古诗词

金山行送林提学之山西

邵宝

大江之中,有峰崔嵬。dà jiāng zhī zhōng,yǒu fēng cuī wéi。
屹然独立不可动,百川到此皆萦回。yì rán dú lì bù kě dòng,bǎi chuān dào cǐ jiē yíng huí。
乾坤风气,与水相移推。qián kūn fēng qì,yǔ shuǐ xiāng yí tuī。
来今往古无断续,中间有阖复有开。lái jīn wǎng gǔ wú duàn xù,zhōng jiān yǒu hé fù yǒu kāi。
顺流直泻忽此突然者,俨如玄圭锡禹戴履参三才。shùn liú zhí xiè hū cǐ tū rán zhě,yǎn rú xuán guī xī yǔ dài lǚ cān sān cái。
吾闻岷山导江,东沱北汇,茫然两涯。wú wén mín shān dǎo jiāng,dōng tuó běi huì,máng rán liǎng yá。
瞿塘谁为峡,滟滪谁为堆。qú táng shuí wèi xiá,yàn yù shuí wèi duī。
洞庭东去小孤小,又东千里行绕凤凰之高台。dòng tíng dōng qù xiǎo gū xiǎo,yòu dōng qiān lǐ xíng rào fèng huáng zhī gāo tái。
南徐望海只尺是青天,如宇置此㘭堂杯。nán xú wàng hǎi zhǐ chǐ shì qīng tiān,rú yǔ zhì cǐ ào táng bēi。
兹峰非柱亦非碣,清泠隔绝人间埃。zī fēng fēi zhù yì fēi jié,qīng líng gé jué rén jiān āi。
神宫佛刹半参倚,唐镌宋刻剥落生莓苔。shén gōng fú shā bàn cān yǐ,táng juān sòng kè bō luò shēng méi tái。
蛟龙隐盘窟,鸾鹄栖悬崖。jiāo lóng yǐn pán kū,luán gǔ qī xuán yá。
上摩苍茫下临空洞兮,不可以测度,但见海有西户江有东南隈。shàng mó cāng máng xià lín kōng dòng xī,bù kě yǐ cè dù,dàn jiàn hǎi yǒu xī hù jiāng yǒu dōng nán wēi。
一山二水理应尔,嗟此卷石直从何地天将来。yī shān èr shuǐ lǐ yīng ěr,jiē cǐ juǎn shí zhí cóng hé dì tiān jiāng lái。
水神夜戒百灵护,万骑驱逐疾走如衔枚。shuǐ shén yè jiè bǎi líng hù,wàn qí qū zhú jí zǒu rú xián méi。
吁嗟乎,尾闾去终日,昆仑几时回。xū jiē hū,wěi lǘ qù zhōng rì,kūn lún jǐ shí huí。
振陵风雨潮汐争喧豗。zhèn líng fēng yǔ cháo xī zhēng xuān huī。
大哉吾道一逝者,夫何为乎有澜日倒波今颓。dà zāi wú dào yī shì zhě,fū hé wèi hū yǒu lán rì dào bō jīn tuí。
若非藉此作孤障,彼狂且悍将谁与之裁。ruò fēi jí cǐ zuò gū zhàng,bǐ kuáng qiě hàn jiāng shuí yǔ zhī cái。
吾人定力如此石,沧桑不变此石无倾隤。wú rén dìng lì rú cǐ shí,cāng sāng bù biàn cǐ shí wú qīng tuí。
送君须上最高处,商声击石开君怀。sòng jūn xū shàng zuì gāo chù,shāng shēng jī shí kāi jūn huái。
太行绝顶更回首,一航东海何如哉。tài xíng jué dǐng gèng huí shǒu,yī háng dōng hǎi hé rú zāi。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

两精舍

邵宝

两精舍共二泉名,惠麓清风似冉泾。liǎng jīng shě gòng èr quán míng,huì lù qīng fēng shì rǎn jīng。
松倚一峰元有径,草迷七曲已无亭。sōng yǐ yī fēng yuán yǒu jìng,cǎo mí qī qū yǐ wú tíng。
渠通活水门前碧,岭出浮云屋上青。qú tōng huó shuǐ mén qián bì,lǐng chū fú yún wū shàng qīng。
刚道病馀多谢客,小舟时复过西汀。gāng dào bìng yú duō xiè kè,xiǎo zhōu shí fù guò xī tīng。

