古诗词

赤壁图歌次西涯先生韵为华生云作

邵宝

长江无声动吹万,月上东山度河汉。zhǎng jiāng wú shēng dòng chuī wàn,yuè shàng dōng shān dù hé hàn。
东坡词赋思千秋,客吹洞箫如发难。dōng pō cí fù sī qiān qiū,kè chuī dòng xiāo rú fā nán。
兴亡有恨客心苦,不独曹吴堪扼腕。xīng wáng yǒu hèn kè xīn kǔ,bù dú cáo wú kān è wàn。
汉家心腹已摧伤,手足安能相救捍。hàn jiā xīn fù yǐ cuī shāng,shǒu zú ān néng xiāng jiù hàn。
猛风东来水倒流,南军北军忽相乱。měng fēng dōng lái shuǐ dào liú,nán jūn běi jūn hū xiāng luàn。
天公助顺不助逆,若论成功犹未半。tiān gōng zhù shùn bù zhù nì,ruò lùn chéng gōng yóu wèi bàn。
华容道远老瞒愁,周郎渡江江有岸。huá róng dào yuǎn lǎo mán chóu,zhōu láng dù jiāng jiāng yǒu àn。
朝宗江汉本无心,蜀浪吴潮各分散。cháo zōng jiāng hàn běn wú xīn,shǔ làng wú cháo gè fēn sàn。
巴丘哀罢又瘴乡,为国意忘天下患。bā qiū āi bà yòu zhàng xiāng,wèi guó yì wàng tiān xià huàn。
后人吊古对江山,坐遣胸中置冰炭。hòu rén diào gǔ duì jiāng shān,zuò qiǎn xiōng zhōng zhì bīng tàn。
洞萧声尽客何言,似笑老生谈熟烂。dòng xiāo shēng jǐn kè hé yán,shì xiào lǎo shēng tán shú làn。
百年水月坡翁心,泛泛不知身在窜。bǎi nián shuǐ yuè pō wēng xīn,fàn fàn bù zhī shēn zài cuàn。
明朝酒醒赋初成,白雪调高歌欲断。míng cháo jiǔ xǐng fù chū chéng,bái xuě diào gāo gē yù duàn。
西涯居士今东坡,逝矣岁星今几换。xī yá jū shì jīn dōng pō,shì yǐ suì xīng jīn jǐ huàn。
画图流转到东吴,诗句人将史书看。huà tú liú zhuǎn dào dōng wú,shī jù rén jiāng shǐ shū kàn。
华生况是知音人,击节向余三赏叹。huá shēng kuàng shì zhī yīn rén,jī jié xiàng yú sān shǎng tàn。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

答如山

邵宝

南沙亭上有书来,安得新晴月满台。nán shā tíng shàng yǒu shū lái,ān dé xīn qíng yuè mǎn tái。
赋罢豳诗对风雨,江天漠漠鸟双回。fù bà bīn shī duì fēng yǔ,jiāng tiān mò mò niǎo shuāng huí。

志喜答文玉用前韵

邵宝

彭蠡波平阳鸟来,滕王依旧水中台。péng lí bō píng yáng niǎo lái,téng wáng yī jiù shuǐ zhōng tái。
虔州兵速神旗复,安庆城坚贼舰回。qián zhōu bīng sù shén qí fù,ān qìng chéng jiān zéi jiàn huí。

文玉见月用前韵复之

邵宝

雨声初静月光来,知有高人独上台。yǔ shēng chū jìng yuè guāng lái,zhī yǒu gāo rén dú shàng tái。
我亦梦游天柱顶,长歌风动彩云回。wǒ yì mèng yóu tiān zhù dǐng,zhǎng gē fēng dòng cǎi yún huí。

文玉见月用前韵复之

邵宝

桂花岩下月初来,上尽层楼复上台。guì huā yán xià yuè chū lái,shàng jǐn céng lóu fù shàng tái。
塔畔烟收星错落,城边露下水萦回。tǎ pàn yān shōu xīng cuò luò,chéng biān lù xià shuǐ yíng huí。

