古诗词

哀秦封君辞

邵宝

违先生盖数载兮,忽南向以兴嗟。wéi xiān shēng gài shù zài xī,hū nán xiàng yǐ xīng jiē。
望碧山而不可往兮,渺愁云于天涯。wàng bì shān ér bù kě wǎng xī,miǎo chóu yún yú tiān yá。
问九原之安在兮,慨德音之永遐。wèn jiǔ yuán zhī ān zài xī,kǎi dé yīn zhī yǒng xiá。
维先生之明哲兮,固神启而天赋。wéi xiān shēng zhī míng zhé xī,gù shén qǐ ér tiān fù。
筮遇履而之无妄兮,曰坦坦其幽素。shì yù lǚ ér zhī wú wàng xī,yuē tǎn tǎn qí yōu sù。
服兰菊而佩蘅兮,步前修以为度。fú lán jú ér pèi héng xī,bù qián xiū yǐ wèi dù。
春与秋其汲汲兮,恐岁年之迟暮。chūn yǔ qiū qí jí jí xī,kǒng suì nián zhī chí mù。
惟至美不能以终秘兮,于灿发于文章。wéi zhì měi bù néng yǐ zhōng mì xī,yú càn fā yú wén zhāng。
窥门墙乎汉魏兮谐律吕于中唐。kuī mén qiáng hū hàn wèi xī xié lǜ lǚ yú zhōng táng。
挥贾涕于太息兮,舒孙啸于独伤。huī jiǎ tì yú tài xī xī,shū sūn xiào yú dú shāng。
知先生谓为逸民兮,不知者曰其忘世。zhī xiān shēng wèi wèi yì mín xī,bù zhī zhě yuē qí wàng shì。
言博利以为仁兮,守善藏以为智。yán bó lì yǐ wèi rén xī,shǒu shàn cáng yǐ wèi zhì。
维厥子之登庸兮,亦讵非先生之所施。wéi jué zi zhī dēng yōng xī,yì jù fēi xiān shēng zhī suǒ shī。
繄太邱之率物兮,树东京之高风。yī tài qiū zhī lǜ wù xī,shù dōng jīng zhī gāo fēng。
越弘景之退处兮,乃托迹于神农。yuè hóng jǐng zhī tuì chù xī,nǎi tuō jì yú shén nóng。
众剪剪于寻丈兮,亦孰能知夫所从。zhòng jiǎn jiǎn yú xún zhàng xī,yì shú néng zhī fū suǒ cóng。
苟此志之不愆兮,又何分乎达与穷。gǒu cǐ zhì zhī bù qiān xī,yòu hé fēn hū dá yǔ qióng。
始趋涂之各异兮,终要归以皆同。shǐ qū tú zhī gè yì xī,zhōng yào guī yǐ jiē tóng。
徵孟生之为贞兮,附陶氏之为靖。zhēng mèng shēng zhī wèi zhēn xī,fù táo shì zhī wèi jìng。
曰舆情其既公兮,信棺盖而后定。yuē yú qíng qí jì gōng xī,xìn guān gài ér hòu dìng。
彼曷其独不死兮,顾偷生之为幸。bǐ hé qí dú bù sǐ xī,gù tōu shēng zhī wèi xìng。
呜呼先生兮,庶其得正。wū hū xiān shēng xī,shù qí dé zhèng。
怅余怀之无聊兮,掩遗编以长谣。chàng yú huái zhī wú liáo xī,yǎn yí biān yǐ zhǎng yáo。
极四方与上下兮,肆远索而旁招。jí sì fāng yǔ shàng xià xī,sì yuǎn suǒ ér páng zhāo。
典刑辽阔兮,里社萧条。diǎn xíng liáo kuò xī,lǐ shè xiāo tiáo。
彼水之澨兮,山之椒。bǐ shuǐ zhī shì xī,shān zhī jiāo。
先生不归兮,使我心劳。xiān shēng bù guī xī,shǐ wǒ xīn láo。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

