古诗词

送心觉原之天台

释妙声

煌煌西方教,神化敷四海。huáng huáng xī fāng jiào,shén huà fū sì hǎi。
自从永平来,东渐已千载。zì cóng yǒng píng lái,dōng jiàn yǐ qiān zài。
玄风被遐邈,佛日垂光彩。xuán fēng bèi xiá miǎo,fú rì chuí guāng cǎi。
法运虽中微,亢龙终靡悔。fǎ yùn suī zhōng wēi,kàng lóng zhōng mí huǐ。
岂惟其数然,无乃彼相罪。qǐ wéi qí shù rán,wú nǎi bǐ xiāng zuì。
诸公极扶持,戮力净氛霭。zhū gōng jí fú chí,lù lì jìng fēn ǎi。
百足信不僵,浡兴如有待。bǎi zú xìn bù jiāng,bó xīng rú yǒu dài。
维君富才艺,嗜道甚饥馁。wéi jūn fù cái yì,shì dào shén jī něi。
感激赴前途,力行知非殆。gǎn jī fù qián tú,lì xíng zhī fēi dài。
丹邱郁峨峨,白石何磊磊。dān qiū yù é é,bái shí hé lěi lěi。
山川亦良是,塔庙今犹在。shān chuān yì liáng shì,tǎ miào jīn yóu zài。
世道若翻覆,主维藉玄宰。shì dào ruò fān fù,zhǔ wéi jí xuán zǎi。
欲树大法幢,当著忍辱铠。yù shù dà fǎ chuáng,dāng zhù rěn rǔ kǎi。
吾教得琏嵩,禅林有元凯。wú jiào dé liǎn sōng,chán lín yǒu yuán kǎi。
君名日已起,我发行当改。jūn míng rì yǐ qǐ,wǒ fā xíng dāng gǎi。
安得赴远游,相从拾兰茝。ān dé fù yuǎn yóu,xiāng cóng shí lán chǎi。
猜您喜欢

拟秋胡三首

释妙声

瞻彼西山,松柏何苍苍。zhān bǐ xī shān,sōng bǎi hé cāng cāng。
瞻彼西山,松柏何苍苍。zhān bǐ xī shān,sōng bǎi hé cāng cāng。
所谓伊人,在天一方。suǒ wèi yī rén,zài tiān yī fāng。
至道在兹,怀之靡忘。zhì dào zài zī,huái zhī mí wàng。
岂不欲往,道阻且长。qǐ bù yù wǎng,dào zǔ qiě zhǎng。
歌以言之,松柏何苍苍。gē yǐ yán zhī,sōng bǎi hé cāng cāng。

拟秋胡三首

释妙声

彼瑶者台,赫赫何人居。bǐ yáo zhě tái,hè hè hé rén jū。
彼瑶者台,赫赫何人居。bǐ yáo zhě tái,hè hè hé rén jū。
朝竞纷华,夕已为墟。cháo jìng fēn huá,xī yǐ wèi xū。
鬼神害盈,乃丧厥家。guǐ shén hài yíng,nǎi sàng jué jiā。
昔为所羡,今可长吁。xī wèi suǒ xiàn,jīn kě zhǎng xū。
歌以言之,赫赫何人居。gē yǐ yán zhī,hè hè hé rén jū。

行路难

释妙声

天地无有边,日月茫无涯。tiān dì wú yǒu biān,rì yuè máng wú yá。
人于其间号最灵,胡乃不学坐自乖。rén yú qí jiān hào zuì líng,hú nǎi bù xué zuò zì guāi。
饥食费稷黍,衣被丝与麻。jī shí fèi jì shǔ,yī bèi sī yǔ má。
古今一事皆不省,何异木石插齿牙。gǔ jīn yī shì jiē bù shěng,hé yì mù shí chā chǐ yá。
生者还复然,死者其奈何。shēng zhě hái fù rán,sǐ zhě qí nài hé。
万万千千尽如此,令我起坐久叹嗟。wàn wàn qiān qiān jǐn rú cǐ,lìng wǒ qǐ zuò jiǔ tàn jiē。
183«78910111213