古诗词

金山行送林提学之山西

邵宝

大江之中,有峰崔嵬。dà jiāng zhī zhōng,yǒu fēng cuī wéi。
屹然独立不可动,百川到此皆萦回。yì rán dú lì bù kě dòng,bǎi chuān dào cǐ jiē yíng huí。
乾坤风气,与水相移推。qián kūn fēng qì,yǔ shuǐ xiāng yí tuī。
来今往古无断续,中间有阖复有开。lái jīn wǎng gǔ wú duàn xù,zhōng jiān yǒu hé fù yǒu kāi。
顺流直泻忽此突然者,俨如玄圭锡禹戴履参三才。shùn liú zhí xiè hū cǐ tū rán zhě,yǎn rú xuán guī xī yǔ dài lǚ cān sān cái。
吾闻岷山导江,东沱北汇,茫然两涯。wú wén mín shān dǎo jiāng,dōng tuó běi huì,máng rán liǎng yá。
瞿塘谁为峡,滟滪谁为堆。qú táng shuí wèi xiá,yàn yù shuí wèi duī。
洞庭东去小孤小,又东千里行绕凤凰之高台。dòng tíng dōng qù xiǎo gū xiǎo,yòu dōng qiān lǐ xíng rào fèng huáng zhī gāo tái。
南徐望海只尺是青天,如宇置此㘭堂杯。nán xú wàng hǎi zhǐ chǐ shì qīng tiān,rú yǔ zhì cǐ ào táng bēi。
兹峰非柱亦非碣,清泠隔绝人间埃。zī fēng fēi zhù yì fēi jié,qīng líng gé jué rén jiān āi。
神宫佛刹半参倚,唐镌宋刻剥落生莓苔。shén gōng fú shā bàn cān yǐ,táng juān sòng kè bō luò shēng méi tái。
蛟龙隐盘窟,鸾鹄栖悬崖。jiāo lóng yǐn pán kū,luán gǔ qī xuán yá。
上摩苍茫下临空洞兮,不可以测度,但见海有西户江有东南隈。shàng mó cāng máng xià lín kōng dòng xī,bù kě yǐ cè dù,dàn jiàn hǎi yǒu xī hù jiāng yǒu dōng nán wēi。
一山二水理应尔,嗟此卷石直从何地天将来。yī shān èr shuǐ lǐ yīng ěr,jiē cǐ juǎn shí zhí cóng hé dì tiān jiāng lái。
水神夜戒百灵护,万骑驱逐疾走如衔枚。shuǐ shén yè jiè bǎi líng hù,wàn qí qū zhú jí zǒu rú xián méi。
吁嗟乎,尾闾去终日,昆仑几时回。xū jiē hū,wěi lǘ qù zhōng rì,kūn lún jǐ shí huí。
振陵风雨潮汐争喧豗。zhèn líng fēng yǔ cháo xī zhēng xuān huī。
大哉吾道一逝者,夫何为乎有澜日倒波今颓。dà zāi wú dào yī shì zhě,fū hé wèi hū yǒu lán rì dào bō jīn tuí。
若非藉此作孤障,彼狂且悍将谁与之裁。ruò fēi jí cǐ zuò gū zhàng,bǐ kuáng qiě hàn jiāng shuí yǔ zhī cái。
吾人定力如此石,沧桑不变此石无倾隤。wú rén dìng lì rú cǐ shí,cāng sāng bù biàn cǐ shí wú qīng tuí。
送君须上最高处,商声击石开君怀。sòng jūn xū shàng zuì gāo chù,shāng shēng jī shí kāi jūn huái。
太行绝顶更回首,一航东海何如哉。tài xíng jué dǐng gèng huí shǒu,yī háng dōng hǎi hé rú zāi。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

留别惟诚左辖

邵宝

西湖方了旧襟期,懒和三湘赠别诗。xī hú fāng le jiù jīn qī,lǎn hé sān xiāng zèng bié shī。
冰鉴百年谁尔相,汪陂千顷子吾师。bīng jiàn bǎi nián shuí ěr xiāng,wāng bēi qiān qǐng zi wú shī。
登临兴逸山僧识,经国心劳野老知。dēng lín xīng yì shān sēng shí,jīng guó xīn láo yě lǎo zhī。
回眼江天人似玉,东风还寄古梅枝。huí yǎn jiāng tiān rén shì yù,dōng fēng hái jì gǔ méi zhī。