斸笋

邵宝

一斸复一斸,山中笋如玉。yī zhǔ fù yī zhǔ,shān zhōng sǔn rú yù。
箨龙有嘉名,头角方簇簇。tuò lóng yǒu jiā míng,tóu jiǎo fāng cù cù。
朝露晞午风,清磬旁纷郁。cháo lù xī wǔ fēng,qīng qìng páng fēn yù。
纳之紫筠笼,琼茅以为束。nà zhī zǐ yún lóng,qióng máo yǐ wèi shù。
持归献慈亲,一笑不知肉。chí guī xiàn cí qīn,yī xiào bù zhī ròu。

答盛汉臣

邵宝

不见希斋翁,门人见水石。bù jiàn xī zhāi wēng,mén rén jiàn shuǐ shí。
别我十年馀,新诗慰春夕。bié wǒ shí nián yú,xīn shī wèi chūn xī。
高空蔼晴云,君才似张籍。gāo kōng ǎi qíng yún,jūn cái shì zhāng jí。
又如帆风江,千里指南极。yòu rú fān fēng jiāng,qiān lǐ zhǐ nán jí。
山中有流泉,曲处堪布席。shān zhōng yǒu liú quán,qū chù kān bù xí。
一杯欲共君,古风久寥寂。yī bēi yù gòng jūn,gǔ fēng jiǔ liáo jì。

新泉效李白体

邵宝

闲人有幽赏,乃在山下泉。xián rén yǒu yōu shǎng,nǎi zài shān xià quán。
水声六月冷,白石净娟娟。shuǐ shēng liù yuè lěng,bái shí jìng juān juān。
倚杖对青壁,上有瑶柯悬。yǐ zhàng duì qīng bì,shàng yǒu yáo kē xuán。
海天三百里,一勺方流涓。hǎi tiān sān bǎi lǐ,yī sháo fāng liú juān。
仙人陆鸿渐,遗世已千年。xiān rén lù hóng jiàn,yí shì yǐ qiān nián。
芳骨如可起,裹茗谈烹煎。fāng gǔ rú kě qǐ,guǒ míng tán pēng jiān。

怀五老峰寄赵博士立之

邵宝

落落复落落,泛舟蓉湖西。luò luò fù luò luò,fàn zhōu róng hú xī。
安得五彩虹,架天作长梯。ān dé wǔ cǎi hóng,jià tiān zuò zhǎng tī。
南望瀑布水,舒卷青云齐。nán wàng pù bù shuǐ,shū juǎn qīng yún qí。
上有五老者,翱翔紫云霓。shàng yǒu wǔ lǎo zhě,áo xiáng zǐ yún ní。
具寄一书札,浩思极冥栖。jù jì yī shū zhá,hào sī jí míng qī。
楚谣对芳草,苍然夕烟迷。chǔ yáo duì fāng cǎo,cāng rán xī yān mí。

观泉巾

邵宝

织騣复织騣,制此头上巾。zhī zōng fù zhī zōng,zhì cǐ tóu shàng jīn。
有名合从我,我是观泉人。yǒu míng hé cóng wǒ,wǒ shì guān quán rén。
无缨不须濯,山中况无尘。wú yīng bù xū zhuó,shān zhōng kuàng wú chén。
百坡既已夥,一角亦非真。bǎi pō jì yǐ huǒ,yī jiǎo yì fēi zhēn。
萧萧九峰雨,秋风送凉新。xiāo xiāo jiǔ fēng yǔ,qiū fēng sòng liáng xīn。
吾自爱吾物,悠然梦千春。wú zì ài wú wù,yōu rán mèng qiān chūn。

静怀

邵宝

人讥不能休,我患不能仕。rén jī bù néng xiū,wǒ huàn bù néng shì。
仕岂簿领间,所执谅有以。shì qǐ bù lǐng jiān,suǒ zhí liàng yǒu yǐ。
古人复何人,渠耻予亦耻。gǔ rén fù hé rén,qú chǐ yǔ yì chǐ。
老恨幼学疏,病怪虚名起。lǎo hèn yòu xué shū,bìng guài xū míng qǐ。
圣明无遐遗,只尺千万里。shèng míng wú xiá yí,zhǐ chǐ qiān wàn lǐ。
傥念将母艰,彩衣又兹始。tǎng niàn jiāng mǔ jiān,cǎi yī yòu zī shǐ。

