古诗词

太白山人歌为关西孙太初赋

邵宝

山人西从太白来,东南胜览穷天台。shān rén xī cóng tài bái lái,dōng nán shèng lǎn qióng tiān tái。
凤歌落落复自和,笑问楚狂安在哉。fèng gē luò luò fù zì hé,xiào wèn chǔ kuáng ān zài zāi。
江陵曾见子微否,道骨仙风子真有。jiāng líng céng jiàn zi wēi fǒu,dào gǔ xiān fēng zi zhēn yǒu。
神游八极偕者谁,江上听潮何太久。shén yóu bā jí xié zhě shuí,jiāng shàng tīng cháo hé tài jiǔ。
山人西望几回首,石室高寒逼星斗。shān rén xī wàng jǐ huí shǒu,shí shì gāo hán bī xīng dòu。
六月争传雪未消,万峰谁遣云长守。liù yuè zhēng chuán xuě wèi xiāo,wàn fēng shuí qiǎn yún zhǎng shǒu。
南来遗我方山冠,何以报之青琅玕。nán lái yí wǒ fāng shān guān,hé yǐ bào zhī qīng láng gān。
杜陵诗人不可作,击节虚堂风雨寒。dù líng shī rén bù kě zuò,jī jié xū táng fēng yǔ hán。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

诸友观菊用韵

邵宝

一赏真偿数月忙,晚香篱落爱秋阳。yī shǎng zhēn cháng shù yuè máng,wǎn xiāng lí luò ài qiū yáng。
花中亦有清时隐,林下能无野老狂。huā zhōng yì yǒu qīng shí yǐn,lín xià néng wú yě lǎo kuáng。
浅淡色如酬世务,衰迟心已谢年芳。qiǎn dàn sè rú chóu shì wù,shuāi chí xīn yǐ xiè nián fāng。
岁寒更拟题诗处,和靖先生别擅场。suì hán gèng nǐ tí shī chù,hé jìng xiān shēng bié shàn chǎng。

挽李封君

邵宝

嘉定功馀泮水波,华阳规诲复谁多。jiā dìng gōng yú pàn shuǐ bō,huá yáng guī huì fù shuí duō。
承休合有台衡者,节惠其如窀穸何。chéng xiū hé yǒu tái héng zhě,jié huì qí rú zhūn xī hé。
江树影连巴国字,澧兰香入楚人歌。jiāng shù yǐng lián bā guó zì,lǐ lán xiāng rù chǔ rén gē。
司空勋业旗常在,应与先生永不磨。sī kōng xūn yè qí cháng zài,yīng yǔ xiān shēng yǒng bù mó。

华生云惠我端石侑以诗用韵答之

邵宝

望望端州路几千,客来刚得遇陈泫。wàng wàng duān zhōu lù jǐ qiān,kè lái gāng dé yù chén xuàn。
介心不减居山者,润色如初出水然。jiè xīn bù jiǎn jū shān zhě,rùn sè rú chū chū shuǐ rán。
三岛东溟春渺邈,一星南极夜澄鲜。sān dǎo dōng míng chūn miǎo miǎo,yī xīng nán jí yè chéng xiān。
吾斋从此还增重,合寘西涯篆黻前。wú zhāi cóng cǐ hái zēng zhòng,hé zhì xī yá zhuàn fú qián。

发书于凤山有虚名为累一言因用杜诗起句

邵宝

才微岁晚尚虚名,一夜惊心白发生。cái wēi suì wǎn shàng xū míng,yī yè jīng xīn bái fā shēng。
贫有图书应入梦,老于庐屋未忘情。pín yǒu tú shū yīng rù mèng,lǎo yú lú wū wèi wàng qíng。
寒凉正值风来朔,霁爽还逢月出庚。hán liáng zhèng zhí fēng lái shuò,jì shuǎng hái féng yuè chū gēng。
便作西轩依旧室,馀灰扫尽地初平。biàn zuò xī xuān yī jiù shì,yú huī sǎo jǐn dì chū píng。

如山卜隐初成

邵宝

湖海萧条岁月迟,江东谁复问潘葵。hú hǎi xiāo tiáo suì yuè chí,jiāng dōng shuí fù wèn pān kuí。
易台共我双巾葛,吟社添君一杖藜。yì tái gòng wǒ shuāng jīn gé,yín shè tiān jūn yī zhàng lí。
翼健已超尘外网,眼明还看世间棋。yì jiàn yǐ chāo chén wài wǎng,yǎn míng hái kàn shì jiān qí。
昨冬先献希龄酒,今日迎长又赋诗。zuó dōng xiān xiàn xī líng jiǔ,jīn rì yíng zhǎng yòu fù shī。

幸庵司马寄节孝堂三大字至

邵宝

三字堂名万里来,旧堂名扁已成灰。sān zì táng míng wàn lǐ lái,jiù táng míng biǎn yǐ chéng huī。
故人远意真如谶,乙夜融风不是灾。gù rén yuǎn yì zhēn rú chèn,yǐ yè róng fēng bù shì zāi。
活水源头仍里第,德星悬处自书台。huó shuǐ yuán tóu réng lǐ dì,dé xīng xuán chù zì shū tái。
可怜嘉树多憔悴,春雨来时又着栽。kě lián jiā shù duō qiáo cuì,chūn yǔ lái shí yòu zhe zāi。

钱元抑专使来唁用前韵

邵宝

唁书远自四方来,独步空阶拨冷灰。yàn shū yuǎn zì sì fāng lái,dú bù kōng jiē bō lěng huī。
常慕黄虞皆有政,敢言陈许不闻灾。cháng mù huáng yú jiē yǒu zhèng,gǎn yán chén xǔ bù wén zāi。
病馀且曳寻诗杖,忙里还登点易台。bìng yú qiě yè xún shī zhàng,máng lǐ hái dēng diǎn yì tái。
残菊经霜须爱护,免从邻圃乞春栽。cán jú jīng shuāng xū ài hù,miǎn cóng lín pǔ qǐ chūn zāi。