松风阁追次秦中斋韵

邵宝

一木还将古殿支,真公五叶又逢师。yī mù hái jiāng gǔ diàn zhī,zhēn gōng wǔ yè yòu féng shī。
闲云锡远心初定,净水瓶深手自持。xián yún xī yuǎn xīn chū dìng,jìng shuǐ píng shēn shǒu zì chí。
南涧浚泉寻石窦,西林望月倚松枝。nán jiàn jùn quán xún shí dòu,xī lín wàng yuè yǐ sōng zhī。
旧庵更有新楼阁,淮海先生为作碑。jiù ān gèng yǒu xīn lóu gé,huái hǎi xiān shēng wèi zuò bēi。

松风阁追次莫东川韵二首

邵宝

倚天松不受风摇,白鹤回翔似有招。yǐ tiān sōng bù shòu fēng yáo,bái hè huí xiáng shì yǒu zhāo。
何处客来忘此阁,故人诗在忆同朝。hé chù kè lái wàng cǐ gé,gù rén shī zài yì tóng cháo。
采苓每带云双屐,供石时添水一瓢。cǎi líng měi dài yún shuāng jī,gōng shí shí tiān shuǐ yī piáo。
莫道山中无语者,老僧送罢又逢樵。mò dào shān zhōng wú yǔ zhě,lǎo sēng sòng bà yòu féng qiáo。

松风阁追次莫东川韵二首

邵宝

石畔青梧正有华,白云深处问僧家。shí pàn qīng wú zhèng yǒu huá,bái yún shēn chù wèn sēng jiā。
壁葭梦远犹疑画,垆竹盟寒不为茶。bì jiā mèng yuǎn yóu yí huà,lú zhú méng hán bù wèi chá。
绣岭峰回松起籁,黄梅时尽雨如花。xiù lǐng fēng huí sōng qǐ lài,huáng méi shí jǐn yǔ rú huā。
流泉东入蓉湖去,遥听滩声走碧沙。liú quán dōng rù róng hú qù,yáo tīng tān shēng zǒu bì shā。

松风阁坐圆金方益二僧和莫东川诗来呈用韵赏之

邵宝

母怪侏㒧语杂华,静中禅却自成家。mǔ guài zhū lì yǔ zá huá,jìng zhōng chán què zì chéng jiā。
石庵故有诗题竹,雪老曾闻榜说茶。shí ān gù yǒu shī tí zhú,xuě lǎo céng wén bǎng shuō chá。
三日天能留阁雨,一杯吾亦对山花。sān rì tiān néng liú gé yǔ,yī bēi wú yì duì shān huā。
只应便放中秋棹,黄阜墩边倚月沙。zhǐ yīng biàn fàng zhōng qiū zhào,huáng fù dūn biān yǐ yuè shā。

寄周都宪文化

邵宝

病馀思见故人难,东浙山川入画看。bìng yú sī jiàn gù rén nán,dōng zhè shān chuān rù huà kàn。
风雨百年多幻景,江湖万里几惊湍。fēng yǔ bǎi nián duō huàn jǐng,jiāng hú wàn lǐ jǐ jīng tuān。
尊前每进新鸠杖,箧里还看旧豸冠。zūn qián měi jìn xīn jiū zhàng,qiè lǐ hái kàn jiù zhì guān。
尚忆虔州同驻节,郁孤台上望长安。shàng yì qián zhōu tóng zhù jié,yù gū tái shàng wàng zhǎng ān。

送朱推官

邵宝

曾从天际望苍梧,西向浔州莫问途。céng cóng tiān jì wàng cāng wú,xī xiàng xún zhōu mò wèn tú。
狱讼岂应轻郡国,经纶未必负江湖。yù sòng qǐ yīng qīng jùn guó,jīng lún wèi bì fù jiāng hú。
文书散后诗还有,车服临时牒并无。wén shū sàn hòu shī hái yǒu,chē fú lín shí dié bìng wú。
指日听宣风宪召,郁林船石又东吴。zhǐ rì tīng xuān fēng xiàn zhào,yù lín chuán shí yòu dōng wú。

侯职方书问我冉泾听松二精舍诗以为答

邵宝

远问容春及九峰,北湖于我意偏浓。yuǎn wèn róng chūn jí jiǔ fēng,běi hú yú wǒ yì piān nóng。
幽怀自许长如石,晚岁相看有此松。yōu huái zì xǔ zhǎng rú shí,wǎn suì xiāng kàn yǒu cǐ sōng。
江上书回乡国骑,山中梦醒县楼钟。jiāng shàng shū huí xiāng guó qí,shān zhōng mèng xǐng xiàn lóu zhōng。
何时更是思君地,活水源头一短筇。hé shí gèng shì sī jūn dì,huó shuǐ yuán tóu yī duǎn qióng。

