古诗词

次孙司勋种松

邵宝

观树如观民,岂不试故艺。guān shù rú guān mín,qǐ bù shì gù yì。
勋曹庭中松,植难果谁厉。xūn cáo tíng zhōng sōng,zhí nán guǒ shuí lì。
公为百年谋,乃徇一朝计。gōng wèi bǎi nián móu,nǎi xùn yī cháo jì。
知乎向来非,勤搔动浮柢。zhī hū xiàng lái fēi,qín sāo dòng fú dǐ。
揠苗信轲书,免归僮仆戾。yà miáo xìn kē shū,miǎn guī tóng pū lì。
元气天地间,万木未尝敝。yuán qì tiān dì jiān,wàn mù wèi cháng bì。
吾心有妙机,到此深造诣。wú xīn yǒu miào jī,dào cǐ shēn zào yì。
况当春雨时,点点荷嘉惠。kuàng dāng chūn yǔ shí,diǎn diǎn hé jiā huì。
一培一灌之,缓急在调剂。yī péi yī guàn zhī,huǎn jí zài diào jì。
新梢隐孤高,短叶露修丽。xīn shāo yǐn gū gāo,duǎn yè lù xiū lì。
虽无虬龙姿,白日弄阴翳。suī wú qiú lóng zī,bái rì nòng yīn yì。
主人退自公,往往成小憩。zhǔ rén tuì zì gōng,wǎng wǎng chéng xiǎo qì。
奇哉拔地材,卓尔倚天势。qí zāi bá dì cái,zhuó ěr yǐ tiān shì。
作诗告方来,植也自兹岁。zuò shī gào fāng lái,zhí yě zì zī suì。
桃李正芳华,何心较坚脆。táo lǐ zhèng fāng huá,hé xīn jiào jiān cuì。
请公看岁寒,雪馀晚峰霁。qǐng gōng kàn suì hán,xuě yú wǎn fēng jì。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

发文正公吊书后有作

邵宝

平生一瓣香,今日托人将。píng shēng yī bàn xiāng,jīn rì tuō rén jiāng。
鸿雁南来少,风尘北望长。hóng yàn nán lái shǎo,fēng chén běi wàng zhǎng。
回天曾有笔,济海竟无航。huí tiān céng yǒu bǐ,jì hǎi jìng wú háng。
留得遗文在,星辰夜夜光。liú dé yí wén zài,xīng chén yè yè guāng。

发文正公吊书后有作

邵宝

漫识金山酒,公因赏识人。màn shí jīn shān jiǔ,gōng yīn shǎng shí rén。
忧为天下地,笑返雪中春。yōu wèi tiān xià dì,xiào fǎn xuě zhōng chūn。
山色言增重,泉评意出新。shān sè yán zēng zhòng,quán píng yì chū xīn。
北行人渐远,愁见水粼粼。běi xíng rén jiàn yuǎn,chóu jiàn shuǐ lín lín。

发文正公吊书后有作

邵宝

有句传江左,长教和且歌。yǒu jù chuán jiāng zuǒ,zhǎng jiào hé qiě gē。
未应知己少,自是爱人多。wèi yīng zhī jǐ shǎo,zì shì ài rén duō。
云野秋无雨,风江晚更波。yún yě qiū wú yǔ,fēng jiāng wǎn gèng bō。
伤心门下士,鬓发渐成皤。shāng xīn mén xià shì,bìn fā jiàn chéng pó。

卢侍御师邵言文正公除夕之梦

邵宝

梦里题诗处,悠悠万古心。mèng lǐ tí shī chù,yōu yōu wàn gǔ xīn。
凤衰吴岳远,竹老楚江深。fèng shuāi wú yuè yuǎn,zhú lǎo chǔ jiāng shēn。
南极星方照,西涯月竟沈。nán jí xīng fāng zhào,xī yá yuè jìng shěn。
绣衣能语我,歌苦不成音。xiù yī néng yǔ wǒ,gē kǔ bù chéng yīn。

闻钱伯川讣

邵宝

伯川俄大病,哀甚哭无辞。bó chuān é dà bìng,āi shén kū wú cí。
未毕慈亲养,空勤圣主期。wèi bì cí qīn yǎng,kōng qín shèng zhǔ qī。
湖山春正尔,风雨夜何其。hú shān chūn zhèng ěr,fēng yǔ yè hé qí。
更忆新亭上,高文记两知。gèng yì xīn tíng shàng,gāo wén jì liǎng zhī。

雨中写野景

邵宝

雪应初春少,龙分昨夜灵。xuě yīng chū chūn shǎo,lóng fēn zuó yè líng。
瀑长疑落汉,槎远欲浮星。pù zhǎng yí luò hàn,chá yuǎn yù fú xīng。
沙鸟兼云白,风萍泊岸青。shā niǎo jiān yún bái,fēng píng pō àn qīng。
渔船投酒市,吹笛过前汀。yú chuán tóu jiǔ shì,chuī dí guò qián tīng。

