古诗词

天趣园十景歌

邵宝

石壁巉岩天斫成,一屏万古长青青。shí bì chán yán tiān zhuó chéng,yī píng wàn gǔ zhǎng qīng qīng。
萧园卜邻得正直,谁谓与立天无情。xiāo yuán bo lín dé zhèng zhí,shuí wèi yǔ lì tiān wú qíng。
磐石坦然在平地,四望烟霞以为际。pán shí tǎn rán zài píng dì,sì wàng yān xiá yǐ wèi jì。
数人共坐尚有馀,下布莓苔作文罽。shù rén gòng zuò shàng yǒu yú,xià bù méi tái zuò wén jì。
原泉混混何处来,白虹委地声鸣雷。yuán quán hùn hùn hé chù lái,bái hóng wěi dì shēng míng léi。
水哉有本故如是,清泠未受人间埃。shuǐ zāi yǒu běn gù rú shì,qīng líng wèi shòu rén jiān āi。
曲水流随石渠曲,曲曲春风动新渌,觞泛兰亭客如玉。qū shuǐ liú suí shí qú qū,qū qū chūn fēng dòng xīn lù,shāng fàn lán tíng kè rú yù。
方池水亦潴为方,汪洋数顷涵天光。fāng chí shuǐ yì zhū wèi fāng,wāng yáng shù qǐng hán tiān guāng。
昔人曾赋半亩塘,今也有客歌沧浪。xī rén céng fù bàn mǔ táng,jīn yě yǒu kè gē cāng làng。
水碓有机非作巧,终古周旋曾未了。shuǐ duì yǒu jī fēi zuò qiǎo,zhōng gǔ zhōu xuán céng wèi le。
寻常成物不言劳,更复何心较多少。xún cháng chéng wù bù yán láo,gèng fù hé xīn jiào duō shǎo。
钓矶垂钓者何人,千秋再睹磻溪春。diào jī chuí diào zhě hé rén,qiān qiū zài dǔ pán xī chūn。
水清见石鱼可数,旁有闲地堪经纶。shuǐ qīng jiàn shí yú kě shù,páng yǒu xián dì kān jīng lún。
丹穴于今亦何有,有窟如屋大于斗。dān xué yú jīn yì hé yǒu,yǒu kū rú wū dà yú dòu。
垆鼎已亡存杵臼,应是山灵为诃守。lú dǐng yǐ wáng cún chǔ jiù,yīng shì shān líng wèi hē shǒu。
漱清轩外水涟漪,仰高亭前山崛奇。shù qīng xuān wài shuǐ lián yī,yǎng gāo tíng qián shān jué qí。
丹青尽物不尽意,意在地官南望时。dān qīng jǐn wù bù jǐn yì,yì zài dì guān nán wàng shí。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

砥柱歌

邵宝

黄河之水天上来,越数千里龙门开。huáng hé zhī shuǐ tiān shàng lái,yuè shù qiān lǐ lóng mén kāi。
龙门南东有山出,是名砥柱千丈高崒嵂。lóng mén nán dōng yǒu shān chū,shì míng dǐ zhù qiān zhàng gāo zú lǜ。
水来不敢冲,左右互洄潏。shuǐ lái bù gǎn chōng,zuǒ yòu hù huí yù。
山石岩岩复齿齿,力有几何能胜水。shān shí yán yán fù chǐ chǐ,lì yǒu jǐ hé néng shèng shuǐ。
从来元气植根深,万古千秋此中止。cóng lái yuán qì zhí gēn shēn,wàn gǔ qiān qiū cǐ zhōng zhǐ。
君不见金焦两山控海门,江水到此势已分。jūn bù jiàn jīn jiāo liǎng shān kòng hǎi mén,jiāng shuǐ dào cǐ shì yǐ fēn。
不如此山当河急流处,骤如风马方群奔。bù rú cǐ shān dāng hé jí liú chù,zhòu rú fēng mǎ fāng qún bēn。
秋涛春涨,暮撞朝击岿独存。qiū tāo chūn zhǎng,mù zhuàng cháo jī kuī dú cún。
又不见碣石遮海道,九河播合今澜倒,不如此山为障早。yòu bù jiàn jié shí zhē hǎi dào,jiǔ hé bō hé jīn lán dào,bù rú cǐ shān wèi zhàng zǎo。
柱哉柱哉立自天,功成神禹乘舟年,沧桑有变此柱终无迁。zhù zāi zhù zāi lì zì tiān,gōng chéng shén yǔ chéng zhōu nián,cāng sāng yǒu biàn cǐ zhù zhōng wú qiān。
于嗟乎,沧桑有变此柱终无迁。yú jiē hū,cāng sāng yǒu biàn cǐ zhù zhōng wú qiān。

