古诗词

赤壁图歌次西涯先生韵为华生云作

邵宝

长江无声动吹万,月上东山度河汉。zhǎng jiāng wú shēng dòng chuī wàn,yuè shàng dōng shān dù hé hàn。
东坡词赋思千秋,客吹洞箫如发难。dōng pō cí fù sī qiān qiū,kè chuī dòng xiāo rú fā nán。
兴亡有恨客心苦,不独曹吴堪扼腕。xīng wáng yǒu hèn kè xīn kǔ,bù dú cáo wú kān è wàn。
汉家心腹已摧伤,手足安能相救捍。hàn jiā xīn fù yǐ cuī shāng,shǒu zú ān néng xiāng jiù hàn。
猛风东来水倒流,南军北军忽相乱。měng fēng dōng lái shuǐ dào liú,nán jūn běi jūn hū xiāng luàn。
天公助顺不助逆,若论成功犹未半。tiān gōng zhù shùn bù zhù nì,ruò lùn chéng gōng yóu wèi bàn。
华容道远老瞒愁,周郎渡江江有岸。huá róng dào yuǎn lǎo mán chóu,zhōu láng dù jiāng jiāng yǒu àn。
朝宗江汉本无心,蜀浪吴潮各分散。cháo zōng jiāng hàn běn wú xīn,shǔ làng wú cháo gè fēn sàn。
巴丘哀罢又瘴乡,为国意忘天下患。bā qiū āi bà yòu zhàng xiāng,wèi guó yì wàng tiān xià huàn。
后人吊古对江山,坐遣胸中置冰炭。hòu rén diào gǔ duì jiāng shān,zuò qiǎn xiōng zhōng zhì bīng tàn。
洞萧声尽客何言,似笑老生谈熟烂。dòng xiāo shēng jǐn kè hé yán,shì xiào lǎo shēng tán shú làn。
百年水月坡翁心,泛泛不知身在窜。bǎi nián shuǐ yuè pō wēng xīn,fàn fàn bù zhī shēn zài cuàn。
明朝酒醒赋初成,白雪调高歌欲断。míng cháo jiǔ xǐng fù chū chéng,bái xuě diào gāo gē yù duàn。
西涯居士今东坡,逝矣岁星今几换。xī yá jū shì jīn dōng pō,shì yǐ suì xīng jīn jǐ huàn。
画图流转到东吴,诗句人将史书看。huà tú liú zhuǎn dào dōng wú,shī jù rén jiāng shǐ shū kàn。
华生况是知音人,击节向余三赏叹。huá shēng kuàng shì zhī yīn rén,jī jié xiàng yú sān shǎng tàn。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

岁暮遣怀

邵宝

门前馈岁野人来,手折梅花已半开。mén qián kuì suì yě rén lái,shǒu zhé méi huā yǐ bàn kāi。
观为江山留晚阁,兴将旬日动春杯。guān wèi jiāng shān liú wǎn gé,xīng jiāng xún rì dòng chūn bēi。
年占方怪冬无雪,世计还惊夜有雷。nián zhàn fāng guài dōng wú xuě,shì jì hái jīng yè yǒu léi。
聊托闲情到诗社,两童东去复西回。liáo tuō xián qíng dào shī shè,liǎng tóng dōng qù fù xī huí。

雨坐

邵宝

初春烟雨似梅天,墙角梅花尚索然。chū chūn yān yǔ shì méi tiān,qiáng jiǎo méi huā shàng suǒ rán。
病客有情常梦野,闲人无事漫占年。bìng kè yǒu qíng cháng mèng yě,xián rén wú shì màn zhàn nián。
永萦浅碧连城外,草送轻青到槛前。yǒng yíng qiǎn bì lián chéng wài,cǎo sòng qīng qīng dào kǎn qián。
闻道忧民新令尹,几回骑马劝耕田。wén dào yōu mín xīn lìng yǐn,jǐ huí qí mǎ quàn gēng tián。