赠赵羽人

邵宝

两地名山一羽衣,十年踪迹鹤同飞。liǎng dì míng shān yī yǔ yī,shí nián zōng jì hè tóng fēi。
丸中日月旋游度,坛上风雷泄化机。wán zhōng rì yuè xuán yóu dù,tán shàng fēng léi xiè huà jī。
仰视三垣何朗历,傍观五岳亦依稀。yǎng shì sān yuán hé lǎng lì,bàng guān wǔ yuè yì yī xī。
老夫久有游仙兴,何处春风共采薇。lǎo fū jiǔ yǒu yóu xiān xīng,hé chù chūn fēng gòng cǎi wēi。

管大夫制云鹤之服恤灾也奉谢二首

邵宝

中冬特制鹤袍新,来问城南失火人。zhōng dōng tè zhì hè páo xīn,lái wèn chéng nán shī huǒ rén。
降服正修前古礼,解衣还荷大夫仁。jiàng fú zhèng xiū qián gǔ lǐ,jiě yī hái hé dà fū rén。
行藏自愧名衔重,辞受能忘道义真。xíng cáng zì kuì míng xián zhòng,cí shòu néng wàng dào yì zhēn。
独掩寒斋感知已,县衙回首不胜春。dú yǎn hán zhāi gǎn zhī yǐ,xiàn yá huí shǒu bù shèng chūn。

管大夫制云鹤之服恤灾也奉谢二首

邵宝

锦袍新制自仁侯,病客逢灾正独愁。jǐn páo xīn zhì zì rén hóu,bìng kè féng zāi zhèng dú chóu。
老钝尚留双石砚,清寒犹问一狐裘。lǎo dùn shàng liú shuāng shí yàn,qīng hán yóu wèn yī hú qiú。
伤心事已如云散,象德人还为鹤羞。shāng xīn shì yǐ rú yún sàn,xiàng dé rén hái wèi hè xiū。
笑杀陈三空忍冻,负暄真欲献宸旒。xiào shā chén sān kōng rěn dòng,fù xuān zhēn yù xiàn chén liú。

顾与成送犀带纻履受履还带

邵宝

箧笥逢灾一荡然,故人带履荷相怜。qiè sì féng zāi yī dàng rán,gù rén dài lǚ hé xiāng lián。
欲行我已违初志,在得人还看老年。yù xíng wǒ yǐ wéi chū zhì,zài dé rén hái kàn lǎo nián。
台省无声犹实地,山林有梦岂通天。tái shěng wú shēng yóu shí dì,shān lín yǒu mèng qǐ tōng tiān。
小诗甚愧琼瑶报,又向东邻乞简笺。xiǎo shī shén kuì qióng yáo bào,yòu xiàng dōng lín qǐ jiǎn jiān。

宜兴张天予吊灾志感

邵宝

西溪八月夜乘槎,回首江湖几岁华。xī xī bā yuè yè chéng chá,huí shǒu jiāng hú jǐ suì huá。
人事每逢天未定,世途真叹海无涯。rén shì měi féng tiān wèi dìng,shì tú zhēn tàn hǎi wú yá。
十年别恨还双鬓,两世交情似一家。shí nián bié hèn hái shuāng bìn,liǎng shì jiāo qíng shì yī jiā。
此日风光君记取,微阳初复有梅花。cǐ rì fēng guāng jūn jì qǔ,wēi yáng chū fù yǒu méi huā。

送杨东川郎中葬

邵宝

风雨空山瘗玉时,老亲临穴不胜悲。fēng yǔ kōng shān yì yù shí,lǎo qīn lín xué bù shèng bēi。
死生大矣君臣重,邱垄萧然岁月迟。sǐ shēng dà yǐ jūn chén zhòng,qiū lǒng xiāo rán suì yuè chí。
君事已成从我志,我铭未尽诔君辞。jūn shì yǐ chéng cóng wǒ zhì,wǒ míng wèi jǐn lěi jūn cí。
石门冰雪肩舆险,忍泪题诗慰两儿。shí mén bīng xuě jiān yú xiǎn,rěn lèi tí shī wèi liǎng ér。

西轩子岁暮东还

邵宝

铁岸帆开忆去年,今年仍发冉泾船。tiě àn fān kāi yì qù nián,jīn nián réng fā rǎn jīng chuán。
闲来为客真知我,老去逢灾不怨天。xián lái wèi kè zhēn zhī wǒ,lǎo qù féng zāi bù yuàn tiān。
嘉树半枯犹翠叶,清渠无恙自寒泉。jiā shù bàn kū yóu cuì yè,qīng qú wú yàng zì hán quán。
有诗已寄儒台使,还许携儿了旧编。yǒu shī yǐ jì rú tái shǐ,hái xǔ xié ér le jiù biān。

天台齐节妇

邵宝

百年心苦保孤难,夜绩空房月影寒。bǎi nián xīn kǔ bǎo gū nán,yè jì kōng fáng yuè yǐng hán。
针黹旧尝将女史,提携今乃见儒冠。zhēn zhǐ jiù cháng jiāng nǚ shǐ,tí xié jīn nǎi jiàn rú guān。
名家宅里何时表,节妇仪刑后代看。míng jiā zhái lǐ hé shí biǎo,jié fù yí xíng hòu dài kàn。
我昔观风曾两浙,台山回首路漫漫。wǒ xī guān fēng céng liǎng zhè,tái shān huí shǒu lù màn màn。