古诗词

赤壁图歌次西涯先生韵为华生云作

邵宝

长江无声动吹万,月上东山度河汉。zhǎng jiāng wú shēng dòng chuī wàn,yuè shàng dōng shān dù hé hàn。
东坡词赋思千秋,客吹洞箫如发难。dōng pō cí fù sī qiān qiū,kè chuī dòng xiāo rú fā nán。
兴亡有恨客心苦,不独曹吴堪扼腕。xīng wáng yǒu hèn kè xīn kǔ,bù dú cáo wú kān è wàn。
汉家心腹已摧伤,手足安能相救捍。hàn jiā xīn fù yǐ cuī shāng,shǒu zú ān néng xiāng jiù hàn。
猛风东来水倒流,南军北军忽相乱。měng fēng dōng lái shuǐ dào liú,nán jūn běi jūn hū xiāng luàn。
天公助顺不助逆,若论成功犹未半。tiān gōng zhù shùn bù zhù nì,ruò lùn chéng gōng yóu wèi bàn。
华容道远老瞒愁,周郎渡江江有岸。huá róng dào yuǎn lǎo mán chóu,zhōu láng dù jiāng jiāng yǒu àn。
朝宗江汉本无心,蜀浪吴潮各分散。cháo zōng jiāng hàn běn wú xīn,shǔ làng wú cháo gè fēn sàn。
巴丘哀罢又瘴乡,为国意忘天下患。bā qiū āi bà yòu zhàng xiāng,wèi guó yì wàng tiān xià huàn。
后人吊古对江山,坐遣胸中置冰炭。hòu rén diào gǔ duì jiāng shān,zuò qiǎn xiōng zhōng zhì bīng tàn。
洞萧声尽客何言,似笑老生谈熟烂。dòng xiāo shēng jǐn kè hé yán,shì xiào lǎo shēng tán shú làn。
百年水月坡翁心,泛泛不知身在窜。bǎi nián shuǐ yuè pō wēng xīn,fàn fàn bù zhī shēn zài cuàn。
明朝酒醒赋初成,白雪调高歌欲断。míng cháo jiǔ xǐng fù chū chéng,bái xuě diào gāo gē yù duàn。
西涯居士今东坡,逝矣岁星今几换。xī yá jū shì jīn dōng pō,shì yǐ suì xīng jīn jǐ huàn。
画图流转到东吴,诗句人将史书看。huà tú liú zhuǎn dào dōng wú,shī jù rén jiāng shǐ shū kàn。
华生况是知音人,击节向余三赏叹。huá shēng kuàng shì zhī yīn rén,jī jié xiàng yú sān shǎng tàn。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

别庐山

邵宝

山北山南几度游,春风到处得相留。shān běi shān nán jǐ dù yóu,chūn fēng dào chù dé xiāng liú。
鹿听李渤祠前晓,菊采陶潜宅畔秋。lù tīng lǐ bó cí qián xiǎo,jú cǎi táo qián zhái pàn qiū。
星落半湖苍岛出,泉分双涧白云流。xīng luò bàn hú cāng dǎo chū,quán fēn shuāng jiàn bái yún liú。
五峰明月新亭兴,它夜江天独倚楼。wǔ fēng míng yuè xīn tíng xīng,tā yè jiāng tiān dú yǐ lóu。

归兴六首

邵宝

曾从渡口赋桃花,客路风光几岁华。céng cóng dù kǒu fù táo huā,kè lù fēng guāng jǐ suì huá。
州郡十年还入省,漕渠数月竟思家。zhōu jùn shí nián hái rù shěng,cáo qú shù yuè jìng sī jiā。
星辰近听趋朝履,河汉虚随奉使槎。xīng chén jìn tīng qū cháo lǚ,hé hàn xū suí fèng shǐ chá。
斜日倚楼沧海上,云山回首一长嗟。xié rì yǐ lóu cāng hǎi shàng,yún shān huí shǒu yī zhǎng jiē。

