古诗词

哀秦封君辞

邵宝

违先生盖数载兮,忽南向以兴嗟。wéi xiān shēng gài shù zài xī,hū nán xiàng yǐ xīng jiē。
望碧山而不可往兮,渺愁云于天涯。wàng bì shān ér bù kě wǎng xī,miǎo chóu yún yú tiān yá。
问九原之安在兮,慨德音之永遐。wèn jiǔ yuán zhī ān zài xī,kǎi dé yīn zhī yǒng xiá。
维先生之明哲兮,固神启而天赋。wéi xiān shēng zhī míng zhé xī,gù shén qǐ ér tiān fù。
筮遇履而之无妄兮,曰坦坦其幽素。shì yù lǚ ér zhī wú wàng xī,yuē tǎn tǎn qí yōu sù。
服兰菊而佩蘅兮,步前修以为度。fú lán jú ér pèi héng xī,bù qián xiū yǐ wèi dù。
春与秋其汲汲兮,恐岁年之迟暮。chūn yǔ qiū qí jí jí xī,kǒng suì nián zhī chí mù。
惟至美不能以终秘兮,于灿发于文章。wéi zhì měi bù néng yǐ zhōng mì xī,yú càn fā yú wén zhāng。
窥门墙乎汉魏兮谐律吕于中唐。kuī mén qiáng hū hàn wèi xī xié lǜ lǚ yú zhōng táng。
挥贾涕于太息兮,舒孙啸于独伤。huī jiǎ tì yú tài xī xī,shū sūn xiào yú dú shāng。
知先生谓为逸民兮,不知者曰其忘世。zhī xiān shēng wèi wèi yì mín xī,bù zhī zhě yuē qí wàng shì。
言博利以为仁兮,守善藏以为智。yán bó lì yǐ wèi rén xī,shǒu shàn cáng yǐ wèi zhì。
维厥子之登庸兮,亦讵非先生之所施。wéi jué zi zhī dēng yōng xī,yì jù fēi xiān shēng zhī suǒ shī。
繄太邱之率物兮,树东京之高风。yī tài qiū zhī lǜ wù xī,shù dōng jīng zhī gāo fēng。
越弘景之退处兮,乃托迹于神农。yuè hóng jǐng zhī tuì chù xī,nǎi tuō jì yú shén nóng。
众剪剪于寻丈兮,亦孰能知夫所从。zhòng jiǎn jiǎn yú xún zhàng xī,yì shú néng zhī fū suǒ cóng。
苟此志之不愆兮,又何分乎达与穷。gǒu cǐ zhì zhī bù qiān xī,yòu hé fēn hū dá yǔ qióng。
始趋涂之各异兮,终要归以皆同。shǐ qū tú zhī gè yì xī,zhōng yào guī yǐ jiē tóng。
徵孟生之为贞兮,附陶氏之为靖。zhēng mèng shēng zhī wèi zhēn xī,fù táo shì zhī wèi jìng。
曰舆情其既公兮,信棺盖而后定。yuē yú qíng qí jì gōng xī,xìn guān gài ér hòu dìng。
彼曷其独不死兮,顾偷生之为幸。bǐ hé qí dú bù sǐ xī,gù tōu shēng zhī wèi xìng。
呜呼先生兮,庶其得正。wū hū xiān shēng xī,shù qí dé zhèng。
怅余怀之无聊兮,掩遗编以长谣。chàng yú huái zhī wú liáo xī,yǎn yí biān yǐ zhǎng yáo。
极四方与上下兮,肆远索而旁招。jí sì fāng yǔ shàng xià xī,sì yuǎn suǒ ér páng zhāo。
典刑辽阔兮,里社萧条。diǎn xíng liáo kuò xī,lǐ shè xiāo tiáo。
彼水之澨兮,山之椒。bǐ shuǐ zhī shì xī,shān zhī jiāo。
先生不归兮,使我心劳。xiān shēng bù guī xī,shǐ wǒ xīn láo。

邵宝

明常州府无锡人,字国贤,号二泉。成化二十年进士,授许州知州,躬课农桑,仿朱熹社仓,立积散法。迁江西提学副使,修白鹿书院学舍以处学者,教人以致知力行为本,革数十年不葬亲之俗,奏请停开银矿。宁王朱宸濠索诗文,峻却之。正德四年迁右副御史,总督漕运,忤刘瑾,勒致仕。瑾诛,升户部右侍郎,拜南礼部尚书,恳辞。诗文以李东阳为宗。谥文庄,学者称二泉先生。有《漕政举要》、《慧山记》、《容春堂集》等。 邵宝的作品>>

猜您喜欢

得莫如山浦文玉和章复用韵一首禁体物语

邵宝

初阳一点便成妍,占断容春小阁前。chū yáng yī diǎn biàn chéng yán,zhàn duàn róng chūn xiǎo gé qián。
犀浦有招须避地,海棠相见定忘年。xī pǔ yǒu zhāo xū bì dì,hǎi táng xiāng jiàn dìng wàng nián。
姿容漫倚云边客,香影空传海上仙。zī róng màn yǐ yún biān kè,xiāng yǐng kōng chuán hǎi shàng xiān。
寄语诗人休物色,已知描画不如天。jì yǔ shī rén xiū wù sè,yǐ zhī miáo huà bù rú tiān。