忽忆江西湖南时风景用前韵

邵宝

漫道吴天似楚天,四时风雨一萧然。màn dào wú tiān shì chǔ tiān,sì shí fēng yǔ yī xiāo rán。
滕王阁下维舟地,黄鹤楼中听笛年。téng wáng gé xià wéi zhōu dì,huáng hè lóu zhōng tīng dí nián。
春色渐回梅放后,秋声应尽雁归前。chūn sè jiàn huí méi fàng hòu,qiū shēng yīng jǐn yàn guī qián。
东山屐在堪乘兴,闲送清泉下石田。dōng shān jī zài kān chéng xīng,xián sòng qīng quán xià shí tián。

雨中寄浦文玉用前韵

邵宝

风雨无端莫问天,新编读罢自欣然。fēng yǔ wú duān mò wèn tiān,xīn biān dú bà zì xīn rán。
寸心敢谓能千古,一话真应胜十年。cùn xīn gǎn wèi néng qiān gǔ,yī huà zhēn yīng shèng shí nián。
江郭鸠声春笠外,山窗梅影暮灯前。jiāng guō jiū shēng chūn lì wài,shān chuāng méi yǐng mù dēng qián。
明朝独上鹅湖棹,回首蘼芜满野田。míng cháo dú shàng é hú zhào,huí shǒu mí wú mǎn yě tián。

春日无绪泉亭书院俱缺一至次浦文玉山行用杜韵

邵宝

仲春风日尚微寒,两月多愁懒戴冠。zhòng chūn fēng rì shàng wēi hán,liǎng yuè duō chóu lǎn dài guān。
雨后花催连夜赏,雪中山忆隔年看。yǔ hòu huā cuī lián yè shǎng,xuě zhōng shān yì gé nián kàn。
云开平野还盘谷,石转清流更激湍。yún kāi píng yě hái pán gǔ,shí zhuǎn qīng liú gèng jī tuān。
物色有馀情绪少,几时慈壸报平安。wù sè yǒu yú qíng xù shǎo,jǐ shí cí kǔn bào píng ān。

春水寿王郡侯

邵宝

怀李楼前春水深,郡公多暇重登临。huái lǐ lóu qián chūn shuǐ shēn,jùn gōng duō xiá zhòng dēng lín。
长江对我一杯酒,白日在天千古心。zhǎng jiāng duì wǒ yī bēi jiǔ,bái rì zài tiān qiān gǔ xīn。
笔无留翰汉老吏,诗有馀才唐正音。bǐ wú liú hàn hàn lǎo lì,shī yǒu yú cái táng zhèng yīn。
年来初度未须祝,手植甘棠新作阴。nián lái chū dù wèi xū zhù,shǒu zhí gān táng xīn zuò yīn。

送顾行人与新

邵宝

奉使真随八月槎,南风五月又辞家。fèng shǐ zhēn suí bā yuè chá,nán fēng wǔ yuè yòu cí jiā。
松花露溢离亭酒,石子泉将客路茶。sōng huā lù yì lí tíng jiǔ,shí zi quán jiāng kè lù chá。
北极朝廷瞻象魏,中原藩省赋皇华。běi jí cháo tíng zhān xiàng wèi,zhōng yuán fān shěng fù huáng huá。
明年再揽澄清辔,独听民谣到海涯。míng nián zài lǎn chéng qīng pèi,dú tīng mín yáo dào hǎi yá。

久雨

邵宝

熟尽黄梅雨不休,出门何处觅沧洲。shú jǐn huáng méi yǔ bù xiū,chū mén hé chù mì cāng zhōu。
势倾底柱河全泻,气塞归墟海逆流。shì qīng dǐ zhù hé quán xiè,qì sāi guī xū hǎi nì liú。
圃史空传葵有日,田家长叹麦无秋。pǔ shǐ kōng chuán kuí yǒu rì,tián jiā zhǎng tàn mài wú qiū。
渺然舟楫吾安往,古华山前一倚楼。miǎo rán zhōu jí wú ān wǎng,gǔ huá shān qián yī yǐ lóu。

秋夜

邵宝

月流云窦影庭柯,今夜风于昨夜多。yuè liú yún dòu yǐng tíng kē,jīn yè fēng yú zuó yè duō。
我病未堪空酒在,秋声如此奈愁何。wǒ bìng wèi kān kōng jiǔ zài,qiū shēng rú cǐ nài chóu hé。
人言每信天无漏,世事真看地有波。rén yán měi xìn tiān wú lòu,shì shì zhēn kàn dì yǒu bō。
三叹朱弦谁听者,几回击节杜陵歌。sān tàn zhū xián shuí tīng zhě,jǐ huí jī jié dù líng gē。