雨霁和文玉

邵宝

雨霁诗初至,朝来鹊有灵。yǔ jì shī chū zhì,cháo lái què yǒu líng。
老农频望岁,野史亦占星。lǎo nóng pín wàng suì,yě shǐ yì zhàn xīng。
风水萦新碧,云天露少青。fēng shuǐ yíng xīn bì,yún tiān lù shǎo qīng。
五湖堪一望,高阁瞰鸥汀。wǔ hú kān yī wàng,gāo gé kàn ōu tīng。

雨霁和文玉

邵宝

霁景还天道,吾诗亦性灵。jì jǐng hái tiān dào,wú shī yì xìng líng。
槛浮少陵水,堂倚太邱星。kǎn fú shǎo líng shuǐ,táng yǐ tài qiū xīng。
城日低仍白,村烟远更青。chéng rì dī réng bái,cūn yān yuǎn gèng qīng。
客愁殊未已,云隐隔溪汀。kè chóu shū wèi yǐ,yún yǐn gé xī tīng。

雨霁和文玉

邵宝

连日愁多雨,还谁歌雨灵。lián rì chóu duō yǔ,hái shuí gē yǔ líng。
已看船入市,安用驾冲星。yǐ kàn chuán rù shì,ān yòng jià chōng xīng。
葵掩庭中赤,蒲添石上青。kuí yǎn tíng zhōng chì,pú tiān shí shàng qīng。
何时步新月,策杖过沙汀。hé shí bù xīn yuè,cè zhàng guò shā tīng。

送王同知之处州

邵宝

伊昔曾游地,今还送故人。yī xī céng yóu dì,jīn hái sòng gù rén。
舟横吴浦晚,驾转丽阳春。zhōu héng wú pǔ wǎn,jià zhuǎn lì yáng chūn。
山静南无粤,星明北有辰。shān jìng nán wú yuè,xīng míng běi yǒu chén。
不须论展骥,天子重臣邻。bù xū lùn zhǎn jì,tiān zi zhòng chén lín。

送杨学正之安陆

邵宝

老臆吞云梦,于今在眼中。lǎo yì tūn yún mèng,yú jīn zài yǎn zhōng。
楚材元有望,湖教故多功。chǔ cái yuán yǒu wàng,hú jiào gù duō gōng。
山色连平野,江流入半空。shān sè lián píng yě,jiāng liú rù bàn kōng。
谁为三鳣颂,夫子又关东。shuí wèi sān zhān sòng,fū zi yòu guān dōng。

送伍御史汝真之广东

邵宝

煌煌岭南节,迤逦过江东。huáng huáng lǐng nán jié,yí lǐ guò jiāng dōng。
岁月驰驱里,山川感慨中。suì yuè chí qū lǐ,shān chuān gǎn kǎi zhōng。
有天还北斗,何草不秋风。yǒu tiān hái běi dòu,hé cǎo bù qiū fēng。
如见王宜学,相思道病翁。rú jiàn wáng yí xué,xiāng sī dào bìng wēng。

与王子春夜坐

邵宝

君来下我榻,大热得清风。jūn lái xià wǒ tà,dà rè dé qīng fēng。
夜色高低树,秋声远近蛩。yè sè gāo dī shù,qiū shēng yuǎn jìn qióng。
诗曾惊鹤老,数已动枫翁。shī céng jīng hè lǎo,shù yǐ dòng fēng wēng。
万卷吾堂在,烦君校异同。wàn juǎn wú táng zài,fán jūn xiào yì tóng。

湛空为僧作

邵宝

京尘如海水,明眼本来空。jīng chén rú hǎi shuǐ,míng yǎn běn lái kōng。
折苇流沙北,扶桑断石东。zhé wěi liú shā běi,fú sāng duàn shí dōng。
百年无梦后,万象不言中。bǎi nián wú mèng hòu,wàn xiàng bù yán zhōng。
瓜步还西上,庐山问远公。guā bù hái xī shàng,lú shān wèn yuǎn gōng。

夜坐有怀浦文玉

邵宝

哭子身仍病,怀君我亦伤。kū zi shēn réng bìng,huái jūn wǒ yì shāng。
江湖秋欲老,风雨夜初长。jiāng hú qiū yù lǎo,fēng yǔ yè chū zhǎng。
鹤梦芜汀远,蛩声草砌凉。hè mèng wú tīng yuǎn,qióng shēng cǎo qì liáng。
兼葭空独赋,愁寂不成章。jiān jiā kōng dú fù,chóu jì bù chéng zhāng。