古诗词

天趣园十景歌

邵宝

石壁巉岩天斫成,一屏万古长青青。shí bì chán yán tiān zhuó chéng,yī píng wàn gǔ zhǎng qīng qīng。
萧园卜邻得正直,谁谓与立天无情。xiāo yuán bo lín dé zhèng zhí,shuí wèi yǔ lì tiān wú qíng。
磐石坦然在平地,四望烟霞以为际。pán shí tǎn rán zài píng dì,sì wàng yān xiá yǐ wèi jì。
数人共坐尚有馀,下布莓苔作文罽。shù rén gòng zuò shàng yǒu yú,xià bù méi tái zuò wén jì。
原泉混混何处来,白虹委地声鸣雷。yuán quán hùn hùn hé chù lái,bái hóng wěi dì shēng míng léi。
水哉有本故如是,清泠未受人间埃。shuǐ zāi yǒu běn gù rú shì,qīng líng wèi shòu rén jiān āi。
曲水流随石渠曲,曲曲春风动新渌,觞泛兰亭客如玉。qū shuǐ liú suí shí qú qū,qū qū chūn fēng dòng xīn lù,shāng fàn lán tíng kè rú yù。
方池水亦潴为方,汪洋数顷涵天光。fāng chí shuǐ yì zhū wèi fāng,wāng yáng shù qǐng hán tiān guāng。
昔人曾赋半亩塘,今也有客歌沧浪。xī rén céng fù bàn mǔ táng,jīn yě yǒu kè gē cāng làng。
水碓有机非作巧,终古周旋曾未了。shuǐ duì yǒu jī fēi zuò qiǎo,zhōng gǔ zhōu xuán céng wèi le。
寻常成物不言劳,更复何心较多少。xún cháng chéng wù bù yán láo,gèng fù hé xīn jiào duō shǎo。
钓矶垂钓者何人,千秋再睹磻溪春。diào jī chuí diào zhě hé rén,qiān qiū zài dǔ pán xī chūn。
水清见石鱼可数,旁有闲地堪经纶。shuǐ qīng jiàn shí yú kě shù,páng yǒu xián dì kān jīng lún。
丹穴于今亦何有,有窟如屋大于斗。dān xué yú jīn yì hé yǒu,yǒu kū rú wū dà yú dòu。
垆鼎已亡存杵臼,应是山灵为诃守。lú dǐng yǐ wáng cún chǔ jiù,yīng shì shān líng wèi hē shǒu。
漱清轩外水涟漪,仰高亭前山崛奇。shù qīng xuān wài shuǐ lián yī,yǎng gāo tíng qián shān jué qí。
丹青尽物不尽意,意在地官南望时。dān qīng jǐn wù bù jǐn yì,yì zài dì guān nán wàng shí。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

伊葛叹

邵宝

汉鼎三分,汤七十里。hàn dǐng sān fēn,tāng qī shí lǐ。
莘野辍耕,卧龙亦起。shēn yě chuò gēng,wò lóng yì qǐ。
夫何为乎,殷兴刘圮。fū hé wèi hū,yīn xīng liú pǐ。
有臣无君,犹君无臣。yǒu chén wú jūn,yóu jūn wú chén。
玄德非天,锡彼禅乎复何人。xuán dé fēi tiān,xī bǐ chán hū fù hé rén。
出师二表徒为陈。chū shī èr biǎo tú wèi chén。
伊邪葛邪,伯仲皆天民。yī xié gé xié,bó zhòng jiē tiān mín。

采芝曲

邵宝

采芝复采芝,避秦不避刘。cǎi zhī fù cǎi zhī,bì qín bù bì liú。
山中壮且老,幸见兵戈休。shān zhōng zhuàng qiě lǎo,xìng jiàn bīng gē xiū。
亦闻张子房,苦为天下谋。yì wén zhāng zi fáng,kǔ wèi tiān xià móu。
垂死得一见,况从仁者游。chuí sǐ dé yī jiàn,kuàng cóng rén zhě yóu。
归欤返吾所,已矣吾何求。guī yú fǎn wú suǒ,yǐ yǐ wú hé qiú。
行过首阳岭,下有两荒邱。xíng guò shǒu yáng lǐng,xià yǒu liǎng huāng qiū。
再拜谢夷齐,吾道非公俦。zài bài xiè yí qí,wú dào fēi gōng chóu。

天马来

邵宝

天马来,来何方。tiān mǎ lái,lái hé fāng。
易有占,乃尔荒。yì yǒu zhàn,nǎi ěr huāng。
先乌孙,后大宛。xiān wū sūn,hòu dà wǎn。
马是非,天近远。mǎ shì fēi,tiān jìn yuǎn。
使端广,民怨多。shǐ duān guǎng,mín yuàn duō。
天不闻,如马何。tiān bù wén,rú mǎ hé。

三千牍

邵宝

三千牍,二月读。sān qiān dú,èr yuè dú。
君何劳,臣何渎。jūn hé láo,chén hé dú。
申公言,言不在多。shēn gōng yán,yán bù zài duō。
止辄乙,今如何。zhǐ zhé yǐ,jīn rú hé。
右《吕獒》,左《无逸》。yòu lǚ áo,zuǒ wú yì。
不如对此朝还夕。bù rú duì cǐ cháo hái xī。

以梅溪集赠浦文玉

邵宝

赠君一编书,作者古君子。zèng jūn yī biān shū,zuò zhě gǔ jūn zi。
书中何所云,君行自知此。shū zhōng hé suǒ yún,jūn xíng zì zhī cǐ。
雪寒冰载涂,依依别桑梓。xuě hán bīng zài tú,yī yī bié sāng zǐ。
高天望羽仪,一日千万里。gāo tiān wàng yǔ yí,yī rì qiān wàn lǐ。