再答王郡公

邵宝

太守诗来老衲收,清风长满听松楼。tài shǒu shī lái lǎo nà shōu,qīng fēng zhǎng mǎn tīng sōng lóu。
为山坐雨谁三日,嗟我怀人又一秋。wèi shān zuò yǔ shuí sān rì,jiē wǒ huái rén yòu yī qiū。
对酒且须诸客赋,省耕还及早春游。duì jiǔ qiě xū zhū kè fù,shěng gēng hái jí zǎo chūn yóu。
最怜多稼亭前月,夜夜光明照远洲。zuì lián duō jià tíng qián yuè,yè yè guāng míng zhào yuǎn zhōu。

九日与诸生适南野

邵宝

重阳无雨慰农家,我亦闲行野水涯。zhòng yáng wú yǔ wèi nóng jiā,wǒ yì xián xíng yě shuǐ yá。
高岭未登心独往,美人不见眼谁遮。gāo lǐng wèi dēng xīn dú wǎng,měi rén bù jiàn yǎn shuí zhē。
云随风散千林净,溪抱村流一道斜。yún suí fēng sàn qiān lín jìng,xī bào cūn liú yī dào xié。
有酒莫教都饮尽,明朝还约看黄花。yǒu jiǔ mò jiào dōu yǐn jǐn,míng cháo hái yuē kàn huáng huā。

过舍弟小庄复用前韵

邵宝

溪深竹密两三家,树柳为墙近北涯。xī shēn zhú mì liǎng sān jiā,shù liǔ wèi qiáng jìn běi yá。
浅水渐容新渚出,疏林犹作远山遮。qiǎn shuǐ jiàn róng xīn zhǔ chū,shū lín yóu zuò yuǎn shān zhē。
路回贾客帆初转,风急行人帽欲斜。lù huí jiǎ kè fān chū zhuǎn,fēng jí xíng rén mào yù xié。
日暮相看兴无尽,漫从舟畔采蘋花。rì mù xiāng kàn xīng wú jǐn,màn cóng zhōu pàn cǎi píng huā。

送葛泉州

邵宝

老称汉吏尚青年,路指南闽上越船。lǎo chēng hàn lì shàng qīng nián,lù zhǐ nán mǐn shàng yuè chuán。
何郡独非盘错地,吾山元有洌寒泉。hé jùn dú fēi pán cuò dì,wú shān yuán yǒu liè hán quán。
田田麻麦东风雨,夜夜星辰北极天。tián tián má mài dōng fēng yǔ,yè yè xīng chén běi jí tiān。
行过莆阳烦问讯,素翁庄在野云边。xíng guò pú yáng fán wèn xùn,sù wēng zhuāng zài yě yún biān。

观冯廷伯园池湖石

邵宝

石丈新从湖上来,君家方筑水中台。shí zhàng xīn cóng hú shàng lái,jūn jiā fāng zhù shuǐ zhōng tái。
百年风力谁能挽,万古云根我更培。bǎi nián fēng lì shuí néng wǎn,wàn gǔ yún gēn wǒ gèng péi。
袍笏有时真合取,斧寻何处尚须裁。páo hù yǒu shí zhēn hé qǔ,fǔ xún hé chù shàng xū cái。
题名未敢轻拈笔,恐露精光逼斗台。tí míng wèi gǎn qīng niān bǐ,kǒng lù jīng guāng bī dòu tái。

得罗建宁和篇复用韵

邵宝

君向江郎看石来,冯家池上复登台。jūn xiàng jiāng láng kàn shí lái,féng jiā chí shàng fù dēng tái。
奇踪漫谓星辰陨,秀色还从雨露培。qí zōng màn wèi xīng chén yǔn,xiù sè hái cóng yǔ lù péi。
杖者几须梧竹制,仙家衣是薜萝裁。zhàng zhě jǐ xū wú zhú zhì,xiān jiā yī shì bì luó cái。
若教移置钟山下,何处金声更赋台。ruò jiào yí zhì zhōng shān xià,hé chù jīn shēng gèng fù tái。

精舍奉安忠定祠

邵宝

七载蘋蘩也自修,听松庵外竹林幽。qī zài píng fán yě zì xiū,tīng sōng ān wài zhú lín yōu。
高山仰止今祠宇,旧事荒凉某水邱。gāo shān yǎng zhǐ jīn cí yǔ,jiù shì huāng liáng mǒu shuǐ qiū。
诸葛表中空汉贼,考亭笔下有春秋。zhū gé biǎo zhōng kōng hàn zéi,kǎo tíng bǐ xià yǒu chūn qiū。
共看箫鼓迎神地,一道清泉万古流。gòng kàn xiāo gǔ yíng shén dì,yī dào qīng quán wàn gǔ liú。