古诗词

寄题阁老费公至乐楼

邵宝

黄阁仙人天上还,幽兴却寄溪山间。huáng gé xiān rén tiān shàng hái,yōu xīng què jì xī shān jiān。
横林深处起重屋,别有眼界非尘寰。héng lín shēn chù qǐ zhòng wū,bié yǒu yǎn jiè fēi chén huán。
群溪东来向西去,流到龙溪两倾注。qún xī dōng lái xiàng xī qù,liú dào lóng xī liǎng qīng zhù。
白云飞尽见三峰,政在先生倚阑处。bái yún fēi jǐn jiàn sān fēng,zhèng zài xiān shēng yǐ lán chù。
乾坤一览万古心,北南名胜皆登临。qián kūn yī lǎn wàn gǔ xīn,běi nán míng shèng jiē dēng lín。
子长胸次仲淹思,每与山水增高深。zi zhǎng xiōng cì zhòng yān sī,měi yǔ shān shuǐ zēng gāo shēn。
岂知几案有至乐,欧老诗如为公作。qǐ zhī jǐ àn yǒu zhì lè,ōu lǎo shī rú wèi gōng zuò。
先人种树今数围,槐影重重松落落。xiān rén zhǒng shù jīn shù wéi,huái yǐng zhòng zhòng sōng luò luò。
阳春坐我还清秋,静观万物成天游。yáng chūn zuò wǒ hái qīng qiū,jìng guān wàn wù chéng tiān yóu。
半江露白月照水,两涯草碧云生洲。bàn jiāng lù bái yuè zhào shuǐ,liǎng yá cǎo bì yún shēng zhōu。
我行湖东数过此,尚忆清扬在中沚。wǒ xíng hú dōng shù guò cǐ,shàng yì qīng yáng zài zhōng zhǐ。
病馀偶接季方书,世事茫茫公老矣。bìng yú ǒu jiē jì fāng shū,shì shì máng máng gōng lǎo yǐ。
岁月无端白发多,江湖地远心如何。suì yuè wú duān bái fā duō,jiāng hú dì yuǎn xīn rú hé。
苍生未起谢安卧,溪上往来空棹歌。cāng shēng wèi qǐ xiè ān wò,xī shàng wǎng lái kōng zhào gē。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

观泉有感

邵宝

阳城居晋鄙,薰德几千人。yáng chéng jū jìn bǐ,xūn dé jǐ qiān rén。
我亦山林久,观泉愧我巾。wǒ yì shān lín jiǔ,guān quán kuì wǒ jīn。

蒙斋

邵宝

涓涓山下水,日夜游从东。juān juān shān xià shuǐ,rì yè yóu cóng dōng。
策杖临流者,曾闻说圣功。cè zhàng lín liú zhě,céng wén shuō shèng gōng。

蒙斋

邵宝

有美道乡孙,学道如学海。yǒu měi dào xiāng sūn,xué dào rú xué hǎi。
海水即吾泉,山下真源在。hǎi shuǐ jí wú quán,shān xià zhēn yuán zài。

冉泾书院十二咏曾侍亭

邵宝

归养荷天恩,孔训闻自少。guī yǎng hé tiān ēn,kǒng xùn wén zì shǎo。
不敏请事斯,如闻提耳诏。bù mǐn qǐng shì sī,rú wén tí ěr zhào。

冉泾书院十二咏曾侍亭

邵宝

一堂容万卷,长忆鹤翁诗。yī táng róng wàn juǎn,zhǎng yì hè wēng shī。
高阁日增崇,老至不自知。gāo gé rì zēng chóng,lǎo zhì bù zì zhī。

冉泾书院十二咏曾侍亭

邵宝

客退解冠裳,坐我北轩下。kè tuì jiě guān shang,zuò wǒ běi xuān xià。
我铭揭西楹,时时一瞻顾。wǒ míng jiē xī yíng,shí shí yī zhān gù。

冉泾书院十二咏曾侍亭

邵宝

先民递传恭,惟一益亲切。xiān mín dì chuán gōng,wéi yī yì qīn qiè。
斋居诵新铭,敬对不敢亵。zhāi jū sòng xīn míng,jìng duì bù gǎn xiè。

冉泾书院十二咏曾侍亭

邵宝

吾庭有嘉树,种自容春翁。wú tíng yǒu jiā shù,zhǒng zì róng chūn wēng。
百年益封殖,人歌召南风。bǎi nián yì fēng zhí,rén gē zhào nán fēng。

冉泾书院十二咏曾侍亭

邵宝

斋前垒石台,台有八卦象。zhāi qián lěi shí tái,tái yǒu bā guà xiàng。
山中点易时,如坐兹台上。shān zhōng diǎn yì shí,rú zuò zī tái shàng。

冉泾书院十二咏曾侍亭

邵宝

滋兰自骚人,香草以比德。zī lán zì sāo rén,xiāng cǎo yǐ bǐ dé。
九畹如井田,惟馨亦充塞。jiǔ wǎn rú jǐng tián,wéi xīn yì chōng sāi。

冉泾书院十二咏曾侍亭

邵宝

莲有君子德,爱多知者鲜。lián yǒu jūn zi dé,ài duō zhī zhě xiān。
净植起香风,污泥任浅深。jìng zhí qǐ xiāng fēng,wū ní rèn qiǎn shēn。

冉泾书院十二咏曾侍亭

邵宝

观莲忆濂翁,因得风月趣。guān lián yì lián wēng,yīn dé fēng yuè qù。
忽然光霁生,乃在过桥处。hū rán guāng jì shēng,nǎi zài guò qiáo chù。

冉泾书院十二咏曾侍亭

邵宝

新竹依旧径,竹长径益深。xīn zhú yī jiù jìng,zhú zhǎng jìng yì shēn。
青春白昼永,爱尔君子心。qīng chūn bái zhòu yǒng,ài ěr jūn zi xīn。

冉泾书院十二咏曾侍亭

邵宝

石出东野山,其形各有似。shí chū dōng yě shān,qí xíng gè yǒu shì。
如冕复如圭,堂名称曾侍。rú miǎn fù rú guī,táng míng chēng céng shì。

冉泾书院十二咏曾侍亭

邵宝

坡翁爱兹石,铭在莲花盆。pō wēng ài zī shí,míng zài lián huā pén。
吾以种菖蒲,珍重如前闻。wú yǐ zhǒng chāng pú,zhēn zhòng rú qián wén。