忽闻点易台泉出

邵宝

点易朱闻滴露研,忽传此地有原泉。diǎn yì zhū wén dī lù yán,hū chuán cǐ dì yǒu yuán quán。
莫言一滴无多水,点尽乾坤是尽年。mò yán yī dī wú duō shuǐ,diǎn jǐn qián kūn shì jǐn nián。

试曲水

邵宝

正月已尽二月来,梅花半落杏初开。zhèng yuè yǐ jǐn èr yuè lái,méi huā bàn luò xìng chū kāi。
山中新作兰亭水,明日同人试一杯。shān zhōng xīn zuò lán tíng shuǐ,míng rì tóng rén shì yī bēi。

王中书画菊

邵宝

石庵画竹妙古今,菊也亦复钩其深。shí ān huà zhú miào gǔ jīn,jú yě yì fù gōu qí shēn。
相逢莫认花颜面,同是岁寒君子心。xiāng féng mò rèn huā yán miàn,tóng shì suì hán jūn zi xīn。

新泉杂诗

邵宝

瘗卷碑边泉水生,一泓环绕似多情。yì juǎn bēi biān quán shuǐ shēng,yī hóng huán rào shì duō qíng。
文章本是乾坤秀,光上星辰润下行。wén zhāng běn shì qián kūn xiù,guāng shàng xīng chén rùn xià xíng。

新泉杂诗

邵宝

久旱惊看此地泉,涓涓未便到山田。jiǔ hàn jīng kàn cǐ dì quán,juān juān wèi biàn dào shān tián。
野人不作为霖梦,为语邻僧莫浪传。yě rén bù zuò wèi lín mèng,wèi yǔ lín sēng mò làng chuán。

新泉杂诗

邵宝

山人爱泉泉出山,泠泠声在白云间。shān rén ài quán quán chū shān,líng líng shēng zài bái yún jiān。
有情无情不须问,泉与山人心共闲。yǒu qíng wú qíng bù xū wèn,quán yǔ shān rén xīn gòng xián。

新泉杂诗

邵宝

清看滴滴松梢露,静爱源源石罅泉。qīng kàn dī dī sōng shāo lù,jìng ài yuán yuán shí xià quán。
滴滴休夸天上水,源源须识地中天。dī dī xiū kuā tiān shàng shuǐ,yuán yuán xū shí dì zhōng tiān。

新泉杂诗

邵宝

上方得石石如台,下界泉从石窦来。shàng fāng dé shí shí rú tái,xià jiè quán cóng shí dòu lái。
欲向中间斜作磴,磴边松树任僧栽。yù xiàng zhōng jiān xié zuò dèng,dèng biān sōng shù rèn sēng zāi。

新泉杂诗

邵宝

滴露泉边听玉声,万峰无籁昼琤琤。dī lù quán biān tīng yù shēng,wàn fēng wú lài zhòu chēng chēng。
报时不用莲花漏,一息中涵万古情。bào shí bù yòng lián huā lòu,yī xī zhōng hán wàn gǔ qíng。

秋日山中听泉

邵宝

石缝汩汩池泠泠,下池声似上池听。shí fèng gǔ gǔ chí líng líng,xià chí shēng shì shàng chí tīng。
天一生生今若此,八峰云雾一峰青。tiān yī shēng shēng jīn ruò cǐ,bā fēng yún wù yī fēng qīng。

陆全卿夜过锡代东

邵宝

公曾寄我惠山诗,谓我忧时论自奇。gōng céng jì wǒ huì shān shī,wèi wǒ yōu shí lùn zì qí。
欲向归舟更披写,五更寒卧不闻知。yù xiàng guī zhōu gèng pī xiě,wǔ gèng hán wò bù wén zhī。