赠刘瑞州用齐用陆东皋先生在许州赠予韵

邵宝

长安别后怀君甚,下马频过太法师。zhǎng ān bié hòu huái jūn shén,xià mǎ pín guò tài fǎ shī。
曲沃政看重布日,横渠书忆旧谈时。qū wò zhèng kàn zhòng bù rì,héng qú shū yì jiù tán shí。
忧深未觉江湖远,望切真嫌道路迟。yōu shēn wèi jué jiāng hú yuǎn,wàng qiè zhēn xián dào lù chí。
若问东山今岭外,暮云千里隔心期。ruò wèn dōng shān jīn lǐng wài,mù yún qiān lǐ gé xīn qī。

闻周文化擢宪使

邵宝

天上新传宪长书,向来人望果非虚。tiān shàng xīn chuán xiàn zhǎng shū,xiàng lái rén wàng guǒ fēi xū。
十年剑试磨霜后,百鉴堂开卷雨馀。shí nián jiàn shì mó shuāng hòu,bǎi jiàn táng kāi juǎn yǔ yú。
风月一庭元自在,湖山千里竟何如。fēng yuè yī tíng yuán zì zài,hú shān qiān lǐ jìng hé rú。
我车半识江西路,荆棘须公次第除。wǒ chē bàn shí jiāng xī lù,jīng jí xū gōng cì dì chú。

答朱廷补

邵宝

春风三月动新袍,泉上归来兴颇豪。chūn fēng sān yuè dòng xīn páo,quán shàng guī lái xīng pǒ háo。
流水有情双涧远,浮云无数九峰高。liú shuǐ yǒu qíng shuāng jiàn yuǎn,fú yún wú shù jiǔ fēng gāo。
醉颜不是烧丹苦,病骨犹堪艺圃劳。zuì yán bù shì shāo dān kǔ,bìng gǔ yóu kān yì pǔ láo。
日夕怀人何处是,草亭烟水注离骚。rì xī huái rén hé chù shì,cǎo tíng yān shuǐ zhù lí sāo。

答朱廷补

邵宝

知子才名日月深,宫花真合一枝簪。zhī zi cái míng rì yuè shēn,gōng huā zhēn hé yī zhī zān。
理从后宋能超拔,文到先秦已浸淫。lǐ cóng hòu sòng néng chāo bá,wén dào xiān qín yǐ jìn yín。
百战力回千里足,九成丹熟一丸心。bǎi zhàn lì huí qiān lǐ zú,jiǔ chéng dān shú yī wán xīn。
明时莫叹遭逢晚,六行宾兴古即今。míng shí mò tàn zāo féng wǎn,liù xíng bīn xīng gǔ jí jīn。

偶饮野翁庄有怀翁他日相与之雅情见乎词用元人韵

邵宝

相逢馆下屡宾阶,卷有新诗许我开。xiāng féng guǎn xià lǚ bīn jiē,juǎn yǒu xīn shī xǔ wǒ kāi。
鬓未及年皤似雪,眼将入道碧于苔。bìn wèi jí nián pó shì xuě,yǎn jiāng rù dào bì yú tái。
良工心苦春收药,佳客盟寒晚折梅。liáng gōng xīn kǔ chūn shōu yào,jiā kè méng hán wǎn zhé méi。
酒罢题诗修竹上,邻僧犹待野翁来。jiǔ bà tí shī xiū zhú shàng,lín sēng yóu dài yě wēng lái。

追次秦中斋先生韵赠潘玉林

邵宝

不见中斋见此诗,玉林高榻雨丝丝。bù jiàn zhōng zhāi jiàn cǐ shī,yù lín gāo tà yǔ sī sī。
白莲社里曾为客,黄石祠前自得师。bái lián shè lǐ céng wèi kè,huáng shí cí qián zì dé shī。
方外未应无野史,世间元亦有儒医。fāng wài wèi yīng wú yě shǐ,shì jiān yuán yì yǒu rú yī。
墓铭久閟西原草,到处逢人说母慈。mù míng jiǔ bì xī yuán cǎo,dào chù féng rén shuō mǔ cí。