送梅

邵宝

吹残玉笛有馀妍,愁向东风问雨前。chuī cán yù dí yǒu yú yán,chóu xiàng dōng fēng wèn yǔ qián。
共矢心情如白日,长留颜色似青年。gòng shǐ xīn qíng rú bái rì,zhǎng liú yán sè shì qīng nián。
看过春陌且从客,餐尽朝霞还访仙。kàn guò chūn mò qiě cóng kè,cān jǐn cháo xiá hái fǎng xiān。
何处江皋可遗玦,罗浮回首海南天。hé chù jiāng gāo kě yí jué,luó fú huí shǒu hǎi nán tiān。

再咏红梅

邵宝

江头两株来越人,却依旧树争鲜新。jiāng tóu liǎng zhū lái yuè rén,què yī jiù shù zhēng xiān xīn。
竹松相与可偕老,桃杏不知应妒春。zhú sōng xiāng yǔ kě xié lǎo,táo xìng bù zhī yīng dù chūn。
特书方将补月令,殊色乃复烦花神。tè shū fāng jiāng bǔ yuè lìng,shū sè nǎi fù fán huā shén。
倚阑独对东风语,万古清香真绝尘。yǐ lán dú duì dōng fēng yǔ,wàn gǔ qīng xiāng zhēn jué chén。

送秦中丞国声之湖南兼呈东山先生

邵宝

中丞旌节自东来,黄鹤楼高倚宪台。zhōng chéng jīng jié zì dōng lái,huáng hè lóu gāo yǐ xiàn tái。
江汉朝宗千古地,风霆鼓舞一时才。jiāng hàn cháo zōng qiān gǔ dì,fēng tíng gǔ wǔ yī shí cái。
洞庭水阔春初渡,衡岳云深晚正开。dòng tíng shuǐ kuò chūn chū dù,héng yuè yún shēn wǎn zhèng kāi。
老矣东山烦问讯,苍生回首柰何哉。lǎo yǐ dōng shān fán wèn xùn,cāng shēng huí shǒu nài hé zāi。

送华大参文光

邵宝

老鹤风清蜀道寒,使君直节动朝端。lǎo hè fēng qīng shǔ dào hán,shǐ jūn zhí jié dòng cháo duān。
峨眉月小天非远,滟滪春深水正宽。é méi yuè xiǎo tiān fēi yuǎn,yàn yù chūn shēn shuǐ zhèng kuān。
今雨客怀还对榻,平生交谊自胜冠。jīn yǔ kè huái hái duì tà,píng shēng jiāo yì zì shèng guān。
益州画像闻犹在,石本凭君一寄看。yì zhōu huà xiàng wén yóu zài,shí běn píng jūn yī jì kàn。

送华大参文光

邵宝

兵戈销尽蜀江深,甘雨和风使者临。bīng gē xiāo jǐn shǔ jiāng shēn,gān yǔ hé fēng shǐ zhě lín。
宽得一分非小惠,远从三殿是佳音。kuān dé yī fēn fēi xiǎo huì,yuǎn cóng sān diàn shì jiā yīn。
他年鸣凤曾为瑞,何处甘棠不作阴。tā nián míng fèng céng wèi ruì,hé chù gān táng bù zuò yīn。
提学分司如我问,古梅花下忆论心。tí xué fēn sī rú wǒ wèn,gǔ méi huā xià yì lùn xīn。

雨坐

邵宝

桃花水来花正飞,鸣雨既过还烟霏。táo huā shuǐ lái huā zhèng fēi,míng yǔ jì guò hái yān fēi。
道人多情自晚阁,童子好事空春衣。dào rén duō qíng zì wǎn gé,tóng zi hǎo shì kōng chūn yī。
溪上芳洲白鸥剧,城边野塘青草肥。xī shàng fāng zhōu bái ōu jù,chéng biān yě táng qīng cǎo féi。
山园竹萌未盈尺,有仆修篱乘棹归。shān yuán zhú méng wèi yíng chǐ,yǒu pū xiū lí chéng zhào guī。

陈嘉言送双鹤以诗遣之次韵为谢

邵宝

病后身轻欲御风,羽人谁遣过墙东。bìng hòu shēn qīng yù yù fēng,yǔ rén shuí qiǎn guò qiáng dōng。
乾坤有地云随驭,日月多情鸟出笼。qián kūn yǒu dì yún suí yù,rì yuè duō qíng niǎo chū lóng。
诗社几人时野服,使君五马古侯封。shī shè jǐ rén shí yě fú,shǐ jūn wǔ mǎ gǔ hóu fēng。
天机动我鸣还舞,更爱新巢在老松。tiān jī dòng wǒ míng hái wǔ,gèng ài xīn cháo zài lǎo sōng。

