古诗词

赤壁图歌次西涯先生韵为华生云作

邵宝

长江无声动吹万,月上东山度河汉。zhǎng jiāng wú shēng dòng chuī wàn,yuè shàng dōng shān dù hé hàn。
东坡词赋思千秋,客吹洞箫如发难。dōng pō cí fù sī qiān qiū,kè chuī dòng xiāo rú fā nán。
兴亡有恨客心苦,不独曹吴堪扼腕。xīng wáng yǒu hèn kè xīn kǔ,bù dú cáo wú kān è wàn。
汉家心腹已摧伤,手足安能相救捍。hàn jiā xīn fù yǐ cuī shāng,shǒu zú ān néng xiāng jiù hàn。
猛风东来水倒流,南军北军忽相乱。měng fēng dōng lái shuǐ dào liú,nán jūn běi jūn hū xiāng luàn。
天公助顺不助逆,若论成功犹未半。tiān gōng zhù shùn bù zhù nì,ruò lùn chéng gōng yóu wèi bàn。
华容道远老瞒愁,周郎渡江江有岸。huá róng dào yuǎn lǎo mán chóu,zhōu láng dù jiāng jiāng yǒu àn。
朝宗江汉本无心,蜀浪吴潮各分散。cháo zōng jiāng hàn běn wú xīn,shǔ làng wú cháo gè fēn sàn。
巴丘哀罢又瘴乡,为国意忘天下患。bā qiū āi bà yòu zhàng xiāng,wèi guó yì wàng tiān xià huàn。
后人吊古对江山,坐遣胸中置冰炭。hòu rén diào gǔ duì jiāng shān,zuò qiǎn xiōng zhōng zhì bīng tàn。
洞萧声尽客何言,似笑老生谈熟烂。dòng xiāo shēng jǐn kè hé yán,shì xiào lǎo shēng tán shú làn。
百年水月坡翁心,泛泛不知身在窜。bǎi nián shuǐ yuè pō wēng xīn,fàn fàn bù zhī shēn zài cuàn。
明朝酒醒赋初成,白雪调高歌欲断。míng cháo jiǔ xǐng fù chū chéng,bái xuě diào gāo gē yù duàn。
西涯居士今东坡,逝矣岁星今几换。xī yá jū shì jīn dōng pō,shì yǐ suì xīng jīn jǐ huàn。
画图流转到东吴,诗句人将史书看。huà tú liú zhuǎn dào dōng wú,shī jù rén jiāng shǐ shū kàn。
华生况是知音人,击节向余三赏叹。huá shēng kuàng shì zhī yīn rén,jī jié xiàng yú sān shǎng tàn。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

种蒲于稿菌之上

邵宝

山中有野人,故出三秀族。shān zhōng yǒu yě rén,gù chū sān xiù zú。
胡然朝暮姿,乃梦长生箓。hú rán cháo mù zī,nǎi mèng zhǎng shēng lù。
涧边有仙灵,九节碧如玉。jiàn biān yǒu xiān líng,jiǔ jié bì rú yù。
偶就山人居,清贞两无歇。ǒu jiù shān rén jū,qīng zhēn liǎng wú xiē。
久要见平生,虚心愿为谷。jiǔ yào jiàn píng shēng,xū xīn yuàn wèi gǔ。
匪石良自知,馀子真碌碌。fěi shí liáng zì zhī,yú zi zhēn lù lù。
薰风梅雨馀,仙衣动新绿。xūn fēng méi yǔ yú,xiān yī dòng xīn lǜ。
浮游水中央,千春隔尘俗。fú yóu shuǐ zhōng yāng,qiān chūn gé chén sú。

