古诗词

再作太白山人歌

邵宝

吾闻太白之山倚西极,华岳崚嶒势相敌。wú wén tài bái zhī shān yǐ xī jí,huá yuè léng céng shì xiāng dí。
上凌刚风太古雪尚寒,下抚苍茫鸟无力。shàng líng gāng fēng tài gǔ xuě shàng hán,xià fǔ cāng máng niǎo wú lì。
吁嗟兹山有径不与终南通,士将避世往往游其中,超历万壑巢云松。xū jiē zī shān yǒu jìng bù yǔ zhōng nán tōng,shì jiāng bì shì wǎng wǎng yóu qí zhōng,chāo lì wàn hè cháo yún sōng。
伊昔丈人负刍者,危言曾动河汾公,至今谈麈流清风。yī xī zhàng rén fù chú zhě,wēi yán céng dòng hé fén gōng,zhì jīn tán zhǔ liú qīng fēng。
孙君关中豪,仰止兹山高。sūn jūn guān zhōng háo,yǎng zhǐ zī shān gāo。
自称山人巾葛白布袍,入山静坐观众妙,出指八极将翔翱。zì chēng shān rén jīn gé bái bù páo,rù shān jìng zuò guān zhòng miào,chū zhǐ bā jí jiāng xiáng áo。
胸有五色文,眼底无青紫。xiōng yǒu wǔ sè wén,yǎn dǐ wú qīng zǐ。
名家自视出杜陵,走笔题诗乃如史。míng jiā zì shì chū dù líng,zǒu bǐ tí shī nǎi rú shǐ。
子长有语称董生,季主何心讥贾子。zi zhǎng yǒu yǔ chēng dǒng shēng,jì zhǔ hé xīn jī jiǎ zi。
迩来五见江东春,南寻禹穴能知津。ěr lái wǔ jiàn jiāng dōng chūn,nán xún yǔ xué néng zhī jīn。
相逢下我东野拜,何人复谓秦无人。xiāng féng xià wǒ dōng yě bài,hé rén fù wèi qín wú rén。
我作山人歌,物色其柰山人何。wǒ zuò shān rén gē,wù sè qí nài shān rén hé。
山林岁年晚,江海风雨多。shān lín suì nián wǎn,jiāng hǎi fēng yǔ duō。
山人不归太白空嵯峨。shān rén bù guī tài bái kōng cuó é。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

元夕过南沙南沙有诗用韵奉答

邵宝

月比昨宵昏,阶墀尚有痕。yuè bǐ zuó xiāo hūn,jiē chí shàng yǒu hén。
主人将就榻,童子正敲门。zhǔ rén jiāng jiù tà,tóng zi zhèng qiāo mén。
市上灯初静,斋中席旧温。shì shàng dēng chū jìng,zhāi zhōng xí jiù wēn。
阿咸能从我,病力独乘轩。ā xián néng cóng wǒ,bìng lì dú chéng xuān。

以泉寄宁庵将之以诗

邵宝

星汉孤槎畔,风涛二月前。xīng hàn gū chá pàn,fēng tāo èr yuè qián。
不来今雨客,聊寄此山泉。bù lái jīn yǔ kè,liáo jì cǐ shān quán。
使出乡关便,家从驿道偏。shǐ chū xiāng guān biàn,jiā cóng yì dào piān。
曾闻路人语,尘世有登仙。céng wén lù rén yǔ,chén shì yǒu dēng xiān。

薏苡粥次涯翁韵答张提学

邵宝

旧是南方物,新从北塞传。jiù shì nán fāng wù,xīn cóng běi sāi chuán。
两封何郑重,万颗自匀圆。liǎng fēng hé zhèng zhòng,wàn kē zì yún yuán。
入剂堪充使,加餐漫拟仙。rù jì kān chōng shǐ,jiā cān màn nǐ xiān。
无心成故事,涯老赋诗年。wú xīn chéng gù shì,yá lǎo fù shī nián。

雨中怀侯世卿

邵宝

半月黄梅雨,怀人意独深。bàn yuè huáng méi yǔ,huái rén yì dú shēn。
吟长唐省漏,梦远宓堂琴。yín zhǎng táng shěng lòu,mèng yuǎn mì táng qín。
活水通泾曲,甘棠散野阴。huó shuǐ tōng jīng qū,gān táng sàn yě yīn。
泉亭千古胜,留眼共登临。quán tíng qiān gǔ shèng,liú yǎn gòng dēng lín。

叠前韵

邵宝

不枉河阳驾,东亭草径深。bù wǎng hé yáng jià,dōng tíng cǎo jìng shēn。
雨馀方策杖,风至自鸣琴。yǔ yú fāng cè zhàng,fēng zhì zì míng qín。
病榻忘周梦,郎曹惜禹阴。bìng tà wàng zhōu mèng,láng cáo xī yǔ yīn。
未须嗟室远,时有简书临。wèi xū jiē shì yuǎn,shí yǒu jiǎn shū lín。