馈笋于侯明府明府有诗用韵答之

邵宝

玉在山中敢自珍,令君诗到便成春。yù zài shān zhōng gǎn zì zhēn,lìng jūn shī dào biàn chéng chūn。
坡翁他日言何剧,石老此庵看已真。pō wēng tā rì yán hé jù,shí lǎo cǐ ān kàn yǐ zhēn。
巢凤欲来先振羽,箨龙方卧渐生鳞。cháo fèng yù lái xiān zhèn yǔ,tuò lóng fāng wò jiàn shēng lín。
筠笼落落惭为政,只馈清馋不馈贫。yún lóng luò luò cán wèi zhèng,zhǐ kuì qīng chán bù kuì pín。

以梅实樱桃赠文玉文玉索诗用前馈笋韵

邵宝

人有相知果有珍,盘中朱绿眼中春。rén yǒu xiāng zhī guǒ yǒu zhēn,pán zhōng zhū lǜ yǎn zhōng chūn。
休论金鼎调还未,且道筠笼赠是真。xiū lùn jīn dǐng diào hái wèi,qiě dào yún lóng zèng shì zhēn。
试熟漫凭犀浦鸟,荐新兼侑锦江鳞。shì shú màn píng xī pǔ niǎo,jiàn xīn jiān yòu jǐn jiāng lín。
无端生意诗囊在,报尽璚瑶正不贫。wú duān shēng yì shī náng zài,bào jǐn qióng yáo zhèng bù pín。

得乾笋法于文玉用前韵为谢

邵宝

待聘多君久席珍,等闲熏炙亦成春。dài pìn duō jūn jiǔ xí zhēn,děng xián xūn zhì yì chéng chūn。
相知岂谓新时好,不厌曾闻淡里真。xiāng zhī qǐ wèi xīn shí hǎo,bù yàn céng wén dàn lǐ zhēn。
煮石每教寻活火,屠龙谁解斸生鳞。zhǔ shí měi jiào xún huó huǒ,tú lóng shuí jiě zhǔ shēng lín。
庭前更有双梅实,古鼎无劳笑我贫。tíng qián gèng yǒu shuāng méi shí,gǔ dǐng wú láo xiào wǒ pín。

再答文玉用前韵

邵宝

市桥樱笋竞相珍,四月风光未尽春。shì qiáo yīng sǔn jìng xiāng zhēn,sì yuè fēng guāng wèi jǐn chūn。
病欲自医须此静,才难时用是吾真。bìng yù zì yī xū cǐ jìng,cái nán shí yòng shì wú zhēn。
南山地近无丛桂,沧海波深有一鳞。nán shān dì jìn wú cóng guì,cāng hǎi bō shēn yǒu yī lín。
数亩小园千挺竹,野人家事不曾贫。shù mǔ xiǎo yuán qiān tǐng zhú,yě rén jiā shì bù céng pín。

三答文玉

邵宝

十载胸藏万古珍,挥毫应待殿前春。shí zài xiōng cáng wàn gǔ zhēn,huī háo yīng dài diàn qián chūn。
群龙变化知非幻,二鸟遭逢恐未真。qún lóng biàn huà zhī fēi huàn,èr niǎo zāo féng kǒng wèi zhēn。
独夜坐醒云鹤梦,长风歌动石鲸鳞。dú yè zuò xǐng yún hè mèng,zhǎng fēng gē dòng shí jīng lín。
古人青眼如犹在,肥马宁教笑士贫。gǔ rén qīng yǎn rú yóu zài,féi mǎ níng jiào xiào shì pín。

三答文玉

邵宝

蕨芽未许殿山珍,孤竹根回地底春。jué yá wèi xǔ diàn shān zhēn,gū zhú gēn huí dì dǐ chūn。
歌菉千年风故好,闻韶三月味应真。gē lù qiān nián fēng gù hǎo,wén sháo sān yuè wèi yīng zhēn。
沧江雷雨龙无种,深谷霞烟玉有鳞。cāng jiāng léi yǔ lóng wú zhǒng,shēn gǔ xiá yān yù yǒu lín。
漫咏杜诗还自笑,数株桃树济谁贫。màn yǒng dù shī hái zì xiào,shù zhū táo shù jì shuí pín。

追挽庄定山

邵宝

尺疏曾闻奏玉皇,上元灯火谢词章。chǐ shū céng wén zòu yù huáng,shàng yuán dēng huǒ xiè cí zhāng。
百年不起燕台马,万古犹存鲁庙羊。bǎi nián bù qǐ yàn tái mǎ,wàn gǔ yóu cún lǔ miào yáng。
剑委烟霞还岳气,笔参星斗动江光。jiàn wěi yān xiá hái yuè qì,bǐ cān xīng dòu dòng jiāng guāng。
长歌滴尽东堂雨,祗缺青山一瓣香。zhǎng gē dī jǐn dōng táng yǔ,zhī quē qīng shān yī bàn xiāng。