古诗词

赤壁图歌次西涯先生韵为华生云作

邵宝

长江无声动吹万,月上东山度河汉。zhǎng jiāng wú shēng dòng chuī wàn,yuè shàng dōng shān dù hé hàn。
东坡词赋思千秋,客吹洞箫如发难。dōng pō cí fù sī qiān qiū,kè chuī dòng xiāo rú fā nán。
兴亡有恨客心苦,不独曹吴堪扼腕。xīng wáng yǒu hèn kè xīn kǔ,bù dú cáo wú kān è wàn。
汉家心腹已摧伤,手足安能相救捍。hàn jiā xīn fù yǐ cuī shāng,shǒu zú ān néng xiāng jiù hàn。
猛风东来水倒流,南军北军忽相乱。měng fēng dōng lái shuǐ dào liú,nán jūn běi jūn hū xiāng luàn。
天公助顺不助逆,若论成功犹未半。tiān gōng zhù shùn bù zhù nì,ruò lùn chéng gōng yóu wèi bàn。
华容道远老瞒愁,周郎渡江江有岸。huá róng dào yuǎn lǎo mán chóu,zhōu láng dù jiāng jiāng yǒu àn。
朝宗江汉本无心,蜀浪吴潮各分散。cháo zōng jiāng hàn běn wú xīn,shǔ làng wú cháo gè fēn sàn。
巴丘哀罢又瘴乡,为国意忘天下患。bā qiū āi bà yòu zhàng xiāng,wèi guó yì wàng tiān xià huàn。
后人吊古对江山,坐遣胸中置冰炭。hòu rén diào gǔ duì jiāng shān,zuò qiǎn xiōng zhōng zhì bīng tàn。
洞萧声尽客何言,似笑老生谈熟烂。dòng xiāo shēng jǐn kè hé yán,shì xiào lǎo shēng tán shú làn。
百年水月坡翁心,泛泛不知身在窜。bǎi nián shuǐ yuè pō wēng xīn,fàn fàn bù zhī shēn zài cuàn。
明朝酒醒赋初成,白雪调高歌欲断。míng cháo jiǔ xǐng fù chū chéng,bái xuě diào gāo gē yù duàn。
西涯居士今东坡,逝矣岁星今几换。xī yá jū shì jīn dōng pō,shì yǐ suì xīng jīn jǐ huàn。
画图流转到东吴,诗句人将史书看。huà tú liú zhuǎn dào dōng wú,shī jù rén jiāng shǐ shū kàn。
华生况是知音人,击节向余三赏叹。huá shēng kuàng shì zhī yīn rén,jī jié xiàng yú sān shǎng tàn。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

徐太史薜荔园辞思乐堂

邵宝

有矶兮水滨,俯幽藻兮青蘋。yǒu jī xī shuǐ bīn,fǔ yōu zǎo xī qīng píng。
鱼鳞鳞兮迎予,梦烟月兮千春。yú lín lín xī yíng yǔ,mèng yān yuè xī qiān chūn。

天齐渊

邵宝

东方有渊名天齐,一气下上降复跻。dōng fāng yǒu yuān míng tiān qí,yī qì xià shàng jiàng fù jī。
乾坤生意从东肇,何处山川非地窍。qián kūn shēng yì cóng dōng zhào,hé chù shān chuān fēi dì qiào。
汉家八神宗者渊,有祠称天今几年。hàn jiā bā shén zōng zhě yuān,yǒu cí chēng tiān jīn jǐ nián。
巍巍惟天山岳岳,巫史纷纷不知错。wēi wēi wéi tiān shān yuè yuè,wū shǐ fēn fēn bù zhī cuò。

轩辕冢

邵宝

黄帝已仙今有冢,武皇一语群臣愯。huáng dì yǐ xiān jīn yǒu zhǒng,wǔ huáng yī yǔ qún chén sǒng。
衣冠葬者对谓谁,千载似为方士俑。yī guān zàng zhě duì wèi shuí,qiān zài shì wèi fāng shì yǒng。
谀臣诞谩不足非,有冢岂徒冠与衣。yú chén dàn mán bù zú fēi,yǒu zhǒng qǐ tú guān yǔ yī。
董生汲直乃安在,牖纳空嗟失此机。dǒng shēng jí zhí nǎi ān zài,yǒu nà kōng jiē shī cǐ jī。

嵩呼曲

邵宝

何处声声万岁,帝升中神灵会。hé chù shēng shēng wàn suì,dì shēng zhōng shén líng huì。
谷中人或有呼,新垣平何代无。gǔ zhōng rén huò yǒu hū,xīn yuán píng hé dài wú。
万岁声尝屡见,楚东城汉前殿。wàn suì shēng cháng lǚ jiàn,chǔ dōng chéng hàn qián diàn。
帝方信臣敢疑,啸也歌樵牧知。dì fāng xìn chén gǎn yí,xiào yě gē qiáo mù zhī。

二马篇

邵宝

生马铜铸像,死马金买骨。shēng mǎ tóng zhù xiàng,sǐ mǎ jīn mǎi gǔ。
生像未置门,死骨终埋窟。shēng xiàng wèi zhì mén,sǐ gǔ zhōng mái kū。
国当冀野君知马,一心真,一心假。guó dāng jì yě jūn zhī mǎ,yī xīn zhēn,yī xīn jiǎ。
一称骥德一招贤,异事流传今几年。yī chēng jì dé yī zhāo xián,yì shì liú chuán jīn jǐ nián。
但闻当时有郭隗,焉知后世无优旃。dàn wén dāng shí yǒu guō kuí,yān zhī hòu shì wú yōu zhān。

