古诗词

寄黄肇庆

邵宝

长歌杜甫诗,怀人渺云树。zhǎng gē dù fǔ shī,huái rén miǎo yún shù。
悠哉两地心,乃不阻途路。yōu zāi liǎng dì xīn,nǎi bù zǔ tú lù。
我于黄民曹,深识离别趣。wǒ yú huáng mín cáo,shēn shí lí bié qù。
民曹去多年,江湖各烟雾。mín cáo qù duō nián,jiāng hú gè yān wù。
忧怀对高旻,实以天下故。yōu huái duì gāo mín,shí yǐ tiān xià gù。
一官分计司,未足云遭遇。yī guān fēn jì sī,wèi zú yún zāo yù。
堂堂司徒堂,建明盖尝屡。táng táng sī tú táng,jiàn míng gài cháng lǚ。
观其章奏间,时出艰险句。guān qí zhāng zòu jiān,shí chū jiān xiǎn jù。
极力排权豪,倾衷写贞素。jí lì pái quán háo,qīng zhōng xiě zhēn sù。
济时挟经纶,谈笑亦兹寓。jì shí xié jīng lún,tán xiào yì zī yù。
别来劳我心,如水日东注。bié lái láo wǒ xīn,rú shuǐ rì dōng zhù。
昨闻祥琴调,云衢复将骛。zuó wén xiáng qín diào,yún qú fù jiāng wù。
信州吴越冲,我驾久停步。xìn zhōu wú yuè chōng,wǒ jià jiǔ tíng bù。
所冀承清言,慰我夙瞻顾。suǒ jì chéng qīng yán,wèi wǒ sù zhān gù。
汛扫玉山亭,拟坐今宿度。xùn sǎo yù shān tíng,nǐ zuò jīn sù dù。
奈何消息稀,令人益生慕。nài hé xiāo xī xī,lìng rén yì shēng mù。
我往君乃来,一会真有数。wǒ wǎng jūn nǎi lái,yī huì zhēn yǒu shù。
三复鹅湖书,恨倚前轩柱。sān fù é hú shū,hèn yǐ qián xuān zhù。
迩得肇庆除,报书道应误。ěr dé zhào qìng chú,bào shū dào yīng wù。
劝君行勿迟,南海方勤戍。quàn jūn xíng wù chí,nán hǎi fāng qín shù。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

戏答许东庐

邵宝

主人心远客来稀,剥啄声知是也非。zhǔ rén xīn yuǎn kè lái xī,bō zhuó shēng zhī shì yě fēi。
问讯何如还道甫,数行书与一童归。wèn xùn hé rú hái dào fǔ,shù xíng shū yǔ yī tóng guī。

夏夜足成春日之句

邵宝

春风门巷冉泾西,兴到新诗漫自题。chūn fēng mén xiàng rǎn jīng xī,xīng dào xīn shī màn zì tí。
鹏翼顺风沧海梦,桃花流水碧山栖。péng yì shùn fēng cāng hǎi mèng,táo huā liú shuǐ bì shān qī。

棕蒲

邵宝

棕榈根老久应捐,漫托昌阳为引年。zōng lǘ gēn lǎo jiǔ yīng juān,màn tuō chāng yáng wèi yǐn nián。
露下高天秋涧冷,山中人作水中仙。lù xià gāo tiān qiū jiàn lěng,shān zhōng rén zuò shuǐ zhōng xiān。

棕蒲

邵宝

棕本栽蒲故有之,水边石畔斗新奇。zōng běn zāi pú gù yǒu zhī,shuǐ biān shí pàn dòu xīn qí。
相逢若问通仙否,直待形容变尽时。xiāng féng ruò wèn tōng xiān fǒu,zhí dài xíng róng biàn jǐn shí。

再韵

邵宝

老朽判为世所捐,定交今喜得青年。lǎo xiǔ pàn wèi shì suǒ juān,dìng jiāo jīn xǐ dé qīng nián。
清泉白石非君事,行作蓬莱顶上仙。qīng quán bái shí fēi jūn shì,xíng zuò péng lái dǐng shàng xiān。

再韵

邵宝

蓬莱路远未能之,水上枯槎也自奇。péng lái lù yuǎn wèi néng zhī,shuǐ shàng kū chá yě zì qí。
剑佩森森人似玉,群仙初谒太清时。jiàn pèi sēn sēn rén shì yù,qún xiān chū yè tài qīng shí。

次南沙谢菜

邵宝

敢夸异种出云南,老圃新畦也自堪。gǎn kuā yì zhǒng chū yún nán,lǎo pǔ xīn qí yě zì kān。
击节有谁知此味,介君能辣白能甘。jī jié yǒu shuí zhī cǐ wèi,jiè jūn néng là bái néng gān。

赠周含山

邵宝

五年佐邑平如水,更有馀功及我泉。wǔ nián zuǒ yì píng rú shuǐ,gèng yǒu yú gōng jí wǒ quán。
何地含山君莫问,两般疆宇一般天。hé dì hán shān jūn mò wèn,liǎng bān jiāng yǔ yī bān tiān。

奉次涯翁先生写真

邵宝

万古勋名百岁身,古人风采在今人。wàn gǔ xūn míng bǎi suì shēn,gǔ rén fēng cǎi zài jīn rén。
丹青纵有如神笔,难写胸中一点春。dān qīng zòng yǒu rú shén bǐ,nán xiě xiōng zhōng yī diǎn chūn。

奉次涯翁先生写真

邵宝

后天不老是公身,今作人间野服人。hòu tiān bù lǎo shì gōng shēn,jīn zuò rén jiān yě fú rén。
若问向来黄阁地,东阑芍药有馀春。ruò wèn xiàng lái huáng gé dì,dōng lán sháo yào yǒu yú chūn。

题景娄翁寿藏追次张东海韵

邵宝

乾坤随处是行窝,漫听人间哭且歌。qián kūn suí chù shì xíng wō,màn tīng rén jiān kū qiě gē。
莫问向来登啸地,太湖秋晚水增波。mò wèn xiàng lái dēng xiào dì,tài hú qiū wǎn shuǐ zēng bō。

奉次涯翁先生漫兴

邵宝

新为邻人短筑墙,竹边小径旧升堂。xīn wèi lín rén duǎn zhù qiáng,zhú biān xiǎo jìng jiù shēng táng。
病馀谢客浑无事,童子犹嫌洗砚忙。bìng yú xiè kè hún wú shì,tóng zi yóu xián xǐ yàn máng。

奉次涯翁先生漫兴

邵宝

水调山中不用符,老僧仍挟古茶垆。shuǐ diào shān zhōng bù yòng fú,lǎo sēng réng xié gǔ chá lú。
晚来送客前泾去,问道前泾月有无。wǎn lái sòng kè qián jīng qù,wèn dào qián jīng yuè yǒu wú。

戴文进春山叠翠图

邵宝

戴翁笔底有春山,万叠风烟尺素间。dài wēng bǐ dǐ yǒu chūn shān,wàn dié fēng yān chǐ sù jiān。
好似西湖新雨后,两峰回首六桥湾。hǎo shì xī hú xīn yǔ hòu,liǎng fēng huí shǒu liù qiáo wān。

王友石枯木竹石

邵宝

何处萧萧玉数竿,树边石畔晚风寒。hé chù xiāo xiāo yù shù gān,shù biān shí pàn wǎn fēng hán。
王郎标致元如此,每向人家画里看。wáng láng biāo zhì yuán rú cǐ,měi xiàng rén jiā huà lǐ kàn。