归兴六首

邵宝

东归诏许省慈亲,瀛海西头问旧津。dōng guī zhào xǔ shěng cí qīn,yíng hǎi xī tóu wèn jiù jīn。
宿麦穗馀三月饷,枯杨皮尽几家薪。sù mài suì yú sān yuè xiǎng,kū yáng pí jǐn jǐ jiā xīn。
平生酒慕苏门老,它日羹怜颍谷人。píng shēng jiǔ mù sū mén lǎo,tā rì gēng lián yǐng gǔ rén。
闻道王师频报捷,中原今已息风尘。wén dào wáng shī pín bào jié,zhōng yuán jīn yǐ xī fēng chén。

归兴六首

邵宝

镇日冲风起九河,沽潮东上不胜波。zhèn rì chōng fēng qǐ jiǔ hé,gū cháo dōng shàng bù shèng bō。
云蒙日影当晡密,雨送雷声入夜多。yún méng rì yǐng dāng bū mì,yǔ sòng léi shēng rù yè duō。
野史一书还夏五,客灯十载几连窝。yě shǐ yī shū hái xià wǔ,kè dēng shí zài jǐ lián wō。
新凉却动江南思,卧看青山听棹歌。xīn liáng què dòng jiāng nán sī,wò kàn qīng shān tīng zhào gē。

归兴六首

邵宝

漕堤杨柳昔人功,六月清阴处处同。cáo dī yáng liǔ xī rén gōng,liù yuè qīng yīn chù chù tóng。
东国共看归海水,南船方趁过淮风。dōng guó gòng kàn guī hǎi shuǐ,nán chuán fāng chèn guò huái fēng。
寻常民俗兵兴后,百万军储岁挽中。xún cháng mín sú bīng xīng hòu,bǎi wàn jūn chǔ suì wǎn zhōng。
我有瓣香何所致,礼官新祀宋司空。wǒ yǒu bàn xiāng hé suǒ zhì,lǐ guān xīn sì sòng sī kōng。

归兴六首

邵宝

舣棹来看治水碑,沙湾堤上蚤凉时。yǐ zhào lái kàn zhì shuǐ bēi,shā wān dī shàng zǎo liáng shí。
汉防故迹嗟谁志,禹贡全书愧我师。hàn fáng gù jì jiē shuí zhì,yǔ gòng quán shū kuì wǒ shī。
铁柱尚存尘漠漠,盐舟不至草离离。tiě zhù shàng cún chén mò mò,yán zhōu bù zhì cǎo lí lí。
忧勤更忆东山老,白发江村一短藜。yōu qín gèng yì dōng shān lǎo,bái fā jiāng cūn yī duǎn lí。

归兴六首

邵宝

湖上飞云小作阴,龙神祠下水流深。hú shàng fēi yún xiǎo zuò yīn,lóng shén cí xià shuǐ liú shēn。
河渠未预千年计,阙里徒勤万古心。hé qú wèi yù qiān nián jì,quē lǐ tú qín wàn gǔ xīn。
驿报正愁闻鲁警,棹歌初喜听吴音。yì bào zhèng chóu wén lǔ jǐng,zhào gē chū xǐ tīng wú yīn。
顺流东下三千里,一笑清风忽满襟。shùn liú dōng xià sān qiān lǐ,yī xiào qīng fēng hū mǎn jīn。

分司夜阅卷

邵宝

肯信行台是隐居,手寒中夜尚披书。kěn xìn xíng tái shì yǐn jū,shǒu hán zhōng yè shàng pī shū。
冰霜气逼庭初静,星斗光临户正虚。bīng shuāng qì bī tíng chū jìng,xīng dòu guāng lín hù zhèng xū。
漫道相人如相马,极知观理似观鱼。màn dào xiāng rén rú xiāng mǎ,jí zhī guān lǐ shì guān yú。
九重方切真才念,独对青灯意有馀。jiǔ zhòng fāng qiè zhēn cái niàn,dú duì qīng dēng yì yǒu yú。

青云峰用元人韵

邵宝

眼中感慨几千秋,第一峰春翠欲流。yǎn zhōng gǎn kǎi jǐ qiān qiū,dì yī fēng chūn cuì yù liú。
迹为古人须下马,兴当今日可登楼。jì wèi gǔ rén xū xià mǎ,xīng dāng jīn rì kě dēng lóu。
冰霜以后花兼鸟,山水之间县复州。bīng shuāng yǐ hòu huā jiān niǎo,shān shuǐ zhī jiān xiàn fù zhōu。
采得寒梅香满袖,更从江上问横舟。cǎi dé hán méi xiāng mǎn xiù,gèng cóng jiāng shàng wèn héng zhōu。