咏铜盘水石

邵宝

东坡得怪石,远寄僧供佛。dōng pō dé guài shí,yuǎn jì sēng gōng fú。
我石乃不然,作我斋中物。wǒ shí nǎi bù rán,zuò wǒ zhāi zhōng wù。
我有古铜盘,俗事久相屈。wǒ yǒu gǔ tóng pán,sú shì jiǔ xiāng qū。
以石贮其中,载挹泉滭沸。yǐ shí zhù qí zhōng,zài yì quán bì fèi。
朱碧照清波,古色一何蔚。zhū bì zhào qīng bō,gǔ sè yī hé wèi。
吾斋本幽贞,复此为除祓。wú zhāi běn yōu zhēn,fù cǐ wèi chú fú。
弄丸思古人,敢谓能仿佛。nòng wán sī gǔ rén,gǎn wèi néng fǎng fú。
白日生高寒,长夏破烦郁。bái rì shēng gāo hán,zhǎng xià pò fán yù。
我心非佛心,万事惟四勿。wǒ xīn fēi fú xīn,wàn shì wéi sì wù。
水止石无为,匀圆亦强倔。shuǐ zhǐ shí wú wèi,yún yuán yì qiáng jué。
歌罢一掀髯,南风正披拂。gē bà yī xiān rán,nán fēng zhèng pī fú。

夏日书事

邵宝

清泉浸白石,莹在古铜盘。qīng quán jìn bái shí,yíng zài gǔ tóng pán。
铜盘照眼碧,赤日生高寒。tóng pán zhào yǎn bì,chì rì shēng gāo hán。

夏日书事

邵宝

铜盘色朱绿,石子白如玉。tóng pán sè zhū lǜ,shí zi bái rú yù。
客从山中来,挹我泉一掬。kè cóng shān zhōng lái,yì wǒ quán yī jū。

为杨元平题画

邵宝

秋华澹有姿,有香亦堪佩。qiū huá dàn yǒu zī,yǒu xiāng yì kān pèi。
若当春风时,为兰复为蕙。ruò dāng chūn fēng shí,wèi lán fù wèi huì。
悠然山泽间,金紫岂不贵。yōu rán shān zé jiān,jīn zǐ qǐ bù guì。
石丈有新盟,南山正相对。shí zhàng yǒu xīn méng,nán shān zhèng xiāng duì。

寄寿秦一诚

邵宝

昔年有奇士,遇子金陵中。xī nián yǒu qí shì,yù zi jīn líng zhōng。
授子长生诀,玄谈入洪蒙。shòu zi zhǎng shēng jué,xuán tán rù hóng méng。
相期以无期,有地还相逢。xiāng qī yǐ wú qī,yǒu dì hái xiāng féng。
尔来四十年,闲居仰遐风。ěr lái sì shí nián,xián jū yǎng xiá fēng。
大耋忽复届,绿发双青瞳。dà dié hū fù jiè,lǜ fā shuāng qīng tóng。
可望不可即,渺如湖上峰。kě wàng bù kě jí,miǎo rú hú shàng fēng。
我生晚习隐,谢病东山东。wǒ shēng wǎn xí yǐn,xiè bìng dōng shān dōng。
静虚拙乃逸,梦见濂溪翁。jìng xū zhuō nǎi yì,mèng jiàn lián xī wēng。
遥将惠泉水,从子巢云松。yáo jiāng huì quán shuǐ,cóng zi cháo yún sōng。

赠刘衢州

邵宝

数里衢东郭,望望清献祠。shù lǐ qú dōng guō,wàng wàng qīng xiàn cí。
愿言舣君棹,载诵东坡碑。yuàn yán yǐ jūn zhào,zài sòng dōng pō bēi。
赵子不可作,江水清涟漪。zhào zi bù kě zuò,jiāng shuǐ qīng lián yī。
焚香伫清夜,矢心亦陈词。fén xiāng zhù qīng yè,shǐ xīn yì chén cí。
琴亡古调存,鹤去归何时。qín wáng gǔ diào cún,hè qù guī hé shí。
吊古有馀感,吾心自吾师。diào gǔ yǒu yú gǎn,wú xīn zì wú shī。

三一亭诗为俞吏科作

邵宝

暇登西冈亭,我怀栾共子。xiá dēng xī gāng tíng,wǒ huái luán gòng zi。
有言感予衷,千载犹仰止。yǒu yán gǎn yǔ zhōng,qiān zài yóu yǎng zhǐ。
生三事之一,谁能不由此。shēng sān shì zhī yī,shuí néng bù yóu cǐ。
出为升堂由,入为趋庭鲤。chū wèi shēng táng yóu,rù wèi qū tíng lǐ。
廊庙复江湖,苍生共忧喜。láng miào fù jiāng hú,cāng shēng gòng yōu xǐ。
俯仰天地间,念念何时已。fǔ yǎng tiān dì jiān,niàn niàn hé shí yǐ。
所不尽吾心,有如此溪水。suǒ bù jǐn wú xīn,yǒu rú cǐ xī shuǐ。