明妃怨

邵宝

无金赂画师,幸免入宫妒。wú jīn lù huà shī,xìng miǎn rù gōng dù。
谁知出塞愁,却以无金故。shuí zhī chū sāi chóu,què yǐ wú jīn gù。
望望紫台沙万里,妾无一生有二死。wàng wàng zǐ tái shā wàn lǐ,qiè wú yī shēng yǒu èr sǐ。
一死绝呼韩,一死谢天子。yī sǐ jué hū hán,yī sǐ xiè tiān zi。
谋身不易谋国难,只尺眼迷青与丹,琵琶合向娄生弹。móu shēn bù yì móu guó nán,zhǐ chǐ yǎn mí qīng yǔ dān,pí pá hé xiàng lóu shēng dàn。

卧龙起

邵宝

鼎三兮,卧龙起。dǐng sān xī,wò lóng qǐ。
表两陈,卧龙死。biǎo liǎng chén,wò lóng sǐ。
老龙跃,方未遐。lǎo lóng yuè,fāng wèi xiá。
少龙变,乃为蛇。shǎo lóng biàn,nǎi wèi shé。
卧龙嘘,已成云。wò lóng xū,yǐ chéng yún。
云不雨,天昏昏。yún bù yǔ,tiān hūn hūn。
万古恨,臣无君。wàn gǔ hèn,chén wú jūn。

饮酒

邵宝

归来归来,饮酒饮酒。guī lái guī lái,yǐn jiǔ yǐn jiǔ。
东风吹绿门前柳,春光媚人我何有。dōng fēng chuī lǜ mén qián liǔ,chūn guāng mèi rén wǒ hé yǒu。
梦中境,醉中身,百年自作羲皇人。mèng zhōng jìng,zuì zhōng shēn,bǎi nián zì zuò xī huáng rén。

山人归

邵宝

白衣山人入山去,黄衣山人留不住。bái yī shān rén rù shān qù,huáng yī shān rén liú bù zhù。
临别无言还有心,有言不似无言深。lín bié wú yán hái yǒu xīn,yǒu yán bù shì wú yán shēn。
山深人远心只尺,云去云来本无迹,相见无期两相忆。shān shēn rén yuǎn xīn zhǐ chǐ,yún qù yún lái běn wú jì,xiāng jiàn wú qī liǎng xiāng yì。

饶娥哭

邵宝

父溺死,女死哭。fù nì sǐ,nǚ sǐ kū。
丑类从尸浮,应有神为戮。chǒu lèi cóng shī fú,yīng yǒu shén wèi lù。
人心诚,水神灵。rén xīn chéng,shuǐ shén líng。
溺者今何限,不闻号恸声。nì zhě jīn hé xiàn,bù wén hào tòng shēng。
水怪水怪方纵横。shuǐ guài shuǐ guài fāng zòng héng。

读元史

邵宝

大都图籍帝使收。dà dōu tú jí dì shǐ shōu。
群儒秉笔谁春秋。qún rú bǐng bǐ shuí chūn qiū。
仲尼可作史可修。zhòng ní kě zuò shǐ kě xiū。
如不可作,迁固之例吾当求。rú bù kě zuò,qiān gù zhī lì wú dāng qiú。
不然吾将为夏游。bù rán wú jiāng wèi xià yóu。

蜂冢叹

邵宝

一蜂存,众蜂止。yī fēng cún,zhòng fēng zhǐ。
一蜂亡,众蜂死。yī fēng wáng,zhòng fēng sǐ。
冢累然,胡有此。zhǒng lèi rán,hú yǒu cǐ。
一蜂君,众蜂臣。yī fēng jūn,zhòng fēng chén。
谁谓蜂,不如人。shuí wèi fēng,bù rú rén。

弃儿叹

邵宝

弃儿水中儿不沈。qì ér shuǐ zhōng ér bù shěn。
挥篙指水恨不深。huī gāo zhǐ shuǐ hèn bù shēn。
妻骂夫忍心。qī mà fū rěn xīn。
饿死死明日,溺死死在今。è sǐ sǐ míng rì,nì sǐ sǐ zài jīn。
妻骂夫,真忍心。qī mà fū,zhēn rěn xīn。

绣岭寿藏四景左石

邵宝

有石有石其形厖,厖且偃蹇名宜床。yǒu shí yǒu shí qí xíng páng,páng qiě yǎn jiǎn míng yí chuáng。
篆题者冰刻自唐,介我双松左寿宫。zhuàn tí zhě bīng kè zì táng,jiè wǒ shuāng sōng zuǒ shòu gōng。
风来松间如鼓簧,客抚斯坐长苍苍。fēng lái sōng jiān rú gǔ huáng,kè fǔ sī zuò zhǎng cāng cāng。

绣岭寿藏四景左石

邵宝

松兮离立,兄及弟矣。sōng xī lí lì,xiōng jí dì yǐ。
二龙乘云,独未离乎地也。èr lóng chéng yún,dú wèi lí hū dì yě。
古亦有言,维德不孤。gǔ yì yǒu yán,wéi dé bù gū。
贤哉大夫,我作寿域,宜有此夫。xián zāi dà fū,wǒ zuò shòu yù,yí yǒu cǐ fū。