiāng guì。
哭声动九关,天乎竟迢递。kū shēng dòng jiǔ guān,tiān hū jìng tiáo dì。
力穷叫苍梧,重华久云瘗。lì qióng jiào cāng wú,zhòng huá jiǔ yún yì。
飘然得赋归,冰霜日凌厉。piāo rán dé fù guī,bīng shuāng rì líng lì。
乾坤浩茫茫,吾道真成滞。qián kūn hào máng máng,wú dào zhēn chéng zhì。
讣音隔三秋,乃复自燕蓟。fù yīn gé sān qiū,nǎi fù zì yàn jì。
日斜望芜汀,些罢愁云蔽。rì xié wàng wú tīng,xiē bà chóu yún bì。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

邹就闲见访

邵宝

三十年前见此翁,青春标格旧家风。sān shí nián qián jiàn cǐ wēng,qīng chūn biāo gé jiù jiā fēng。
而今白发垂双鬓,秋水依然是碧瞳。ér jīn bái fā chuí shuāng bìn,qiū shuǐ yī rán shì bì tóng。

米老拜石图

邵宝

眼底巉岩万古珍,乾坤回首几风尘。yǎn dǐ chán yán wàn gǔ zhēn,qián kūn huí shǒu jǐ fēng chén。
公来一拜还袍笏,不道天涯有美人。gōng lái yī bài hái páo hù,bù dào tiān yá yǒu měi rén。

王友石渭川烟雨图为施克文题

邵宝

此老胸中有渭川,笔端能雨复能烟。cǐ lǎo xiōng zhōng yǒu wèi chuān,bǐ duān néng yǔ fù néng yān。
休论画法如书法,曾向松庵读史迁。xiū lùn huà fǎ rú shū fǎ,céng xiàng sōng ān dú shǐ qiān。

施克咨友石竹枝扇面

邵宝

石庵画竹人争赏,尺素流传知几家。shí ān huà zhú rén zhēng shǎng,chǐ sù liú chuán zhī jǐ jiā。
偶见平山亭子上,长吟落尽晚春花。ǒu jiàn píng shān tíng zi shàng,zhǎng yín luò jǐn wǎn chūn huā。

谢张提学惠薏苡仁

邵宝

辟湿初闻薏苡仁,涯翁诗里见来真。pì shī chū wén yì yǐ rén,yá wēng shī lǐ jiàn lái zhēn。
东风吹送台端贶,活火山泉共作春。dōng fēng chuī sòng tái duān kuàng,huó huǒ shān quán gòng zuò chūn。

赠邹光懋

邵宝

五月蠡溪新水生,菰蒲出水与堤平。wǔ yuè lí xī xīn shuǐ shēng,gū pú chū shuǐ yǔ dī píng。
望亭南望太湖白,溪上诗人无限情。wàng tíng nán wàng tài hú bái,xī shàng shī rén wú xiàn qíng。

谢张巡抚惠廪米

邵宝

廪人珠玉辱多分,南浦犹怀共水云。lǐn rén zhū yù rǔ duō fēn,nán pǔ yóu huái gòng shuǐ yún。
作粥便将和薏苡,涯翁诗自学台闻。zuò zhōu biàn jiāng hé yì yǐ,yá wēng shī zì xué tái wén。

为邹文谟题画赠刘古田

邵宝

黄鹤楼前江汉流,十年乡梦在中洲。huáng hè lóu qián jiāng hàn liú,shí nián xiāng mèng zài zhōng zhōu。
而今木铎翻琴操,又向闽南望楚州。ér jīn mù duó fān qín cāo,yòu xiàng mǐn nán wàng chǔ zhōu。

咏史

邵宝

麻衣力尽泣孤臣,回首江南草色新。má yī lì jǐn qì gū chén,huí shǒu jiāng nán cǎo sè xīn。
独恨乾坤如许大,首阳无地可埋身。dú hèn qián kūn rú xǔ dà,shǒu yáng wú dì kě mái shēn。

春庭八绝句

邵宝

三年种松五尺彊,松枝盘桓松叶长。sān nián zhǒng sōng wǔ chǐ jiàng,sōng zhī pán huán sōng yè zhǎng。
岁寒节操久应见,春日开花清更香。suì hán jié cāo jiǔ yīng jiàn,chūn rì kāi huā qīng gèng xiāng。

春庭八绝句

邵宝

偶栽梅树是红花,每岁花开对客夸。ǒu zāi méi shù shì hóng huā,měi suì huā kāi duì kè kuā。
知己相看心自白,尽将颜色付诗家。zhī jǐ xiāng kàn xīn zì bái,jǐn jiāng yán sè fù shī jiā。

春庭八绝句

邵宝

菖蒲本是仙灵物,却为冰霜穴底藏。chāng pú běn shì xiān líng wù,què wèi bīng shuāng xué dǐ cáng。
过尽东风更梅雨,水中央看婉清扬。guò jǐn dōng fēng gèng méi yǔ,shuǐ zhōng yāng kàn wǎn qīng yáng。

春庭八绝句

邵宝

西园移来两丛竹,千古湘皋宛旧斑。xī yuán yí lái liǎng cóng zhú,qiān gǔ xiāng gāo wǎn jiù bān。
莫道吴天非楚地,主人眼底有江山。mò dào wú tiān fēi chǔ dì,zhǔ rén yǎn dǐ yǒu jiāng shān。

春庭八绝句

邵宝

新梧树傍旧桐栽,俱自青山寺里来。xīn wú shù bàng jiù tóng zāi,jù zì qīng shān sì lǐ lái。
几见霜黄春又绿,有诗空和凤凰台。jǐ jiàn shuāng huáng chūn yòu lǜ,yǒu shī kōng hé fèng huáng tái。

春庭八绝句

邵宝

买裁金橘短婆娑,向来洞庭风雨多。mǎi cái jīn jú duǎn pó suō,xiàng lái dòng tíng fēng yǔ duō。
分付苍头好浇灌,莫教人力负天和。fēn fù cāng tóu hǎo jiāo guàn,mò jiào rén lì fù tiān hé。