补洛中越歌三首慕歌

邵宝

慕歌兮慕歌。mù gē xī mù gē。
东渐兮海波。dōng jiàn xī hǎi bō。
海无波兮山有阿。hǎi wú bō xī shān yǒu ā。
明德远兮玉帛孔多。míng dé yuǎn xī yù bó kǒng duō。
微斯人兮吾如鱼何。wēi sī rén xī wú rú yú hé。
慕歌兮慕歌。mù gē xī mù gē。

补洛中越歌三首慕歌

邵宝

潮何为兮不回,人何之兮不起。cháo hé wèi xī bù huí,rén hé zhī xī bù qǐ。
父生兮女生,父死兮女死。fù shēng xī nǚ shēng,fù sǐ xī nǚ sǐ。
岁复岁兮江滨,人之心兮潮水。suì fù suì xī jiāng bīn,rén zhī xīn xī cháo shuǐ。
潮水兮有声,伯姬兮有灵。cháo shuǐ xī yǒu shēng,bó jī xī yǒu líng。
纷两涯兮观者,孰父子兮无情。fēn liǎng yá xī guān zhě,shú fù zi xī wú qíng。
秋冥冥兮江峰青。qiū míng míng xī jiāng fēng qīng。

补洛中越歌三首慕歌

邵宝

潮来兮无天,潮去兮何地,若为凭兮斯厉。cháo lái xī wú tiān,cháo qù xī hé dì,ruò wèi píng xī sī lì。
彼鸱夷兮水中,匪匏瓜兮焉系。bǐ chī yí xī shuǐ zhōng,fěi páo guā xī yān xì。
潮来兮谁驱,潮去兮谁殿。cháo lái xī shuí qū,cháo qù xī shuí diàn。
言之流兮何从,海东回兮镠箭。yán zhī liú xī hé cóng,hǎi dōng huí xī liú jiàn。
潮来兮悲吴,潮去兮吊越。cháo lái xī bēi wú,cháo qù xī diào yuè。
忠千古兮长冤,潮复潮兮江月。zhōng qiān gǔ xī zhǎng yuān,cháo fù cháo xī jiāng yuè。

观李剑州乐歌谱

邵宝

凤箫声断惊风雨,十有三弦移短柱。fèng xiāo shēng duàn jīng fēng yǔ,shí yǒu sān xián yí duǎn zhù。
江上何人一笛横,别作黄钟起宫羽。jiāng shàng hé rén yī dí héng,bié zuò huáng zhōng qǐ gōng yǔ。
剑州剑州何苦心,小悬钟鼓高张琴。jiàn zhōu jiàn zhōu hé kǔ xīn,xiǎo xuán zhōng gǔ gāo zhāng qín。
吴歌听罢今蜀道,金玉近来真尔音。wú gē tīng bà jīn shǔ dào,jīn yù jìn lái zhēn ěr yīn。

狄国老

邵宝

五龙夹日日不沈。wǔ lóng jiā rì rì bù shěn。
公门桃李皆成林。gōng mén táo lǐ jiē chéng lín。
狄国老,伊周心。dí guó lǎo,yī zhōu xīn。
迁桐辟管天下乂。qiān tóng pì guǎn tiān xià yì。
伊周之学春秋义。yī zhōu zhī xué chūn qiū yì。
狄国老,忠有馀。dí guó lǎo,zhōng yǒu yú。
平生曾读伊周书。píng shēng céng dú yī zhōu shū。
为唐讨贼当何如。wèi táng tǎo zéi dāng hé rú。
如是邪,不如是。rú shì xié,bù rú shì。
独怜国老身先死。dú lián guó lǎo shēn xiān sǐ。