送顾台州

邵宝

君从西南来,复向东南去。jūn cóng xī nán lái,fù xiàng dōng nán qù。
会稽望九疑,愁云蔽江渚。huì jī wàng jiǔ yí,chóu yún bì jiāng zhǔ。
禹穴阒无声,欲与神灵语。yǔ xué qù wú shēng,yù yǔ shén líng yǔ。
台州海冥冥,金城独高据。tái zhōu hǎi míng míng,jīn chéng dú gāo jù。
双旌动文星,共识君来处。shuāng jīng dòng wén xīng,gòng shí jūn lái chù。
君来何所将,东风共时雨。jūn lái hé suǒ jiāng,dōng fēng gòng shí yǔ。
寄语台州人,君归愿无遽。jì yǔ tái zhōu rén,jūn guī yuàn wú jù。

见松子

邵宝

手种双松树,直我庭前楹。shǒu zhǒng shuāng sōng shù,zhí wǒ tíng qián yíng。
一年松花开,三年松子生。yī nián sōng huā kāi,sān nián sōng zi shēng。
松子初辞花,青青复青青。sōng zi chū cí huā,qīng qīng fù qīng qīng。
日看日渐长,匀圆自天生。rì kàn rì jiàn zhǎng,yún yuán zì tiān shēng。
一粒成一树,森然遍郊坰。yī lì chéng yī shù,sēn rán biàn jiāo jiōng。

听松

邵宝

听松复听松,松声在高阁。tīng sōng fù tīng sōng,sōng shēng zài gāo gé。
阁成四十年,听者今如昨。gé chéng sì shí nián,tīng zhě jīn rú zuó。
风来春涛生,风去秋涛落。fēng lái chūn tāo shēng,fēng qù qiū tāo luò。
当其无风时,萧然亦微作。dāng qí wú fēng shí,xiāo rán yì wēi zuò。
聪者听于斯,冥心对寥廓。cōng zhě tīng yú sī,míng xīn duì liáo kuò。

和浦文玉观水

邵宝

新晴出郭门,四野惟一水。xīn qíng chū guō mén,sì yě wéi yī shuǐ。
忆自庚午年,雨恒尝见此。yì zì gēng wǔ nián,yǔ héng cháng jiàn cǐ。
坐我天上身,江南画船里。zuò wǒ tiān shàng shēn,jiāng nán huà chuán lǐ。
陶谢空遐思,今有桂岩子。táo xiè kōng xiá sī,jīn yǒu guì yán zi。

和浦文玉观水

邵宝

仁人解忧时,智者爱观水。rén rén jiě yōu shí,zhì zhě ài guān shuǐ。
具区接三江,云涛故如此。jù qū jiē sān jiāng,yún tāo gù rú cǐ。
浩荡千古怀,长啸江湖里。hào dàng qiān gǔ huái,zhǎng xiào jiāng hú lǐ。
载酌山下泉,从吾者谁子。zài zhuó shān xià quán,cóng wú zhě shuí zi。

和浦文玉观水

邵宝

篝灯照伏灵,明月淡如水。gōu dēng zhào fú líng,míng yuè dàn rú shuǐ。
风从松顶来,古乐安置此。fēng cóng sōng dǐng lái,gǔ lè ān zhì cǐ。
山空夜气清,僧龛白云里。shān kōng yè qì qīng,sēng kān bái yún lǐ。
稍伺秋雨馀,还期采松子。shāo cì qiū yǔ yú,hái qī cǎi sōng zi。

和浦文玉观水

邵宝

万壑正横流,我方浚泉水。wàn hè zhèng héng liú,wǒ fāng jùn quán shuǐ。
山灵如有知,应笑我为此。shān líng rú yǒu zhī,yīng xiào wǒ wèi cǐ。
我泉亦何心,一道苍茫里。wǒ quán yì hé xīn,yī dào cāng máng lǐ。
沧浪复沧浪,野歌听孺子。cāng làng fù cāng làng,yě gē tīng rú zi。