秋夜

邵宝

青天一片月,万古中秋期。qīng tiān yī piàn yuè,wàn gǔ zhōng qiū qī。
我生自能视,六十一遇之。wǒ shēng zì néng shì,liù shí yī yù zhī。
孩童不足论,弱冠始有知。hái tóng bù zú lùn,ruò guān shǐ yǒu zhī。
有酒不能饮,而况能吟诗。yǒu jiǔ bù néng yǐn,ér kuàng néng yín shī。
天道有阴晴,世途多别离。tiān dào yǒu yīn qíng,shì tú duō bié lí。
高思华峰顶,旷忆沧江湄。gāo sī huá fēng dǐng,kuàng yì cāng jiāng méi。
幽居未成往,对影空嗟而。yōu jū wèi chéng wǎng,duì yǐng kōng jiē ér。
今逢圣明运,适我病起时。jīn féng shèng míng yùn,shì wǒ bìng qǐ shí。
东亭海云散,寒光益轩墀。dōng tíng hǎi yún sàn,hán guāng yì xuān chí。
邀我平生友,清尊复在斯。yāo wǒ píng shēng yǒu,qīng zūn fù zài sī。
今夕如不乐,问君欲奚为。jīn xī rú bù lè,wèn jūn yù xī wèi。

题邹氏恒贞卷

邵宝

恒贞有吉占,易为妇人告。héng zhēn yǒu jí zhàn,yì wèi fù rén gào。
从一亦何占,我心匪陵谷。cóng yī yì hé zhàn,wǒ xīn fěi líng gǔ。
五十被旌书,六十受多福。wǔ shí bèi jīng shū,liù shí shòu duō fú。
之母古硕人,百年洁如玉。zhī mǔ gǔ shuò rén,bǎi nián jié rú yù。

熊女诗

邵宝

古人重挂剑,为不负初心。gǔ rén zhòng guà jiàn,wèi bù fù chū xīn。
妾身非剑比,一诺千黄金。qiè shēn fēi jiàn bǐ,yī nuò qiān huáng jīn。
谁谓妾无言,有言出母口。shuí wèi qiè wú yán,yǒu yán chū mǔ kǒu。
谁谓妾无书,有书出父手。shuí wèi qiè wú shū,yǒu shū chū fù shǒu。
未见悲益深,空房甘独守。wèi jiàn bēi yì shēn,kōng fáng gān dú shǒu。
白日一何迟,黄泉一何远。bái rì yī hé chí,huáng quán yī hé yuǎn。
妾岂不爱生,所恨从姑晚。qiè qǐ bù ài shēng,suǒ hèn cóng gū wǎn。
卫女先我心,适齐不中返。wèi nǚ xiān wǒ xīn,shì qí bù zhōng fǎn。

点易台待月

邵宝

待月月在天,待明不待上。dài yuè yuè zài tiān,dài míng bù dài shàng。
月明松影来,风静流泉响。yuè míng sōng yǐng lái,fēng jìng liú quán xiǎng。
与客谈羲文,乾坤入指掌。yǔ kè tán xī wén,qián kūn rù zhǐ zhǎng。
山中本无尘,况有出尘想。shān zhōng běn wú chén,kuàng yǒu chū chén xiǎng。
云崖去我近,只尺三百丈。yún yá qù wǒ jìn,zhǐ chǐ sān bǎi zhàng。
归欤兴未阑,月色随藜杖。guī yú xīng wèi lán,yuè sè suí lí zhàng。

遗慕为许直赋

邵宝

父死儿未生,儿生不知父。fù sǐ ér wèi shēng,ér shēng bù zhī fù。
问母父形容,十问还九误。wèn mǔ fù xíng róng,shí wèn hái jiǔ wù。
一念自提孩,哀哀到迟暮。yī niàn zì tí hái,āi āi dào chí mù。
我作遗慕篇,悲歌动行路。wǒ zuò yí mù piān,bēi gē dòng xíng lù。