鼌错墓

邵宝

鼌公颍川产,墓在城东隅。cháo gōng yǐng chuān chǎn,mù zài chéng dōng yú。
顾兹一抔土,尔来千载馀。gù zī yī póu tǔ,ěr lái qiān zài yú。
中更几兵戈,不与荒城俱。zhōng gèng jǐ bīng gē,bù yǔ huāng chéng jù。
公计不庇身,朝议夕就诛。gōng jì bù bì shēn,cháo yì xī jiù zhū。
我昔读公传,亦尝笑其愚。wǒ xī dú gōng chuán,yì cháng xiào qí yú。
岂有身后谋,犹能庇邱墟。qǐ yǒu shēn hòu móu,yóu néng bì qiū xū。
大愚见深忠,耿耿固不渝。dà yú jiàn shēn zhōng,gěng gěng gù bù yú。
而况公论在,信史有特书。ér kuàng gōng lùn zài,xìn shǐ yǒu tè shū。
自今重封植,永久期无虞。zì jīn zhòng fēng zhí,yǒng jiǔ qī wú yú。

八龙冢

邵宝

北原有荒邱,累累亘西东。běi yuán yǒu huāng qiū,lèi lèi gèn xī dōng。
相传自古昔,葬者汉八龙。xiāng chuán zì gǔ xī,zàng zhě hàn bā lóng。
一蛰呼不起,幽幽閟玄宫。yī zhé hū bù qǐ,yōu yōu bì xuán gōng。
适野见遗迹,徘徊仰高风。shì yě jiàn yí jì,pái huái yǎng gāo fēng。
于嗟此神物,时用乃不终。yú jiē cǐ shén wù,shí yòng nǎi bù zhōng。
孰为神君藏,孰为慈明封。shú wèi shén jūn cáng,shú wèi cí míng fēng。
千秋气不泯,化为草丛丛。qiān qiū qì bù mǐn,huà wèi cǎo cóng cóng。
立石当古道,我意将焉穷。lì shí dāng gǔ dào,wǒ yì jiāng yān qióng。

尉氏妇

邵宝

嗟汝妇,孝汝姑,三年庐墓声呜呜。jiē rǔ fù,xiào rǔ gū,sān nián lú mù shēng wū wū。
泪洒墓上柏,柏树为之枯。lèi sǎ mù shàng bǎi,bǎi shù wèi zhī kū。
彼反唇,此庐墓,此可讶兮彼可怒。bǐ fǎn chún,cǐ lú mù,cǐ kě yà xī bǐ kě nù。
寸土如寸金,寸寸皆妇心。cùn tǔ rú cùn jīn,cùn cùn jiē fù xīn。
取汝心,不取汝孝,天地之间有名教。qǔ rǔ xīn,bù qǔ rǔ xiào,tiān dì zhī jiān yǒu míng jiào。

送陈都宪赴南台

邵宝

雄都镇南服,江流走其隈。xióng dōu zhèn nán fú,jiāng liú zǒu qí wēi。
惊风鼓高浪,驾御须公才。jīng fēng gǔ gāo làng,jià yù xū gōng cái。
公船树双帜,令重御史台。gōng chuán shù shuāng zhì,lìng zhòng yù shǐ tái。
轻裘兀中坐,一鼓千艘开。qīng qiú wù zhōng zuò,yī gǔ qiān sōu kāi。
江灵戒百神,前驱步浮埃。jiāng líng jiè bǎi shén,qián qū bù fú āi。
有陈既如云,有声复如雷。yǒu chén jì rú yún,yǒu shēng fù rú léi。
见将不见水,颓波为之回。jiàn jiāng bù jiàn shuǐ,tuí bō wèi zhī huí。
周流有馀暇,独起吊古怀。zhōu liú yǒu yú xiá,dú qǐ diào gǔ huái。
汉功陋昆明,天堑胡为哉。hàn gōng lòu kūn míng,tiān qiàn hú wèi zāi。
巍巍皇祖业,万载恒规恢。wēi wēi huáng zǔ yè,wàn zài héng guī huī。
安危系所修,愿见封章来。ān wēi xì suǒ xiū,yuàn jiàn fēng zhāng lái。

题王晋溪画兰

邵宝

之子有国香,幽居秘踪迹。zhī zi yǒu guó xiāng,yōu jū mì zōng jì。
吾将一采之,荐之君王席。wú jiāng yī cǎi zhī,jiàn zhī jūn wáng xí。
英英雅淡姿,可写不可即。yīng yīng yǎ dàn zī,kě xiě bù kě jí。
珍重无奈何,黄金以为饰。zhēn zhòng wú nài hé,huáng jīn yǐ wèi shì。

