古诗词

为许昌言员外题画

邵宝

两峰先生癖山水,游遍江南犹未已。liǎng fēng xiān shēng pǐ shān shuǐ,yóu biàn jiāng nán yóu wèi yǐ。
偶披此画爱郭熙,一段风烟在屏几。ǒu pī cǐ huà ài guō xī,yī duàn fēng yān zài píng jǐ。
澄湖东流中有梁,转盻却似孤山傍。chéng hú dōng liú zhōng yǒu liáng,zhuǎn xì què shì gū shān bàng。
长松落落滴空翠,草满幽径含春香。zhǎng sōng luò luò dī kōng cuì,cǎo mǎn yōu jìng hán chūn xiāng。
渔舟往来日西夕,自爱闲身共泉石。yú zhōu wǎng lái rì xī xī,zì ài xián shēn gòng quán shí。
沧浪歌罢海月高,欲起逋仙问畴昔。cāng làng gē bà hǎi yuè gāo,yù qǐ bū xiān wèn chóu xī。
千峰万峰深复深,白云出入元无心。qiān fēng wàn fēng shēn fù shēn,bái yún chū rù yuán wú xīn。
鸿飞冥冥鹤渺渺,岁岁东风花满林。hóng fēi míng míng hè miǎo miǎo,suì suì dōng fēng huā mǎn lín。
先生有怀极驰骛,瓣香每吊精忠墓。xiān shēng yǒu huái jí chí wù,bàn xiāng měi diào jīng zhōng mù。
小车山北还山南,东将入海随烟雾。xiǎo chē shān běi hái shān nán,dōng jiāng rù hǎi suí yān wù。
胸中丘壑眼中人,坡翁以后多风尘。xiōng zhōng qiū hè yǎn zhōng rén,pō wēng yǐ hòu duō fēng chén。
冷泉亭上一杯酒,公与湖山谁主宾。lěng quán tíng shàng yī bēi jiǔ,gōng yǔ hú shān shuí zhǔ bīn。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

有待

邵宝

芳洲草青青,云水半吞吐。fāng zhōu cǎo qīng qīng,yún shuǐ bàn tūn tǔ。
前船已过湖,还听后船橹。qián chuán yǐ guò hú,hái tīng hòu chuán lǔ。

寄吴嗣业

邵宝

茶香邻酒国,知味各称仙。chá xiāng lín jiǔ guó,zhī wèi gè chēng xiān。
何日携茶具,云山共我泉。hé rì xié chá jù,yún shān gòng wǒ quán。

题文徵明画

邵宝

于画见书法,萧然无滞情。yú huà jiàn shū fǎ,xiāo rán wú zhì qíng。
君看片石畔,丛竹忽生生。jūn kàn piàn shí pàn,cóng zhú hū shēng shēng。

雨过独坐

邵宝

暑雨过不尽,斜阳穿湿云。shǔ yǔ guò bù jǐn,xié yáng chuān shī yún。
雷声近还远,隐隐隔江闻。léi shēng jìn hái yuǎn,yǐn yǐn gé jiāng wén。

为钱忠言题画

邵宝

偶舣北来棹,淮阴听晚钟。ǒu yǐ běi lái zhào,huái yīn tīng wǎn zhōng。
明朝渡江去,秋浦采芙蓉。míng cháo dù jiāng qù,qiū pǔ cǎi fú róng。

和溪为程进士赋

邵宝

家住万山中,云峰翠几重。jiā zhù wàn shān zhōng,yún fēng cuì jǐ zhòng。
东山朝日出,望见海霞红。dōng shān cháo rì chū,wàng jiàn hǎi xiá hóng。

舟中怀李方伯惟诚集杜二绝

邵宝

老去才难尽,秋天忆射雕。lǎo qù cái nán jǐn,qiū tiān yì shè diāo。
白鸥波浩荡,寒水不成潮。bái ōu bō hào dàng,hán shuǐ bù chéng cháo。

舟中怀李方伯惟诚集杜二绝

邵宝

海内知名士,如公复几人。hǎi nèi zhī míng shì,rú gōng fù jǐ rén。
千秋一拭泪,鼓柂视青旻。qiān qiū yī shì lèi,gǔ yí shì qīng mín。

容春轩六咏瞻尼坛

邵宝

画里瞻尼父,庭前即杏坛。huà lǐ zhān ní fù,tíng qián jí xìng tán。
春风吹绿树,真作泗滨看。chūn fēng chuī lǜ shù,zhēn zuò sì bīn kàn。

容春轩六咏瞻尼坛

邵宝

横渠复古心,纸上聊云尔。héng qú fù gǔ xīn,zhǐ shàng liáo yún ěr。
我画我中庭,亦复横渠纸。wǒ huà wǒ zhōng tíng,yì fù héng qú zhǐ。

容春轩六咏瞻尼坛

邵宝

两树分红白,同然见复心。liǎng shù fēn hóng bái,tóng rán jiàn fù xīn。
开花还结子,吾道古犹今。kāi huā hái jié zi,wú dào gǔ yóu jīn。

容春轩六咏瞻尼坛

邵宝

秋菊有黄花,有朱亦有素。qiū jú yǒu huáng huā,yǒu zhū yì yǒu sù。
靖节醉东篱,为识花心故。jìng jié zuì dōng lí,wèi shí huā xīn gù。

容春轩六咏瞻尼坛

邵宝

万古水中山,一峰山下石。wàn gǔ shuǐ zhōng shān,yī fēng shān xià shí。
古貌独苍然,不受风涛蚀。gǔ mào dú cāng rán,bù shòu fēng tāo shí。

容春轩六咏瞻尼坛

邵宝

石钟以声名,无声安取此。shí zhōng yǐ shēng míng,wú shēng ān qǔ cǐ。
风水月明中,我忆东坡子。fēng shuǐ yuè míng zhōng,wǒ yì dōng pō zi。

题扇赠赵宅之

邵宝

苦热思高眺,王孙胜有楼。kǔ rè sī gāo tiào,wáng sūn shèng yǒu lóu。
城阴连塔影,山月入溪流。chéng yīn lián tǎ yǐng,shān yuè rù xī liú。