古诗词

谢徐员外送石子歌

邵宝

秋官西来自三衢,赠我石子舁十夫。qiū guān xī lái zì sān qú,zèng wǒ shí zi yú shí fū。
问渠安所收拾此,急水滩头激浪馀。wèn qú ān suǒ shōu shí cǐ,jí shuǐ tān tóu jī làng yú。
君何太劳我太迂,谁知古意皆可书。jūn hé tài láo wǒ tài yū,shuí zhī gǔ yì jiē kě shū。
世间奇货玉与珠,我独爱此珠玉如。shì jiān qí huò yù yǔ zhū,wǒ dú ài cǐ zhū yù rú。
君看磊磊复落落,长短圆方不须凿。jūn kàn lěi lěi fù luò luò,zhǎng duǎn yuán fāng bù xū záo。
万壑千岩雨送来,沙与揩磨波与濯。wàn hè qiān yán yǔ sòng lái,shā yǔ kāi mó bō yǔ zhuó。
皎然洁素蔚然青,夏造殷因亦惟错。jiǎo rán jié sù wèi rán qīng,xià zào yīn yīn yì wéi cuò。
寻常碌碌未足论,顾我一卷方华岳。xún cháng lù lù wèi zú lùn,gù wǒ yī juǎn fāng huá yuè。
我行两浙西复东,布帆几扬严滩风。wǒ xíng liǎng zhè xī fù dōng,bù fān jǐ yáng yán tān fēng。
一罂置此二三子,澄清激浊胶无功。yī yīng zhì cǐ èr sān zi,chéng qīng jī zhuó jiāo wú gōng。
而今万辈皆我润,润泽不与他山同。ér jīn wàn bèi jiē wǒ rùn,rùn zé bù yǔ tā shān tóng。
便将罗列阶左右,朝夕相看作良友,坦然函丈坚且久。biàn jiāng luó liè jiē zuǒ yòu,cháo xī xiāng kàn zuò liáng yǒu,tǎn rán hán zhàng jiān qiě jiǔ。
君不见一番雨洗一番明,中涵云气上应星。jūn bù jiàn yī fān yǔ xǐ yī fān míng,zhōng hán yún qì shàng yīng xīng。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

次见素翁送子

邵宝

用世无能且病身,却劳长者寄书频。yòng shì wú néng qiě bìng shēn,què láo zhǎng zhě jì shū pín。
慈闱春酒堪时献,岁有山田亦未贫。cí wéi chūn jiǔ kān shí xiàn,suì yǒu shān tián yì wèi pín。

除夕知微馈泉先是有怀因附之

邵宝

两罂泉水一童来,向日茅堂午正开。liǎng yīng quán shuǐ yī tóng lái,xiàng rì máo táng wǔ zhèng kāi。
谩谓清风无可报,雪中诗为寄僧裁。mán wèi qīng fēng wú kě bào,xuě zhōng shī wèi jì sēng cái。

睡起偶书

邵宝

虚堂午热睡不得,听客高吟公甫诗。xū táng wǔ rè shuì bù dé,tīng kè gāo yín gōng fǔ shī。
诗当好处却恐睡,正是隔帘风动时。shī dāng hǎo chù què kǒng shuì,zhèng shì gé lián fēng dòng shí。

睡起偶书

邵宝

人言心静不愁热,凉风不来凉意来。rén yán xīn jìng bù chóu rè,liáng fēng bù lái liáng yì lái。
从今夜夜有月色,更爱草堂南向开。cóng jīn yè yè yǒu yuè sè,gèng ài cǎo táng nán xiàng kāi。

春日奉次涯翁老师

邵宝

独坐心情病后长,已教童子任耕桑。dú zuò xīn qíng bìng hòu zhǎng,yǐ jiào tóng zi rèn gēng sāng。
采新时为高堂献,西自山乡东水乡。cǎi xīn shí wèi gāo táng xiàn,xī zì shān xiāng dōng shuǐ xiāng。

春日奉次涯翁老师

邵宝

一枕羲皇午梦长,有诗不敢和柴桑。yī zhěn xī huáng wǔ mèng zhǎng,yǒu shī bù gǎn hé chái sāng。
燕山青绕今京洛,却指程门望帝乡。yàn shān qīng rào jīn jīng luò,què zhǐ chéng mén wàng dì xiāng。

为华文远题画次顾东江

邵宝

松枝落落骨栾栾,风动寒泉更好看。sōng zhī luò luò gǔ luán luán,fēng dòng hán quán gèng hǎo kàn。
湖上幽居故相近,他年曾此赋斯干。hú shàng yōu jū gù xiāng jìn,tā nián céng cǐ fù sī gàn。

即席题扇

邵宝

同向山中试茗来,松风高阁倚崔嵬。tóng xiàng shān zhōng shì míng lái,sōng fēng gāo gé yǐ cuī wéi。
兴酣别院寻僧去,却爱幽花满路开。xīng hān bié yuàn xún sēng qù,què ài yōu huā mǎn lù kāi。

扑蝶图

邵宝

花雨初晴日正东,游虫各自领春风。huā yǔ chū qíng rì zhèng dōng,yóu chóng gè zì lǐng chūn fēng。
狂童不识庄生意,漫把闲情逐梦中。kuáng tóng bù shí zhuāng shēng yì,màn bǎ xián qíng zhú mèng zhōng。

赠钱校书

邵宝

夫椒山前孤草亭,水风吹月秋冥冥。fū jiāo shān qián gū cǎo tíng,shuǐ fēng chuī yuè qiū míng míng。
客来鹤去主人返,七十二峰湖上青。kè lái hè qù zhǔ rén fǎn,qī shí èr fēng hú shàng qīng。

题竹送李司训

邵宝

送客将归歌复歌,诸生攀挽欲如何。sòng kè jiāng guī gē fù gē,zhū shēng pān wǎn yù rú hé。
竹枝把作松枝赠,岁晚相看思更多。zhú zhī bǎ zuò sōng zhī zèng,suì wǎn xiāng kàn sī gèng duō。

灯市追和钱希翁

邵宝

独向三桥静处行,松棚落落带春星。dú xiàng sān qiáo jìng chù xíng,sōng péng luò luò dài chūn xīng。
城中月是山中月,一有灯光分外清。chéng zhōng yuè shì shān zhōng yuè,yī yǒu dēng guāng fēn wài qīng。

为葛元兆题扇

邵宝

青藜为杖葛为巾,采采山中百草春。qīng lí wèi zhàng gé wèi jīn,cǎi cǎi shān zhōng bǎi cǎo chūn。
歌罢紫芝还自和,九峰残日未逢人。gē bà zǐ zhī hái zì hé,jiǔ fēng cán rì wèi féng rén。

吴心远惠新茗重以盆蕙走笔谢之

邵宝

题书正为山翁问,忽报山翁使者来。tí shū zhèng wèi shān wēng wèn,hū bào shān wēng shǐ zhě lái。
坐有香风起何处,山中花在盎中开。zuò yǒu xiāng fēng qǐ hé chù,shān zhōng huā zài àng zhōng kāi。

戏答许东庐

邵宝

春晚天涯有所思,诗来刚值落花时。chūn wǎn tiān yá yǒu suǒ sī,shī lái gāng zhí luò huā shí。
青青竹笋真如玉,珍重还教棘护篱。qīng qīng zhú sǔn zhēn rú yù,zhēn zhòng hái jiào jí hù lí。