雨中答杨澹成

邵宝

旧堤溃尽水奔徂,腹疾春来我未苏。jiù dī kuì jǐn shuǐ bēn cú,fù jí chūn lái wǒ wèi sū。
万厦庇人心本有,一车载鬼事非无。wàn shà bì rén xīn běn yǒu,yī chē zài guǐ shì fēi wú。
病深难与医求艾,苦极聊为子弄雏。bìng shēn nán yǔ yī qiú ài,kǔ jí liáo wèi zi nòng chú。
明日阴晴何处卜,漫将耕穫对田夫。míng rì yīn qíng hé chù bo,màn jiāng gēng huò duì tián fū。

又答

邵宝

雨突云冲势未徂,黄楼谁助长公苏。yǔ tū yún chōng shì wèi cú,huáng lóu shuí zhù zhǎng gōng sū。
雷师此日威何有,风伯他年讼可无。léi shī cǐ rì wēi hé yǒu,fēng bó tā nián sòng kě wú。
灶引坎蛙将故侣,檐飞巢燕困新雏。zào yǐn kǎn wā jiāng gù lǚ,yán fēi cháo yàn kùn xīn chú。
长歌欲堕填河泪,万里东南一病夫。zhǎng gē yù duò tián hé lèi,wàn lǐ dōng nán yī bìng fū。

寄钱子推是日子推宿山中

邵宝

病不登山梦到山,也知高兴在松关。bìng bù dēng shān mèng dào shān,yě zhī gāo xīng zài sōng guān。
云随社老看碑去,风送邻僧供茗还。yún suí shè lǎo kàn bēi qù,fēng sòng lín sēng gōng míng hái。
无石似龙还画葛,有崖如玉合书颜。wú shí shì lóng hái huà gé,yǒu yá rú yù hé shū yán。
更烦题我新精舍,修竹千竿屋数间。gèng fán tí wǒ xīn jīng shě,xiū zhú qiān gān wū shù jiān。

分宜道中

邵宝

钟山洪口望铃冈,十里萦纡水石长。zhōng shān hóng kǒu wàng líng gāng,shí lǐ yíng yū shuǐ shí zhǎng。
鸥鸟自忘争席老,桃花曾误问津郎。ōu niǎo zì wàng zhēng xí lǎo,táo huā céng wù wèn jīn láng。
督师节远凭催鹢,视学碑荒愧憩裳。dū shī jié yuǎn píng cuī yì,shì xué bēi huāng kuì qì shang。
此去胜游须记取,春风三月过潇湘。cǐ qù shèng yóu xū jì qǔ,chūn fēng sān yuè guò xiāo xiāng。

闻李絅庵计

邵宝

逢人每问李蓉湖,晚兴春来倩杖扶。féng rén měi wèn lǐ róng hú,wǎn xīng chūn lái qiàn zhàng fú。
画有幅巾真称尔,传无椽笔枉教吾。huà yǒu fú jīn zhēn chēng ěr,chuán wú chuán bǐ wǎng jiào wú。
全归地拟诸君子,终养天成一丈夫。quán guī dì nǐ zhū jūn zi,zhōng yǎng tiān chéng yī zhàng fū。
他日遗文何处觅,平生碑板满东吴。tā rì yí wén hé chù mì,píng shēng bēi bǎn mǎn dōng wú。

过清江访彭云田

邵宝

相逢忽讶鬓成丝,药笼闻多贮紫芝。xiāng féng hū yà bìn chéng sī,yào lóng wén duō zhù zǐ zhī。
汝颍旧游如说梦,江湖今雨又论诗。rǔ yǐng jiù yóu rú shuō mèng,jiāng hú jīn yǔ yòu lùn shī。
碧分草色开新社,红入桃花满故枝。bì fēn cǎo sè kāi xīn shè,hóng rù táo huā mǎn gù zhī。
田事有秋何必问,白云元与此心期。tián shì yǒu qiū hé bì wèn,bái yún yuán yǔ cǐ xīn qī。

匏翁东庄杂咏九首东城

邵宝

有圃城东偏,石梁度幽径。yǒu pǔ chéng dōng piān,shí liáng dù yōu jìng。
隐然见东城,不见东山胜。yǐn rán jiàn dōng chéng,bù jiàn dōng shān shèng。

匏翁东庄杂咏九首东城

邵宝

楚云梦潇湘,卫水歌淇澳。chǔ yún mèng xiāo xiāng,wèi shuǐ gē qí ào。
吴城有竹田,亦有人如玉。wú chéng yǒu zhú tián,yì yǒu rén rú yù。