古诗词

李车驾行

邵宝

李车驾,奉玺书,西行入关到边隅。lǐ chē jià,fèng xǐ shū,xī xíng rù guān dào biān yú。
驾言数马阅牧地,要穷利病实与虚。jià yán shù mǎ yuè mù dì,yào qióng lì bìng shí yǔ xū。
有疏驰达承明庐,镇将不敢沮,藩吏不敢拘,揽辔四顾意有馀。yǒu shū chí dá chéng míng lú,zhèn jiāng bù gǎn jǔ,fān lì bù gǎn jū,lǎn pèi sì gù yì yǒu yú。
李车驾,中州豪。lǐ chē jià,zhōng zhōu háo。
读书万卷志当世,排云阊阖曾鸣号。dú shū wàn juǎn zhì dāng shì,pái yún chāng hé céng míng hào。
奈何落落不谐俗,不为台谏为郎曹。nài hé luò luò bù xié sú,bù wèi tái jiàn wèi láng cáo。
朝回闭阁日静坐,簿领之外更有经济为心劳。cháo huí bì gé rì jìng zuò,bù lǐng zhī wài gèng yǒu jīng jì wèi xīn láo。
李车驾,才瑚琏,声球琳。lǐ chē jià,cái hú liǎn,shēng qiú lín。
大司马,知君深,千钧重任他日须君任。dà sī mǎ,zhī jūn shēn,qiān jūn zhòng rèn tā rì xū jūn rèn。
等闲一使亦易事,中有至意试君以百年未断之盘错,历君以万里未极之岩嵚。děng xián yī shǐ yì yì shì,zhōng yǒu zhì yì shì jūn yǐ bǎi nián wèi duàn zhī pán cuò,lì jūn yǐ wàn lǐ wèi jí zhī yán qīn。
登台长啸望西北,秦城莽莽汉关磊磊吊古还思今。dēng tái zhǎng xiào wàng xī běi,qín chéng mǎng mǎng hàn guān lěi lěi diào gǔ hái sī jīn。
挥君贾生涕,动君杜甫吟。huī jūn jiǎ shēng tì,dòng jūn dù fǔ yín。
收罗胜概入胸臆,不数双璧千黄金。shōu luó shèng gài rù xiōng yì,bù shù shuāng bì qiān huáng jīn。
李车驾,须早返。lǐ chē jià,xū zǎo fǎn。
落花如云春色晚,风光去人不可挽。luò huā rú yún chūn sè wǎn,fēng guāng qù rén bù kě wǎn。
宗社万年计,庙堂四海忧。zōng shè wàn nián jì,miào táng sì hǎi yōu。
车驾,车驾,何以为今谋。chē jià,chē jià,hé yǐ wèi jīn móu。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

送刘介夫

邵宝

炎荒蜀道宦途长,何处风光不饱尝。yán huāng shǔ dào huàn tú zhǎng,hé chù fēng guāng bù bǎo cháng。
鹿洞旧游时入梦,烦君为我赋新堂。lù dòng jiù yóu shí rù mèng,fán jūn wèi wǒ fù xīn táng。

赠冯廷伯

邵宝

看竹何须问主人,主人读易已忘春。kàn zhú hé xū wèn zhǔ rén,zhǔ rén dú yì yǐ wàng chūn。
一声啼鸟山居静,境似桃源不避秦。yī shēng tí niǎo shān jū jìng,jìng shì táo yuán bù bì qín。

寄山寺读书诸友

邵宝

锡山南下旧僧居,贤者今来借读书。xī shān nán xià jiù sēng jū,xián zhě jīn lái jiè dú shū。
门钥自收桥板断,要教游客笑人迂。mén yào zì shōu qiáo bǎn duàn,yào jiào yóu kè xiào rén yū。

题画

邵宝

南湖秋接洞庭波,湖上闲人草结窝。nán hú qiū jiē dòng tíng bō,hú shàng xián rén cǎo jié wō。
白昼清风足幽梦,月明时复和渔歌。bái zhòu qīng fēng zú yōu mèng,yuè míng shí fù hé yú gē。