野色

邵宝

黄泥桥西溪岸斜,东风吹水拥溪沙。huáng ní qiáo xī xī àn xié,dōng fēng chuī shuǐ yōng xī shā。
杜陵药饵长随我,韩子诗书正满家。dù líng yào ěr zhǎng suí wǒ,hán zi shī shū zhèng mǎn jiā。
何处不看悬磬室,有人还着替舟槎。hé chù bù kàn xuán qìng shì,yǒu rén hái zhe tì zhōu chá。
涣然亭外当时路,只隔南涯与北涯。huàn rán tíng wài dāng shí lù,zhǐ gé nán yá yǔ běi yá。

秋夜宿惠山精舍

邵宝

惠山草堂秋夜清,道人夜坐听泉声。huì shān cǎo táng qiū yè qīng,dào rén yè zuò tīng quán shēng。
中庭不见古松影,西岭却遮新月明。zhōng tíng bù jiàn gǔ sōng yǐng,xī lǐng què zhē xīn yuè míng。
一里松庵期信宿,十年鹿洞梦孤征。yī lǐ sōng ān qī xìn sù,shí nián lù dòng mèng gū zhēng。
明朝藜杖须将去,从我闲行三两生。míng cháo lí zhàng xū jiāng qù,cóng wǒ xián xíng sān liǎng shēng。

得如山和章再用前韵

邵宝

落日空山钟磬清,隔溪时听棹歌声。luò rì kōng shān zhōng qìng qīng,gé xī shí tīng zhào gē shēng。
小桥再渡觉身健,高阁一登增眼明。xiǎo qiáo zài dù jué shēn jiàn,gāo gé yī dēng zēng yǎn míng。
望极江湖云北去,梦回岁月雁南征。wàng jí jiāng hú yún běi qù,mèng huí suì yuè yàn nán zhēng。
黄花亦是秋风客,尽办寒香对老生。huáng huā yì shì qiū fēng kè,jǐn bàn hán xiāng duì lǎo shēng。

九日过国臣弟南庄

邵宝

凤皇墩下扣柴关,篱落黄花手自攀。fèng huáng dūn xià kòu chái guān,lí luò huáng huā shǒu zì pān。
适野亦堪酬令节,避高应不到名山。shì yě yì kān chóu lìng jié,bì gāo yīng bù dào míng shān。
情多更欲临流坐,兴尽真?载月还。qíng duō gèng yù lín liú zuò,xīng jǐn zhēn pīn zài yuè hái。
最喜晚来风色定,小桥回首碧湾湾。zuì xǐ wǎn lái fēng sè dìng,xiǎo qiáo huí shǒu bì wān wān。

寄顾台州华玉

邵宝

秋晚怀人思欲荒,东南江水隔钱塘。qiū wǎn huái rén sī yù huāng,dōng nán jiāng shuǐ gé qián táng。
山高故近台三象,郡僻真悬海一方。shān gāo gù jìn tái sān xiàng,jùn pì zhēn xuán hǎi yī fāng。
他日曾看周砥柱,何时能剪召甘棠。tā rì céng kàn zhōu dǐ zhù,hé shí néng jiǎn zhào gān táng。
观风定有新诗句,愿托王生为寄将。guān fēng dìng yǒu xīn shī jù,yuàn tuō wáng shēng wèi jì jiāng。

新春

邵宝

庭草犹枯渐有情,檐声如雨雪初晴。tíng cǎo yóu kū jiàn yǒu qíng,yán shēng rú yǔ xuě chū qíng。
缘江积冻朝寻径,匝市浮烟午出城。yuán jiāng jī dòng cháo xún jìng,zā shì fú yān wǔ chū chéng。
风信巳非前九烈,月华应为上元明。fēng xìn sì fēi qián jiǔ liè,yuè huá yīng wèi shàng yuán míng。
梅花两树香如许,误道诗人在冉泾。méi huā liǎng shù xiāng rú xǔ,wù dào shī rén zài rǎn jīng。