古诗词

谢王郡公惠风折古柏用杜韵

邵宝

郡公书致郡堂柏,珍重真胜二千石。jùn gōng shū zhì jùn táng bǎi,zhēn zhòng zhēn shèng èr qiān shí。
若非风雨起秋潮,此地何人敢绳尺。ruò fēi fēng yǔ qǐ qiū cháo,cǐ dì hé rén gǎn shéng chǐ。
岁寒尚有不拔者,此两三株何足惜。suì hán shàng yǒu bù bá zhě,cǐ liǎng sān zhū hé zú xī。
相知相馈惟此物,公也清廉心愈白。xiāng zhī xiāng kuì wéi cǐ wù,gōng yě qīng lián xīn yù bái。
鄙人谢病江水东,方为吾亲营寿宫。bǐ rén xiè bìng jiāng shuǐ dōng,fāng wèi wú qīn yíng shòu gōng。
贞节碑成阁老笔,鬼神诃护青山空。zhēn jié bēi chéng gé lǎo bǐ,guǐ shén hē hù qīng shān kōng。
客来劝我作亭子,少蔽上雨兼傍风。kè lái quàn wǒ zuò tíng zi,shǎo bì shàng yǔ jiān bàng fēng。
工师求木苦无力,得此立可观成功。gōng shī qiú mù kǔ wú lì,dé cǐ lì kě guān chéng gōng。
小者为槛大者栋,材之良矣情尤重。xiǎo zhě wèi kǎn dà zhě dòng,cái zhī liáng yǐ qíng yóu zhòng。
召伯风能为我留,杜陵诗不愁谁送。zhào bó fēng néng wèi wǒ liú,dù líng shī bù chóu shuí sòng。
亭前故有两危柯,松可鹤巢梧可凤。tíng qián gù yǒu liǎng wēi kē,sōng kě hè cháo wú kě fèng。
公材自合柱明堂,历尽冰霜终大用。gōng cái zì hé zhù míng táng,lì jǐn bīng shuāng zhōng dà yòng。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

匏翁东庄杂咏九首东城

邵宝

南渡通西湖,晚多渔艇宿。nán dù tōng xī hú,wǎn duō yú tǐng sù。
人家深树中,青烟起茅屋。rén jiā shēn shù zhōng,qīng yān qǐ máo wū。

匏翁东庄杂咏九首东城

邵宝

汲溪灌桑树,叶多蚕亦稠。jí xī guàn sāng shù,yè duō cán yì chóu。
衣被尽天下,美哉真此洲。yī bèi jǐn tiān xià,měi zāi zhēn cǐ zhōu。

匏翁东庄杂咏九首东城

邵宝

何处适馀兴,寻师谈道经。hé chù shì yú xīng,xún shī tán dào jīng。
隔桥云满屋,钟磬晚泠泠。gé qiáo yún mǎn wū,zhōng qìng wǎn líng líng。

匏翁东庄杂咏九首东城

邵宝

陇上阅耕罢,北窗清卧风。lǒng shàng yuè gēng bà,běi chuāng qīng wò fēng。
豳诗读未了,梦已见周公。bīn shī dú wèi le,mèng yǐ jiàn zhōu gōng。

匏翁东庄杂咏九首东城

邵宝

老鹤爱云栖,石洞自天凿。lǎo hè ài yún qī,shí dòng zì tiān záo。
秋风时一声,飞云散寥廓。qiū fēng shí yī shēng,fēi yún sàn liáo kuò。

匏翁东庄杂咏九首东城

邵宝

叶间缀朱实,实落绿成阴。yè jiān zhuì zhū shí,shí luò lǜ chéng yīn。
一步还一摘,不知苔径深。yī bù hái yī zhāi,bù zhī tái jìng shēn。

匏翁东庄杂咏九首东城

邵宝

曲池如曲江,水清花可怜。qū chí rú qū jiāng,shuǐ qīng huā kě lián。
池上木芙蓉,红映池中莲。chí shàng mù fú róng,hóng yìng chí zhōng lián。

题画

邵宝

日暮风雨恶,咫尺不可去。rì mù fēng yǔ è,zhǐ chǐ bù kě qù。
危桥下马过,犹胜无桥处。wēi qiáo xià mǎ guò,yóu shèng wú qiáo chù。

湖上口占二首

邵宝

不到西湖上,于今二十年。bù dào xī hú shàng,yú jīn èr shí nián。
相逢多白发,山色只如前。xiāng féng duō bái fā,shān sè zhǐ rú qián。

湖上口占二首

邵宝

画船入西湖,风光正春暮。huà chuán rù xī hú,fēng guāng zhèng chūn mù。
指点两峰云,先寻岳王墓。zhǐ diǎn liǎng fēng yún,xiān xún yuè wáng mù。

松下作二首

邵宝

泉流古松下,松影流不去。quán liú gǔ sōng xià,sōng yǐng liú bù qù。
时方望云霓,谁留卧龙住。shí fāng wàng yún ní,shuí liú wò lóng zhù。

松下作二首

邵宝

孤笛横秋江,一声山月白。gū dí héng qiū jiāng,yī shēng shān yuè bái。
芦花起天风,萧瑟溪南北。lú huā qǐ tiān fēng,xiāo sè xī nán běi。

题画二首

邵宝

银河天上来,不复上天去。yín hé tiān shàng lái,bù fù shàng tiān qù。
千载乘槎人,应迷问津处。qiān zài chéng chá rén,yīng mí wèn jīn chù。

题画二首

邵宝

偶来坐松下,爱此流泉声。ǒu lái zuò sōng xià,ài cǐ liú quán shēng。
云山隔遥浦,悠然空复情。yún shān gé yáo pǔ,yōu rán kōng fù qíng。

春江曲

邵宝

春色将归去,江南草正新。chūn sè jiāng guī qù,jiāng nán cǎo zhèng xīn。
南风亦何意,偏脑欲归人。nán fēng yì hé yì,piān nǎo yù guī rén。