题画

邵宝

待月东冈十载前,曾教短许和诗篇。dài yuè dōng gāng shí zài qián,céng jiào duǎn xǔ hé shī piān。
而今旧话休重论,自倚秋光对海天。ér jīn jiù huà xiū zhòng lùn,zì yǐ qiū guāng duì hǎi tiān。

题画

邵宝

蓝水飞流界玉峰,风声寒落隔溪松。lán shuǐ fēi liú jiè yù fēng,fēng shēng hán luò gé xī sōng。
道人细味悲秋句,日落空江闻远钟。dào rén xì wèi bēi qiū jù,rì luò kōng jiāng wén yuǎn zhōng。

题王元章梅卷

邵宝

五陵豪客梅华笔,写尽江南万古春。wǔ líng háo kè méi huá bǐ,xiě jǐn jiāng nán wàn gǔ chūn。
莫向寻常乞题品,赤城山下有诗人。mò xiàng xún cháng qǐ tí pǐn,chì chéng shān xià yǒu shī rén。

寄天台友人

邵宝

天台峰下杖从容,曾是江东五马公。tiān tái fēng xià zhàng cóng róng,céng shì jiāng dōng wǔ mǎ gōng。
若问儿童歌舞地,敬亭山色画图中。ruò wèn ér tóng gē wǔ dì,jìng tíng shān sè huà tú zhōng。

闻周用仁言襄甫作诗遣疟诗以问之谓东庐

邵宝

古闻诗句曾驱疟,石老今夸笔有神。gǔ wén shī jù céng qū nüè,shí lǎo jīn kuā bǐ yǒu shén。
莫道幽明非一理,若能惊鬼定惊人。mò dào yōu míng fēi yī lǐ,ruò néng jīng guǐ dìng jīng rén。

借观楷木杖于成汝从诗以还之

邵宝

楷木天然理最端,孔林千古挺高寒。kǎi mù tiān rán lǐ zuì duān,kǒng lín qiān gǔ tǐng gāo hán。
谁将规作扶衰杖,合与周模一样看。shuí jiāng guī zuò fú shuāi zhàng,hé yǔ zhōu mó yī yàng kàn。

月中对菊口占二绝

邵宝

雨中曾向东邻看,月下南邻又送来。yǔ zhōng céng xiàng dōng lín kàn,yuè xià nán lín yòu sòng lái。
数本秋花千古兴,一尊须为故人开。shù běn qiū huā qiān gǔ xīng,yī zūn xū wèi gù rén kāi。

月中对菊口占二绝

邵宝

南邻索菊东邻送,只欠江州酒榼来。nán lín suǒ jú dōng lín sòng,zhǐ qiàn jiāng zhōu jiǔ kē lái。
数月苦心三日赏,一般清艳两家开。shù yuè kǔ xīn sān rì shǎng,yī bān qīng yàn liǎng jiā kāi。

为俞实斋题画

邵宝

履斋画里实斋堂,四十馀年故意长。lǚ zhāi huà lǐ shí zhāi táng,sì shí yú nián gù yì zhǎng。
我识渭阳情更切,西风岸藻不胜黄。wǒ shí wèi yáng qíng gèng qiè,xī fēng àn zǎo bù shèng huáng。

谢赵良伯送竹

邵宝

种竹无时亦漫谈,厌乾恶湿竟谁堪。zhǒng zhú wú shí yì màn tán,yàn qián è shī jìng shuí kān。
贞元两字生生本,何事山人不解参。zhēn yuán liǎng zì shēng shēng běn,hé shì shān rén bù jiě cān。

谢赵良伯送竹

邵宝

三十八竿真碧玉,湘妃泪点尚斑斑。sān shí bā gān zhēn bì yù,xiāng fēi lèi diǎn shàng bān bān。
冉泾东畔书台上,行见千年老凤还。rǎn jīng dōng pàn shū tái shàng,xíng jiàn qiān nián lǎo fèng hái。