次浦文玉对池荷

邵宝

超然不见埃,池上见花开。chāo rán bù jiàn āi,chí shàng jiàn huā kāi。
华岳诗中望,庐峰梦里回。huá yuè shī zhōng wàng,lú fēng mèng lǐ huí。
江湖吾道在,坛席若人来。jiāng hú wú dào zài,tán xí ruò rén lái。
逸调难为和,天工自剪裁。yì diào nán wèi hé,tiān gōng zì jiǎn cái。

次浦文玉对池荷

邵宝

朝露洒炎埃,红渠相映开。cháo lù sǎ yán āi,hóng qú xiāng yìng kāi。
色深从水出,香远遂风回。sè shēn cóng shuǐ chū,xiāng yuǎn suì fēng huí。
华国将移去,怀人幸折来。huá guó jiāng yí qù,huái rén xìng zhé lái。
江南多旧曲,知是女郎裁。jiāng nán duō jiù qū,zhī shì nǚ láng cái。

读陆民望墓铭

邵宝

爱君不能荐,深负百年知。ài jūn bù néng jiàn,shēn fù bǎi nián zhī。
吴越观风地,秦淮步月时。wú yuè guān fēng dì,qín huái bù yuè shí。
清修堪立传,敦厚称为诗。qīng xiū kān lì chuán,dūn hòu chēng wèi shī。
读罢南沙诔,悽然泪欲垂。dú bà nán shā lěi,qī rán lèi yù chuí。

寿徐封官

邵宝

老拜封官命,归来发未皤。lǎo bài fēng guān mìng,guī lái fā wèi pó。
巷深尘事少,园小野情多。xiàng shēn chén shì shǎo,yuán xiǎo yě qíng duō。
久视天终定,初生日又过。jiǔ shì tiān zhōng dìng,chū shēng rì yòu guò。
寿君无长语,击节远游歌。shòu jūn wú zhǎng yǔ,jī jié yuǎn yóu gē。

夜坐怀东庐子

邵宝

有客经梅里,东庐兴若何。yǒu kè jīng méi lǐ,dōng lú xīng ruò hé。
万寻青壁远,一径绿阴多。wàn xún qīng bì yuǎn,yī jìng lǜ yīn duō。
白日羲皇梦,沧浪孺子歌。bái rì xī huáng mèng,cāng làng rú zi gē。
新凉且明月,下榻候相过。xīn liáng qiě míng yuè,xià tà hòu xiāng guò。

文玉咏吾石次韵答之

邵宝

有物元如此,无材柰尔何。yǒu wù yuán rú cǐ,wú cái nài ěr hé。
云高千仞小,山静一拳多。yún gāo qiān rèn xiǎo,shān jìng yī quán duō。
新刻磨崖字,遗声击磬歌。xīn kè mó yá zì,yí shēng jī qìng gē。
不须袍与笏,意到即相过。bù xū páo yǔ hù,yì dào jí xiāng guò。

春日怀史敏甫

邵宝

灯夕何须卜,阴晴月在天。dēng xī hé xū bo,yīn qíng yuè zài tiān。
怀君将缩地,别我又经年。huái jūn jiāng suō dì,bié wǒ yòu jīng nián。
泾上晚独立,梅花春可怜。jīng shàng wǎn dú lì,méi huā chūn kě lián。
惠然如在即,重咏惠山泉。huì rán rú zài jí,zhòng yǒng huì shān quán。

慰秦国英哭子

邵宝

哭子情无极,慰君伤我心。kū zi qíng wú jí,wèi jūn shāng wǒ xīn。
幽魂青嶂远,老泪碧潭深。yōu hún qīng zhàng yuǎn,lǎo lèi bì tán shēn。
麟趾空占梦,椿庭正惜阴。lín zhǐ kōng zhàn mèng,chūn tíng zhèng xī yīn。
荒亭重延伫,天道竟难寻。huāng tíng zhòng yán zhù,tiān dào jìng nán xún。

宿知微山房

邵宝

一宿山中寺,王郎两月情。yī sù shān zhōng sì,wáng láng liǎng yuè qíng。
榻云春坐暖,窗月夜看晴。tà yún chūn zuò nuǎn,chuāng yuè yè kàn qíng。
茗供新分水,钟声远隔城。míng gōng xīn fēn shuǐ,zhōng shēng yuǎn gé chéng。
知微请题画,政及我诗成。zhī wēi qǐng tí huà,zhèng jí wǒ shī chéng。

发文正公吊书后有作

邵宝

子在心常北,吾归道未南。zi zài xīn cháng běi,wú guī dào wèi nán。
书从春后绝,恸岂病馀堪。shū cóng chūn hòu jué,tòng qǐ bìng yú kān。
诗兴江山老,忧怀岁月酣。shī xīng jiāng shān lǎo,yōu huái suì yuè hān。
百年函杖地,犹许梦中参。bǎi nián hán zhàng dì,yóu xǔ mèng zhōng cān。