和陶韵二首真想

邵宝

壮志迈千古,尽读天下书。zhuàng zhì mài qiān gǔ,jǐn dú tiān xià shū。
北登黄金台,四顾意旷如。běi dēng huáng jīn tái,sì gù yì kuàng rú。
献策见天子,致身在云衢。xiàn cè jiàn tiān zi,zhì shēn zài yún qú。
乔木凌霄汉,落落影扶疏。qiáo mù líng xiāo hàn,luò luò yǐng fú shū。
周行数万里,翱翔复萦纡。zhōu xíng shù wàn lǐ,áo xiáng fù yíng yū。
叙迁历中外,令望长有馀。xù qiān lì zhōng wài,lìng wàng zhǎng yǒu yú。
横流须巨石,公也孙不居。héng liú xū jù shí,gōng yě sūn bù jū。
渠渠犹夏屋,建业亦多鱼。qú qú yóu xià wū,jiàn yè yì duō yú。
真想和陶什,不为韵语拘。zhēn xiǎng hé táo shén,bù wèi yùn yǔ jū。
俯仰天地间,何方不籧庐。fǔ yǎng tiān dì jiān,hé fāng bù qú lú。

和陶韵二首真想

邵宝

无才有积病,我负二宜休。wú cái yǒu jī bìng,wǒ fù èr yí xiū。
五十为亲养,恳乞江东游。wǔ shí wèi qīn yǎng,kěn qǐ jiāng dōng yóu。
入爱萱草荣,出欣泉水流。rù ài xuān cǎo róng,chū xīn quán shuǐ liú。
野服听沧浪,近有忘机鸥。yě fú tīng cāng làng,jìn yǒu wàng jī ōu。
前时堂中人,今为山下丘。qián shí táng zhōng rén,jīn wèi shān xià qiū。
一拜扶两仆,敢望夔龙俦。yī bài fú liǎng pū,gǎn wàng kuí lóng chóu。
岂不念上德,万一涓埃酬。qǐ bù niàn shàng dé,wàn yī juān āi chóu。
长揖谒廷陛,此事今有不。zhǎng yī yè tíng bì,cǐ shì jīn yǒu bù。
近步亦藜杖,遥情抱幽忧。jìn bù yì lí zhàng,yáo qíng bào yōu yōu。
柴桑有遗矩,吾当此中求。chái sāng yǒu yí jǔ,wú dāng cǐ zhōng qiú。

题阙

邵宝

上有千竿竹,碧影翻阶墀。shàng yǒu qiān gān zhú,bì yǐng fān jiē chí。
我归自南省,方当静修时。wǒ guī zì nán shěng,fāng dāng jìng xiū shí。
挈我二三友,讲斯复游斯。qiè wǒ èr sān yǒu,jiǎng sī fù yóu sī。
昼诵掩虚室,夕眺摩残碑。zhòu sòng yǎn xū shì,xī tiào mó cán bēi。
古琴弄淇澳,赓以南风词。gǔ qín nòng qí ào,gēng yǐ nán fēng cí。
别去三十载,往往梦见之。bié qù sān shí zài,wǎng wǎng mèng jiàn zhī。
圃蔬未足叹,伤哉草离离。pǔ shū wèi zú tàn,shāng zāi cǎo lí lí。
西游且北览,何以慰夙期。xī yóu qiě běi lǎn,hé yǐ wèi sù qī。
云生志复旧,作堂请新规。yún shēng zhì fù jiù,zuò táng qǐng xīn guī。
我昔寓白鹿,尝以图志来。wǒ xī yù bái lù,cháng yǐ tú zhì lái。
愿言植嘉木,绿阴散繁枝。yuàn yán zhí jiā mù,lǜ yīn sàn fán zhī。
愧兹未能赋,聊作林堂诗。kuì zī wèi néng fù,liáo zuò lín táng shī。

巨然山寺图用虞邵庵韵

邵宝

古寺据崇岭,亦复设远关。gǔ sì jù chóng lǐng,yì fù shè yuǎn guān。
中有苦行僧,终岁不下山。zhōng yǒu kǔ xíng sēng,zhōng suì bù xià shān。
长松结深霭,釐然界尘寰。zhǎng sōng jié shēn ǎi,lí rán jiè chén huán。
双瀑落悬厓,涧声日潺湲。shuāng pù luò xuán yá,jiàn shēng rì chán yuán。
殿堂栖古佛,长有云半间。diàn táng qī gǔ fú,zhǎng yǒu yún bàn jiān。
阁登一纵目,目过心自闲。gé dēng yī zòng mù,mù guò xīn zì xián。
朝送白云去,暮迎白云还。cháo sòng bái yún qù,mù yíng bái yún hái。