望瀑布亦用李韵

邵宝

昔闻地中山,今见天上水。xī wén dì zhōng shān,jīn jiàn tiān shàng shuǐ。
对日生虚明,光照数百里。duì rì shēng xū míng,guāng zhào shù bǎi lǐ。
声将助雷行,势欲随云起。shēng jiāng zhù léi xíng,shì yù suí yún qǐ。
矫矫白玉龙,人立烟霞里。jiǎo jiǎo bái yù lóng,rén lì yān xiá lǐ。
飞流何其雄,不受神禹功。fēi liú hé qí xióng,bù shòu shén yǔ gōng。
净洗下界浊,无言归太空。jìng xǐ xià jiè zhuó,wú yán guī tài kōng。
精灵忽旁射,秀色溢厓壁。jīng líng hū páng shè,xiù sè yì yá bì。
动荡元化机,落星不为石。dòng dàng yuán huà jī,luò xīng bù wèi shí。
观水复观山,万古心自闲。guān shuǐ fù guān shān,wàn gǔ xīn zì xián。
愿借一泓清,鉴我尘外颜。yuàn jiè yī hóng qīng,jiàn wǒ chén wài yán。
布邪可剪裁,衣被尽世间。bù xié kě jiǎn cái,yī bèi jǐn shì jiān。

湖口阻风书所见

邵宝

湖西有青草,湖东有白石。hú xī yǒu qīng cǎo,hú dōng yǒu bái shí。
水与草有情,与石乃相激。shuǐ yǔ cǎo yǒu qíng,yǔ shí nǎi xiāng jī。
草边水微波,石也奈水何。cǎo biān shuǐ wēi bō,shí yě nài shuǐ hé。
有石水不滥,不愿青草多。yǒu shí shuǐ bù làn,bù yuàn qīng cǎo duō。

寄秦择之用莫如山韵

邵宝

春江生绿芜,所思恨远别。chūn jiāng shēng lǜ wú,suǒ sī hèn yuǎn bié。
美人有新篇,开缄动风日。měi rén yǒu xīn piān,kāi jiān dòng fēng rì。
商谣跂吴云,转使心旌孑。shāng yáo qí wú yún,zhuǎn shǐ xīn jīng jié。
谁能袪渴尘,惠我太古雪。shuí néng qū kě chén,huì wǒ tài gǔ xuě。
广文今冷官,五斗腰不折。guǎng wén jīn lěng guān,wǔ dòu yāo bù zhé。
朝吟水洋洋,晚眺山嵲嵲。cháo yín shuǐ yáng yáng,wǎn tiào shān niè niè。
君庭梧十寻,我方咏瓜瓞。jūn tíng wú shí xún,wǒ fāng yǒng guā dié。
大哉唐虞谈,出口陋猥屑。dà zāi táng yú tán,chū kǒu lòu wěi xiè。
夕灯照虚堂,屡系康侯节。xī dēng zhào xū táng,lǚ xì kāng hóu jié。
填然鸣鼓中,乃独按鲁薛。tián rán míng gǔ zhōng,nǎi dú àn lǔ xuē。
南沙旧同游,有操如玉洁。nán shā jiù tóng yóu,yǒu cāo rú yù jié。
赠君四三章,古调超巧拙。zèng jūn sì sān zhāng,gǔ diào chāo qiǎo zhuō。
岁寒结深盟,纷华以为瞥。suì hán jié shēn méng,fēn huá yǐ wèi piē。
劝君勿太潜,行止故有说。quàn jūn wù tài qián,xíng zhǐ gù yǒu shuō。
秋芳淡无姿,美在人未撷。qiū fāng dàn wú zī,měi zài rén wèi xié。
我歌亦吾情,不为闻者说。wǒ gē yì wú qíng,bù wèi wén zhě shuō。

屯田二首寄胡用晦

邵宝

从军古云苦,况复远戍边。cóng jūn gǔ yún kǔ,kuàng fù yuǎn shù biān。
强者乘障去,羸弱乃屯田。qiáng zhě chéng zhàng qù,léi ruò nǎi tún tián。
恶土不生草,漠漠沙兼天。è tǔ bù shēng cǎo,mò mò shā jiān tiān。
犁锄亦病甚,幸免荷戈鋋。lí chú yì bìng shén,xìng miǎn hé gē chán。
但得烽火息,聊以延岁年。dàn dé fēng huǒ xī,liáo yǐ yán suì nián。