双松图

邵宝

托根共山谷,贞德元不孤。tuō gēn gòng shān gǔ,zhēn dé yuán bù gū。
天声自相和,泠然觉迷涂。tiān shēng zì xiāng hé,líng rán jué mí tú。
烟云日往来,映此古貌臞。yān yún rì wǎng lái,yìng cǐ gǔ mào qú。
尚友千载人,贤哉二大夫。shàng yǒu qiān zài rén,xián zāi èr dà fū。

赠顾少参与成

邵宝

病馀羡人健,如人视神仙。bìng yú xiàn rén jiàn,rú rén shì shén xiān。
焚香坐长日,帘阁薰风前。fén xiāng zuò zhǎng rì,lián gé xūn fēng qián。
闻君钱塘行,想望潮海天。wén jūn qián táng xíng,xiǎng wàng cháo hǎi tiān。
湖船弄烟水,旧事今几年。hú chuán nòng yān shuǐ,jiù shì jīn jǐ nián。
君行吴山重,壮观归新篇。jūn xíng wú shān zhòng,zhuàng guān guī xīn piān。
秋清力当健,我亦观吾泉。qiū qīng lì dāng jiàn,wǒ yì guān wú quán。

谢人送菊

邵宝

北风晚飕飕,寒香入我屋。běi fēng wǎn sōu sōu,hán xiāng rù wǒ wū。
问渠何方来,嘉园慧山麓。wèn qú hé fāng lái,jiā yuán huì shān lù。
山人为华谋,如邻意先卜。shān rén wèi huá móu,rú lín yì xiān bo。
谓我城中居,萧然数竿竹。wèi wǒ chéng zhōng jū,xiāo rán shù gān zhú。
主人抱秋怀,须尔媚幽独。zhǔ rén bào qiū huái,xū ěr mèi yōu dú。
尔华烂如金,我竹森如玉。ěr huá làn rú jīn,wǒ zhú sēn rú yù。
微醉和陶吟,临风有馀馥。wēi zuì hé táo yín,lín fēng yǒu yú fù。

芟笋于园

邵宝

戒仆成章长怀采,伏灵灯夜及松霁。jiè pū chéng zhāng zhǎng huái cǎi,fú líng dēng yè jí sōng jì。
山中无经纶,幽事亦可意。shān zhōng wú jīng lún,yōu shì yì kě yì。
雨馀竹有萌,头角日以锐。yǔ yú zhú yǒu méng,tóu jiǎo rì yǐ ruì。
佳报得山人,玉汝勤我计。jiā bào dé shān rén,yù rǔ qín wǒ jì。
芟繁载筠笼,两童不胜舁。shān fán zài yún lóng,liǎng tóng bù shèng yú。
新稍复何如,双松与兄弟。xīn shāo fù hé rú,shuāng sōng yǔ xiōng dì。

赠吴山人

邵宝

渊明酒以逃,陆羽乃茶癖。yuān míng jiǔ yǐ táo,lù yǔ nǎi chá pǐ。
千载两高人,同心不同迹。qiān zài liǎng gāo rén,tóng xīn bù tóng jì。
山人鸿渐流,有具随我适。shān rén hóng jiàn liú,yǒu jù suí wǒ shì。
采新试名泉,吾山屡为客。cǎi xīn shì míng quán,wú shān lǚ wèi kè。
水火自成功,居然得真液。shuǐ huǒ zì chéng gōng,jū rán dé zhēn yè。
细啜对山僧,永此风月夕。xì chuài duì shān sēng,yǒng cǐ fēng yuè xī。
山人竹为垆,曾赏王友石。shān rén zhú wèi lú,céng shǎng wáng yǒu shí。
九原谁起之,邀君共坛席。jiǔ yuán shuí qǐ zhī,yāo jūn gòng tán xí。
泉流茗复春,山人眼长碧。quán liú míng fù chūn,shān rén yǎn zhǎng bì。
我歌柴桑词,把酒一浮白。wǒ gē chái sāng cí,bǎ jiǔ yī fú bái。

鹤饥

邵宝

鹤饥不啄溷,长鸣振林柯。hè jī bù zhuó hùn,zhǎng míng zhèn lín kē。
主人自谋道,粟贵如尔何。zhǔ rén zì móu dào,sù guì rú ěr hé。
野老馈麰麦,升斗云已多。yě lǎo kuì móu mài,shēng dòu yún yǐ duō。
呼鹤就庭沼,饮之以清波。hū hè jiù tíng zhǎo,yǐn zhī yǐ qīng bō。
汝寿未易量,无为叹蹉跎。rǔ shòu wèi yì liàng,wú wèi tàn cuō tuó。

观荷永言

邵宝

凿池种荷花,东引冉泾水。záo chí zhǒng hé huā,dōng yǐn rǎn jīng shuǐ。
辟如筑堂坛,于焉待君子。pì rú zhù táng tán,yú yān dài jūn zi。

观荷永言

邵宝

南风动清漪,正好看花时。nán fēng dòng qīng yī,zhèng hǎo kàn huā shí。
君子有难进,花开故迟迟。jūn zi yǒu nán jìn,huā kāi gù chí chí。

观荷永言

邵宝

花开淡有姿,有香亦清远。huā kāi dàn yǒu zī,yǒu xiāng yì qīng yuǎn。
可望不可亲,时舒复时卷。kě wàng bù kě qīn,shí shū fù shí juǎn。

观荷永言

邵宝

夕坐当花前,怀人思悠然。xī zuò dāng huā qián,huái rén sī yōu rán。
玉井起作者,诗成已千年。yù jǐng qǐ zuò zhě,shī chéng yǐ qiān nián。