建昌道中见杏花

邵宝

临川梅花尚在眼,旴江忽复杏花红。lín chuān méi huā shàng zài yǎn,xū jiāng hū fù xìng huā hóng。
山行远近百里外,春色浅深三日中。shān xíng yuǎn jìn bǎi lǐ wài,chūn sè qiǎn shēn sān rì zhōng。
有力已能知夜雨,无心那复问东风。yǒu lì yǐ néng zhī yè yǔ,wú xīn nà fù wèn dōng fēng。
明朝又向南丰路,却听莺声处处同。míng cháo yòu xiàng nán fēng lù,què tīng yīng shēng chù chù tóng。

小溪道中

邵宝

春云收雨寂无功,诗景依稀在眼中。chūn yún shōu yǔ jì wú gōng,shī jǐng yī xī zài yǎn zhōng。
南去驿连分水䫈,北来船趁上江风。nán qù yì lián fēn shuǐ chěn,běi lái chuán chèn shàng jiāng fēng。
细泉落涧深成碧,幽径垂花浅著红。xì quán luò jiàn shēn chéng bì,yōu jìng chuí huā qiǎn zhù hóng。
玉枕有名何处是,令人却忆白沙翁。yù zhěn yǒu míng hé chù shì,lìng rén què yì bái shā wēng。

送金潮

邵宝

万壑清冰贮玉壶,相逢却讶是尘途。wàn hè qīng bīng zhù yù hú,xiāng féng què yà shì chén tú。
颖师妙已传琴操,米老奇还托画图。yǐng shī miào yǐ chuán qín cāo,mǐ lǎo qí hái tuō huà tú。
白马五陵初入蓟,绿杨三月又归吴。bái mǎ wǔ líng chū rù jì,lǜ yáng sān yuè yòu guī wú。
凭谁为赋行吟地,云满青山月满湖。píng shuí wèi fù xíng yín dì,yún mǎn qīng shān yuè mǎn hú。

寄姚都水秀夫

邵宝

疏浚功成数十州,东南应免九重忧。shū jùn gōng chéng shù shí zhōu,dōng nán yīng miǎn jiǔ zhòng yōu。
奈何水部称多病,却向鹅湖访旧游。nài hé shuǐ bù chēng duō bìng,què xiàng é hú fǎng jiù yóu。
燕䫈暄凉凭候雁,楚江晴雨问鸣鸠。yàn chěn xuān liáng píng hòu yàn,chǔ jiāng qíng yǔ wèn míng jiū。
草玄闻有平生意,须及扬雄未白头。cǎo xuán wén yǒu píng shēng yì,xū jí yáng xióng wèi bái tóu。

答潘维本

邵宝

官忙十日九在省,客邸劳君过几回。guān máng shí rì jiǔ zài shěng,kè dǐ láo jūn guò jǐ huí。
片纸漫投今世刺,千金曾吊旧时台。piàn zhǐ màn tóu jīn shì cì,qiān jīn céng diào jiù shí tái。
江长云外鸿还去,秋老山中菊正开。jiāng zhǎng yún wài hóng hái qù,qiū lǎo shān zhōng jú zhèng kāi。
却忆湖南湖北地,和君诗罢一徘徊。què yì hú nán hú běi dì,hé jūn shī bà yī pái huái。

闻三原公讣二首

邵宝

五朝进退盛明时,四海瞻依百辟师。wǔ cháo jìn tuì shèng míng shí,sì hǎi zhān yī bǎi pì shī。
散地尚堪栖老凤,格人真合拟元龟。sàn dì shàng kān qī lǎo fèng,gé rén zhēn hé nǐ yuán guī。
紫宸陛远星辰切,绿野堂深日月迟。zǐ chén bì yuǎn xīng chén qiè,lǜ yě táng shēn rì yuè chí。
韩富勋劳司马望,大书谁作墓前碑。hán fù xūn láo sī mǎ wàng,dà shū shuí zuò mù qián bēi。