古诗词

谢王郡公惠风折古柏用杜韵

邵宝

郡公书致郡堂柏,珍重真胜二千石。jùn gōng shū zhì jùn táng bǎi,zhēn zhòng zhēn shèng èr qiān shí。
若非风雨起秋潮,此地何人敢绳尺。ruò fēi fēng yǔ qǐ qiū cháo,cǐ dì hé rén gǎn shéng chǐ。
岁寒尚有不拔者,此两三株何足惜。suì hán shàng yǒu bù bá zhě,cǐ liǎng sān zhū hé zú xī。
相知相馈惟此物,公也清廉心愈白。xiāng zhī xiāng kuì wéi cǐ wù,gōng yě qīng lián xīn yù bái。
鄙人谢病江水东,方为吾亲营寿宫。bǐ rén xiè bìng jiāng shuǐ dōng,fāng wèi wú qīn yíng shòu gōng。
贞节碑成阁老笔,鬼神诃护青山空。zhēn jié bēi chéng gé lǎo bǐ,guǐ shén hē hù qīng shān kōng。
客来劝我作亭子,少蔽上雨兼傍风。kè lái quàn wǒ zuò tíng zi,shǎo bì shàng yǔ jiān bàng fēng。
工师求木苦无力,得此立可观成功。gōng shī qiú mù kǔ wú lì,dé cǐ lì kě guān chéng gōng。
小者为槛大者栋,材之良矣情尤重。xiǎo zhě wèi kǎn dà zhě dòng,cái zhī liáng yǐ qíng yóu zhòng。
召伯风能为我留,杜陵诗不愁谁送。zhào bó fēng néng wèi wǒ liú,dù líng shī bù chóu shuí sòng。
亭前故有两危柯,松可鹤巢梧可凤。tíng qián gù yǒu liǎng wēi kē,sōng kě hè cháo wú kě fèng。
公材自合柱明堂,历尽冰霜终大用。gōng cái zì hé zhù míng táng,lì jǐn bīng shuāng zhōng dà yòng。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

春庭八绝句

邵宝

燕居亭前石子台,两株银杏一时栽。yàn jū tíng qián shí zi tái,liǎng zhū yín xìng yī shí zāi。
莫言未得弦歌地,画里尼山许见来。mò yán wèi dé xián gē dì,huà lǐ ní shān xǔ jiàn lái。

春庭八绝句

邵宝

九畹新成古井田,滋兰又似赋骚年。jiǔ wǎn xīn chéng gǔ jǐng tián,zī lán yòu shì fù sāo nián。
不如无界还无数,雨露茫然太古天。bù rú wú jiè hái wú shù,yǔ lù máng rán tài gǔ tiān。

题画送胡仁夫

邵宝

酌泉饮君君莫疑,此泉德本与君宜。zhuó quán yǐn jūn jūn mò yí,cǐ quán dé běn yǔ jūn yí。
烦君持向开河去,宋老祠前奠一卮。fán jūn chí xiàng kāi hé qù,sòng lǎo cí qián diàn yī zhī。

题画送胡仁夫

邵宝

东山寺里相逢地,陆子泉头再会年。dōng shān sì lǐ xiāng féng dì,lù zi quán tóu zài huì nián。
震泽烟波彭蠡月,乾坤回首一茫然。zhèn zé yān bō péng lí yuè,qián kūn huí shǒu yī máng rán。

望云庵为林提学题用素翁韵

邵宝

白石山前云气深,有时飞起有时沈。bái shí shān qián yún qì shēn,yǒu shí fēi qǐ yǒu shí shěn。
太行顶上南回首,千里慈闱隔岁心。tài xíng dǐng shàng nán huí shǒu,qiān lǐ cí wéi gé suì xīn。

望云庵为林提学题用素翁韵

邵宝

黄河东绕太行深,云薄西峰日未沈。huáng hé dōng rào tài xíng shēn,yún báo xī fēng rì wèi shěn。
万里乾坤同一慨,北南行止两无心。wàn lǐ qián kūn tóng yī kǎi,běi nán xíng zhǐ liǎng wú xīn。

雨中柬文玉

邵宝

雨中闭阁自焚香,门外诗来故故忙。yǔ zhōng bì gé zì fén xiāng,mén wài shī lái gù gù máng。
梦里风骚犹远在,却教白日破羲皇。mèng lǐ fēng sāo yóu yuǎn zài,què jiào bái rì pò xī huáng。

雨中柬文玉

邵宝

梅天散帙动芸香,谁信闲人尽日忙。méi tiān sàn zhì dòng yún xiāng,shuí xìn xián rén jǐn rì máng。
不见青藜照清夜,欲将遗事问东皇。bù jiàn qīng lí zhào qīng yè,yù jiāng yí shì wèn dōng huáng。

寄许东庐

邵宝

冲雨冲风一事无,东陂南荡水连湖。chōng yǔ chōng fēng yī shì wú,dōng bēi nán dàng shuǐ lián hú。
兴如王戴非因雪,他日休烦作画图。xīng rú wáng dài fēi yīn xuě,tā rì xiū fán zuò huà tú。

题石庵画竹

邵宝

萧萧数叶不胜看,到此方知画竹难。xiāo xiāo shù yè bù shèng kàn,dào cǐ fāng zhī huà zhú nán。
谁信中书曾放笔,片时行尽楚江干。shuí xìn zhōng shū céng fàng bǐ,piàn shí xíng jǐn chǔ jiāng gàn。

为俞立夫题秦务本小画

邵宝

诗兴逢秋日渐深,相知独寄画中琴。shī xīng féng qiū rì jiàn shēn,xiāng zhī dú jì huà zhōng qín。
青山影照斜桥水,时往时来共赏音。qīng shān yǐng zhào xié qiáo shuǐ,shí wǎng shí lái gòng shǎng yīn。

听松偶成

邵宝

秋深水国候来鸿,一夜悲凉见朔风。qiū shēn shuǐ guó hòu lái hóng,yī yè bēi liáng jiàn shuò fēng。
行遍冉泾无语者,听松阁上哭涯翁。xíng biàn rǎn jīng wú yǔ zhě,tīng sōng gé shàng kū yá wēng。

成汝从惠鲈鱼口占答之

邵宝

溪边渔艇日相寻,谁遣鲈鱼动我吟。xī biān yú tǐng rì xiāng xún,shuí qiǎn lú yú dòng wǒ yín。
我脍我羹人莫易,当年张翰亦劳心。wǒ kuài wǒ gēng rén mò yì,dāng nián zhāng hàn yì láo xīn。

得湛司成书

邵宝

甘泉一札自金陵,我正题诗寄两僧。gān quán yī zhá zì jīn líng,wǒ zhèng tí shī jì liǎng sēng。
诗到白沙难着语,海天亭上望南鹏。shī dào bái shā nán zhe yǔ,hǎi tiān tíng shàng wàng nán péng。

送刘介夫

邵宝

瘗卷邱边秋草多,两知亭下客频过。yì juǎn qiū biān qiū cǎo duō,liǎng zhī tíng xià kè pín guò。
故人三宿还辞去,独听沧浪奈水何。gù rén sān sù hái cí qù,dú tīng cāng làng nài shuǐ hé。